Chương 32
Lệ Ưu Đàm
16/11/2016
Thật đáng tiếc Ninh
Vi Nhàn không được ở lâu cùng với củ tỏi nhỏ, bà nội của bé Lý Thẩm rất
nhanh đã đến rồi, cảm ơn cô rồi đem củ tỏi từ trên tay Ninh Vi Nhàn ôm
đi, trước khi đi bé còn muốn Ninh Vi Nhàn ôm bé, biết nhất định phải đi
nên không còn khóc và náo loạn nữa, đôi mắt xinh đẹp chỉ nhìn Ninh Vi
Nhàn, một bộ dáng không bỏ được, trái tim Ninh Vi Nhàn tan nát, hận
không thể bế bé trong ngực mãi không thả. Nhưng đứa bé này không phải là con của cô. Nhan Tư Tư nhìn ra được sự mất mát của cô, rất hào phóng ôm bả vai cô an ủi: “Không có chuyện gì đâu chị dâu, sau này chị cũng sẽ
có đứa nhỏ.” Thật không thể tưởng tượng được có người lại thích tiểu ác
ma chứ? Nhìn bé gái bẩn thỉu kia, chị dâu tự nhiên có thể ôm nó, nếu là
cô thì đã sớm phát điên… Ách, quả nhiên cô không thích hợp làm phụ nữ…
Ninh Vi Nhàn cười, cô vỗ vỗ bàn tay trên vai, mặc dù Nhan Tư Tư lừa gạt cô làm người mẫu, nhưng cô rất thích em gái này, cho cô cảm giác rất thoải mái. Hai người vừa nói chuyện vừa ra khỏi phòng bếp, vợ chồng nhà họ Nhan vừa ngồi trên ghế vừa thảo luận về Nhan Duệ, vừa nhìn thấy con dâu đi ra liền lập tức ngậm miệng không nói, đều nói người trong cuộc mơ hồ, điều này không phải là không có lý. Chuyện vợ chồng son hai người bọn họ không nên nhúng tay vào. Con cháu cũng có phúc của con cháu! Ninh Vi Nhàn đi ra không nhìn thấy Nhan Duệ, tâm tình của cô hạ xuống. Cô không hiểu rốt cuộc cô làm sai cái gì, tại sao anh đột nhiên không để ý đến cô, hơn nữa còn nhìn cô rất căm thù chứ? “Cha, mẹ, con lên lầu xem.”
Vợ chồng nhà họ Nhan khoát tay bảo cô cứ đi. Nhìn bóng dáng cô biến mất ở ngã rẽ, Nhan Tư Tư nheo mắt lại: “Cha, mẹ, hai người đang định làm gì thế? Chúng con vừa ra liền không nói nữa? Còn anh trai nữa, anh ấy uống lộn thuốc à, đối xử với chị dâu như vậy?” Mẹ nó, hoa tâm đại củ kia không xứng với chị dâu, cưới vợ xinh đẹp dịu dàng như vậy còn không thỏa mãn, còn ra ngoài lăng nhăng --- đừng tưởng Nhan Tư Tư cô là người mù, vì tìm kiếm người mẫu thích hợp cô đi rất nhiều nơi trong khu nội thành, nhiều nơi cô còn rất quen thuộc, sau khi anh trai kết hôn cô còn nhìn thấy nhiều lần anh ôm ấp những người phụ nữ khác. Cô thật sự không hiểu, tại sao đàn ông đều như vậy chứ? Cho dù theo đuổi là bản tính của con người, nhưng anh trai cô đã kết hôn rồi được không? Sau khi kết hôn phải trung thành với hôn nhân chứ! Hại cô không dám nói với chị dâu, sợ chị dâu đau lòng.
“Nào có định làm gì, cái nha đầu này nói cái gì thế.” Cha Nhan liếc con gái một cái: “Là đang nói về anh trai với chị dâu con.”
Nhan Tư Tư cau mày: “Có gì đâu chứ, mọi chuyện không phải quá rõ ràng rồi sao? Anh trai không biết xấu hổ, kết hôn còn ra ngoài lăng nhăng, chị dâu thật đáng thương, cái gì cũng không biết, ở nhà còn bị anh ấy cau mặt.” Mẹ nó, nếu cô gả cho người đàn ông như vậy, đã tát cho anh ta một cái rồi. Khụ, cô lẽ cả đời này cô cũng không thể làm thục nữ giống như chị dâu được…
“Nha đầu ngốc.” Mẹ Nhan cười cười: “Anh con tâm cao khí ngạo, từ nhỏ đến lớn đều có phụ nữ theo đuổi, có thể yêu chị dâu con dễ dàng sao? Nếu như yêu, nó cũng sẽ không nói gì, chỉ có bài xích.” Bà chỉ chỉ trên lầu. “Giống như lúc nãy vậy.”
Nhan Tư Tư liếc mắt xem thường. “Mẹ lên xem đi, chị dâu không biết chuyện, nếu chị dâu biết anh trai ở bên ngoài làm loạn, không phải khóc đến chết sao. Bố mẹ không nhìn ra được sao? Chị dâu rất hy vọng với cuộc hôn nhân này, cho nên mới đối tốt với anh trai như vậy, nếu chị ấy biết được anh trai không đáng giá như vậy, đừng nói đợi đến khi anh trai phát hiện ra anh yêu chị ấy, sẽ không còn cơ hội nữa đâu! Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn được nhiều người phụ nữ theo đuổi, đó là lý do anh ấy có thể bắt nạt vợ mình sao? Mẹ, kết hôn là chuyện cả đời, nhà họ Nhan và nhà họ Ninh không thể ly hôn, không có bất ngờ xảy ra thì hai người họ sẽ sống với nhau cả đời, anh ấy cũng không thể để chị ấy đợi cả đời, như vậy là bắt nạt người khác. Đàn ông đều như vậy mà trở nên hư hỏng, ngay cả mẹ cũng nghĩ như vậy. Bên ngoài anh trai, có thật lòng xin lỗi chị dâu không?” Một đám người không ra gì… Cho nên cô mới không thích cuộc sống của giới thượng lưu, còn không bằng sống trong một ngôi nhà bé nhỏ bình thường, ít nhất sẽ không mệt mỏi như vậy. Nghe lời con gái nói, mẹ Nhan nghiêm túc suy nghĩ, bà nhìn chồng mình, vẻ mặt của ba Nhan cũng có chút kỳ quái. Đúng rồi, đây chính là vấn đề. Bọn họ sống an nhàn sung sướng, quên mất những sai lầm của con trai mình. Cho dù tương lai nó phát hiện mình yêu vợ, thì phải làm sao đây? Nó đã phản bội con dâu, phản bội hôn nhân, cho nên bọn họ mới có thể nói lạnh nhạt như vậy, nếu như là mình thì sao đây? Bọn họ còn có thể nghĩ con dâu có thể chờ đợi được sao? Con trai bọn họ, muốn nó lập tức quay đầu, căn bản không thể làm được. Trừ khi rơi đầu bể máu, nếu không vĩnh viễn nó sẽ không biết quý trọng.
Ninh Vi Nhàn cười, cô vỗ vỗ bàn tay trên vai, mặc dù Nhan Tư Tư lừa gạt cô làm người mẫu, nhưng cô rất thích em gái này, cho cô cảm giác rất thoải mái. Hai người vừa nói chuyện vừa ra khỏi phòng bếp, vợ chồng nhà họ Nhan vừa ngồi trên ghế vừa thảo luận về Nhan Duệ, vừa nhìn thấy con dâu đi ra liền lập tức ngậm miệng không nói, đều nói người trong cuộc mơ hồ, điều này không phải là không có lý. Chuyện vợ chồng son hai người bọn họ không nên nhúng tay vào. Con cháu cũng có phúc của con cháu! Ninh Vi Nhàn đi ra không nhìn thấy Nhan Duệ, tâm tình của cô hạ xuống. Cô không hiểu rốt cuộc cô làm sai cái gì, tại sao anh đột nhiên không để ý đến cô, hơn nữa còn nhìn cô rất căm thù chứ? “Cha, mẹ, con lên lầu xem.”
Vợ chồng nhà họ Nhan khoát tay bảo cô cứ đi. Nhìn bóng dáng cô biến mất ở ngã rẽ, Nhan Tư Tư nheo mắt lại: “Cha, mẹ, hai người đang định làm gì thế? Chúng con vừa ra liền không nói nữa? Còn anh trai nữa, anh ấy uống lộn thuốc à, đối xử với chị dâu như vậy?” Mẹ nó, hoa tâm đại củ kia không xứng với chị dâu, cưới vợ xinh đẹp dịu dàng như vậy còn không thỏa mãn, còn ra ngoài lăng nhăng --- đừng tưởng Nhan Tư Tư cô là người mù, vì tìm kiếm người mẫu thích hợp cô đi rất nhiều nơi trong khu nội thành, nhiều nơi cô còn rất quen thuộc, sau khi anh trai kết hôn cô còn nhìn thấy nhiều lần anh ôm ấp những người phụ nữ khác. Cô thật sự không hiểu, tại sao đàn ông đều như vậy chứ? Cho dù theo đuổi là bản tính của con người, nhưng anh trai cô đã kết hôn rồi được không? Sau khi kết hôn phải trung thành với hôn nhân chứ! Hại cô không dám nói với chị dâu, sợ chị dâu đau lòng.
“Nào có định làm gì, cái nha đầu này nói cái gì thế.” Cha Nhan liếc con gái một cái: “Là đang nói về anh trai với chị dâu con.”
Nhan Tư Tư cau mày: “Có gì đâu chứ, mọi chuyện không phải quá rõ ràng rồi sao? Anh trai không biết xấu hổ, kết hôn còn ra ngoài lăng nhăng, chị dâu thật đáng thương, cái gì cũng không biết, ở nhà còn bị anh ấy cau mặt.” Mẹ nó, nếu cô gả cho người đàn ông như vậy, đã tát cho anh ta một cái rồi. Khụ, cô lẽ cả đời này cô cũng không thể làm thục nữ giống như chị dâu được…
“Nha đầu ngốc.” Mẹ Nhan cười cười: “Anh con tâm cao khí ngạo, từ nhỏ đến lớn đều có phụ nữ theo đuổi, có thể yêu chị dâu con dễ dàng sao? Nếu như yêu, nó cũng sẽ không nói gì, chỉ có bài xích.” Bà chỉ chỉ trên lầu. “Giống như lúc nãy vậy.”
Nhan Tư Tư liếc mắt xem thường. “Mẹ lên xem đi, chị dâu không biết chuyện, nếu chị dâu biết anh trai ở bên ngoài làm loạn, không phải khóc đến chết sao. Bố mẹ không nhìn ra được sao? Chị dâu rất hy vọng với cuộc hôn nhân này, cho nên mới đối tốt với anh trai như vậy, nếu chị ấy biết được anh trai không đáng giá như vậy, đừng nói đợi đến khi anh trai phát hiện ra anh yêu chị ấy, sẽ không còn cơ hội nữa đâu! Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn được nhiều người phụ nữ theo đuổi, đó là lý do anh ấy có thể bắt nạt vợ mình sao? Mẹ, kết hôn là chuyện cả đời, nhà họ Nhan và nhà họ Ninh không thể ly hôn, không có bất ngờ xảy ra thì hai người họ sẽ sống với nhau cả đời, anh ấy cũng không thể để chị ấy đợi cả đời, như vậy là bắt nạt người khác. Đàn ông đều như vậy mà trở nên hư hỏng, ngay cả mẹ cũng nghĩ như vậy. Bên ngoài anh trai, có thật lòng xin lỗi chị dâu không?” Một đám người không ra gì… Cho nên cô mới không thích cuộc sống của giới thượng lưu, còn không bằng sống trong một ngôi nhà bé nhỏ bình thường, ít nhất sẽ không mệt mỏi như vậy. Nghe lời con gái nói, mẹ Nhan nghiêm túc suy nghĩ, bà nhìn chồng mình, vẻ mặt của ba Nhan cũng có chút kỳ quái. Đúng rồi, đây chính là vấn đề. Bọn họ sống an nhàn sung sướng, quên mất những sai lầm của con trai mình. Cho dù tương lai nó phát hiện mình yêu vợ, thì phải làm sao đây? Nó đã phản bội con dâu, phản bội hôn nhân, cho nên bọn họ mới có thể nói lạnh nhạt như vậy, nếu như là mình thì sao đây? Bọn họ còn có thể nghĩ con dâu có thể chờ đợi được sao? Con trai bọn họ, muốn nó lập tức quay đầu, căn bản không thể làm được. Trừ khi rơi đầu bể máu, nếu không vĩnh viễn nó sẽ không biết quý trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.