Chương 101: Tình địch tìm tới cửa (4)
Trầm Du
29/05/2014
Đóa Đóa chỉ ngây dại, nhưng Tâm Nhi đứng một bên lại tưởng Đóa Đóa bị Trình Tuyết Y “giáo huấn” không dám phản bác, vội vàng thay nàng nói chuyện.
"Tính cách thái tử phi nhà chúng ta chính là đánh yêu như vậy, Thái tử cũng không yêu thích cái vẻ cứng ngắc của Trình đại tiểu thư đây.”
Nhà tể tướng có gia giáo cực nghiêm, Trình Tuyết Y có thể gọi là mẫu thiên kim điển hình, bây giờ Tâm Nhi nói như vậy chẳng khác nào đang chế nhạo nàng.
"Chủ tử nói chuyện, nào có chỗ cho một cung nữ như ngươi xen mồm vào?"
Trình Tuyết Y giọng điệu bình tĩnh hạ lệnh, "Người đâu, vả miệng."
A? Lần đầu tiên nhìn thấy chủ tử tự cao tự đại như vậy ở trong cung, Nhan Đóa Đóa sửng sốt, lập tức phất tay ngăn cản.
"Trình tiểu thư, Tâm Nhi chẳng qua là nhất thời nhanh miệng, không cần phạt.”
"Đóa Đóa, cô vừa mới vào cung, không biết trong cung hiểm ác, có hạ nhân lắm miệng như thế ở bên cạnh, sau này không biết còn gây cho cô bao nhiêu phiền toái nữa đâu."
Tâm Nhi bực bội nghiêm mặt, ủy khuất đứng bên cạnh Đóa Đóa, cái gì mà trong cung hiểm ác, nàng thấy hiểm ác nhất chính là ả Trình Tuyết Y này!
Cũng chẳng biết nàng ta làm gì mà chạy đến cung thái tử phi nói một đống lời như thế, dù sao cũng không phải có lòng tốt gì!
Trình Tuyết Y vẫn trưng một bộ mặt giống như đang thuyết giáo, “Đóa Đóa, cô nên đổi một tỳ nữ thân cận khác đi.”
“Chuyện ở Đông cung của người ta, ngươi quan tâm nhiều như thế làm gì?” Từ ngoài cửa truyền đến giọng nói thực khinh bỉ.
Bóng chim nhoáng lên một cái, phá điểu đã lâu không thấy mặt mũi bay đến trước mặt Trình Tuyết Y, từ cao xuống thấp nhìn một lượt, “Không thú vị.”
Nói xong lại bay đến trước mặt Đóa Đóa, “Dáng vẻ còn có thể nhìn được.”
Đóa Đóa còn chưa kịp phản ứng, nó liền vươn cánh chỉ vào nàng —
"Nữ nhân này lân la rầy rà không dứt, thực sự coi mình là nữ chủ nhân của Đông cung, ngươi còn ngồi ở đây lắng nghe!"
Nó lấy cánh vuốt vuốt "tóc" mình, "Thật sự là, không có ta một cái là loạn hết cả lên!"
". . . . . ." Đóa Đóa yên lặng rơi lệ, thì ra phá điểu vẫn tưởng mình là lão đại của nàng. . . . .
Nhưng nàng cũng chẳng muốn so đo với nó làm gì! Ô ô, vừa nhìn đã biết chả có tiền đồ.
Phá điểu đột nhiên xuất hiện khiến cho Trình Tuyết Y không khỏi ngây ngốc, mãi đến lúc nàng bình tĩnh lại mới ý thức được nó đang nói cái gì, sắc mặt nàng lập tức khó coi, nếu không phải từ nhỏ đã được gia giáo hà khắc huấn luyện thì nàng đã nổi bão từ lâu rôi.
"Đóa Đóa, nó là cái gì?"
"Tính cách thái tử phi nhà chúng ta chính là đánh yêu như vậy, Thái tử cũng không yêu thích cái vẻ cứng ngắc của Trình đại tiểu thư đây.”
Nhà tể tướng có gia giáo cực nghiêm, Trình Tuyết Y có thể gọi là mẫu thiên kim điển hình, bây giờ Tâm Nhi nói như vậy chẳng khác nào đang chế nhạo nàng.
"Chủ tử nói chuyện, nào có chỗ cho một cung nữ như ngươi xen mồm vào?"
Trình Tuyết Y giọng điệu bình tĩnh hạ lệnh, "Người đâu, vả miệng."
A? Lần đầu tiên nhìn thấy chủ tử tự cao tự đại như vậy ở trong cung, Nhan Đóa Đóa sửng sốt, lập tức phất tay ngăn cản.
"Trình tiểu thư, Tâm Nhi chẳng qua là nhất thời nhanh miệng, không cần phạt.”
"Đóa Đóa, cô vừa mới vào cung, không biết trong cung hiểm ác, có hạ nhân lắm miệng như thế ở bên cạnh, sau này không biết còn gây cho cô bao nhiêu phiền toái nữa đâu."
Tâm Nhi bực bội nghiêm mặt, ủy khuất đứng bên cạnh Đóa Đóa, cái gì mà trong cung hiểm ác, nàng thấy hiểm ác nhất chính là ả Trình Tuyết Y này!
Cũng chẳng biết nàng ta làm gì mà chạy đến cung thái tử phi nói một đống lời như thế, dù sao cũng không phải có lòng tốt gì!
Trình Tuyết Y vẫn trưng một bộ mặt giống như đang thuyết giáo, “Đóa Đóa, cô nên đổi một tỳ nữ thân cận khác đi.”
“Chuyện ở Đông cung của người ta, ngươi quan tâm nhiều như thế làm gì?” Từ ngoài cửa truyền đến giọng nói thực khinh bỉ.
Bóng chim nhoáng lên một cái, phá điểu đã lâu không thấy mặt mũi bay đến trước mặt Trình Tuyết Y, từ cao xuống thấp nhìn một lượt, “Không thú vị.”
Nói xong lại bay đến trước mặt Đóa Đóa, “Dáng vẻ còn có thể nhìn được.”
Đóa Đóa còn chưa kịp phản ứng, nó liền vươn cánh chỉ vào nàng —
"Nữ nhân này lân la rầy rà không dứt, thực sự coi mình là nữ chủ nhân của Đông cung, ngươi còn ngồi ở đây lắng nghe!"
Nó lấy cánh vuốt vuốt "tóc" mình, "Thật sự là, không có ta một cái là loạn hết cả lên!"
". . . . . ." Đóa Đóa yên lặng rơi lệ, thì ra phá điểu vẫn tưởng mình là lão đại của nàng. . . . .
Nhưng nàng cũng chẳng muốn so đo với nó làm gì! Ô ô, vừa nhìn đã biết chả có tiền đồ.
Phá điểu đột nhiên xuất hiện khiến cho Trình Tuyết Y không khỏi ngây ngốc, mãi đến lúc nàng bình tĩnh lại mới ý thức được nó đang nói cái gì, sắc mặt nàng lập tức khó coi, nếu không phải từ nhỏ đã được gia giáo hà khắc huấn luyện thì nàng đã nổi bão từ lâu rôi.
"Đóa Đóa, nó là cái gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.