Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
Chương 859
Ss Tần
07/02/2024
Chương 859
“Ừm, đó là nguồn gốc truyền thừa y học Hoa Hạ, nghe nói mạch này không chỉ có y thuật thần kỳ, còn có rất nhiều dị bảo quý giá, còn dựa vào tu hành đạo của họ, có thể lấy y nhập thánh, trở thành y tiên”.
“Thần kỳ vậy sao? Ồ đúng rồi, đây là thuốc mà cậu ta để lại, nói là nếu có người tái phát, thì cho họ uống cái này”.
Diệp Chính Hồng đưa viên thuốc của Lý Dục Thần cho ông ta đến trước mặt bố của ông ta.
Bố ông ta nhận lấy, đặt lên mũi ngửi, mặt khẽ biến sắc, cầm một viên trong đó bỏ vào miệng.
Diệp Chính Hồng kinh ngạc nói: “Bố à, sao bố có thể lấy thân thử độc?”
Ai ngờ bố của ông ta cười lớn ha ha: “Trong thuốc này có linh khí, còn dồi dào hơn lục âm đan của phái Âm Sơn cho bố nhiều, đây là linh dược! Đây là linh dược đấy! Đây là cơ duyên phúc báo của Diệp Hoàng ta!”
Nói xong, rồi bỏ toàn bộ thuốc trong tay vào miệng.
“Bố à!”, Diệp Chính Hồng đang định ngăn lại: “Bố uống hết rồi, lỡ như có người tái phát độc rắn thì làm thế nào?”
“Hừ, đám ngu dân đó, chết thì chết, mạng của họ, làm sao có thể sánh với bố”, Diệp Hoàng nói.
“Bố à, vậy bố cũng để lại cho con một ít chứ!”
Diệp Chính Hồng hơi hối hận, sớm biết thì vừa nãy đã lén uống rồi.
Lại không tiện tranh cướp với bố của mình, chỉ có thể nóng ruột.
Diệp Hoàng trừng mắt với ông ta một cái, có vẻ không nỡ, nhưng vẫn lấy một viên ném cho Diệp Chính Hồng.
Diệp Chính Hồng nhận lấy viên này, trong lòng nhỏ máu, đúng là bố ruột không!
Nhưng vẫn tốt hơn là không có, ông ta vội nhét một viên thuốc vào miệng.
Một làn hương thơm thanh mát lan khắp miệng, ừng ực nuốt nước miếng vào họng, lục phủ ngũ tạng được dòng ấm áp gột rửa, toàn thân tràn đầy sức mạnh khó nói.
Lúc này, Diệp Hoàng, bố của ông ta đã ăn hết toàn bộ thuốc còn lại.
Diệp Chính Hồng thấy khuôn mặt của đỏ bừng, trong mắt có tia sáng như dã thú.
“Bố à, bố không sao chứ?”
“Mau, mau gọi dì nhỏ của con đến!”
“A, gọi dì nhỏ làm gì?”
“Đừng nhiều lời, mau đi gọi đi”.
Diệp Chính Hồng cảm thấy dưới bụng nổi lên khí sóng, toàn thân khó chịu. Ông ta bỗng hiểu bố bảo ông ta gọi dì nhỏ đến làm gì.
Ông ta ồ một tiếng, đang định đi, bỗng nghe Diệp Hoàng nói: “Gọi cả vợ con đến!”
Diệp Chính Hồng liền vấp chân, trong lòng nổi lên lửa giận mơ hồ.
Ông ta về phòng mình, với với vợ: “Bố gọi em đến phòng ông ấy một chuyến”.
Vợ ông ta đáp một tiếng rồi đi.
Diệp Chính Hồng nhìn cái hông ngúng nguẩy của vợ mình, bỗng cảm thấy buồn nôn.
Ông ta quay người, đến phòng của dì nhỏ, gõ cửa.
Dì nhỏ trẻ đẹp mở cửa cho ông ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.