Chương 27
Phỉ Phỉ
24/06/2013
Nó chỉ chờ có thế, định cùng hắn toang nhào vô mà choảng nhau một ăn hai thua thì Lệ Phi lên tiếng ngăn cản hắn.
– “Anh! Anh quên nhiệm vụ lần này rồi àh? Anh tránh ra đi” – Nói rồi Lệ Phi giơ tay ra hiệu cho toàn bộ đám đàn em xung quanh – “Dần con đó một trận cho tao”.
Ngoài sức tượng tượng của tất cả, nó không hề tỏ ra lo lắng, run sợ, cũng chẳng có chút ý thoái lui nào cả, nở một nụ cười thật ngạo nghễ rồi lao vào hạ gục từng thằng một. Chỉ với một đòn mà mấy tên gan to nhanh chân xông vào định lập công cứ lần lượt ngã lăn ra đất. Nó cứ dạo chơi với chúng cái trò mèo vờn chuột một hồi rồi nhanh chóng lật ngược thế cờ. Nó nhanh tay cúi xuống vơ tạm cái cây sắt nằm chỏng trơ trên đất lên dùng làm kiếm và ngay tức khắc những tên đấy lần lượt bị hạ đo ván khi khiếc gậy luôn dừng đúng vào những chỗ hiểm trên người chúng như: eo, đầu, gáy, hông, bụng….
Sau một hồi vung tay vung chân, người nó giờ đây đã vấy đầy máu tươi, nhưng đó ko phải là máu của nó mà là của đám ô hợp đang nằm yên nghỉ trên nền xi-măng lạnh giá. Máu vấy lên áo, bám đầy lên mặt nhưng ko những ko làm cho nó nao núng, sợ sệt, mà chúng càng khiến cho cơn giận của nó bùng phát dữ dội hơn.
Thấy bọn đàn em lần lượt gục ngã trước đôi chân thon dài và cánh tay nhanh nhẹn đầy máu của nó, Lệ Phi tức tối vẫy tay cho đám to con đằng sau bước lên tiếp tục ván cờ. Lúc này đây nó đã thở hồng hộc, dù sao nó cũng là con gái nên việc đối đầu với cả chục tên cao to như thế này là việc vô cùng mất sức.
Một tên bặm trợn to con lao nhanh về phía nó, tay dơ nắm đấm tính đánh bất ngờ nhưng cú đấm đó của hắn đã bị nó dùng nắm tay chặn lại trên ko trung, sau đó nó vo tròn tay bao bọc lấy nắm đấm của hắn rồi bẻ ngoặt ra đằng sau làm hắn ngã dúi dụi còn miệng thì la oai oái, nó giơ thẳng chân đạp nguyên đôi giầy vào lưng làm hắn ngất đi trong đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần….
Thằng thứ hai nhìn nó bằng ánh mắt đục ngầu lửa giận có lẽ vì nó hạ gục đàn em hắn một cách ko những chóng mà còn thảm hại đến như thế nữa, hắn giơ ống tuýp toang đập thẳng xuống đầu nó, nó đỡ đòn ấy chỉ bằng cây gậy trong tay nhưng ống tuýp thứ hai của thằng đánh lén sau lưng thì nó vẫn ko thể đỡ được nên hưởng trọn. Thanh sắt dội thẳng xuống lưng làm nó khụy ngay xuống đất, sau đó hắn đạp thẳng chân vào bụng làm nó mất thăng bằng té nhào, hai đầu gối đập vào sàn xi măng chảy máu ròng ròng đầy đau đớn. Nó vội vàng chống tay đứng dậy, né người ra sau để né cú đạp thứ hai của hắn ta, đồng thời xoay người gạt chân làm hắn cũng té nhào, nhanh tay vơ lấy thanh sắt dưới đất đập thẳng vào mặt khiến hắn chết ngay tại chỗ. Ko ngừng lại ở đó, nó đưa tay vào lưng quần rút dao phi thẳng vào tên đánh lén nó lúc nãy, mũi dao lao đi vun vút cắm thẳng vào eo hắn, mũi thứ hai cắm ngay tim.
Nó nhanh chân nhảy về phía hắn rút mạnh hai mũi dao ra cầm gọn trên tay nhìn về phía hai anh em nhà họ Dương đầy thách thức.
– Khá lắm. Nghe danh phi dao của Zinny rất độc đáo và lợi lại, hôm nay được xem tận mắt quả như lời đồn.
– “Đàn em của mày ko xứng đáng được nhận mũi dao này của tao, chỉ vì bất đắc dĩ thôi, nhưng…mày thì xứng đấy” – Nói rồi nhanh như cắt nó phóng cả hai con dao về phía người đang cười chế nhạo, Dương Quang Minh hoảng hốt bật người ra phía sau né được mũi thứ nhất, nhưng mũi thứ hai lại cắm thẳng vào chân Lệ Phi làm ả ta ngã xuống đất khóc ròng.
– “Mày dám làm bị thương em tao sao?” – Hai mắt Dương Quang Minh long lên sòng sọc nhìn nó đầy căm phẫn.
– “Chỉ mới là bắt đầu thôi, tao còn phải trả nợ cho bạn của tao nữa” – Nó nhếch mép cười rồi phi thẳng về phía hắn ta ra đòn.
Dương Quang Minh ko phải hạng xoàng nên đã phát hiện ra đòn thế của nó, hắn nhanh chóng nhảy qua đầu nó đưa tay giật ngay thanh kiếm trên tay một tên đàn em. Và trận chiến lại tiếp tục nhưng lần này thì chẳng thằng ruồi muỗi nào dám xỏ mõm vào nếu như chán sống. Nó lấy đà nhảy bật lên cao tránh những nhát chém sắc nhọn của hắn vào người, sau đó nó tiếp đất và giang chân đá thẳng đầu một thằng to con, vung chân vào bụng thằng bên cạnh làm cho hai thằng mất đà lao về phía Dương Quang Minh, lúc hắn ta sơ hở né thanh kiếm khỏi người hai tên kia thì chính là thời điềm nó rút được con dao của mình đang nằm trên chân Lệ Phi phóng thẳng vào người hắn ta. Nhưng ko ngờ mũi dao lại trúng thanh kiếm của hắn rơi xuống đất. Nó tặc lưỡi tiếc rẽ cơ hội vừa rồi. Tranh thủ lúc nó còn đang sơ hở, hắn ta vung thanh kiếm xuống người nó với một tốc độ cực nhanh và lực cực mạnh, nó hoảng hồn định né nhưng vẫn ko kịp, chỉ còn cách là giơ tay đỡ lấy thanh kiếm của hắn nhưng vì chệt mục tiêu nên chỉ làm bị xẹt một đường dài nơi cánh tay máu chảy ròng ròng, nó gạt phăng vết thương sang một bên đưa chân gạt mũi kiếm xuống đất làm hắn ta loạng choạng như muốn ngã nhào, nhân cơ hội này, nó vung cùi trỏ thục mạnh vào gáy nhưng do tay bị thương nên lực ko đủ mạnh làm hắn gục ngã.
Mình mẩy nó và Dương Quang Minh giờ đây đầy rẫy những vết thương còn đang vương máu, máu vẩy khắp nơi, mồ hôi ướt đẫm cả áo. Cả hai bị thương đều khá nặng nên ko còn đủ sức chiến đấu nữa. Nó biết giờ manh động thì người thua sẽ chỉ là bản thân nó mà thôi vì đám đàn em Quỷ Vương quá đông. Chợt lúc này đằng sau lưng nó vang lên tiếng của Lê Phi thu hút sự chú ý của mọi người bao gồm cả nó:
– Mày mà động đậy là tao cắt đứt gân cổ con bạn mày ngay.
Nó lo lắng quay lại, Lệ Phi đang kề dao vào cổ Nguyệt Vy, nhìn nhỏ mình mẩy bầm dập, quần áo rách rưới tả tơi, khoé miệng còn có vương vệt máu khô, hai má sưng phồng lên. Nó thật sự tức giận quát lên:
– Mày đã làm gì bạn tao? Tao sẽ trả cho mày toàn bộ con khốn.
– “Thân mày lo chưa xong thì còn bày đặt lo cho ai” – Lệ Phi kề dao sát vào cổ nhỏ làm máu từ từ rỉ ra.
– “Dừng tay lại. Mày…mày muốn gì?” – Giọng của nó giờ đây đã run lên thấy rõ.
– “Mày phải đứng im cho bọn tao đánh, chừng nào tao hả cơn giận thì tao sẽ thả cho con bạn mày đi” – Nói rồi Lệ Phi ngước mặt cười ha hả.
– “Zinny…mày… đi đi, tao…ko cần…mày lo” – Nguyệt Vy cố nhướng mày nói từng chữ, nhỏ ko muốn bạn mình vì mình mà bị đánh. Đó ko những vì danh dự của Ác Ma mà còn vì cái tên Zinny trong thế giới ngầm này nữa.
– “Được. Tao đồng ý, nhưng mày phải bỏ dao ra khỏi cổ bạn tao ngay” – Nó nhìn nhỏ với ánh mắt tỏ rõ ba chữ “ tao ko sao” nhưng hiện tại thì rõ ràng là nó có sao đó.
– “Ngoan lắm” – Lê Phi giơ tay ra hiệu – “Đánh nó cho tao, nhưng đừng để nó chết, phải để cho nó gặm nhắm nỗi đau đó”.
Mười tên đàn em Quỷ Vương tay cầm ống tuýp, gậy gộc hùng dũng tiến từng bước về phía nó, chúng lần lượt giáng lên người nó những cú quật đau điếng. Với sức lực hiện giờ thì nó chỉ chịu được bốn nhát là gục ngã hoàn toàn.
– “Mày hâm hả Zinny? Đứng lên rời khỏi đây mau hức…hức…” – Nguyệt Vy xót cho con bạn mình nên đã ko kềm được nước mắt, nhỏ trách thân mình sao quá ngu dốt để bị bắt vào đây cùng với sự bất lực của bản thân hiện tại ko thể làm gì để cứu con bạn ngu ngốc của mình.
– “Anh! Anh quên nhiệm vụ lần này rồi àh? Anh tránh ra đi” – Nói rồi Lệ Phi giơ tay ra hiệu cho toàn bộ đám đàn em xung quanh – “Dần con đó một trận cho tao”.
Ngoài sức tượng tượng của tất cả, nó không hề tỏ ra lo lắng, run sợ, cũng chẳng có chút ý thoái lui nào cả, nở một nụ cười thật ngạo nghễ rồi lao vào hạ gục từng thằng một. Chỉ với một đòn mà mấy tên gan to nhanh chân xông vào định lập công cứ lần lượt ngã lăn ra đất. Nó cứ dạo chơi với chúng cái trò mèo vờn chuột một hồi rồi nhanh chóng lật ngược thế cờ. Nó nhanh tay cúi xuống vơ tạm cái cây sắt nằm chỏng trơ trên đất lên dùng làm kiếm và ngay tức khắc những tên đấy lần lượt bị hạ đo ván khi khiếc gậy luôn dừng đúng vào những chỗ hiểm trên người chúng như: eo, đầu, gáy, hông, bụng….
Sau một hồi vung tay vung chân, người nó giờ đây đã vấy đầy máu tươi, nhưng đó ko phải là máu của nó mà là của đám ô hợp đang nằm yên nghỉ trên nền xi-măng lạnh giá. Máu vấy lên áo, bám đầy lên mặt nhưng ko những ko làm cho nó nao núng, sợ sệt, mà chúng càng khiến cho cơn giận của nó bùng phát dữ dội hơn.
Thấy bọn đàn em lần lượt gục ngã trước đôi chân thon dài và cánh tay nhanh nhẹn đầy máu của nó, Lệ Phi tức tối vẫy tay cho đám to con đằng sau bước lên tiếp tục ván cờ. Lúc này đây nó đã thở hồng hộc, dù sao nó cũng là con gái nên việc đối đầu với cả chục tên cao to như thế này là việc vô cùng mất sức.
Một tên bặm trợn to con lao nhanh về phía nó, tay dơ nắm đấm tính đánh bất ngờ nhưng cú đấm đó của hắn đã bị nó dùng nắm tay chặn lại trên ko trung, sau đó nó vo tròn tay bao bọc lấy nắm đấm của hắn rồi bẻ ngoặt ra đằng sau làm hắn ngã dúi dụi còn miệng thì la oai oái, nó giơ thẳng chân đạp nguyên đôi giầy vào lưng làm hắn ngất đi trong đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần….
Thằng thứ hai nhìn nó bằng ánh mắt đục ngầu lửa giận có lẽ vì nó hạ gục đàn em hắn một cách ko những chóng mà còn thảm hại đến như thế nữa, hắn giơ ống tuýp toang đập thẳng xuống đầu nó, nó đỡ đòn ấy chỉ bằng cây gậy trong tay nhưng ống tuýp thứ hai của thằng đánh lén sau lưng thì nó vẫn ko thể đỡ được nên hưởng trọn. Thanh sắt dội thẳng xuống lưng làm nó khụy ngay xuống đất, sau đó hắn đạp thẳng chân vào bụng làm nó mất thăng bằng té nhào, hai đầu gối đập vào sàn xi măng chảy máu ròng ròng đầy đau đớn. Nó vội vàng chống tay đứng dậy, né người ra sau để né cú đạp thứ hai của hắn ta, đồng thời xoay người gạt chân làm hắn cũng té nhào, nhanh tay vơ lấy thanh sắt dưới đất đập thẳng vào mặt khiến hắn chết ngay tại chỗ. Ko ngừng lại ở đó, nó đưa tay vào lưng quần rút dao phi thẳng vào tên đánh lén nó lúc nãy, mũi dao lao đi vun vút cắm thẳng vào eo hắn, mũi thứ hai cắm ngay tim.
Nó nhanh chân nhảy về phía hắn rút mạnh hai mũi dao ra cầm gọn trên tay nhìn về phía hai anh em nhà họ Dương đầy thách thức.
– Khá lắm. Nghe danh phi dao của Zinny rất độc đáo và lợi lại, hôm nay được xem tận mắt quả như lời đồn.
– “Đàn em của mày ko xứng đáng được nhận mũi dao này của tao, chỉ vì bất đắc dĩ thôi, nhưng…mày thì xứng đấy” – Nói rồi nhanh như cắt nó phóng cả hai con dao về phía người đang cười chế nhạo, Dương Quang Minh hoảng hốt bật người ra phía sau né được mũi thứ nhất, nhưng mũi thứ hai lại cắm thẳng vào chân Lệ Phi làm ả ta ngã xuống đất khóc ròng.
– “Mày dám làm bị thương em tao sao?” – Hai mắt Dương Quang Minh long lên sòng sọc nhìn nó đầy căm phẫn.
– “Chỉ mới là bắt đầu thôi, tao còn phải trả nợ cho bạn của tao nữa” – Nó nhếch mép cười rồi phi thẳng về phía hắn ta ra đòn.
Dương Quang Minh ko phải hạng xoàng nên đã phát hiện ra đòn thế của nó, hắn nhanh chóng nhảy qua đầu nó đưa tay giật ngay thanh kiếm trên tay một tên đàn em. Và trận chiến lại tiếp tục nhưng lần này thì chẳng thằng ruồi muỗi nào dám xỏ mõm vào nếu như chán sống. Nó lấy đà nhảy bật lên cao tránh những nhát chém sắc nhọn của hắn vào người, sau đó nó tiếp đất và giang chân đá thẳng đầu một thằng to con, vung chân vào bụng thằng bên cạnh làm cho hai thằng mất đà lao về phía Dương Quang Minh, lúc hắn ta sơ hở né thanh kiếm khỏi người hai tên kia thì chính là thời điềm nó rút được con dao của mình đang nằm trên chân Lệ Phi phóng thẳng vào người hắn ta. Nhưng ko ngờ mũi dao lại trúng thanh kiếm của hắn rơi xuống đất. Nó tặc lưỡi tiếc rẽ cơ hội vừa rồi. Tranh thủ lúc nó còn đang sơ hở, hắn ta vung thanh kiếm xuống người nó với một tốc độ cực nhanh và lực cực mạnh, nó hoảng hồn định né nhưng vẫn ko kịp, chỉ còn cách là giơ tay đỡ lấy thanh kiếm của hắn nhưng vì chệt mục tiêu nên chỉ làm bị xẹt một đường dài nơi cánh tay máu chảy ròng ròng, nó gạt phăng vết thương sang một bên đưa chân gạt mũi kiếm xuống đất làm hắn ta loạng choạng như muốn ngã nhào, nhân cơ hội này, nó vung cùi trỏ thục mạnh vào gáy nhưng do tay bị thương nên lực ko đủ mạnh làm hắn gục ngã.
Mình mẩy nó và Dương Quang Minh giờ đây đầy rẫy những vết thương còn đang vương máu, máu vẩy khắp nơi, mồ hôi ướt đẫm cả áo. Cả hai bị thương đều khá nặng nên ko còn đủ sức chiến đấu nữa. Nó biết giờ manh động thì người thua sẽ chỉ là bản thân nó mà thôi vì đám đàn em Quỷ Vương quá đông. Chợt lúc này đằng sau lưng nó vang lên tiếng của Lê Phi thu hút sự chú ý của mọi người bao gồm cả nó:
– Mày mà động đậy là tao cắt đứt gân cổ con bạn mày ngay.
Nó lo lắng quay lại, Lệ Phi đang kề dao vào cổ Nguyệt Vy, nhìn nhỏ mình mẩy bầm dập, quần áo rách rưới tả tơi, khoé miệng còn có vương vệt máu khô, hai má sưng phồng lên. Nó thật sự tức giận quát lên:
– Mày đã làm gì bạn tao? Tao sẽ trả cho mày toàn bộ con khốn.
– “Thân mày lo chưa xong thì còn bày đặt lo cho ai” – Lệ Phi kề dao sát vào cổ nhỏ làm máu từ từ rỉ ra.
– “Dừng tay lại. Mày…mày muốn gì?” – Giọng của nó giờ đây đã run lên thấy rõ.
– “Mày phải đứng im cho bọn tao đánh, chừng nào tao hả cơn giận thì tao sẽ thả cho con bạn mày đi” – Nói rồi Lệ Phi ngước mặt cười ha hả.
– “Zinny…mày… đi đi, tao…ko cần…mày lo” – Nguyệt Vy cố nhướng mày nói từng chữ, nhỏ ko muốn bạn mình vì mình mà bị đánh. Đó ko những vì danh dự của Ác Ma mà còn vì cái tên Zinny trong thế giới ngầm này nữa.
– “Được. Tao đồng ý, nhưng mày phải bỏ dao ra khỏi cổ bạn tao ngay” – Nó nhìn nhỏ với ánh mắt tỏ rõ ba chữ “ tao ko sao” nhưng hiện tại thì rõ ràng là nó có sao đó.
– “Ngoan lắm” – Lê Phi giơ tay ra hiệu – “Đánh nó cho tao, nhưng đừng để nó chết, phải để cho nó gặm nhắm nỗi đau đó”.
Mười tên đàn em Quỷ Vương tay cầm ống tuýp, gậy gộc hùng dũng tiến từng bước về phía nó, chúng lần lượt giáng lên người nó những cú quật đau điếng. Với sức lực hiện giờ thì nó chỉ chịu được bốn nhát là gục ngã hoàn toàn.
– “Mày hâm hả Zinny? Đứng lên rời khỏi đây mau hức…hức…” – Nguyệt Vy xót cho con bạn mình nên đã ko kềm được nước mắt, nhỏ trách thân mình sao quá ngu dốt để bị bắt vào đây cùng với sự bất lực của bản thân hiện tại ko thể làm gì để cứu con bạn ngu ngốc của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.