Chương 199: Nguy cơ quốc gia (1)
Trầm Du
02/06/2014
Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, nói không chừng hắn cuối cùng vẫn bất kể nàng có đồng ý hay không, trực tiếp tấn công.
————
Mọi người trong Đông cung vô cùng nghi hoặc.
Thái Tử của bọn họ ngày đó không phải tính sắc dụ Thái Tử Phi?
Sao lại không tiếp tục?
Sau ngày đó, Thái Tử mỗi ngày đều y phục chỉnh tề, hai người cũng vẫn phân phòng ngủ, aiz.
Nếu nói có cái gì biến hóa, chính là Thái Tử Phi gần đây khí sắc dường như tốt lắm, mặt luôn đỏ bừng.
Mặt đỏ bừng, Đóa Đóa đứng ở tiểu trù phòng của Đông cung, nhìn chằm chằm như hổ đói đống nguyên liệu nấu ăn trước mặt.
Đừng hiểu lầm, mặt nàng đỏ không phải bởi vì thẹn thùng, mà là bởi vì. . . . . .
Ô ô, nàng hoài nghi là bởi vì sung huyết!
Đã liên tục ba ngày, Hoàng Phủ Dật vẫn để nàng giúp tắm rửa, Ô ô, cực kì tàn ác vô nhân đạo a!
Nàng mỗi lần đều đỏ mặt đến sắp nổ tung, sau đó vẫn không khôi phục được nhan sắc. bình thường
Ô ô, cổ đại vì cái gì không có phụ liên (đại khái là hội liên hiệp phụ nữ), nàng muốn đi kiện hắn. . . . . .
“Thái Tử Phi?”
Người của tiểu trù phòng cực kỳ khó hiểu, “Ngài muốn ăn gì?”
Thái tử phi đã nhìn đống nguyên liệu nấu ăn này nửa ngày, sắc mặt thiên biến vạn hóa, cũng không biết đang nghĩ cái gì.
“Những thứ này dùng trong ngọ thiện (bữa trưa) sao?” Đóa Đóa lên tiếng hỏi.
“Phải”
“Không được, phải thêm vài thứ,” Đóa Đóa tính toán, “Trước thêm hai cân thịt béo, phải thật mỡ!”
Tất cả mọi người sửng sốt, những thứ này chính là để hai người bọn họ ăn, giờ bỏ thêm nhiều thịt béo như thế, Thái Tử Phi là muốn làm cái gì?
“Các ngươi có bơ chứ? Thêm! Có thể sử dụng bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu!”
“. . . . . . Thái tử phi, ăn như thế có thể phát phì.”
“Chính là muốn phát phì! Béo càng nhanh càng tốt!”
Nhan Đóa Đóa quơ tay, vô cùng có khí thế, “Chúng ta phải trong thời gian ngắn nhất nuôi Thái Tử thành người béo!”
. . . . . . Vì sao?
Dáng người Thái tử rất hoàn mỹ a, vì sao phải khiến người béo lên?
Bị đôi mắt nhỏ hoài nghi của mọi người nhìn, khuôn mặt Nhan Đóa Đóa cao thâm khó đoán, “Ta có lý của ta.”
Ô ô, kỳ thật là nàng thật không muốn chịu đựng sắc dụ cao cấp nữa, muốn biết nếu dáng người của hắn biến thành kém đi chút, nàng có phải có thể thành công đánh bại phù vân hay không, để bạn học thuần khiết một lần nữa trở về linh hồn nhỏ bé của nàng!
————
Mọi người trong Đông cung vô cùng nghi hoặc.
Thái Tử của bọn họ ngày đó không phải tính sắc dụ Thái Tử Phi?
Sao lại không tiếp tục?
Sau ngày đó, Thái Tử mỗi ngày đều y phục chỉnh tề, hai người cũng vẫn phân phòng ngủ, aiz.
Nếu nói có cái gì biến hóa, chính là Thái Tử Phi gần đây khí sắc dường như tốt lắm, mặt luôn đỏ bừng.
Mặt đỏ bừng, Đóa Đóa đứng ở tiểu trù phòng của Đông cung, nhìn chằm chằm như hổ đói đống nguyên liệu nấu ăn trước mặt.
Đừng hiểu lầm, mặt nàng đỏ không phải bởi vì thẹn thùng, mà là bởi vì. . . . . .
Ô ô, nàng hoài nghi là bởi vì sung huyết!
Đã liên tục ba ngày, Hoàng Phủ Dật vẫn để nàng giúp tắm rửa, Ô ô, cực kì tàn ác vô nhân đạo a!
Nàng mỗi lần đều đỏ mặt đến sắp nổ tung, sau đó vẫn không khôi phục được nhan sắc. bình thường
Ô ô, cổ đại vì cái gì không có phụ liên (đại khái là hội liên hiệp phụ nữ), nàng muốn đi kiện hắn. . . . . .
“Thái Tử Phi?”
Người của tiểu trù phòng cực kỳ khó hiểu, “Ngài muốn ăn gì?”
Thái tử phi đã nhìn đống nguyên liệu nấu ăn này nửa ngày, sắc mặt thiên biến vạn hóa, cũng không biết đang nghĩ cái gì.
“Những thứ này dùng trong ngọ thiện (bữa trưa) sao?” Đóa Đóa lên tiếng hỏi.
“Phải”
“Không được, phải thêm vài thứ,” Đóa Đóa tính toán, “Trước thêm hai cân thịt béo, phải thật mỡ!”
Tất cả mọi người sửng sốt, những thứ này chính là để hai người bọn họ ăn, giờ bỏ thêm nhiều thịt béo như thế, Thái Tử Phi là muốn làm cái gì?
“Các ngươi có bơ chứ? Thêm! Có thể sử dụng bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu!”
“. . . . . . Thái tử phi, ăn như thế có thể phát phì.”
“Chính là muốn phát phì! Béo càng nhanh càng tốt!”
Nhan Đóa Đóa quơ tay, vô cùng có khí thế, “Chúng ta phải trong thời gian ngắn nhất nuôi Thái Tử thành người béo!”
. . . . . . Vì sao?
Dáng người Thái tử rất hoàn mỹ a, vì sao phải khiến người béo lên?
Bị đôi mắt nhỏ hoài nghi của mọi người nhìn, khuôn mặt Nhan Đóa Đóa cao thâm khó đoán, “Ta có lý của ta.”
Ô ô, kỳ thật là nàng thật không muốn chịu đựng sắc dụ cao cấp nữa, muốn biết nếu dáng người của hắn biến thành kém đi chút, nàng có phải có thể thành công đánh bại phù vân hay không, để bạn học thuần khiết một lần nữa trở về linh hồn nhỏ bé của nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.