Quân Tử Có Cửu Tư
Đánh giá: 7.1/10 từ 16 lượt
Mọi người nghĩ như thế nào về một con người đáng sợ? Lưu manh? Bình thường quá!
Lưu manh có văn hóa? Chưa đủ sợ.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy? Có vẻ hơi đáng sợ rồi đó.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy mà còn ngang ngược? Cực phẩm của cực phẩm là đây!!!
Đó cũng là những dòng miêu tả mình dành cho nam chính Trần Mộ Bạch của chúng ta trong Quân Tử Có Cửu Tư mà Đông Bôn Tây Cố muốn giới thiệu đấy. Cùng tìm hiểu nhé.
Văn án truyện ngôn tình:
Cố Cửu Tư nghiến chặt răng để mình có thể bình tĩnh lại, “Mộ thiếu, anh làm những chuyện ném đá giấu tay như vậy không sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng tam thiếu nhà họ Trần sao?”
Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu.
Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng.
Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.
Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”
Thật ra ai nghe cũng hiểu được, những lời đó đều là nói khi đang tức giận, không đáng bị trách mắng.
Nhưng cô thực sự không thể nào ngờ tới Trần Tĩnh Khang lại nghe lời đến như vậy, thật sự không thể nào ngờ được.
Trần Tĩnh Khang thật không phải là người.
Lúc này, ngoài chột dạ ra, Cố Cửu Tư còn cảm thấy buồn phiền và tức giận.
Lưu manh có văn hóa? Chưa đủ sợ.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy? Có vẻ hơi đáng sợ rồi đó.
Lưu manh có văn hóa, tâm cơ sâu không thấy đáy mà còn ngang ngược? Cực phẩm của cực phẩm là đây!!!
Đó cũng là những dòng miêu tả mình dành cho nam chính Trần Mộ Bạch của chúng ta trong Quân Tử Có Cửu Tư mà Đông Bôn Tây Cố muốn giới thiệu đấy. Cùng tìm hiểu nhé.
Văn án truyện ngôn tình:
Cố Cửu Tư nghiến chặt răng để mình có thể bình tĩnh lại, “Mộ thiếu, anh làm những chuyện ném đá giấu tay như vậy không sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng tam thiếu nhà họ Trần sao?”
Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu.
Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng.
Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.
Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”
Thật ra ai nghe cũng hiểu được, những lời đó đều là nói khi đang tức giận, không đáng bị trách mắng.
Nhưng cô thực sự không thể nào ngờ tới Trần Tĩnh Khang lại nghe lời đến như vậy, thật sự không thể nào ngờ được.
Trần Tĩnh Khang thật không phải là người.
Lúc này, ngoài chột dạ ra, Cố Cửu Tư còn cảm thấy buồn phiền và tức giận.
5 chương mới nhất truyện Quân Tử Có Cửu Tư
Danh sách chương truyện Quân Tử Có Cửu Tư
- Chương 64 - Chương 64
- Chương 65 - Chương 65
- Chương 66 - Chương 66
- Chương 67 - Chương 67
- Chương 68 - Chương 68
- Chương 69 - Chương 69
- Chương 70 - Chương 70
- Chương 71 - Chương 71
- Chương 72 - Chương 72
- Chương 73 - Chương 73
- Chương 74 - Chương 74
- Chương 75 - Chương 75
- Chương 76 - Chương 76
- Chương 77 - Chương 77
- Chương 78 - Chương 78
- Chương 79 - Chương 79
- Chương 80 - Chương 80
- Chương 81 - Chương 81
- Chương 82 - Chương 82
- Chương 83 - Chương 83
- Chương 84 - Chương 84
- Chương 85 - Chương 85
- Chương 86 - Chương 86
- Chương 87 - Ngoại truyện