Quan Môn

Chương 136: Chỉ điểm sai lầm

Thao Lang

27/04/2014

- Trần gia lại xảy ra chuyện rồi!

- Làm sao vậy?

- Trần Lập Phương bị bệnh tim, bệnh viện đã gởi ba lượt thư thông báo bệnh tình nguy kịch!

- Ah, tuổi tác của lão đầu nhi xác thực là có chút quá cao đi.

- Nghe nói thân thể của Trần Chiêu Vũ cũng không tốt lắm, Trần gia đã có dáng vẻ tan đàn xẻ nghé.

- Không người kế tục thôi…

- Ai nói không phải đây?



Diệp Khai cùng Bùi Quân Thu ngồi trong một nhà hàng tây ăn cơm, nhưng không ngờ lại nghe được có người đang đàm luận về những tin đồn đãi gần đây, cảm giác trong nội tâm có chút là lạ.

Bất kể nói như thế nào, Bùi Quân Thu đã từng là cháu dâu của Trần gia, mặc dù nói về sau cãi nhau trở mặt rồi, nhưng dù sao quan hệ vẫn tốt hơn người ngoài một ít, hai vị lão nhân Trần Chiêu Vũ cùng Trần Lập Phương đối đãi với nàng cũng xem như không tệ, lúc này nghe được bệnh tình của Trần Lập Phương nguy kịch, mà thân thể Trần Chiêu Vũ không tốt, trên mặt Bùi Quân Thu cũng lộ ra một ít tia thương cảm.

- Người đã già, loại chuyện này là khó tránh khỏi, không ai có thể cam đoan bản thân mình có thể khỏe mạnh sống tới một trăm tuổi đâu.

Diệp Khai thấy thế, liền mở miệng an ủi.

- Người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình?

Bùi Quân Thu thở dài, dùng thìa quấy nhẹ ly nước trái cây, lại không có tâm tư gì uống tiếp.

Bỏ qua hai đứa cháu trai hỗn đản của Trần gia, cùng sự đối nghịch trong chính trị, Diệp Khai đối với Trần Chiêu Vũ cùng Trần Lập Phương ngược lại cũng không có quá nhiều ác cảm, hai vị đại lão của Trần gia cùng Phùng Duẫn Đồng hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, bọn họ thuộc về những cán bộ cao cấp đời trước, ước thúc bản thân tương đối nghiêm khắc, chỉ là phương thức suy nghĩ của bọn họ có chút không theo kịp sự biến hóa cực nhanh của thời đại mà thôi.

Bọn họ còn tại vị đã không còn phát sinh ra được bao nhiêu tác dụng tích cực, ngược lại đối với quá trình tích cực mở rộng cải cách phát triển dân sinh đã biến thành trở ngại nghiêm trọng, cho nên bọn họ phải đi xuống, đây cũng là lựa chọn tất nhiên.

- Ăn chút món gì đi, bò bít tết của nhà hàng này không tệ, nghe lời bình luận rất tốt.

Diệp Khai nói với Bùi Quân Thu.

Bùi Quân Thu ăn vài miếng thịt bò, chợt nhớ tới mục đích ăn cơm hôm nay, liền nhìn Diệp Khai nói ra:

- Nghe bọn họ bàn tán việc kia, suýt chút đã đem chính sự đều quên hết. Lần trước anh giới thiệu hạng mục kiếm tiền kia cho tôi, nói nghe một chút đi.

- Tôi chỉ là một đứa con nít còn chưa tốt nghiệp trường cấp ba, cô thật sự dám tin tưởng tôi có thể giới thiệu cho cô một hạng mục kiếm tiền tốt hay sao?

Diệp Khai nhìn Bùi Quân Thu, có chút vò đầu hỏi thăm.

Thời gian trước Bùi Quân Thu từng có ý nghĩ xuất ngoại tránh gió một thời gian, nhưng về sau cẩn thận nghĩ lại, liền bỏ qua, dù sao nàng cũng không quen cuộc sống tại nước ngoài, hơn nữa cũng không có năng lực giao lưu ngoại ngữ, nàng thật sự lo lắng một khi mình xuất ngoại, không thích ứng được với sinh hoạt bên ngoài.

Vì vậy Bùi Quân Thu muốn tìm chuyện gì đó để làm, một bên kiếm tiền một bên có thể giảm được thời gian nhàm chán.

Một khi phụ nữ lâm vào cuồng triều sự nghiệp, sẽ đối với rất nhiều chuyện đều cảm thấy phai nhạt.

Nàng cũng hi vọng thông qua việc gầy dựng sự nghiệp mà khiến cho mình bận rộn lên, đem cảm xúc mặt trái của chính mình bài tiết ra ngoài.

Nghĩ tới Diệp Khai từng đề cập qua hạng mục có thể kiếm tiền giới thiệu cho nàng, cho nên Bùi Quân Thu tìm hắn, yêu cầu Diệp Khai giúp nàng chứng thực vấn đề này.

- Tên tiểu tử thúi như cậu nếu không chịu thực hiện lời hứa hẹn, tỷ tỷ không ngại đánh vào mông của cậu một trận đó.



Bùi Quân Thu nhìn thấy Diệp Khai có chút ý tứ muốn quỵt nợ, cũng có chút bất mãn nói.

Diệp Khai gãi gãi đầu, kỳ thật hạng mục kiếm tiền thì rất nhiều, nhưng thích hợp cho Bùi Quân Thu làm thật đúng là phải cẩn thận cân nhắc một phen, cũng không thể chọn hàm lượng kỹ thuật quá cao, lại có thể nhẹ nhàng kiếm được tiền, việc này cần phải chăm chú sàng chọn một chút.

- Cô cảm thấy trong vài năm tương lai ngành sản xuất nào sẽ phát triển nhanh nhất đây?

Diệp Khai bỗng nhiên đưa ra một câu hỏi.

- Việc này…

Bùi Quân Thu bị câu hỏi của Diệp Khai làm khó.

Diệp Khai vùi đầu ăn thịt bò, nghĩ thầm trước tiên nên để cho Bùi Quân Thu rối rắm một chút đã, kiếm tiền cùng không phải là chuyện dễ dàng, không điều tra rõ ràng thị trường mà muốn khởi công kiến thiết, đó cũng không phải là việc tốt.

Thời gian gần đây Bùi Quân Thu có làm một cuộc nghiên cứu về toàn bộ ngành sản xuất trong nước, suy nghĩ một lúc lại nói ra:

- Câu hỏi này của anh thật không tốt trả lời, trên thực tế ở trong nước chỉ cần kinh tế phát triển thì ngành sản xuất nào cũng có giá trị đầu tư cả. Dù sao tổng sản lượng kinh tế trong nước đối với quốc gia phát đạt bên ngoài mà nói vẫn còn tương đối nhỏ, cho nên tương lai sẽ có không gian phát triển thật lớn, vì vậy chỉ cần không phải phương hướng đầu tư xảy ra vấn đề, hoặc là người thao tác quá mức kém cỏi, vô luận đầu tư ngành sản xuất nào cũng đều có thể kiếm được tiền, khác nhau là lợi nhuận nhiều hay ít mà thôi.

- Không tệ, xem ra Bùi tổng cũng đã bỏ ra một phen công phu nghiên cứu rồi.

Diệp Khai gật đầu cười nói:

- Kỳ thật đầu tư điện lực, nguồn năng lượng, tài chính, sản nghiệp điện tử, ngành vi tính, đều là những ngành có tiền đồ.

Bùi Quân Thu nghe xong, ngay lập tức liền bĩu môi nói:

- Anh cho ra đáp án ai cũng biết, thế nhưng lại không thực tế chút nào, chẳng lẽ anh muốn dùng lý do này qua loa tắc trách để qua mặt tôi đi?

Hai hạng mục điện lực cùng nguồn năng lượng đương nhiên là sẽ kiếm tiền, thế nhưng những thứ này đều khống chế trong tay của quốc gia, cho dù cho phép tư nhân kinh doanh, thế nhưng không đầu nhập trên một tỷ mười tỷ tài chính đi vào, có thể làm ra được đại sự gì đây?

Tài chính thì không cần nói tới, trên chính sách là đã không cho phép, mặc dù nói có chút ngân hàng là sản nghiệp tư nhân, nhưng cũng chỉ là do những đại gia tộc có bối cảnh thâm hậu xây dựng, cũng tỷ như Sở gia mở ngân hàng kiến thiết, Bùi Quân Thu làm gì chơi nổi?

Về phần sản nghiệp điện tử cùng ngành vi tính, tuy là sản nghiệp thật có tiền đồ, thế nhưng hành nghiệp này không chỉ cần đầu nhập thật nhiều tài chính, đồng thời còn cần thật nhiều nhân tài kỹ thuật gia nhập liên minh, việc này trong thời gian ngắn càng không cách nào hoàn thành, Bùi Quân Thu căn bản không hề suy nghĩ đầu tư về phương diện này.

Hơn nữa trong tay của nàng mặc dù có hơn trăm triệu tài chính, nhưng muốn đầu nhập vào những ngành đầu tư kia, trên cơ bản cũng không thấm thía gì, cho nên mặc dù những hạng mục đầu tư mà Diệp Khai đã nói thật tốt, nhưng lại không thích hợp với Bùi Quân Thu.

Dựa vào trực giác của phụ nữ, Bùi Quân Thu cho rằng Diệp Khai đang trêu chọc nàng, trong lòng hắn hẳn là đã có tính toán.

Quả nhiên, sau khi Diệp Khai ăn xong hai miếng thịt bò, dùng khăn lau miệng, chậm rãi nói:

- Còn có một ngành sản xuất, sau này cũng sẽ phát triển cao.

- Cái gì?

Bùi Quân Thu truy hỏi.

- Ngành kiến trúc, hành nghiệp bất động sản.

Diệp Khai cũng không hề giấu diếm.

Nói tới ngành phát triển bất động sản, Diệp Khai cũng không hề xa lạ, kỳ thật cha của Chung Ly Dư là Chung Ly Thiên cũng đang làm bất động sản, hơn nữa công ty của hắn trong thủ đô cũng xem như phát triển khá lớn.

- Là xây nhà sao, tôi đối với thứ này hứng thú không lớn.

Bùi Quân Thu lắc đầu nói.

Hiện tại làm bất động sản trong thủ đô quả thật là có thể kiếm được tiền, thậm chí lúc mới kiến thiết chỉ là dự bán phòng ốc đã đủ hấp lại tài chính, cũng đủ chèo chống kiến tạo phòng ốc, cùng phải đủ loại chi tiêu phí tổn trong dự đoán, đợi sau khi nhà xây xong, đã sớm trả xong tiền vay trước cho ngân hàng, sau đó bán đứt vậy cũng đã xem như là lợi nhuận lớn rồi.



Tuy Bùi Quân Thu cũng có hiểu rõ về phương diện này, nhưng nàng cảm thấy không thích hợp với mình, bởi vì nàng đã không còn đại gia tộc đứng sau lưng ủng hộ, vô luận là bên phía chính phủ hay là một ít quy tắc ngầm trong kiến thiết, lại tới lúc kiểm nghiệm chất lượng nhà cửa sẽ rất phiền toái, không thích hợp với người như nàng đến kinh doanh.

Hơn nữa chỉ hơn trăm triệu tài chính muốn làm cũng rất khó khăn.

- Tôi không có khuyên cô đi xây nhà…

Diệp Khai khoát tay nói:

- Sau khi nhà xây xong, có cần gắn cửa vào cùng cửa sổ hay không?

- Nói nhảm, nhà không có cửa ra vào hay cửa sổ còn có ai đi ở?

Bùi Quân Thu nhướng mắt nói.

- Vậy chẳng phải đúng rồi sao, tôi chính là muốn khuyên cô đi sản xuất cửa ra vào cùng cửa sổ đó thôi.

Diệp Khai nở nụ cười.

- Sản xuất cửa?

Bùi Quân Thu nghe xong, lập tức cảm thấy có chút khó hiểu, đây là thị trường có tiền cảnh sao? Nàng nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra.

Đầu tư xây dựng nhà máy, đơn giản chính là dây chuyền sản xuất đại quy mô theo khuôn mẫu, mà tuy sản xuất cửa cũng là vật mà nhà nhà cần thiết, nhưng không thích hợp thống nhất quy hoạch sản xuất, nói cách khác chính là sẽ có gia đình nhà có cửa lớn, cửa nhỏ, thậm chí là không theo quy tắc nào, như vậy bảo xí nghiệp làm sao mà sản xuất?

Huống chi hiện tại làm cửa, chỉ có hai loại, một loại là cửa gỗ truyền thống, một là dùng vật liệu sắt thép mà thành, nhưng bất kể là loại nào, khi gia công đều vô cùng phiền toái, hơn nữa cũng không thích hợp sản xuất thống nhất đại quy mô.

- Tình huống hiện tại trong nước cô cũng đã biết được, gánh nặng của xí nghiệp thật sự là quá trầm trọng rồi, chữa bệnh cùng nhà ở những hạng mục phúc lợi này đã không còn đủ sức nữa, cho nên việc cải cách ngành y tế cùng cải cách nhà ở là chuyện nhất định phải làm, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Diệp Khai nói tiếp:

- Người trong nước nếu như có tiền, việc muốn làm đầu tiên là gì, khẳng định chính là muốn mua nhà cửa, đây là vấn đề làm phức tạp cả đời người, một khi đã có tiền, trước tiên ai cũng muốn mua một căn nhà lớn, muốn có được một cuộc sống thoải mái. Cho nên thị trường bất động sản sẽ nghênh đón thời kỳ hoàng kim, như vậy phương tiện cho nguyên bộ nhà cửa cũng sẽ được tăng trưởng thật lớn.

- Cho nên anh mới nghĩ tới chuyện sản xuất vật liệu phối hợp với bất động sản nhà cửa sao?

Hứng thú của Bùi Quân Thu đã bị Diệp Khai câu dẫn lên.

- Không sai.

Diệp Khai gật đầu nói:

- Loại cửa sổ bằng vật liệu thép tính kín gió không tốt, gia công cũng bất tiện, cho nên sớm muộn sẽ bị đào thải, mà nhà cửa gỗ mặc dù có được lịch sử sử dụng lâu dài, nhưng lại có chút cồng kềnh, hơn nữa còn một vấn đề rất lớn chính là việc tiêu hao vật liệu gỗ thật quá lớn, nếu nói tới việc góp gió thành bão, việc chặt đi cây cối sẽ là con số kinh người. Cho nên chúng ta phải tìm một loại tài liệu kiểu mới để thay thế, gia công phải thuận tiện đơn giản, các tính năng sử dụng cũng tốt, hơn nữa giá cả cũng không thể quá cao.

- Loại tài liệu như vậy có sao?

Bùi Quân Thu chưa từng quan tâm tới loại chuyện này nên nghe xong liền hỏi.

- Có, đương nhiên là có.

Diệp Khai nói xong liền đem một chồng tài liệu mang theo đặt lên trước mặt Bùi Quân Thu.

Những tài liệu này là do hắn bỏ ra suốt đêm để chuẩn bị, tuy thời gian có chút vội vàng nhưng cũng đã khá đầy đủ, ít nhất cũng đủ cung cấp tin tức cho Bùi đại tiểu thư.

- Cửa nhựa pha thép?

Quả nhiên sau khi Bùi Quân Thu xem qua, phi thường hứng thú, không khỏi nhẹ giọng lẩm bẩm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook