Chương 1431: Phân công nhiệm vụ!
Thường Dụ
10/05/2017
Buổi trưa.
Cục chiêu thương huyện.
Nghỉ trưa, Đổng Học Bân mang theo người đi ra ngoài ăn cơm, coi như giao lưu lẫn nhau một chút, hoặc là vì chúc mừng bọn họ gần thăng chức. Nhưng có thể là nghe được trong huyện yêu cầu chỉ tiêu chính năm mươi triệu dẫn tư, từ Trịnh Đại Hữu đến đám người Cung Na sắc mặt đều có chút quấn quýt, mọi người biểu hiện ra ngoài hình như rất tùy ý, nhưng vẫn có thể nhìn ra biểu tình mất tự nhiên, cả đám đều ăn rất ít, ngay cả Thành Ngọc Khiết đều có chút vô tình, chỉ có Thường Quyên một người vô tâm cười nói vui vẻ, tâm tình rất tốt.
Chị Thường. Đổng Học Bân kêu cô ấy một tiếng.
Học. . . Đổng huyện trưởng, ngài nói. Vừa muốn gọi Học Bân, Thường Quyên cũng rất nhanh đổi giọng, quan hệ hai người tốt thì tốt, nhưng dù sao có người khác ở đây, Thường Quyên hiện tại cũng không tính là đồng sự cũ của Đổng Học Bân, mà là điều tới cục chiêu thương, khẳng định xưng hô phải sửa.
Đổng Học Bân nâng ly nói: Tới, chúng ta làm một ly, bữa cơm này cũng là đón gió cho chị.
Thường Quyên cười nói: Ha ha, tôi cái này không phải rượu, vậy được, tôi kính ngài.
Đổng Học Bân chạm ly với cô ấy, nói: Tôi cũng không phải rượu, thời gian công tác không uống rượu, ý tứ tới là được, nào, cạn ly.
Thường cục trưởng, tôi cũng kính ngài một ly. Trần Vân Tùng cũng nâng ly.
Thành Ngọc Khiết và Cung Na Tiếu Hồng vừa nhìn, cũng đều cầm lấy cái ly kính Thường Quyên.
Một câu Thường cục trưởng gọi làm cho Thường Quyên mặt mày hồng hào rất hài lòng, cùng chạm ly với mọi người, cuối cùng cô ấy cũng chủ động kính Trịnh Đại Hữu một ly.
Trên bàn cơm, chỉ thấy Đổng Học Bân và Thường Quyên hai người cười ha ha. Những người khác đều chứa tâm sự, có thế nào cũng không yên, vẻ mặt ưu sầu.
. . .
Sau khi ăn xong.
Trên lầu, khu làm việc.
Trở ra Đổng Học Bân quay đầu nhìn mọi người, nghĩ mọi người hẳn là cũng đem nhiệm vụ lần này tiêu hóa, lần thứ hai triệu tập mọi người, Tôi bố trí nhiệm vụ một chút.
Mọi người vừa trở về ngồi xuống bàn công tác, nghe vậy lại đều đứng lên.
Đổng Học Bân lập tức đè đè tay, Tất cả mọi người ngồi đi. Không có nói nhiều như vậy.
Mọi người liếc nhau, thấy Trịnh Đại Hữu ngồi xuống trước, bọn họ cũng lần lượt ngồi ở vị trí của mình.
Đổng Học Bân nhìn bọn họ nói: Tôi cùng lão Trịnh thương lượng một chút, cũng đem nhiệm vụ của mọi người định ra rồi, thứ bảy cũng là hội chiêu thương thành phố, kéo trong thời gian một tháng, một tháng này là chúng ta phải kéo lên một trăm hai mươi phần trăm tinh thần. Có thể muốn tăng ca, có thể muốn chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi của mọi người. Thậm chí có thể muốn thứ bảy chủ nhật nghỉ ngơi của mọi người cũng bị tạm thời hủy bỏ. Tôi nghĩ mọi người nên có chuẩn bị trước, có ai không thể tăng ca hay không? Hoặc là trong nhà có chuyện?
Không người nói, tăng ca vẫn là không sao cả.
Dù sao đều thăng quan, ngon ngọt đã cầm ở trong tay.
Đổng Học Bân nói được, Vậy tôi nói về kế hoạch công tác, khoa nghiệp vụ bên này, tiểu Trần. Các người tranh thủ liên hệ nhà đầu tư, không nên giới hạn trong công ty đã giao lưu với chúng ta. Tầm mắt có thể phóng xa một ít, đem bên ngoài kéo về. Mọi người gọi điện thoại cho nhà đầu tư, vé máy bay chúng ta chi trả, ăn ngủ có thành phố lo, giai đoạn sau nếu như tới huyện Trinh Thủy chúng ta khảo sát chúng ta cũng dùng an bài tốt nhất, nói chung nhất định phải tận khả năng đem nhà đầu tư kéo tới, đầu tư hay không cũng không quan trọng, đó là nhiệm vụ của chúng ta vào thứ bảy này, trước tiên phải bảo đảm người tới, nếu như nhà đầu tư không đến, chúng ta nỗ lực cái gì cũng vô dụng, chỉ có người đến chúng ta mới có thể nghĩ biện pháp đặt xuống!
Trần Vân Tùng lập tức nói: Vâng, chúng tôi lập tức liên hệ.
Tiếu Hồng được phân phối đến khoa nghiệp vụ cũng đơn giản tỏ thái độ một chút.
Đổng Học Bân hỏi: Hiện tại liên hệ được bao nhiêu nhà đầu tư? Xác nhận có đến chưa?
Trần Vân Tùng trên mặt xấu hổ chốc lát, Đã liên hệ hơn hai mươi người, nhưng chưa có thời gian, còn chưa có xác định sẽ đến, chủ yếu là thành phố thông báo quá muộn.
Đổng Học Bân nhíu mày nói: Một người cũng không có?
Trần Vân Tùng nói: Khụ khụ, tạm thời còn chưa có.
Đổng Học Bân ngưng trọng nói: Vậy các người phải cố gắng lên, tuy rằng nói lần này là hội chiêu thương thành phố, rất nhiều nhà đầu tư đều là thành phố liên hệ tới, tài nguyên rất nhiều, nhân số hẳn là cũng không ít, nhưng dù sao không phải huyện Trinh Thủy chúng ta kéo tới, thành phố nhiều huyện khu như vậy, người ta tới khẳng định là đi chỗ khác khảo sát trước, cho dù có thể có rất nhiều nhà đầu tư khảo sát huyện chúng ta, nhưng chúng ta trong lòng người ta cũng chỉ là lựa chọn sau cùng, như vậy thì đã bị động, con người tôi không thích bị động, không thích dựa vào vận khí, chúng ta phải chủ động, có thể kéo tới một người thì một người, cái này cậu và tiểu Tiếu nhất định phải dùng hết toàn bộ đầu óc cho tôi, đừng đợi đến lúc đó hội chiêu thương thành phố mở ra, nhà đầu tư chúng ta liên hệ tới một người cũng không có, mất mặt là chuyện nhỏ, nhiệm vụ không hoàn thành mới là đại sự!
Chúng tôi đã biết.
Đổng huyện trưởng, chúng tôi sẽ đem hết toàn lực.
Trần Vân Tùng và Tiếu Hồng đều lên tiếng.
Được, vậy cái này giao cho các người, có cái gì khó khăn thì trực tiếp báo cáo cùng Trịnh cục trưởng và Thường cục trưởng là được. Đổng Học Bân tiếp tục nhìn về phía Thành Ngọc Khiết và Cung Na, Sau đó cũng là phòng làm việc, nhiệm vụ của phòng làm việc tương đối tạp, cũng tương đối nhiều, chủ yếu cũng là trước tiên lấy ra danh sách các hạng mục dẫn tư, ngày hôm qua tôi nhìn một chút, cũng lựa chọn ra một ít, các người có thể tham khảo, tiếp tục đem hạng mục tốt nhất trích ra.
Thành Ngọc Khiết suy nghĩ một chút, nói: Đổng huyện trưởng, hạng mục chất lượng tốt của chúng ta rất nhiều cái đã chiêu ra, những cái còn lại có thể đều có chút. . . Bình thường.
Đổng Học Bân cấp tốc nói: Vậy cho chính sách, giảm miễn thu nhập từ thuế, bồi dưỡng đầu tư, nói chung cái nào có thể liệt ra đều liệt ra, cụ thể giảm miễn bao nhiêu cho bao nhiêu ưu đãi giai đoạn sau đều có thể bàn, trước tiên phải cho nhà đầu tư thấy thái độ ủng hộ đầu tư của huyện chúng ta, khiến cho nhà đầu tư yên tâm, về phần hạng mục, các người sau khi liệt kệ ra thì cho tôi và Trịnh cục trưởng xem, xong rồi thì đi in, in nhiều một ít, hội chiêu thương khẳng định sẽ phải phát.
Thành Ngọc Khiết nói: Được, buổi chiều tôi sẽ làm.
Đổng Học Bân nhìn Cung Na, Tiểu Cung, nhiệm vụ của cô cũng nhiều một ít, tiếp điện thoại cũng tốt, hậu cần cũng tốt, cô đều phải quan tâm, nếu có thời gian thừa thì chuyện liên hệ nhà đầu tư tôi hy vọng cô cũng gánh một chút, dù sao cục chiêu thương chúng ta có nhân số hạn chế, cô phải khổ cực một chút.
Cung Na nhất thời nói: Tôi không thành vấn đề.
Đổng Học Bân hơi nghiêng đầu, Lão Trịnh, ông cũng nói hai câu?
Trịnh Đại Hữu hơi trầm ngâm, nói: Đổng huyện trưởng đều nói rất rõ ràng, tôi không nói, cũng là có một lời, tiểu Trần, nếu như nghiệp vụ nhà đầu tư bên kia các người thấy không mời được, nhưng lại thấy mới có thể tới hội chiêu thương mời, thì nói cho tôi biết, tôi tự mình đi liên hệ.
Vâng, Trịnh cục trưởng. Trần Vân Tùng đáp ứng nói.
Đổng Học Bân vỗ tay một chút, Được, cứ như vậy đi, tất cả mọi người hành động nhanh lên, tôi lập lại một lần, năm mươi triệu dẫn tư, chúng ta chỉ được phép nhiều hơn không được ít hơn! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Cục chiêu thương huyện.
Nghỉ trưa, Đổng Học Bân mang theo người đi ra ngoài ăn cơm, coi như giao lưu lẫn nhau một chút, hoặc là vì chúc mừng bọn họ gần thăng chức. Nhưng có thể là nghe được trong huyện yêu cầu chỉ tiêu chính năm mươi triệu dẫn tư, từ Trịnh Đại Hữu đến đám người Cung Na sắc mặt đều có chút quấn quýt, mọi người biểu hiện ra ngoài hình như rất tùy ý, nhưng vẫn có thể nhìn ra biểu tình mất tự nhiên, cả đám đều ăn rất ít, ngay cả Thành Ngọc Khiết đều có chút vô tình, chỉ có Thường Quyên một người vô tâm cười nói vui vẻ, tâm tình rất tốt.
Chị Thường. Đổng Học Bân kêu cô ấy một tiếng.
Học. . . Đổng huyện trưởng, ngài nói. Vừa muốn gọi Học Bân, Thường Quyên cũng rất nhanh đổi giọng, quan hệ hai người tốt thì tốt, nhưng dù sao có người khác ở đây, Thường Quyên hiện tại cũng không tính là đồng sự cũ của Đổng Học Bân, mà là điều tới cục chiêu thương, khẳng định xưng hô phải sửa.
Đổng Học Bân nâng ly nói: Tới, chúng ta làm một ly, bữa cơm này cũng là đón gió cho chị.
Thường Quyên cười nói: Ha ha, tôi cái này không phải rượu, vậy được, tôi kính ngài.
Đổng Học Bân chạm ly với cô ấy, nói: Tôi cũng không phải rượu, thời gian công tác không uống rượu, ý tứ tới là được, nào, cạn ly.
Thường cục trưởng, tôi cũng kính ngài một ly. Trần Vân Tùng cũng nâng ly.
Thành Ngọc Khiết và Cung Na Tiếu Hồng vừa nhìn, cũng đều cầm lấy cái ly kính Thường Quyên.
Một câu Thường cục trưởng gọi làm cho Thường Quyên mặt mày hồng hào rất hài lòng, cùng chạm ly với mọi người, cuối cùng cô ấy cũng chủ động kính Trịnh Đại Hữu một ly.
Trên bàn cơm, chỉ thấy Đổng Học Bân và Thường Quyên hai người cười ha ha. Những người khác đều chứa tâm sự, có thế nào cũng không yên, vẻ mặt ưu sầu.
. . .
Sau khi ăn xong.
Trên lầu, khu làm việc.
Trở ra Đổng Học Bân quay đầu nhìn mọi người, nghĩ mọi người hẳn là cũng đem nhiệm vụ lần này tiêu hóa, lần thứ hai triệu tập mọi người, Tôi bố trí nhiệm vụ một chút.
Mọi người vừa trở về ngồi xuống bàn công tác, nghe vậy lại đều đứng lên.
Đổng Học Bân lập tức đè đè tay, Tất cả mọi người ngồi đi. Không có nói nhiều như vậy.
Mọi người liếc nhau, thấy Trịnh Đại Hữu ngồi xuống trước, bọn họ cũng lần lượt ngồi ở vị trí của mình.
Đổng Học Bân nhìn bọn họ nói: Tôi cùng lão Trịnh thương lượng một chút, cũng đem nhiệm vụ của mọi người định ra rồi, thứ bảy cũng là hội chiêu thương thành phố, kéo trong thời gian một tháng, một tháng này là chúng ta phải kéo lên một trăm hai mươi phần trăm tinh thần. Có thể muốn tăng ca, có thể muốn chiếm dụng thời gian nghỉ ngơi của mọi người. Thậm chí có thể muốn thứ bảy chủ nhật nghỉ ngơi của mọi người cũng bị tạm thời hủy bỏ. Tôi nghĩ mọi người nên có chuẩn bị trước, có ai không thể tăng ca hay không? Hoặc là trong nhà có chuyện?
Không người nói, tăng ca vẫn là không sao cả.
Dù sao đều thăng quan, ngon ngọt đã cầm ở trong tay.
Đổng Học Bân nói được, Vậy tôi nói về kế hoạch công tác, khoa nghiệp vụ bên này, tiểu Trần. Các người tranh thủ liên hệ nhà đầu tư, không nên giới hạn trong công ty đã giao lưu với chúng ta. Tầm mắt có thể phóng xa một ít, đem bên ngoài kéo về. Mọi người gọi điện thoại cho nhà đầu tư, vé máy bay chúng ta chi trả, ăn ngủ có thành phố lo, giai đoạn sau nếu như tới huyện Trinh Thủy chúng ta khảo sát chúng ta cũng dùng an bài tốt nhất, nói chung nhất định phải tận khả năng đem nhà đầu tư kéo tới, đầu tư hay không cũng không quan trọng, đó là nhiệm vụ của chúng ta vào thứ bảy này, trước tiên phải bảo đảm người tới, nếu như nhà đầu tư không đến, chúng ta nỗ lực cái gì cũng vô dụng, chỉ có người đến chúng ta mới có thể nghĩ biện pháp đặt xuống!
Trần Vân Tùng lập tức nói: Vâng, chúng tôi lập tức liên hệ.
Tiếu Hồng được phân phối đến khoa nghiệp vụ cũng đơn giản tỏ thái độ một chút.
Đổng Học Bân hỏi: Hiện tại liên hệ được bao nhiêu nhà đầu tư? Xác nhận có đến chưa?
Trần Vân Tùng trên mặt xấu hổ chốc lát, Đã liên hệ hơn hai mươi người, nhưng chưa có thời gian, còn chưa có xác định sẽ đến, chủ yếu là thành phố thông báo quá muộn.
Đổng Học Bân nhíu mày nói: Một người cũng không có?
Trần Vân Tùng nói: Khụ khụ, tạm thời còn chưa có.
Đổng Học Bân ngưng trọng nói: Vậy các người phải cố gắng lên, tuy rằng nói lần này là hội chiêu thương thành phố, rất nhiều nhà đầu tư đều là thành phố liên hệ tới, tài nguyên rất nhiều, nhân số hẳn là cũng không ít, nhưng dù sao không phải huyện Trinh Thủy chúng ta kéo tới, thành phố nhiều huyện khu như vậy, người ta tới khẳng định là đi chỗ khác khảo sát trước, cho dù có thể có rất nhiều nhà đầu tư khảo sát huyện chúng ta, nhưng chúng ta trong lòng người ta cũng chỉ là lựa chọn sau cùng, như vậy thì đã bị động, con người tôi không thích bị động, không thích dựa vào vận khí, chúng ta phải chủ động, có thể kéo tới một người thì một người, cái này cậu và tiểu Tiếu nhất định phải dùng hết toàn bộ đầu óc cho tôi, đừng đợi đến lúc đó hội chiêu thương thành phố mở ra, nhà đầu tư chúng ta liên hệ tới một người cũng không có, mất mặt là chuyện nhỏ, nhiệm vụ không hoàn thành mới là đại sự!
Chúng tôi đã biết.
Đổng huyện trưởng, chúng tôi sẽ đem hết toàn lực.
Trần Vân Tùng và Tiếu Hồng đều lên tiếng.
Được, vậy cái này giao cho các người, có cái gì khó khăn thì trực tiếp báo cáo cùng Trịnh cục trưởng và Thường cục trưởng là được. Đổng Học Bân tiếp tục nhìn về phía Thành Ngọc Khiết và Cung Na, Sau đó cũng là phòng làm việc, nhiệm vụ của phòng làm việc tương đối tạp, cũng tương đối nhiều, chủ yếu cũng là trước tiên lấy ra danh sách các hạng mục dẫn tư, ngày hôm qua tôi nhìn một chút, cũng lựa chọn ra một ít, các người có thể tham khảo, tiếp tục đem hạng mục tốt nhất trích ra.
Thành Ngọc Khiết suy nghĩ một chút, nói: Đổng huyện trưởng, hạng mục chất lượng tốt của chúng ta rất nhiều cái đã chiêu ra, những cái còn lại có thể đều có chút. . . Bình thường.
Đổng Học Bân cấp tốc nói: Vậy cho chính sách, giảm miễn thu nhập từ thuế, bồi dưỡng đầu tư, nói chung cái nào có thể liệt ra đều liệt ra, cụ thể giảm miễn bao nhiêu cho bao nhiêu ưu đãi giai đoạn sau đều có thể bàn, trước tiên phải cho nhà đầu tư thấy thái độ ủng hộ đầu tư của huyện chúng ta, khiến cho nhà đầu tư yên tâm, về phần hạng mục, các người sau khi liệt kệ ra thì cho tôi và Trịnh cục trưởng xem, xong rồi thì đi in, in nhiều một ít, hội chiêu thương khẳng định sẽ phải phát.
Thành Ngọc Khiết nói: Được, buổi chiều tôi sẽ làm.
Đổng Học Bân nhìn Cung Na, Tiểu Cung, nhiệm vụ của cô cũng nhiều một ít, tiếp điện thoại cũng tốt, hậu cần cũng tốt, cô đều phải quan tâm, nếu có thời gian thừa thì chuyện liên hệ nhà đầu tư tôi hy vọng cô cũng gánh một chút, dù sao cục chiêu thương chúng ta có nhân số hạn chế, cô phải khổ cực một chút.
Cung Na nhất thời nói: Tôi không thành vấn đề.
Đổng Học Bân hơi nghiêng đầu, Lão Trịnh, ông cũng nói hai câu?
Trịnh Đại Hữu hơi trầm ngâm, nói: Đổng huyện trưởng đều nói rất rõ ràng, tôi không nói, cũng là có một lời, tiểu Trần, nếu như nghiệp vụ nhà đầu tư bên kia các người thấy không mời được, nhưng lại thấy mới có thể tới hội chiêu thương mời, thì nói cho tôi biết, tôi tự mình đi liên hệ.
Vâng, Trịnh cục trưởng. Trần Vân Tùng đáp ứng nói.
Đổng Học Bân vỗ tay một chút, Được, cứ như vậy đi, tất cả mọi người hành động nhanh lên, tôi lập lại một lần, năm mươi triệu dẫn tư, chúng ta chỉ được phép nhiều hơn không được ít hơn! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.