Chương 198: Máu mũi nước mắt cùng nhau bay trong phòng tắm (7)
Trầm Du
02/06/2014
Ô ô, bây giờ thật đúng là thấy rõ . . . . . . một lỏa nam a!
Nửa thân trần, nửa thân trần . . . . . . Đóa Đóa an ủi mình.
Nhưng nửa thân trần còn lại đang giấu dưới nước! Lệ rơi. . . . . .
Hoàng Phủ Dật tựa vào bồn tắm, cũng không nói gì, chỉ cười nhìn nàng.
“. . . . . . Nghiêm túc chút!”
Nghề nghiệp không phân biệt sang hèn, lao động vinh quang nhất!
Trong lòng rối loạn an ủi mình, Đóa Đóa xăn tay áo, chuẩn bị làm việc.
Tay phóng tới vai Hoàng Phủ Dật, Đóa Đóa giống như bị bỏng nhanh chóng rút tay về, nhưng lập tức quay lại.
Thịt heo, đây kỳ thật chỉ là khối thịt heo so với thịt heo bình thường cứng chắc hơn chút. . . . . .
Chỉ là lần này trong lòng tự thôi miên như thế nào cũng vô dụng, nửa khắc sau, Đóa Đóa lệ doanh tròng.
“Hôm nay có thể đừng bắt đầu sắc dụ cao cấp như thế không?” Ô ô.
“Không được,” Hoàng Phủ Dật cười ôn hòa, nhưng nghe giọng điệu, căn bản không thể thương lượng, “Phải theo kế hoạch làm việc.”
“. . . . . . Mấy cấp trước dường như không đạt yêu cầu, có lẽ nên sửa lại. . . . . .”
Ô ô, để nàng ở lại lớp đi, nàng một chút cũng không muốn tốt nghiệp!
Hoàng Phủ Dật đem nàng kéo đến trước mặt mình, cực kì dịu dàng hôn một chút, “Không được.”
Ô ô, căn bản là giả dịu dàng!
“Ta vẫn nên đi tìm gian phu. . . . . .”
Hoàng Phủ Dật nheo mắt đầy nguy hiểm, “Tìm gian phu?”
Hắn ra vẻ muốn đứng lên, “Ta đây trước phải giáo huấn tiểu hồng hạnh xuất tường này một chút.”
“Không cần không cần!”
Nhan Đóa Đóa vội vàng ấn hắn trở lại, “Ta là nói giỡn, ta vẫn luôn thành thật ở trong tường, nửa điểm cũng không muốn ra, người khác bắt ép ta cũng không ra!”
Ô ô. . . . . . Đây là cường quyền áp bức, vũ lực trấn áp!
Nàng đến lúc nào mới có thể phấn khởi phản kháng, phủ định chính sách tàn bạo a!
Hoàng Phủ Dật bật cười không thôi, “Vậy hiện nàng đang làm gì?”
Ô ô, “Giúp chàng tắm rửa!”
Nhan Đóa Đóa đang nói liền nhanh chóng đem quần áo bên cạnh ném vào bồn tắm.
Quần áo nổi trên mặt nước, cản đại bộ phận “cảnh xuân”, khiến nàng có thể thở ra một chút.
Hoàng Phủ Dật cũng không ngăn cản, ý hắn vốn chính là tuần tự tiến dần.
Có điều nhìn xem phản ứng của Đóa Đóa, tiến triển tương đối chậm a.
Nửa thân trần, nửa thân trần . . . . . . Đóa Đóa an ủi mình.
Nhưng nửa thân trần còn lại đang giấu dưới nước! Lệ rơi. . . . . .
Hoàng Phủ Dật tựa vào bồn tắm, cũng không nói gì, chỉ cười nhìn nàng.
“. . . . . . Nghiêm túc chút!”
Nghề nghiệp không phân biệt sang hèn, lao động vinh quang nhất!
Trong lòng rối loạn an ủi mình, Đóa Đóa xăn tay áo, chuẩn bị làm việc.
Tay phóng tới vai Hoàng Phủ Dật, Đóa Đóa giống như bị bỏng nhanh chóng rút tay về, nhưng lập tức quay lại.
Thịt heo, đây kỳ thật chỉ là khối thịt heo so với thịt heo bình thường cứng chắc hơn chút. . . . . .
Chỉ là lần này trong lòng tự thôi miên như thế nào cũng vô dụng, nửa khắc sau, Đóa Đóa lệ doanh tròng.
“Hôm nay có thể đừng bắt đầu sắc dụ cao cấp như thế không?” Ô ô.
“Không được,” Hoàng Phủ Dật cười ôn hòa, nhưng nghe giọng điệu, căn bản không thể thương lượng, “Phải theo kế hoạch làm việc.”
“. . . . . . Mấy cấp trước dường như không đạt yêu cầu, có lẽ nên sửa lại. . . . . .”
Ô ô, để nàng ở lại lớp đi, nàng một chút cũng không muốn tốt nghiệp!
Hoàng Phủ Dật đem nàng kéo đến trước mặt mình, cực kì dịu dàng hôn một chút, “Không được.”
Ô ô, căn bản là giả dịu dàng!
“Ta vẫn nên đi tìm gian phu. . . . . .”
Hoàng Phủ Dật nheo mắt đầy nguy hiểm, “Tìm gian phu?”
Hắn ra vẻ muốn đứng lên, “Ta đây trước phải giáo huấn tiểu hồng hạnh xuất tường này một chút.”
“Không cần không cần!”
Nhan Đóa Đóa vội vàng ấn hắn trở lại, “Ta là nói giỡn, ta vẫn luôn thành thật ở trong tường, nửa điểm cũng không muốn ra, người khác bắt ép ta cũng không ra!”
Ô ô. . . . . . Đây là cường quyền áp bức, vũ lực trấn áp!
Nàng đến lúc nào mới có thể phấn khởi phản kháng, phủ định chính sách tàn bạo a!
Hoàng Phủ Dật bật cười không thôi, “Vậy hiện nàng đang làm gì?”
Ô ô, “Giúp chàng tắm rửa!”
Nhan Đóa Đóa đang nói liền nhanh chóng đem quần áo bên cạnh ném vào bồn tắm.
Quần áo nổi trên mặt nước, cản đại bộ phận “cảnh xuân”, khiến nàng có thể thở ra một chút.
Hoàng Phủ Dật cũng không ngăn cản, ý hắn vốn chính là tuần tự tiến dần.
Có điều nhìn xem phản ứng của Đóa Đóa, tiến triển tương đối chậm a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.