Chương 293: Kiến văn không giống nhau
Thao Lang
11/08/2014
- Nếu như hạm đội Đông Hải đã xuất động, như vậy chuyện lần này nhất định phải hoàn thành, nếu không thật sự là không mặt mũi gặp người!
Trương Tam chợt cảm khái, trong lòng cũng có chút lo được lo mất.
Diệp Khai lập tức nở nụ cười:
- Nếu thật sự bị mất mặt, cũng là do tôi cản phía trước.
Tuy nói thì nói như vậy, nhưng Diệp Khai cũng không cho rằng có gì đáng mất mặt xấu hổ, nhất là lần này hắn tới đây, trên thân còn có thêm một nhiệm vụ khác, đi đón tàu ngầm chỉ là một nguyên nhân, nhưng hành động lợi dụng đồng Rup bị giảm giá trị mà kiếm lợi nhuận, thu mua nguồn công nghiệp năng lượng mới là chuyện trọng yếu nhất.
- Nhị thiếu gia nghỉ ngơi một chút, tôi đi theo thiếu tá Victor Bout liên hệ với người bên xưởng đóng tàu, tranh thủ mau chóng qua đó xem sao.
Trương Tam nói với Diệp Khai.
Diệp Khai gật nhẹ đầu, xác thực hắn cũng cảm nhận được chút mệt mỏi.
Gần đây công việc của hắn bề bộn thật nhiều, mặc dù nói tình huống thân thể thật khá, nhưng phương diện áp lực tâm lý vẫn khá lớn, vì vậy yêu cầu giấc ngủ vẫn tương đối cao.
Sau khi Trương Tam rời đi, Diệp Khai ăn chút súp cùng một ít bánh mì thêm món cá xông khói, sau đó lại đi nghỉ ngơi.
Vào lúc nửa đêm, Diệp Khai cảm giác hơi lạnh lẽo, khi tỉnh lại thì phát hiện trong phòng có chút giá lạnh, nguyên lai không biết máy sưởi đã ngừng từ lúc nào, hiện tại nhiệt độ lại hạ thấp, đối với người đã quen với khí hậu nhiệt đới như hắn mà nói quả thật có chút không dễ chịu cho lắm.
Diệp Khai lại kéo mền đắp lên thêm một tầng trên người mới tiếp tục nằm ngủ.
Sau đó chợt nghe có tiếng súng vang lên, còn có thanh âm huyên náo, khi hắn mở mắt ra, xuyên thấu qua cửa sổ hắn mơ hồ có thể thấy được xa xa có ánh lửa ngập trời.
Moscow xác thực là không yên ổn!
Giấc ngủ của hắn kéo dài mãi tới mười giờ sáng, nhóm quan binh hải quân đi cùng hắn tới nơi này đã phân tán ra những địa phương bất đồng, cho nên cũng không trực tiếp liên hệ với Diệp Khai, công tác truyền tin do nhóm người Trương Tam khống chế, cũng là vì tiện lợi bảo hộ an toàn cho Diệp Khai.
Lực lượng an ninh nước Nga tuy đã bị suy yếu nhất định, cũng đang tồn tại hỗn loạn, nhưng vẫn không thể quá khinh thường, vì vậy bên quân đội rất quan tâm vấn đề an toàn của Diệp Khai, nên đã cố ý làm ra một ít an bài.
Diệp Khai rửa mặt xong, dùng xong cơm trưa nhưng không thấy Trương Tam xuất hiện, Diệp Khai cầm báo chí do khách sạn cung cấp đem ra xem, bên trong có rất nhiều nội dung đều miêu tả sự kiện 819 của năm trước.
Rõ ràng bên trong báo đa số đều dùng Trung văn, đại khái là vì tiện lợi cho khách nhân hiểu rõ chân tướng sự kiện.
Mà càng làm cho Diệp Khai cảm thấy ngạc nhiên chính là báo chí lại do người Hoa viết ra, hơn nữa còn là một vị phóng viên cư trú bên ngoài.
Sáng sớm ngày 19 tháng 8 năm 1991, xã trưởng phân xã vội vàng đánh thức các phóng viên họp hội nghị, nói điện thoại đường dài bên thủ đô gọi tới báo Gobachev đã bị lấn sang bên cạnh biên giới, ủy ban khẩn cấp bắt đầu hành sử quyền lực, bọn họ khiếp hãi nhanh chóng phân phối nhiệm vụ phỏng vấn, khoảng năm phút sau mọi người đều tự lái xe hướng trung tâm chợ Moscow chạy tới.
Không đợi xe của bọn họ lái ra được một cây số, liền chứng kiến ở phía trước ngừng một chiếc xe bọc thép cùng xe tải quân dụng, phóng viên xuống xe hỏi thăm quan quần ngồi trong xe, vì sao lại đi vào Moscow?
Vị quan quân kia chỉ nói một câu chấp hành nhiệm vụ sau đó quay đầu sang nơi khác không tiếp tục để ý tới bọn họ.
Khi xe của bọn họ tiếp tục hướng trung tâm chạy tới, đã xảy ra chuyện kỳ quái, không chỉ không nhìn thấy bất luận xe quân đội nào, hơn nữa cũng rất ít gặp người đi đường.
Đợi đến khi đi tới Quảng Trường Đỏ, hào khí vẫn bình tĩnh như thường ngày, phảng phất như đã cắt đứt liên hệ cùng thời cuộc, bọn họ tùy ý hỏi thăm vài du khách đều từ nơi khác tới du lịch, du khách nói không nghe tin tức gì mà bản thân cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Mấy phút sau, bọn họ chạy tới điện Bạch Cung của cao tầng tối cao Xô Viết, đã đến trước chính biến của quân đội một bước.
Bọn họ đi hỏi thăm cảnh vệ cung điện, kết quả phát hiện cảnh vệ còn đang ngủ gà ngủ gật, hỏi gì cũng không biết, mà hai địa điểm mấu chốt như Bộ tổng tư lệnh lục quân cùng Bộ quốc phòng đều vô cùng bình tĩnh.
Khi họ lại chạy tới điện Kremlin, chứng kiến có hơn mười xe bọc thép đã đến, trên xe bọc thép nơi gắn biển số quân đội đều dùng giấy than màu lam che phủ.
Sau đó có thật nhiều dân chúng vọt ra vây quanh từng chiếc xe quân đội, không ngừng chửi mắng binh sĩ trên xe, lại xé bỏ giấy than bao phủ xe, ném đầy mặt đất, tràng diện phi thường hỗn loạn.
Xe quân đội chính biến bị dân chúng ngăn trở, mà lúc này một hàng xe con lại lái thẳng vào bên trong, về sau mới biết được đó là đoàn xe của Boris Yeltsin.
Lúc ấy bọn họ cảm thấy thật sự kỳ quái, nếu như là chính biến lẽ ra nên bắt lại đám người của Boris Yeltsin, vì sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi vào bên trong, sau đó tổ chức phản kích đây này?
Về sau lại được nghe truyền thanh tại Quảng Trường Đỏ truyền ra thanh âm của tổng thống liên bang Nga Yeltsin, phó tổng thống Lutz, chủ tịch quốc hội Silas Haas cùng thủ tướng Bulatov Aliyev dùng danh nghĩa của mình phát ra thông cáo chung, hiệu triệu nhân dân phản đối chính biến quân sự, bảo vệ chính quyền dân chủ.
Sáng sớm ngày 20 tháng 8, đầu đường Kutuzov nằm giữa Bạch Cung cùng các đại sứ quán, đã bị chướng ngại vật phong tỏa đường đi, bên ngoài chướng ngại vật là bảy chiếc xe tăng T-72 của bộ đội Taman cản bên ngoài.
Giao lộ đi thông điện Kremlin nơi Quảng Trường Đỏ cùng quảng trường Nerima Hall Plaza đều đã bị quân đội phong tỏa, lối ra hướng nam Quảng Trường Đỏ bị xe cảnh sát cùng chướng ngại vật ngăn trở, nơi đầu cầu Moscow cách chừng trăm thước có bảy chiếc xe tăng T-80 đang đỗ, ngoài ra còn có xe đạn dược cùng xe chở dầu tụ chung một chỗ.
Nhưng các phóng viên đều đã cảm giác tình hình không đúng lắm, đây thoạt nhìn không giống như đang chính biến mà giống như đang bảo vệ Yeltsin.
Xe tăng không chỉ vào hướng văn phòng của Yeltsin mà lại quay đầu hướng ngược lại.
Trên xe tăng gắn cờ ba màu đỏ trắng xanh mà không phải cờ đỏ búa liềm, hỏi thăm binh sĩ trên xe tăng là chuyện gì đang xảy ra?
Binh sĩ nói cho các phóng viên vào đêm qua thiếu tướng Lebeb đã suất lĩnh bọn họ đổi quốc kỳ, hiện tại bọn họ chỉ thuần phục Yeltsin.
Một nữ giáo sư trung niên từ trên xe tăng nhảy xuống, nói với phóng viên, vào mười giờ tối hôm qua thiếu tá Agaev đã dẫn theo năm xe tăng dựa vào bên Yeltsin, vào sáu giờ sáng hôm nay trong bộ đội Taman lại có thêm năm mươi chiếc chiến xa đào ngũ.
Sau đó phóng viên lại hỏi vài tên lính trên xe thiết giáp, bọn họ đều đã xác nhận tình huống như trên.
Khắp bốn phía Bạch Cung có mấy chiếc xe tăng ngừng lại, hơn mười chiến xa bộ binh cùng xe bọc thép và xe tải quân dụng.
Những binh lính cùng những người phụ nữ ngồi trên xe tăng, cười cười nói nói, những phụ nữ khoác áo quân nhân bên ngoài, thậm chí còn ngồi đung đưa chân trên họng súng xe tăng.
Không ngừng có dân chúng cùng phóng viên ngoại quốc đưa thuốc lá cùng bia cho binh sĩ, mà vào lúc này muốn uống loại bia kia thật sự là khó được.
Một chàng trai nhìn thấy bọn họ là phóng viên nước ngoài, liền mang theo phóng viên bò lên trên tường vây Bạch Cung, phóng viên nhìn thấy tình hình bên trong rất bình thường, bánh mì chồng chất trong sân như núi, đây đều là dân chúng lo lắng lương thực trong Bạch Cung bị cạn kiệt mà cách một tầng tường vây ném vào bên trong, dân tâm ủng hộ hay phản đối cũng đã có thể lờ mờ thấy được.
Ở trước tòa lầu Ủy ban thành phố Moscow trên đường Gorky, bên trên vách tường cùng cột điện đều dán những lời hiệu triệu, sẽ bãi công đình công vô hạn kỳ thẳng tới khi nào quân chính phủ rút lui, nội dung phần lớn là nhắc tới bộ đội đào ngũ, cùng lời đồn đãi khiển trách ủy ban trạng thái khẩn cấp đang vang đi khắp nơi.
Trên quảng trường Pushkin, chỉ có một tiệm ăn nhanh McDonald còn đang buôn bán, khách hàng sắp xếp thành đội ngũ dài tới hai ba trăm thước, mặt khác thực phẩm trong tiệm cũng nhiều hơn những tiệm khác, trong nội tâm mọi người luôn tràn ngập sợ hãi với tương lai nên thật nhiều người đều tranh mua bột mì cùng trứng gà không ngớt.
Vào buổi tối ti vi đưa tin, phó chủ nhiệm Bộ chính trị chính phủ bác bỏ tin đồn bộ đội đào ngũ, bộ đội chính biến rút về nơi đóng quân.
Phóng viên phân xã cho rằng tình huống này trái ngược với dự đoán trong nước, không nắm được chủ ý phải chăng cần gởi bản thảo về trong nước hay không.
Cuối cùng bọn họ quyết định đem bản thảo gởi lại trước trong nước, bởi vì đây là tình huống chân thật do phóng viên quan sát tại hiện trường báo cáo chi tiết gởi về, về phần làm sao gởi đi bản thảo thì do tổng phân xã quyết định.
Trải qua sự kiện kia, các phóng viên cũng đã hiểu được chính quyền đã đánh mất năng lực chấp chính. Phát động chính biến làm ra một ủy ban đối phó trạng thái khẩn cấp, nhân vật tầng cao nhất đều tham gia bên trong, cuối cùng hành động thất bại chấm dứt, nói trắng ra chính là muốn bảo vệ chính quyền cũng không biết làm sao bảo vệ, ngẫm lại thật cảm khái vô cùng.
Diệp Khai đọc xong những tin tức này, cũng cảm thấy có chút kỳ quái, không biết những bản thảo như vậy vì sao lại biến thành tài liệu tuyên truyền trong khách sạn Moscow, chẳng lẽ trong phân xã cũng xuất hiện phóng viên có lập trường không kiên định rồi hay sao?
Suy nghĩ một chút loại khả năng này, có lẽ vẫn có, phải biết rằng các phóng viên, nhất là thường trú ở hải ngoại nên tiếp xúc được nhiều thứ hơn, khó tránh khỏi sẽ nhận lấy bên ngoài ảnh hưởng, cuối cùng trên lập trường tín niệm phát sinh dao động, chuyện này dù sao vẫn phải thật chú ý.
Tuy đây chỉ là một việc nhỏ, nhưng ảnh hưởng vẫn sẽ rất lớn, Diệp Khai cảm thấy nhất định phải quay về thảo luận với lão gia tử một chút, đối với dư luận tuyên truyền nên làm như thế nào vẫn cần châm chước một phen, đôi khi che giấu sự thật vẫn không có chỗ gì tốt, bởi vì khi chân tướng bị giấu diếm hoặc là bị bẻ cong, bỗng nhiên có một ngày bị vạch trần như vậy hậu quả tạo thành sẽ phi thường nghiêm trọng.
Diệp Khai vẫn luôn cho rằng trong chuyện Xô Viết giải thể trương nước căn bản không cần phải xử lý theo kiểu che giấu, trái lại có thể xem đây là cơ hội phát động một hồi thảo luận với quy mô càng lớn hơn, tổng kết nguyên nhân Xô Viết thất bại, vì thể chế kinh tế cùng thể chế chính trị đưa ra phương cách cải cách có ích, đây chính là một chuyện tốt.
Đối với hành động của cao tầng trong nước, hắn cảm thấy không quá thỏa đáng, đôi khi vô cùng mềm yếu cũng sẽ có nhược điểm, ngược lại càng thêm dễ dàng bị người lợi dụng, biến thành vũ khí công kích của nước cộng hòa.
Tin tức không thông, cùng với che giấu tin tức tuy có thể trong thời gian ngắn giấu diếm qua mặt đại chúng, nhưng làm như vậy mang tới ảnh hưởng bất lợi cũng sẽ phi thường rõ rệt.
Diệp Khai còn chưa xem xong tờ báo, Trương Tam cũng đã đến.
Trương Tam chợt cảm khái, trong lòng cũng có chút lo được lo mất.
Diệp Khai lập tức nở nụ cười:
- Nếu thật sự bị mất mặt, cũng là do tôi cản phía trước.
Tuy nói thì nói như vậy, nhưng Diệp Khai cũng không cho rằng có gì đáng mất mặt xấu hổ, nhất là lần này hắn tới đây, trên thân còn có thêm một nhiệm vụ khác, đi đón tàu ngầm chỉ là một nguyên nhân, nhưng hành động lợi dụng đồng Rup bị giảm giá trị mà kiếm lợi nhuận, thu mua nguồn công nghiệp năng lượng mới là chuyện trọng yếu nhất.
- Nhị thiếu gia nghỉ ngơi một chút, tôi đi theo thiếu tá Victor Bout liên hệ với người bên xưởng đóng tàu, tranh thủ mau chóng qua đó xem sao.
Trương Tam nói với Diệp Khai.
Diệp Khai gật nhẹ đầu, xác thực hắn cũng cảm nhận được chút mệt mỏi.
Gần đây công việc của hắn bề bộn thật nhiều, mặc dù nói tình huống thân thể thật khá, nhưng phương diện áp lực tâm lý vẫn khá lớn, vì vậy yêu cầu giấc ngủ vẫn tương đối cao.
Sau khi Trương Tam rời đi, Diệp Khai ăn chút súp cùng một ít bánh mì thêm món cá xông khói, sau đó lại đi nghỉ ngơi.
Vào lúc nửa đêm, Diệp Khai cảm giác hơi lạnh lẽo, khi tỉnh lại thì phát hiện trong phòng có chút giá lạnh, nguyên lai không biết máy sưởi đã ngừng từ lúc nào, hiện tại nhiệt độ lại hạ thấp, đối với người đã quen với khí hậu nhiệt đới như hắn mà nói quả thật có chút không dễ chịu cho lắm.
Diệp Khai lại kéo mền đắp lên thêm một tầng trên người mới tiếp tục nằm ngủ.
Sau đó chợt nghe có tiếng súng vang lên, còn có thanh âm huyên náo, khi hắn mở mắt ra, xuyên thấu qua cửa sổ hắn mơ hồ có thể thấy được xa xa có ánh lửa ngập trời.
Moscow xác thực là không yên ổn!
Giấc ngủ của hắn kéo dài mãi tới mười giờ sáng, nhóm quan binh hải quân đi cùng hắn tới nơi này đã phân tán ra những địa phương bất đồng, cho nên cũng không trực tiếp liên hệ với Diệp Khai, công tác truyền tin do nhóm người Trương Tam khống chế, cũng là vì tiện lợi bảo hộ an toàn cho Diệp Khai.
Lực lượng an ninh nước Nga tuy đã bị suy yếu nhất định, cũng đang tồn tại hỗn loạn, nhưng vẫn không thể quá khinh thường, vì vậy bên quân đội rất quan tâm vấn đề an toàn của Diệp Khai, nên đã cố ý làm ra một ít an bài.
Diệp Khai rửa mặt xong, dùng xong cơm trưa nhưng không thấy Trương Tam xuất hiện, Diệp Khai cầm báo chí do khách sạn cung cấp đem ra xem, bên trong có rất nhiều nội dung đều miêu tả sự kiện 819 của năm trước.
Rõ ràng bên trong báo đa số đều dùng Trung văn, đại khái là vì tiện lợi cho khách nhân hiểu rõ chân tướng sự kiện.
Mà càng làm cho Diệp Khai cảm thấy ngạc nhiên chính là báo chí lại do người Hoa viết ra, hơn nữa còn là một vị phóng viên cư trú bên ngoài.
Sáng sớm ngày 19 tháng 8 năm 1991, xã trưởng phân xã vội vàng đánh thức các phóng viên họp hội nghị, nói điện thoại đường dài bên thủ đô gọi tới báo Gobachev đã bị lấn sang bên cạnh biên giới, ủy ban khẩn cấp bắt đầu hành sử quyền lực, bọn họ khiếp hãi nhanh chóng phân phối nhiệm vụ phỏng vấn, khoảng năm phút sau mọi người đều tự lái xe hướng trung tâm chợ Moscow chạy tới.
Không đợi xe của bọn họ lái ra được một cây số, liền chứng kiến ở phía trước ngừng một chiếc xe bọc thép cùng xe tải quân dụng, phóng viên xuống xe hỏi thăm quan quần ngồi trong xe, vì sao lại đi vào Moscow?
Vị quan quân kia chỉ nói một câu chấp hành nhiệm vụ sau đó quay đầu sang nơi khác không tiếp tục để ý tới bọn họ.
Khi xe của bọn họ tiếp tục hướng trung tâm chạy tới, đã xảy ra chuyện kỳ quái, không chỉ không nhìn thấy bất luận xe quân đội nào, hơn nữa cũng rất ít gặp người đi đường.
Đợi đến khi đi tới Quảng Trường Đỏ, hào khí vẫn bình tĩnh như thường ngày, phảng phất như đã cắt đứt liên hệ cùng thời cuộc, bọn họ tùy ý hỏi thăm vài du khách đều từ nơi khác tới du lịch, du khách nói không nghe tin tức gì mà bản thân cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Mấy phút sau, bọn họ chạy tới điện Bạch Cung của cao tầng tối cao Xô Viết, đã đến trước chính biến của quân đội một bước.
Bọn họ đi hỏi thăm cảnh vệ cung điện, kết quả phát hiện cảnh vệ còn đang ngủ gà ngủ gật, hỏi gì cũng không biết, mà hai địa điểm mấu chốt như Bộ tổng tư lệnh lục quân cùng Bộ quốc phòng đều vô cùng bình tĩnh.
Khi họ lại chạy tới điện Kremlin, chứng kiến có hơn mười xe bọc thép đã đến, trên xe bọc thép nơi gắn biển số quân đội đều dùng giấy than màu lam che phủ.
Sau đó có thật nhiều dân chúng vọt ra vây quanh từng chiếc xe quân đội, không ngừng chửi mắng binh sĩ trên xe, lại xé bỏ giấy than bao phủ xe, ném đầy mặt đất, tràng diện phi thường hỗn loạn.
Xe quân đội chính biến bị dân chúng ngăn trở, mà lúc này một hàng xe con lại lái thẳng vào bên trong, về sau mới biết được đó là đoàn xe của Boris Yeltsin.
Lúc ấy bọn họ cảm thấy thật sự kỳ quái, nếu như là chính biến lẽ ra nên bắt lại đám người của Boris Yeltsin, vì sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi vào bên trong, sau đó tổ chức phản kích đây này?
Về sau lại được nghe truyền thanh tại Quảng Trường Đỏ truyền ra thanh âm của tổng thống liên bang Nga Yeltsin, phó tổng thống Lutz, chủ tịch quốc hội Silas Haas cùng thủ tướng Bulatov Aliyev dùng danh nghĩa của mình phát ra thông cáo chung, hiệu triệu nhân dân phản đối chính biến quân sự, bảo vệ chính quyền dân chủ.
Sáng sớm ngày 20 tháng 8, đầu đường Kutuzov nằm giữa Bạch Cung cùng các đại sứ quán, đã bị chướng ngại vật phong tỏa đường đi, bên ngoài chướng ngại vật là bảy chiếc xe tăng T-72 của bộ đội Taman cản bên ngoài.
Giao lộ đi thông điện Kremlin nơi Quảng Trường Đỏ cùng quảng trường Nerima Hall Plaza đều đã bị quân đội phong tỏa, lối ra hướng nam Quảng Trường Đỏ bị xe cảnh sát cùng chướng ngại vật ngăn trở, nơi đầu cầu Moscow cách chừng trăm thước có bảy chiếc xe tăng T-80 đang đỗ, ngoài ra còn có xe đạn dược cùng xe chở dầu tụ chung một chỗ.
Nhưng các phóng viên đều đã cảm giác tình hình không đúng lắm, đây thoạt nhìn không giống như đang chính biến mà giống như đang bảo vệ Yeltsin.
Xe tăng không chỉ vào hướng văn phòng của Yeltsin mà lại quay đầu hướng ngược lại.
Trên xe tăng gắn cờ ba màu đỏ trắng xanh mà không phải cờ đỏ búa liềm, hỏi thăm binh sĩ trên xe tăng là chuyện gì đang xảy ra?
Binh sĩ nói cho các phóng viên vào đêm qua thiếu tướng Lebeb đã suất lĩnh bọn họ đổi quốc kỳ, hiện tại bọn họ chỉ thuần phục Yeltsin.
Một nữ giáo sư trung niên từ trên xe tăng nhảy xuống, nói với phóng viên, vào mười giờ tối hôm qua thiếu tá Agaev đã dẫn theo năm xe tăng dựa vào bên Yeltsin, vào sáu giờ sáng hôm nay trong bộ đội Taman lại có thêm năm mươi chiếc chiến xa đào ngũ.
Sau đó phóng viên lại hỏi vài tên lính trên xe thiết giáp, bọn họ đều đã xác nhận tình huống như trên.
Khắp bốn phía Bạch Cung có mấy chiếc xe tăng ngừng lại, hơn mười chiến xa bộ binh cùng xe bọc thép và xe tải quân dụng.
Những binh lính cùng những người phụ nữ ngồi trên xe tăng, cười cười nói nói, những phụ nữ khoác áo quân nhân bên ngoài, thậm chí còn ngồi đung đưa chân trên họng súng xe tăng.
Không ngừng có dân chúng cùng phóng viên ngoại quốc đưa thuốc lá cùng bia cho binh sĩ, mà vào lúc này muốn uống loại bia kia thật sự là khó được.
Một chàng trai nhìn thấy bọn họ là phóng viên nước ngoài, liền mang theo phóng viên bò lên trên tường vây Bạch Cung, phóng viên nhìn thấy tình hình bên trong rất bình thường, bánh mì chồng chất trong sân như núi, đây đều là dân chúng lo lắng lương thực trong Bạch Cung bị cạn kiệt mà cách một tầng tường vây ném vào bên trong, dân tâm ủng hộ hay phản đối cũng đã có thể lờ mờ thấy được.
Ở trước tòa lầu Ủy ban thành phố Moscow trên đường Gorky, bên trên vách tường cùng cột điện đều dán những lời hiệu triệu, sẽ bãi công đình công vô hạn kỳ thẳng tới khi nào quân chính phủ rút lui, nội dung phần lớn là nhắc tới bộ đội đào ngũ, cùng lời đồn đãi khiển trách ủy ban trạng thái khẩn cấp đang vang đi khắp nơi.
Trên quảng trường Pushkin, chỉ có một tiệm ăn nhanh McDonald còn đang buôn bán, khách hàng sắp xếp thành đội ngũ dài tới hai ba trăm thước, mặt khác thực phẩm trong tiệm cũng nhiều hơn những tiệm khác, trong nội tâm mọi người luôn tràn ngập sợ hãi với tương lai nên thật nhiều người đều tranh mua bột mì cùng trứng gà không ngớt.
Vào buổi tối ti vi đưa tin, phó chủ nhiệm Bộ chính trị chính phủ bác bỏ tin đồn bộ đội đào ngũ, bộ đội chính biến rút về nơi đóng quân.
Phóng viên phân xã cho rằng tình huống này trái ngược với dự đoán trong nước, không nắm được chủ ý phải chăng cần gởi bản thảo về trong nước hay không.
Cuối cùng bọn họ quyết định đem bản thảo gởi lại trước trong nước, bởi vì đây là tình huống chân thật do phóng viên quan sát tại hiện trường báo cáo chi tiết gởi về, về phần làm sao gởi đi bản thảo thì do tổng phân xã quyết định.
Trải qua sự kiện kia, các phóng viên cũng đã hiểu được chính quyền đã đánh mất năng lực chấp chính. Phát động chính biến làm ra một ủy ban đối phó trạng thái khẩn cấp, nhân vật tầng cao nhất đều tham gia bên trong, cuối cùng hành động thất bại chấm dứt, nói trắng ra chính là muốn bảo vệ chính quyền cũng không biết làm sao bảo vệ, ngẫm lại thật cảm khái vô cùng.
Diệp Khai đọc xong những tin tức này, cũng cảm thấy có chút kỳ quái, không biết những bản thảo như vậy vì sao lại biến thành tài liệu tuyên truyền trong khách sạn Moscow, chẳng lẽ trong phân xã cũng xuất hiện phóng viên có lập trường không kiên định rồi hay sao?
Suy nghĩ một chút loại khả năng này, có lẽ vẫn có, phải biết rằng các phóng viên, nhất là thường trú ở hải ngoại nên tiếp xúc được nhiều thứ hơn, khó tránh khỏi sẽ nhận lấy bên ngoài ảnh hưởng, cuối cùng trên lập trường tín niệm phát sinh dao động, chuyện này dù sao vẫn phải thật chú ý.
Tuy đây chỉ là một việc nhỏ, nhưng ảnh hưởng vẫn sẽ rất lớn, Diệp Khai cảm thấy nhất định phải quay về thảo luận với lão gia tử một chút, đối với dư luận tuyên truyền nên làm như thế nào vẫn cần châm chước một phen, đôi khi che giấu sự thật vẫn không có chỗ gì tốt, bởi vì khi chân tướng bị giấu diếm hoặc là bị bẻ cong, bỗng nhiên có một ngày bị vạch trần như vậy hậu quả tạo thành sẽ phi thường nghiêm trọng.
Diệp Khai vẫn luôn cho rằng trong chuyện Xô Viết giải thể trương nước căn bản không cần phải xử lý theo kiểu che giấu, trái lại có thể xem đây là cơ hội phát động một hồi thảo luận với quy mô càng lớn hơn, tổng kết nguyên nhân Xô Viết thất bại, vì thể chế kinh tế cùng thể chế chính trị đưa ra phương cách cải cách có ích, đây chính là một chuyện tốt.
Đối với hành động của cao tầng trong nước, hắn cảm thấy không quá thỏa đáng, đôi khi vô cùng mềm yếu cũng sẽ có nhược điểm, ngược lại càng thêm dễ dàng bị người lợi dụng, biến thành vũ khí công kích của nước cộng hòa.
Tin tức không thông, cùng với che giấu tin tức tuy có thể trong thời gian ngắn giấu diếm qua mặt đại chúng, nhưng làm như vậy mang tới ảnh hưởng bất lợi cũng sẽ phi thường rõ rệt.
Diệp Khai còn chưa xem xong tờ báo, Trương Tam cũng đã đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.