Quyền Khuynh Nhất Thế
Đánh giá: 6.6/10 từ 26 lượt
Nếu bạn là một độc giả yêu thích đọc truyện muốn theo dõi những cô chuyện vừa có sức hút lớn lại khiến bạn phải có chút bận tâm suy nghĩ hãy đọc truyện Quyền Khuynh Nhất Thế. Đây là một câu chuyện khá đặc sắc của tác giả Thần Quan Lộ Tây Pháp, một thế giới có mang hơi hướng của sự tưởng tượng nhưng cũng có chút gì đó lạ lẫm không thể không sa vào, một chương rồi lại một chương, bạn cứ muốn khám phá mãi không thôi truyện đô thị, võng du này
Câu chuyện về một trạch nam trọng sinh ngang dọc quan trường. Quật khởi từ cọng cỏ nhỏ bé, từng bước đi lên đỉnh cao quyền lực. Làm quan chú ý khôn khéo linh hoạt, đừng làm cho cấp trên của mình sượng mặt, nhưng Lục Duệ thẳng thắn khiến cho cấp trên không còn mặt mũi. Người khác lo lắng không tìm được bạn gái, thế nhưng Lục Duệ đang rầu rì vì nên chọn loli hay ngự tỷ? Hoặc là, hoa hậu giảng đường thanh thuần kia thích hợp với mình hơn?
Danh ngôn của Lục đại thiếu gia: Nhân viên chính phủ hẳn là lưu manh am hiểu pháp luật nhất, dùng góc độ của pháp luật để quản lý xã hội, dùng phương pháp của lưu manh để quản lý người! Ý nghĩa của cuộc sống cũng là ở chổ, lựa chọn sinh tồn hay là lựa chọn tôn nghiêm? Không liên quan đến địa vị cao hay thấp. Say nằm đùi mỹ nhân, tỉnh nắm quyền thiên hạ!
Liệu tất cả suy tính của ta của người có nằm trong này không, phải chăng truyện chỉ là những suy nghĩ tức thời thôi. Còn gì còn lại sau tất cả bôn ba, sóng gió của cuộc đời, có chăng mọi thứ đều tồn tại như hư vô. Gọi tên là hạnh phúc, gọi tên là khổ đau hay gọi tên là gì thì vẫn là cái sự tồn tại trường cửu. Hãy cùng đọc truyện để tìm câu trả lời và theo dõi những truyện khác cùng thể loại như: Quan Thuật, Ở Rể ( Chuế Tế ), Sủng Mị,...
Câu chuyện về một trạch nam trọng sinh ngang dọc quan trường. Quật khởi từ cọng cỏ nhỏ bé, từng bước đi lên đỉnh cao quyền lực. Làm quan chú ý khôn khéo linh hoạt, đừng làm cho cấp trên của mình sượng mặt, nhưng Lục Duệ thẳng thắn khiến cho cấp trên không còn mặt mũi. Người khác lo lắng không tìm được bạn gái, thế nhưng Lục Duệ đang rầu rì vì nên chọn loli hay ngự tỷ? Hoặc là, hoa hậu giảng đường thanh thuần kia thích hợp với mình hơn?
Danh ngôn của Lục đại thiếu gia: Nhân viên chính phủ hẳn là lưu manh am hiểu pháp luật nhất, dùng góc độ của pháp luật để quản lý xã hội, dùng phương pháp của lưu manh để quản lý người! Ý nghĩa của cuộc sống cũng là ở chổ, lựa chọn sinh tồn hay là lựa chọn tôn nghiêm? Không liên quan đến địa vị cao hay thấp. Say nằm đùi mỹ nhân, tỉnh nắm quyền thiên hạ!
Liệu tất cả suy tính của ta của người có nằm trong này không, phải chăng truyện chỉ là những suy nghĩ tức thời thôi. Còn gì còn lại sau tất cả bôn ba, sóng gió của cuộc đời, có chăng mọi thứ đều tồn tại như hư vô. Gọi tên là hạnh phúc, gọi tên là khổ đau hay gọi tên là gì thì vẫn là cái sự tồn tại trường cửu. Hãy cùng đọc truyện để tìm câu trả lời và theo dõi những truyện khác cùng thể loại như: Quan Thuật, Ở Rể ( Chuế Tế ), Sủng Mị,...
5 chương mới nhất truyện Quyền Khuynh Nhất Thế
Danh sách chương truyện Quyền Khuynh Nhất Thế
- Chương 241 - Thị sát cục nông nghiệp
- Chương 242 - Nhân tuyển cho chủ nhiệm ban chiêu thương
- Chương 243 - Đăng môn bái phỏng
- Chương 244 - Quyền của Trần Thành
- Chương 245 - Cục diện của thị ủy
- Chương 246 - Quán bar
- Chương 247 - Ruồi bọ đánh không trúng
- Chương 248 - Trước lạ sau quen
- Chương 249 - Hỏi dò
- Chương 250 - Nghe mà sợ hãi
- Chương 251 - Lựa chọn của Uông Quốc Phú
- Chương 252 - Hoàng Thế Hùng muốn tới Đại Hồng
- Chương 253 - Khẩu cung
- Chương 254 - Chuyện làm đúng
- Chương 255 - Chủ trì công tác toàn huyện?
- Chương 256 - Tự hiểu lấy mình
- Chương 257 - Phản bội
- Chương 258 - Sét đánh giữa trời quang
- Chương 259 - Cục trưởng tân nhiệm
- Chương 260 - Minh hữu
- Chương 261 - Tình tiết vụ án xuất hiện vấn đề mới
- Chương 262 - Chờ lãnh đạo
- Chương 263 - Rớt một tròng mắt
- Chương 264 - Hướng gió của thị lý
- Chương 265 - Sự coi trọng của bí thư tỉnh ủy
- Chương 266 - Ai cũng có suy nghĩ riêng
- Chương 267 - Vẽ một cá bánh lớn
- Chương 268 - Giật dây
- Chương 269 - Mạch nước ngầm
- Chương 270 - Lòng người khó dò