Chương 66: Xác nhận (2)
Mực Thích Lặn Nước
12/04/2023
Không phải đến đầu tháng năm mới có thể đuổi bầy cừu về tới trong thôn, cắt lông vắt sữa sao? Hiện giờ đuổi mấy con cừu về chăn thả như thế nào? Đồng cỏ cao nguyên còn trong thời kỳ cấm chăn thả… Lumian càng nghĩ càng cảm thấy hành vi của người chăn cừu Pierre Berry cực kỳ khác thường.
Biểu hiện của hắn ở lễ mừng cuối cùng đã chứng minh suy đoán của Lumian.
Nhưng Lumian còn không thể biết được hắn và cha xứ mấy người này rốt cuộc định làm cái gì, hoặc đã làm cái gì.
Nghĩ đến đây, Lumian cười nói với Guillaume Lizier và Ava:
- Thật sự là hắn thì ta yên tâm, ta còn tưởng rằng mình thường xuyên uống rượu nên đầu óc và ánh mắt đồng thời xuất hiện vấn đề.
Hắn lập tức phất tay với một nhà Lizier:
- Hẹn gặp lại.
Rời khỏi nhà Lizier, nụ cười trên mặt Lumian nhanh chóng đọng lại.
Hiện giờ hắn cực kỳ xác nhận hôm nay thật sự là ngày 29 tháng 3.
Là dòng thời gian chảy ngược, hay là ta mơ một giấc mơ báo trước? Giấc mơ không có khả năng chân thật đến như vậy, chân thật đến mỗi một chi tiết đều có… Lumian vừa đi vừa cố gắng suy xét.
Cho dù là dòng thời gian chảy ngược hay là giấc mơ báo trước, hắn đều thông qua trong tiểu thuyết của Aurora hiểu rõ, trước đó chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này sẽ xảy ra trong hiện thực.
Trên đường về nhà, Lumian đặc biệt vòng qua quảng trường, đi đến bên cạnh nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng.
Cửa sổ bằng kính màu vốn nên hoàn toàn vỡ vụn cả khung cửa sổ đều bay ra ngoài vẫn còn hoàn hảo khảm ở trên tường, hình vẽ miêu tả Thánh Sith truyền giáo ở trên đó vẫn lung linh ánh sáng dưới ánh nắng chiều rực rỡ.
Tâm tình của Lumian cực kỳ phức tạp nhìn xem một màn này, cảm thấy các loại ý niệm ở trong đầu ma sát đến sắp bốc lên khói trắng.
Trên con đường quay về quảng trường, hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang rời khỏi cửa chính nhà thờ.
Đó là cha xứ Guillaume Bene có cái mũi hơi khoằm, khí chất uy nghiêm, khoác trên người trường bào màu trắng viền vàng.
Lumian căng thẳng trong lòng, hai chân hơi dạng ra, thân thể hơi khom.
Đây là chuẩn bị phát động công kích, cũng là tư thế chuẩn bị trước khi chạy như điên.
Guilaume Bene liếc nhìn hắn, không tỏ vẻ gì gật đầu:
- Ngày mai lại đến cầu nguyện đi.
A… đúng rồi, hắn vào chạng vạng ngày 29 tháng 3 còn chưa bị ta dẫn người đi bắt gian, còn chưa vạch mặt với ta, cũng không tồn tại lo lắng mưu đồ bí mật sắp bị bại lộ… Nghĩ đến đây, Lumian làm ra phản ứng theo bản năng.
Hắn đứng thẳng người lên, dang hai tay ra:
- Ca ngợi vầng mặt trời!
- Ca ngợi vầng mặt trời!
Guillaume Bene đáp lại bằng tư thế giống vậy.
Sau khi rời khỏi quảng trường thôn, Lumian theo quán tính hồi tưởng lại chuyện mới vừa rồi.
Đột nhiên, hắn phát hiện một điểm trước đó mình đã bỏ qua bởi vì kinh ngạc chuyện dòng thời gian chảy ngược.
Năng lực siêu phàm của hắn còn đó!
Hắn vẫn là thợ săn!
Cho dù sự thật không hề thở dốc khi chạy như điên đến nhà Lizier hay là phản ứng ngay lập tức bày ra tư thái tốt nhất khi đối mặt với cha xứ, chúng đều nói rõ tố chất thân thể và trạng thái tương ứng của hắn vượt trên trước khi sử dụng ma dược!
Bởi vậy Lumian nhận định:
Đoạn trải nghiệm trước đó không phải là giấc mơ báo trước!
Hắn đã là người phi phàm danh sách 9!
Buổi tối thử tiến vào trong cảnh trong mơ đặc thù kia, xem có thể tiến vào hay không, có thay đổi không… Lumian nhanh chóng có kế hoạch bước tiếp theo.
Trở về trong nhà, hắn giả bộ như không có việc gì, cùng dùng bữa tối với tỷ tỷ Aurora.
Bởi vì đệ đệ thường xuyên gặp rắc rối, lại không muốn mỗi lần đều để cho mình hỗ trợ khắc phục hậu quả, nên thường xuyên có biểu hiện giống như vậy, do đó Aurora chỉ nhìn xem, cũng không hỏi nhiều.
Rửa chén bát xong, dọn dẹp xong phòng bếp, Lumian nói với tỷ tỷ một tiếng, đi thẳng đến quán rượu lâu năm.
Hắn muốn xác nhận xem vài người xứ khác không thuộc về thôn Cordu kia có xuất hiện hay không.
Vào trong quán rượu lâu năm, Lumian ngồi bên quầy bar, chào hỏi với đám người Morris Bene chủ quán kiêm bartender, Pierre Guillaume người đàn ông trung niên gầy yếu.
- Một ly rượu chua.
Hắn quen thuộc nói.
Rượu chua là chỉ rượu táo kém chất lượng, ở trong quán rượu chỉ đắt hơn bia, trên phố thành thị thường xuyên có người rao hàng.
- Thằng nhãi keo kiệt, không phải ngươi rất thích cảm giác thống khổ của rượu Absinthe sao?
Morris Bene dông dài một câu.
- Ngươi mời ta uống sao?
Lumian nói câu nói quen thuộc.
Điều này khiến cho hắn có cảm giác hoảng hốt.
Morris Bene lập tức không nói gì nữa, đổ ly rượu chua, đưa cho Lumian.
Lumian vừa nhấp từng ngụm rượu nhỏ vừa chờ đợi.
Không bao lâu, hắn nghe được âm thanh leng keng.
Hắn quay đầu nhìn lại, đã thấy Ryan đội mũ dạ tròn màu tối, khoác áo vải thô màu nâu và quần dài màu vàng nhạt.
Người hấp dẫn ánh mắt của gần như tất cả đàn ông bên trong quán rượu lâu năm là Leah, nàng vẫn là váy bó sát bằng lông cừu không có nếp gấp màu trắng phối hợp với áo khoác nhỏ màu trắng gạo và đôi boot Marsil, trên boot và mạng che mặt coi là khăn trùm đầu chia ra buộc hai cái lục lạc nhỏ màu bạc.
Giống vậy, Valentine mặc áo gile trắng, áo khoác bằng vải tuýt màu xanh và quần dài màu đen, trên mái tóc màu vàng có điểm hồng.
Ba người bọn họ đi vào trong quán bar dưới từng ánh mắt nhìn chăm chú, theo thứ tự ngồi xuống bên cạnh Lumian.
Một ly rượu nho đỏ Darliege, một ly bia lúa mạch đen, một ly Spicy Heart… Lumian không ngẩng đầu lên, thầm nói trong lòng.
Ryan cởi mũ dạ xuống, đặt sang bên cạnh, sau đó nói với Morris Bene:
- Một ly rượu nho đỏ Darliege, một ly bia lúa mạch đen, một ly Spicy Heart.
Nghe đến đó, Lumian thở phào một hơi thật dài.
- Sao vậy?
Ryan nghiêng đầu nhìn hắn.
Hắn nhấp một ngụm rượu chua, trầm thấp giọng nói:
- Ta là một người thất bại, gần như không hề chú ý đến ánh mặt trời có xán lạn hay không, bởi vì không có thời gian…
Biểu hiện của hắn ở lễ mừng cuối cùng đã chứng minh suy đoán của Lumian.
Nhưng Lumian còn không thể biết được hắn và cha xứ mấy người này rốt cuộc định làm cái gì, hoặc đã làm cái gì.
Nghĩ đến đây, Lumian cười nói với Guillaume Lizier và Ava:
- Thật sự là hắn thì ta yên tâm, ta còn tưởng rằng mình thường xuyên uống rượu nên đầu óc và ánh mắt đồng thời xuất hiện vấn đề.
Hắn lập tức phất tay với một nhà Lizier:
- Hẹn gặp lại.
Rời khỏi nhà Lizier, nụ cười trên mặt Lumian nhanh chóng đọng lại.
Hiện giờ hắn cực kỳ xác nhận hôm nay thật sự là ngày 29 tháng 3.
Là dòng thời gian chảy ngược, hay là ta mơ một giấc mơ báo trước? Giấc mơ không có khả năng chân thật đến như vậy, chân thật đến mỗi một chi tiết đều có… Lumian vừa đi vừa cố gắng suy xét.
Cho dù là dòng thời gian chảy ngược hay là giấc mơ báo trước, hắn đều thông qua trong tiểu thuyết của Aurora hiểu rõ, trước đó chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này sẽ xảy ra trong hiện thực.
Trên đường về nhà, Lumian đặc biệt vòng qua quảng trường, đi đến bên cạnh nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng.
Cửa sổ bằng kính màu vốn nên hoàn toàn vỡ vụn cả khung cửa sổ đều bay ra ngoài vẫn còn hoàn hảo khảm ở trên tường, hình vẽ miêu tả Thánh Sith truyền giáo ở trên đó vẫn lung linh ánh sáng dưới ánh nắng chiều rực rỡ.
Tâm tình của Lumian cực kỳ phức tạp nhìn xem một màn này, cảm thấy các loại ý niệm ở trong đầu ma sát đến sắp bốc lên khói trắng.
Trên con đường quay về quảng trường, hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang rời khỏi cửa chính nhà thờ.
Đó là cha xứ Guillaume Bene có cái mũi hơi khoằm, khí chất uy nghiêm, khoác trên người trường bào màu trắng viền vàng.
Lumian căng thẳng trong lòng, hai chân hơi dạng ra, thân thể hơi khom.
Đây là chuẩn bị phát động công kích, cũng là tư thế chuẩn bị trước khi chạy như điên.
Guilaume Bene liếc nhìn hắn, không tỏ vẻ gì gật đầu:
- Ngày mai lại đến cầu nguyện đi.
A… đúng rồi, hắn vào chạng vạng ngày 29 tháng 3 còn chưa bị ta dẫn người đi bắt gian, còn chưa vạch mặt với ta, cũng không tồn tại lo lắng mưu đồ bí mật sắp bị bại lộ… Nghĩ đến đây, Lumian làm ra phản ứng theo bản năng.
Hắn đứng thẳng người lên, dang hai tay ra:
- Ca ngợi vầng mặt trời!
- Ca ngợi vầng mặt trời!
Guillaume Bene đáp lại bằng tư thế giống vậy.
Sau khi rời khỏi quảng trường thôn, Lumian theo quán tính hồi tưởng lại chuyện mới vừa rồi.
Đột nhiên, hắn phát hiện một điểm trước đó mình đã bỏ qua bởi vì kinh ngạc chuyện dòng thời gian chảy ngược.
Năng lực siêu phàm của hắn còn đó!
Hắn vẫn là thợ săn!
Cho dù sự thật không hề thở dốc khi chạy như điên đến nhà Lizier hay là phản ứng ngay lập tức bày ra tư thái tốt nhất khi đối mặt với cha xứ, chúng đều nói rõ tố chất thân thể và trạng thái tương ứng của hắn vượt trên trước khi sử dụng ma dược!
Bởi vậy Lumian nhận định:
Đoạn trải nghiệm trước đó không phải là giấc mơ báo trước!
Hắn đã là người phi phàm danh sách 9!
Buổi tối thử tiến vào trong cảnh trong mơ đặc thù kia, xem có thể tiến vào hay không, có thay đổi không… Lumian nhanh chóng có kế hoạch bước tiếp theo.
Trở về trong nhà, hắn giả bộ như không có việc gì, cùng dùng bữa tối với tỷ tỷ Aurora.
Bởi vì đệ đệ thường xuyên gặp rắc rối, lại không muốn mỗi lần đều để cho mình hỗ trợ khắc phục hậu quả, nên thường xuyên có biểu hiện giống như vậy, do đó Aurora chỉ nhìn xem, cũng không hỏi nhiều.
Rửa chén bát xong, dọn dẹp xong phòng bếp, Lumian nói với tỷ tỷ một tiếng, đi thẳng đến quán rượu lâu năm.
Hắn muốn xác nhận xem vài người xứ khác không thuộc về thôn Cordu kia có xuất hiện hay không.
Vào trong quán rượu lâu năm, Lumian ngồi bên quầy bar, chào hỏi với đám người Morris Bene chủ quán kiêm bartender, Pierre Guillaume người đàn ông trung niên gầy yếu.
- Một ly rượu chua.
Hắn quen thuộc nói.
Rượu chua là chỉ rượu táo kém chất lượng, ở trong quán rượu chỉ đắt hơn bia, trên phố thành thị thường xuyên có người rao hàng.
- Thằng nhãi keo kiệt, không phải ngươi rất thích cảm giác thống khổ của rượu Absinthe sao?
Morris Bene dông dài một câu.
- Ngươi mời ta uống sao?
Lumian nói câu nói quen thuộc.
Điều này khiến cho hắn có cảm giác hoảng hốt.
Morris Bene lập tức không nói gì nữa, đổ ly rượu chua, đưa cho Lumian.
Lumian vừa nhấp từng ngụm rượu nhỏ vừa chờ đợi.
Không bao lâu, hắn nghe được âm thanh leng keng.
Hắn quay đầu nhìn lại, đã thấy Ryan đội mũ dạ tròn màu tối, khoác áo vải thô màu nâu và quần dài màu vàng nhạt.
Người hấp dẫn ánh mắt của gần như tất cả đàn ông bên trong quán rượu lâu năm là Leah, nàng vẫn là váy bó sát bằng lông cừu không có nếp gấp màu trắng phối hợp với áo khoác nhỏ màu trắng gạo và đôi boot Marsil, trên boot và mạng che mặt coi là khăn trùm đầu chia ra buộc hai cái lục lạc nhỏ màu bạc.
Giống vậy, Valentine mặc áo gile trắng, áo khoác bằng vải tuýt màu xanh và quần dài màu đen, trên mái tóc màu vàng có điểm hồng.
Ba người bọn họ đi vào trong quán bar dưới từng ánh mắt nhìn chăm chú, theo thứ tự ngồi xuống bên cạnh Lumian.
Một ly rượu nho đỏ Darliege, một ly bia lúa mạch đen, một ly Spicy Heart… Lumian không ngẩng đầu lên, thầm nói trong lòng.
Ryan cởi mũ dạ xuống, đặt sang bên cạnh, sau đó nói với Morris Bene:
- Một ly rượu nho đỏ Darliege, một ly bia lúa mạch đen, một ly Spicy Heart.
Nghe đến đó, Lumian thở phào một hơi thật dài.
- Sao vậy?
Ryan nghiêng đầu nhìn hắn.
Hắn nhấp một ngụm rượu chua, trầm thấp giọng nói:
- Ta là một người thất bại, gần như không hề chú ý đến ánh mặt trời có xán lạn hay không, bởi vì không có thời gian…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.