Chương 9: Sau tất cả những chuyện thế này thế nọ, trời, sáng rồi
Lữ Thiên Dật
21/09/2021
Truyện: Robot papa và robot cha
Tác giả: Lữ Thiên Dật
Editor: Sặc Fructose
Chương 9: Sau tất cả những chuyện thế này thế nọ, trời, sáng rồi.
Sau tất cả những chuyện thế này thế nọ, trời, sáng rồi.
Công nộp đơn đăng kí báo danh cho thụ, thụ bắt đầu tiến hành huấn luyện đặc biệt cho mình.
Vì mục tiêu giành lấy quán quân mà thụ không quản ngày đêm ngâm mình ở sân huấn luyện, luyện đến lục thân không nhận. Nếu không phải mỗi ngày công mạnh mẽ cạy nắp bảo vệ robot và nhét đồ ăn vào miệng thụ, có khả năng thụ còn nhớ không nổi mình cần phải ăn uống, ngửi mùi dầu máy cũng no luôn rồi.
Khi cha mẹ của thụ nắm tay nhau đến nhà công chơi, muốn xem cục cưng bé bỏng của mình có ngoan ngoãn ở nhà làm vợ hiền hay không, công đành phải nói dối rằng thụ đến lớp học làm bánh kem rồi, hôm nay phải học trang trí hoa lên bánh kem.
Nghe nói con mình ẻo lả như vậy, cha mẹ thụ an tâm rồi.
Nửa tháng sau, cuộc thi Tinh Minh khai mạc.
Vì để chắc chắn không có việc ngoài ý muốn xảy ra, công dùng số tiền lớn mua chuộc nhân viên kiểm tra xác minh thông tin người dự thi, thụ dùng thân phận của công thuận lợi vào dự thi.
Cuộc thi Tinh Minh là cuộc thi cao cấp nhất trong các cấp bậc thi đấu, người dự thi đều là những người xuất sắc nhất trong trường quân đội hoặc quân nhân trong quân đội, thực lực và trình độ văn hóa đều rất cao.
Liên Bang Tinh Tế đã nhiều năm không bị ngoại địch xâm lấn, học sinh xuất sắc trong trường quân đội và sĩ quan phần lớn bị các khóa huấn luyện chính quy tẩy não, bọn họ giỏi thì có giỏi, nhưng lại quá đứng đắn, quá chú trọng hình thức, cũng rất có phong độ thân sĩ. Trong mắt thụ, rất nhiều tuyển thủ cũng không hẳn là đang chiến đấu, giống như dùng chiêu thức hoa lệ để biểu diễn trên sân đấu mà thôi.
Bị sân thi đấu chợ đen rèn luyện ra một thân khí chất lưu manh lão làng, thụ đối chiến với mấy người này như hổ lạc vào bầy cừu non, lượn trên quy tắc thi đấu và bò dưới phong độ thân sĩ, thường xuất ra những nước cờ hiểm, đánh úp bất ngờ.
Lại còn có chút hạ lưu!
Tuyển thủ Alpha: “Trọng tài! Trọng tài! Robot của hắn làm ra… động tác đó với robot của tôi!”
Từ lúc cha sinh mẹ đẻ lần đầu tiên nhìn thấy cách điều khiển robot làm động tác “chịch” để khiêu khích đối thủ, trọng tài nhún vai: “…Các loại khiêu khích tay chân ngoài công kích nhân thân đều là hợp quy định.”
Thụ huýt sáo vang dội, tiếp tục chọc giận đối thủ: “Cục cưng bé bỏng ơi, em thật đáng yêu.”
Xuất thân là học viên xuất sắc của trường quân đội, Alpha dùng cánh tay robot che lại mông robot của mình, đỏ mặt tía tai rống giận: “Đồ hạ lưu! Đồ biến thái chết tiệt! Mày không được làm như vậy nữa!”
Thụ từ từ nhấc tay lên ý bảo: “Trọng tài, hắn đang tiến hành công kích nhân thân của tôi.”
Trọng tài: “…Cảnh cáo lần một.”
Tuyển thủ Alpha: “!!!!!”
Thụ nhún nhún vai: “Alpha chúng ta không phải vẫn hay trêu đùa Omega như thế sao?”
Alpha mất đi lý trí đánh lung tung không kết cấu một hơi, bị thụ nhẹ nhàng túm lấy.
Cuối cùng một tháng thi đấu cũng kết thúc, thụ lấy ưu thế nhỏ bé đánh bại tuyển thủ hạt giống được chú ý nhất, đoạt cúp quán quân.
Trong thính phòng VIP, công gỡ kính râm và khẩu trang xuống, thét chói tai như một fan cuồng.
Người xung quanh công mờ mịt nhìn quán quân vốn đang trong khoang điều khiển robot lại đột nhiên hiện thân trên khán đài thi đấu.
Trong thính phòng xuất hiện một trận xôn xao nhỏ.
Lúc này, thụ cầm chiếc cúp quán quân bỗng nhiên cởi mấy nút thắt của bộ đồ phòng hộ robot, moi ra từ bên trong một khối … cơ ngực bằng silicon, hung hăng nện xuống đất.
Cơ ngực silicon làm giống như đúc, thậm chí phía trên còn có một cái đầu v*.
Ngay sau đó, khối cơ ngực silicon thứ hai, bốn khối cơ bụng bên trái, bốn khối cơ bụng bên phải, miếng độn giày tăng chiều cao, cơ cầu vai bên trái, cơ cầu vai bên phải….
-- Thân là Omega, hình thể thụ mảnh khảnh, trong quần thể Alpha cao to liếc mắt là có thể nhận ra ngay, rất dễ lòi đuôi, cho nên trong bộ đồ bảo hộ thụ nhét không ít silicon giả làm cơ bắp…
Lúc này thính phòng đã lâm vào rối loạn rất lớn, mà thụ giống như còn ngại bọn họ la chưa đủ lớn, gỡ mặt nạ xuống luôn.
Nhóm Alpha trên khán đài thét chói tai như một đám gà mái bị hoảng sợ.
“Tôi là con trai của đại thần tài chính Jerome Hyman, không được vô lễ với tôi.” Thụ đưa cha mình ra để áp trận, tránh bị người trong sân túm xuống đài.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy tên của đại thần tài chính, binh lính trong sân vốn muốn nhảy lên giữa sân duy trì trật tự lập tức dừng bước lại, đứng tại chỗ quan sát tình huống.
Thụ nhếch khóe môi lên, đôi môi mềm mại hồng hào như đóa tường vi mở ra khép lại, phun ra những lời sắc bén: “Tôi là một Omega, là phu nhân của thiếu tá Cole. Chồng tôi nói tôi điều khiển robot rất giỏi, tốt hơn so với anh ấy, cũng tốt hơn so với phần lớn Alpha ở đây, tôi cũng thấy anh ấy nói có lý.”
Sau khoảng một giây im lặng, trong sân thi đấu phát ra tiếng chửi bậy và tiếng rống giận muốn tung nóc nhà.
“Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” Có một người kêu như vậy.
“Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” “Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” “Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” Khẩu hiệu dần dần trở nên đều nhịp, một lát sau lại biến thành, “Kết quả thi đấu không công chính!” Và “Một lần nữa sắp xếp lại trận chung kết!”
Thậm chí có Alpha táo bạo muốn lao xuống thính phòng, vọt vào sân thi đấu, dùng tay đấm dạy dỗ “Thằng điếm cuồng vọng” này một trận, nhưng lại bị binh lính đang không dám dùng bạo lực với con trai đại thần tài chính mà quay đầu khống chế sạch.
Thụ đứng trên đài lãnh thưởng, cậu mặc bộ đồ bảo hộ robot số lớn nhất, mà những thứ bỏ phía trong bộ đồ đã bị moi ra hết, làm cho bộ quần áo này có vẻ không phù hợp, thậm chí có hơi trống rỗng. Thân thể mảnh khảnh của cậu không hợp với bộ đồ bảo hộ, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt dễ ức hiếp, nhưng cậu vẫn ngẩng đầu ưỡn ngực sừng sững hiên ngang, trong tiếng hô hào ác ý, giống một cây non cắm rễ trong gió cát, nhỏ bé yếu ớt mà cứng cỏi hấp thụ khí trời.
“Cả đám thủ hạ bại tướng cái người.” Hốc mắt thụ phiếm hồng, nhưng cậu vẫn nhướng mày, ngụy trang mình thành một thiếu niên bất hảo tuổi dậy thì, hung ác nói: “Tất cả mau gọi papa cho tôi!”
Nước mắt không thể rơi vào lúc này, thụ cắn chặt răng.
“*** mẹ mày!” Một Alpha rống lớn, “Con điếm Omega ngàn người cưỡi!”
Còn chưa dứt lời, một nắm đấm mạnh mẽ nện lên mặt Alpha đó.
Công như một con dã thú tàn bạo cưỡi trên bụng Alpha kia, dùng nắm đấm liên tiếp vào mặt hắn, mắng: “Con mẹ mày mở to mắt ra nhìn thằng nào mới là bị cưỡi!”
Thụ đưa ngón giữa về phía thính phòng đang điên cuồng kia, sau đó tự nhảy xuống đài trao giải, đi đến đội trưởng binh lính vẻ mặt đang dao động, nói: “Đưa tôi đi đi!”
Đợi cậu chính là Viện Giáo Dưỡng Omega, cũng chẳng phải là nơi tốt đẹp gì, nhưng dựa theo quy định, Viện Giáo Dưỡng Omega không được phép giam giữ Omega quý tộc quá lâu, sau khi kết thúc một chương trình học dạy dỗ trong ba ngày, Omega quý tộc phạm lỗi đó sẽ được trả về cho người thân hoặc chồng — quyết định này tùy vào Omega đó đã kết hôn hay chưa. Mặt khác, Omega bình dân cũng có thể nộp tiền để ra sớm, chỉ có Omega bần cùng nộp không nổi tiền phạt mới phải ở trong Viện Giáo Dưỡng Omega chờ đến khi “hoàn toàn tỉnh ngộ”.
Tác giả: Lữ Thiên Dật
Editor: Sặc Fructose
Chương 9: Sau tất cả những chuyện thế này thế nọ, trời, sáng rồi.
Sau tất cả những chuyện thế này thế nọ, trời, sáng rồi.
Công nộp đơn đăng kí báo danh cho thụ, thụ bắt đầu tiến hành huấn luyện đặc biệt cho mình.
Vì mục tiêu giành lấy quán quân mà thụ không quản ngày đêm ngâm mình ở sân huấn luyện, luyện đến lục thân không nhận. Nếu không phải mỗi ngày công mạnh mẽ cạy nắp bảo vệ robot và nhét đồ ăn vào miệng thụ, có khả năng thụ còn nhớ không nổi mình cần phải ăn uống, ngửi mùi dầu máy cũng no luôn rồi.
Khi cha mẹ của thụ nắm tay nhau đến nhà công chơi, muốn xem cục cưng bé bỏng của mình có ngoan ngoãn ở nhà làm vợ hiền hay không, công đành phải nói dối rằng thụ đến lớp học làm bánh kem rồi, hôm nay phải học trang trí hoa lên bánh kem.
Nghe nói con mình ẻo lả như vậy, cha mẹ thụ an tâm rồi.
Nửa tháng sau, cuộc thi Tinh Minh khai mạc.
Vì để chắc chắn không có việc ngoài ý muốn xảy ra, công dùng số tiền lớn mua chuộc nhân viên kiểm tra xác minh thông tin người dự thi, thụ dùng thân phận của công thuận lợi vào dự thi.
Cuộc thi Tinh Minh là cuộc thi cao cấp nhất trong các cấp bậc thi đấu, người dự thi đều là những người xuất sắc nhất trong trường quân đội hoặc quân nhân trong quân đội, thực lực và trình độ văn hóa đều rất cao.
Liên Bang Tinh Tế đã nhiều năm không bị ngoại địch xâm lấn, học sinh xuất sắc trong trường quân đội và sĩ quan phần lớn bị các khóa huấn luyện chính quy tẩy não, bọn họ giỏi thì có giỏi, nhưng lại quá đứng đắn, quá chú trọng hình thức, cũng rất có phong độ thân sĩ. Trong mắt thụ, rất nhiều tuyển thủ cũng không hẳn là đang chiến đấu, giống như dùng chiêu thức hoa lệ để biểu diễn trên sân đấu mà thôi.
Bị sân thi đấu chợ đen rèn luyện ra một thân khí chất lưu manh lão làng, thụ đối chiến với mấy người này như hổ lạc vào bầy cừu non, lượn trên quy tắc thi đấu và bò dưới phong độ thân sĩ, thường xuất ra những nước cờ hiểm, đánh úp bất ngờ.
Lại còn có chút hạ lưu!
Tuyển thủ Alpha: “Trọng tài! Trọng tài! Robot của hắn làm ra… động tác đó với robot của tôi!”
Từ lúc cha sinh mẹ đẻ lần đầu tiên nhìn thấy cách điều khiển robot làm động tác “chịch” để khiêu khích đối thủ, trọng tài nhún vai: “…Các loại khiêu khích tay chân ngoài công kích nhân thân đều là hợp quy định.”
Thụ huýt sáo vang dội, tiếp tục chọc giận đối thủ: “Cục cưng bé bỏng ơi, em thật đáng yêu.”
Xuất thân là học viên xuất sắc của trường quân đội, Alpha dùng cánh tay robot che lại mông robot của mình, đỏ mặt tía tai rống giận: “Đồ hạ lưu! Đồ biến thái chết tiệt! Mày không được làm như vậy nữa!”
Thụ từ từ nhấc tay lên ý bảo: “Trọng tài, hắn đang tiến hành công kích nhân thân của tôi.”
Trọng tài: “…Cảnh cáo lần một.”
Tuyển thủ Alpha: “!!!!!”
Thụ nhún nhún vai: “Alpha chúng ta không phải vẫn hay trêu đùa Omega như thế sao?”
Alpha mất đi lý trí đánh lung tung không kết cấu một hơi, bị thụ nhẹ nhàng túm lấy.
Cuối cùng một tháng thi đấu cũng kết thúc, thụ lấy ưu thế nhỏ bé đánh bại tuyển thủ hạt giống được chú ý nhất, đoạt cúp quán quân.
Trong thính phòng VIP, công gỡ kính râm và khẩu trang xuống, thét chói tai như một fan cuồng.
Người xung quanh công mờ mịt nhìn quán quân vốn đang trong khoang điều khiển robot lại đột nhiên hiện thân trên khán đài thi đấu.
Trong thính phòng xuất hiện một trận xôn xao nhỏ.
Lúc này, thụ cầm chiếc cúp quán quân bỗng nhiên cởi mấy nút thắt của bộ đồ phòng hộ robot, moi ra từ bên trong một khối … cơ ngực bằng silicon, hung hăng nện xuống đất.
Cơ ngực silicon làm giống như đúc, thậm chí phía trên còn có một cái đầu v*.
Ngay sau đó, khối cơ ngực silicon thứ hai, bốn khối cơ bụng bên trái, bốn khối cơ bụng bên phải, miếng độn giày tăng chiều cao, cơ cầu vai bên trái, cơ cầu vai bên phải….
-- Thân là Omega, hình thể thụ mảnh khảnh, trong quần thể Alpha cao to liếc mắt là có thể nhận ra ngay, rất dễ lòi đuôi, cho nên trong bộ đồ bảo hộ thụ nhét không ít silicon giả làm cơ bắp…
Lúc này thính phòng đã lâm vào rối loạn rất lớn, mà thụ giống như còn ngại bọn họ la chưa đủ lớn, gỡ mặt nạ xuống luôn.
Nhóm Alpha trên khán đài thét chói tai như một đám gà mái bị hoảng sợ.
“Tôi là con trai của đại thần tài chính Jerome Hyman, không được vô lễ với tôi.” Thụ đưa cha mình ra để áp trận, tránh bị người trong sân túm xuống đài.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy tên của đại thần tài chính, binh lính trong sân vốn muốn nhảy lên giữa sân duy trì trật tự lập tức dừng bước lại, đứng tại chỗ quan sát tình huống.
Thụ nhếch khóe môi lên, đôi môi mềm mại hồng hào như đóa tường vi mở ra khép lại, phun ra những lời sắc bén: “Tôi là một Omega, là phu nhân của thiếu tá Cole. Chồng tôi nói tôi điều khiển robot rất giỏi, tốt hơn so với anh ấy, cũng tốt hơn so với phần lớn Alpha ở đây, tôi cũng thấy anh ấy nói có lý.”
Sau khoảng một giây im lặng, trong sân thi đấu phát ra tiếng chửi bậy và tiếng rống giận muốn tung nóc nhà.
“Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” Có một người kêu như vậy.
“Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” “Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” “Omega cút khỏi sân thi đấu robot!” Khẩu hiệu dần dần trở nên đều nhịp, một lát sau lại biến thành, “Kết quả thi đấu không công chính!” Và “Một lần nữa sắp xếp lại trận chung kết!”
Thậm chí có Alpha táo bạo muốn lao xuống thính phòng, vọt vào sân thi đấu, dùng tay đấm dạy dỗ “Thằng điếm cuồng vọng” này một trận, nhưng lại bị binh lính đang không dám dùng bạo lực với con trai đại thần tài chính mà quay đầu khống chế sạch.
Thụ đứng trên đài lãnh thưởng, cậu mặc bộ đồ bảo hộ robot số lớn nhất, mà những thứ bỏ phía trong bộ đồ đã bị moi ra hết, làm cho bộ quần áo này có vẻ không phù hợp, thậm chí có hơi trống rỗng. Thân thể mảnh khảnh của cậu không hợp với bộ đồ bảo hộ, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt dễ ức hiếp, nhưng cậu vẫn ngẩng đầu ưỡn ngực sừng sững hiên ngang, trong tiếng hô hào ác ý, giống một cây non cắm rễ trong gió cát, nhỏ bé yếu ớt mà cứng cỏi hấp thụ khí trời.
“Cả đám thủ hạ bại tướng cái người.” Hốc mắt thụ phiếm hồng, nhưng cậu vẫn nhướng mày, ngụy trang mình thành một thiếu niên bất hảo tuổi dậy thì, hung ác nói: “Tất cả mau gọi papa cho tôi!”
Nước mắt không thể rơi vào lúc này, thụ cắn chặt răng.
“*** mẹ mày!” Một Alpha rống lớn, “Con điếm Omega ngàn người cưỡi!”
Còn chưa dứt lời, một nắm đấm mạnh mẽ nện lên mặt Alpha đó.
Công như một con dã thú tàn bạo cưỡi trên bụng Alpha kia, dùng nắm đấm liên tiếp vào mặt hắn, mắng: “Con mẹ mày mở to mắt ra nhìn thằng nào mới là bị cưỡi!”
Thụ đưa ngón giữa về phía thính phòng đang điên cuồng kia, sau đó tự nhảy xuống đài trao giải, đi đến đội trưởng binh lính vẻ mặt đang dao động, nói: “Đưa tôi đi đi!”
Đợi cậu chính là Viện Giáo Dưỡng Omega, cũng chẳng phải là nơi tốt đẹp gì, nhưng dựa theo quy định, Viện Giáo Dưỡng Omega không được phép giam giữ Omega quý tộc quá lâu, sau khi kết thúc một chương trình học dạy dỗ trong ba ngày, Omega quý tộc phạm lỗi đó sẽ được trả về cho người thân hoặc chồng — quyết định này tùy vào Omega đó đã kết hôn hay chưa. Mặt khác, Omega bình dân cũng có thể nộp tiền để ra sớm, chỉ có Omega bần cùng nộp không nổi tiền phạt mới phải ở trong Viện Giáo Dưỡng Omega chờ đến khi “hoàn toàn tỉnh ngộ”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.