Chương 19: Mối Nghi Ngờ
Rainy
22/06/2024
“Sao cơ? Nạn nhân là một giám đốc có tiếng à? Lại còn phải giữ bí mật hiện trường nữa ư?” Thái Viễn Sơn không hiểu vì sao vụ án lần này lại có thêm một yêu cầu rắc rối như vậy.
“Chắc vụ án lần này vướng vào một bê bối nào đó của nạn nhân nên người nhà không muốn báo chí biết tin.” Trịnh Danh dự đoán.
Tô Ngọc Long tỏ ra không phục “Việc gì phải giữ bí mật những việc làm không hay ho của đám nhà giàu đó chứ.”
“Cậu không việc gì phải nóng giận, những hành động của họ có lật tẩy hay không thì cũng thế thôi. Tốt nhất là đừng nên làm việc vô ích. Nếu họ làm gì đó cần phải bắt giữ thì chúng ta sẽ bắt giữ, ngoài ra không cần gây thêm thù oán.” Thái Viễn Sơn nói.
Nhóm của họ đi đến hiện trường, họ rất ngạc nhiên khi có một phòng bí mật trong lối nhỏ ở bãi đậu xe.
“Phòng này thông thẳng với phòng chủ tịch, nên nạn nhân có thể lẻn từ đó xuống để gặp gỡ tình nhân tại đây. Như thế thì mọi người sẽ nghĩ chủ tịch chỉ ở trong phòng một mình.” Trịnh Danh kiểm tra căn phòng và nhận xét.
Việc này khiến họ nhớ tới đường dây của Hạ Quang Minh. Phương Tuyết lên tiếng “Đàn ông toàn như thế này sao?”
“Chắc cậu chừa bọn này ra nhỉ?” Khương Hòa hỏi.
Phương Tuyết không tiếp tục chủ đề này mà kiểm tra xác của nạn nhân. Cô báo cáo sơ bộ “Nạn nhân vừa mới chết cách đây một giờ. Nguyên nhân cái chết là một nhát dao vào cổ. Theo góc độ chém như thế này thì tôi nghĩ là hung thủ không phải dân chuyên.”
Tô Ngọc Long trở lại sau khi kiểm tra phòng camera “Không có máy quay nào quay con đường nhỏ này, lẽ tất nhiên là Mã Tiến không muốn mình hay nhân tình bị quay lại. Theo hình ảnh từ góc độ khác thì trước đó đã có một phụ nữ vác theo một chiếc túi hướng về phía này. Sau một lúc thì tới lượt xe của Mã Tiến vào bãi. Cuối cùng là cảnh một cô gái với chiếc túi giống hệt từ góc này đi ra nhưng với trang phục khác, có lẽ là đã thay trang phục dính máu ra.”
Họ đã hình dung được thủ đoạn gây án của hung thủ, nhưng lại thiếu manh mối để xác định đó là ai. Thái Viễn Sơn lấy lời khai của người phát hiện xác chết, một diễn viên nổi tiếng.
Khương Hòa vốn là người hâm mộ của cô ta, nay thấy thần tượng ở đây thì hết sức thất vọng. Anh nói “Có lẽ không nên tin ai trong sạch cả.”
Lời khai của cô ta không có giá trị nhiều, đơn giản là cô ta tới điểm hẹn và phát hiện đối phương đã chết. Vợ của Mã Tiến không có vẻ gì là thương xót, bà chỉ dặn mọi người phải điều tra thật kín tiếng.
“Xin hỏi phu nhân, chồng bà có kẻ thù nào không? Đặc biệt là phụ nữ?” Trịnh Danh đặt câu hỏi.
“Già trẻ hay trai gái gì thì lão cũng có rất nhiều. Chuyện này tôi nói riêng với cảnh sát, có vẻ ông ta còn liên hệ với tên xã hội đen tên Liêu Đông Văn nữa.” Bà ta đáp.
Cái tên Liêu Đông Văn không quá xa lạ với họ, hắn là kẻ đứng thứ hai thành phố thời của Hoắc Đình Vương và gần đây đã dần thành bá chủ. Thái Viễn Sơn đã từng tìm cách để tìm chứng cứ buộc tội hắn nhưng vẫn chưa thành.
“Liêu Đông Văn ư? Cái tên này, hình như đã từng nghe ở đâu rồi.” Thái Viễn Sơn lẩm bẩm.
“Tất nhiên là sếp đã nghe tới hắn rồi. Chúng ta đã điều tra hắn nhiều lần, sếp không nhớ sao?” Trịnh Danh nhắc nhở.
“Không, không. Là ở một chỗ khác.” Thái Viễn Sơn cố nhớ lại.
“Kiều Mộng Vân.” Phương Tuyết lên tiếng “Trong số các tù nhân mà chúng ta điều tra, tôi vẫn có ấn tượng với cô ta, vì tôi tin rằng đám Mã Tiến, Quách Vũ và Liêu Đông Văn đã vu khống ngược lại cho Kiều Mộng Vân.”
“Đúng là cái tên này, nếu Kiều Mộng Vân là hung thủ thì mọi thứ đều sẽ rất khớp. Vũ Hồng My đã hứa với Kiều Mộng Vân sẽ lên kế hoạch giết ba người đã hãm hại cô ta.” Thái Viễn Sơn lập luận “Căn phòng này chỉ có Mã Tiến và một số người nổi tiếng ông ta mời tới biết được, ngay cả vợ ông ta cũng không biết. Vậy thì hung thủ phải là một trong những người từng tới đây hoặc là người xung quanh mà họ rất tin tưởng. Vũ Hồng My từng hoạt động trong giới giải trí, có thể cô ta biết được căn phòng này qua ai đó.”
“Vũ Hồng My không giống kẻ sẽ giữ lời lắm, đáng ra cô ta phải giết luôn Kiều Mộng Vân mới đúng chứ.” Tô Ngọc Long thấy điểm chưa hợp lý.
“Có lẽ cô ta còn có một kế hoạch khác cần tới Kiều Mộng Vân. Tô Ngọc Long, cậu hãy đi điều tra cô ta. Trịnh Danh, cậu hãy điều tra các mối quan hệ của Mã Tiến, không thể loại trừ việc vụ án này không hề liên quan đến Vũ Hồng My. Khương Hoà, cậu tiếp tục kiểm tra dấu vết trong phòng, Phương Tuyết thì về sở khám nghiệm tử thi.” Thái Viễn Sơn phân công.
“Rõ thưa sếp.” Tất cả nhận nhiệm vụ và bắt tay tiến hành.
Thái Viễn Sơn nhìn lại xác chết lần cuối, nếu giả thuyết của anh là đúng thì nạn nhân tiếp theo là Quách Vũ và Liêu Đông Văn. Thật lòng thì anh không mấy vui vẻ khi phải bảo vệ hai kẻ đó.
“Chắc vụ án lần này vướng vào một bê bối nào đó của nạn nhân nên người nhà không muốn báo chí biết tin.” Trịnh Danh dự đoán.
Tô Ngọc Long tỏ ra không phục “Việc gì phải giữ bí mật những việc làm không hay ho của đám nhà giàu đó chứ.”
“Cậu không việc gì phải nóng giận, những hành động của họ có lật tẩy hay không thì cũng thế thôi. Tốt nhất là đừng nên làm việc vô ích. Nếu họ làm gì đó cần phải bắt giữ thì chúng ta sẽ bắt giữ, ngoài ra không cần gây thêm thù oán.” Thái Viễn Sơn nói.
Nhóm của họ đi đến hiện trường, họ rất ngạc nhiên khi có một phòng bí mật trong lối nhỏ ở bãi đậu xe.
“Phòng này thông thẳng với phòng chủ tịch, nên nạn nhân có thể lẻn từ đó xuống để gặp gỡ tình nhân tại đây. Như thế thì mọi người sẽ nghĩ chủ tịch chỉ ở trong phòng một mình.” Trịnh Danh kiểm tra căn phòng và nhận xét.
Việc này khiến họ nhớ tới đường dây của Hạ Quang Minh. Phương Tuyết lên tiếng “Đàn ông toàn như thế này sao?”
“Chắc cậu chừa bọn này ra nhỉ?” Khương Hòa hỏi.
Phương Tuyết không tiếp tục chủ đề này mà kiểm tra xác của nạn nhân. Cô báo cáo sơ bộ “Nạn nhân vừa mới chết cách đây một giờ. Nguyên nhân cái chết là một nhát dao vào cổ. Theo góc độ chém như thế này thì tôi nghĩ là hung thủ không phải dân chuyên.”
Tô Ngọc Long trở lại sau khi kiểm tra phòng camera “Không có máy quay nào quay con đường nhỏ này, lẽ tất nhiên là Mã Tiến không muốn mình hay nhân tình bị quay lại. Theo hình ảnh từ góc độ khác thì trước đó đã có một phụ nữ vác theo một chiếc túi hướng về phía này. Sau một lúc thì tới lượt xe của Mã Tiến vào bãi. Cuối cùng là cảnh một cô gái với chiếc túi giống hệt từ góc này đi ra nhưng với trang phục khác, có lẽ là đã thay trang phục dính máu ra.”
Họ đã hình dung được thủ đoạn gây án của hung thủ, nhưng lại thiếu manh mối để xác định đó là ai. Thái Viễn Sơn lấy lời khai của người phát hiện xác chết, một diễn viên nổi tiếng.
Khương Hòa vốn là người hâm mộ của cô ta, nay thấy thần tượng ở đây thì hết sức thất vọng. Anh nói “Có lẽ không nên tin ai trong sạch cả.”
Lời khai của cô ta không có giá trị nhiều, đơn giản là cô ta tới điểm hẹn và phát hiện đối phương đã chết. Vợ của Mã Tiến không có vẻ gì là thương xót, bà chỉ dặn mọi người phải điều tra thật kín tiếng.
“Xin hỏi phu nhân, chồng bà có kẻ thù nào không? Đặc biệt là phụ nữ?” Trịnh Danh đặt câu hỏi.
“Già trẻ hay trai gái gì thì lão cũng có rất nhiều. Chuyện này tôi nói riêng với cảnh sát, có vẻ ông ta còn liên hệ với tên xã hội đen tên Liêu Đông Văn nữa.” Bà ta đáp.
Cái tên Liêu Đông Văn không quá xa lạ với họ, hắn là kẻ đứng thứ hai thành phố thời của Hoắc Đình Vương và gần đây đã dần thành bá chủ. Thái Viễn Sơn đã từng tìm cách để tìm chứng cứ buộc tội hắn nhưng vẫn chưa thành.
“Liêu Đông Văn ư? Cái tên này, hình như đã từng nghe ở đâu rồi.” Thái Viễn Sơn lẩm bẩm.
“Tất nhiên là sếp đã nghe tới hắn rồi. Chúng ta đã điều tra hắn nhiều lần, sếp không nhớ sao?” Trịnh Danh nhắc nhở.
“Không, không. Là ở một chỗ khác.” Thái Viễn Sơn cố nhớ lại.
“Kiều Mộng Vân.” Phương Tuyết lên tiếng “Trong số các tù nhân mà chúng ta điều tra, tôi vẫn có ấn tượng với cô ta, vì tôi tin rằng đám Mã Tiến, Quách Vũ và Liêu Đông Văn đã vu khống ngược lại cho Kiều Mộng Vân.”
“Đúng là cái tên này, nếu Kiều Mộng Vân là hung thủ thì mọi thứ đều sẽ rất khớp. Vũ Hồng My đã hứa với Kiều Mộng Vân sẽ lên kế hoạch giết ba người đã hãm hại cô ta.” Thái Viễn Sơn lập luận “Căn phòng này chỉ có Mã Tiến và một số người nổi tiếng ông ta mời tới biết được, ngay cả vợ ông ta cũng không biết. Vậy thì hung thủ phải là một trong những người từng tới đây hoặc là người xung quanh mà họ rất tin tưởng. Vũ Hồng My từng hoạt động trong giới giải trí, có thể cô ta biết được căn phòng này qua ai đó.”
“Vũ Hồng My không giống kẻ sẽ giữ lời lắm, đáng ra cô ta phải giết luôn Kiều Mộng Vân mới đúng chứ.” Tô Ngọc Long thấy điểm chưa hợp lý.
“Có lẽ cô ta còn có một kế hoạch khác cần tới Kiều Mộng Vân. Tô Ngọc Long, cậu hãy đi điều tra cô ta. Trịnh Danh, cậu hãy điều tra các mối quan hệ của Mã Tiến, không thể loại trừ việc vụ án này không hề liên quan đến Vũ Hồng My. Khương Hoà, cậu tiếp tục kiểm tra dấu vết trong phòng, Phương Tuyết thì về sở khám nghiệm tử thi.” Thái Viễn Sơn phân công.
“Rõ thưa sếp.” Tất cả nhận nhiệm vụ và bắt tay tiến hành.
Thái Viễn Sơn nhìn lại xác chết lần cuối, nếu giả thuyết của anh là đúng thì nạn nhân tiếp theo là Quách Vũ và Liêu Đông Văn. Thật lòng thì anh không mấy vui vẻ khi phải bảo vệ hai kẻ đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.