Rung Động Đầu Đời

Chương 24: Ngoại truyện về Tuấn

Ái Hương Phi

04/01/2021

Không biết từ lúc nào, con nhỏ nhà đối diện đã cướp mất trái tim anh, nhưng do cả hai vẫn chưa lớn nên anh không muốn tỏ tình với cô, đợi thời cơ chín mùi, anh sẽ làm. Đến khi lên cấp ba, anh bắt đầu thay đổi, cố gắng làm cô nảy sinh tình cảm dành cho mình. Chỉ tiếc rằng cô quá ngốc, cứ khư khư không dám vượt qua tình bạn để chấp nhận anh.

Anh hay bày những trò nghịch ngợm, đánh vờn nhau với cô vì muốn tiếp xúc thân thể. Nghe có chút biến thái nhưng ai chẳng thích đùa giỡn với người mình yêu, còn bạo hơn nữa những lúc anh hôn cô. Đôi môi mềm mại ngọt tựa như kẹo mút, càng nhìn càng thôi thúc anh hôn nó nhiều hơn.

Khi cô chửi một ai đó, lời nó hàm chứa sự thô tục, nhưng anh không hề chán ghét nó, ngược lại càng thích thú. Bất cứ cái gì từ miệng cô phát ra anh đều thấy quyến rũ, chỉ muốn nuốt trọn đôi môi cho thỏa. Tiếc thay anh phải kiềm lại, không thôi con người ta chạy mất anh tìm không được đâu.

Điều khiến anh thấy buồn lòng về cô nhất chính là cô từng có ý nghĩ muốn dừng làm bạn, muốn tuyệt giao với anh, nếu chuyện đó xảy ra thật, anh sẽ bắt cóc cô để trừng phạt. Một cách trừng phạt hay nhất mọi thời đại " Vợ gây sự thì lên giường giải quyết".

*

*

*

Có một lần, cô bị bệnh nặng, trong khoảng thời gian nghỉ hè lớp 10. Anh cứ khăng khăng đòi mình chăm sóc cho cô, lúc đó cô bị hôn mê không biết được, thấy anh có lòng nên mọi người để anh làm tất cả.

Cô hôn mê đến đây đã được hai ngày, nhìn người cô anh mới sực nhớ từ hôm kia tới giờ chưa lau người. Bố mẹ cũng không có ở đây, thôi để anh tự lau. Thấy trước bên trong sau này cưới về cho đỡ ngại.

Tay anh run run mở từng nút áo cho cô, ôi đệch, anh hay trêu cô lép, nhưng ai ngờ thật nè. Để xem vừa tay không, anh sờ thử ngực cô, anh vừa sờ vừa nhìn phía cánh cửa, sợ có đứa điên nào thấy lại bảo anh dở trò đồi bại. Không có đồi bại nhé! Sờ trước để còn lường mua thuốc tẩm bổ cho lớn tí, dù gì cô cũng không thích ngực nhỏ.

Bỏ tay khỏi ngực, anh lấy khăn đã vắt lau ở cổ cô trước, nhìn những nốt đỏ xung quanh anh đau lòng quá !  Lau tiếp ở dưới bụng, anh thấy người cô khẽ động đậy, cô tỉnh lại ?

\- Hương ơi mày tỉnh rồi \!

Anh dừng lại việc lau người cho cô, thấp thỏm dò hỏi xem có đúng là cô đã tỉnh lại chưa? Ngược lại cô dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn anh, nhưng anh không biết cứ nghĩ cô hay nhìn mình như vậy nên chẳng để ý.

\- MẸ \.\.\. MẸ\.\. MÀY\.\. TUẤN\.\.\. sao núc áo tao lại bung?

Ôi toang rồi ông giáo ạ! Biết nói gì đây? Không thể kể sự thật, càng không thể nói dối, thôi đành lươn lẹo tí:

\- Người mày hôi quá\, tao lau giúp\. Yên tâm tao không nhìn đâu\!

Cô chật vật đậy núc áo vào, thương cô, anh làm thay luôn. Ai đó trố mắt nhưng anh không thèm để tâm, vẫn tiếp tục công việc.

Đậy xong, anh bảo cô ngồi yên, còn mình thì tự đi tìm bác sĩ.

Sau khi khám xong, bác sĩ căn dặn vài điều rồi rời đi. Trong phòng chỉ còn hai người, cả không gian và thời gian dường như bị ai bóp méo, ngột ngạt làm sao!

Cuối cùng, tiếng cửa phòng đánh tan bầu không khí trầm tĩnh, tiếng mẹ cô vang lên:

\- Tuấn ơi\, con về nghỉ mệt xíu đi rồi lên\, ở đây cô trông cho\.

\- Mẹ\!

Tiếng gọi trìu mến của cô làm mẹ giật mình, xúc động chạy lại ôm lấy cô.

\- Có đau không? Bác sĩ đến chưa?

\- Dạ rồi\, mẹ yên tâm\, con vẫn khoẻ\.

\- Khoẻ cái ni nhà cô\, lo giữ sức khoẻ cho tốt\, à nhớ cám ơn Tuấn\, thằng bé chăm con hai bữa nay rồi\.

Được mẹ cô kể công, anh hí hửng cười tươi rói như ánh nắng ban mai.

\- Nó dở trò đồi bại với con thì có \!

\- Đừng nói xấu bạn\, thằng bé biết con bị bệnh đã khóc toáng lên\, nằng nặc đòi ở cạnh con 24/24\.

Mẹ vợ thật biết nói đùa, sự việc không có nhưng mẹ lại nói dối không chớp mắt, xin mẹ nhận lấy một lạy từ con rể đẹp trai đáng yêu!

\- Theo lẽ thường tình nó phải chăm con là đúng rồi\, không cần cám ơn\.

Lời nói chẳng mang hàm ý nào cả, nhưng trong lòng anh vẫn nhói đau. Quan tâm lo lắng chăm sóc vậy giờ đây cô lại có thái độ hờ hững, mảy may. Mặt anh hiện giờ trông thật khó coi, không để biểu hiện sự tức giận, anh xin phép về trước.

Kể từ hôm đó cho tới ngày cô xuất viện anh không ghé thăm một lần nào nữa. Anh dỗi rồi, dỗi 3000 lần.

Dỗi mới có tí mà sang hôm sau anh bị cảm. tự nhốt mình trong phòng. Đang mê man thì có tiếng gõ cửa.

\- Ai?

Không đáp trả bằng lời, cô tự tiện bước vô luôn.

\- Mấy bữa nay không thấy mày lên thăm\, bạn bè kiểu gì đấy?



\- Cút về nhà\.

Cả cơ thể nóng hừng hực, anh không muốn cô thấy bộ dạng hiện tại, dùng lời lẽ thô đuổi cô về.

\- Không thích cút\, tao ngồi đây luôn\!

\- Đi\.\.ra\.\.ngoài

Tiếng bước chân ngày càng rõ, anh biết rằng cô đã đi đến cạnh giường,  giữ thể diện tỏ ra mình ổn, anh không nhìn cô mồm chỉ luôn nói:

\- Về đi\, ở đây chướng mắt tao\.

\-...-

\- Mày đừng phiền người khác được không?

Bỗng nhiên, cô bay lên giường, ôm chặt lấy anh.

\- Thui thui\, đừng có dỗi tao nữa\, thương nè\.\. hihi

Mồ hôi anh đổ ròng rọc, bộ dạng bây giờ của cô thật khiến anh muốn nôn, răng anh run cầm cập, đẩy nhẹ cô ra.

\- Tao lạy mày\, tha cho tao\.

Anh không dám dỗi thêm đâu, sợ bay hồn vía mất, nhưng hiện tại anh mệt không muốn nói chuyện với ai cả.

\- Ê mặt mày trắng bệch kìa\, bị gì thế?

Không giấu cô nữa, anh bảo:

\- Chăm lo cho cái xác heo của mày\, giờ tao thành vầy nè\, bắt đền\.

\- Xí\, không tin\.

\- Không tin thì phắn về cho tao nghỉ ngơi\.

Cả hai tay chỉ hướng cửa ý tứ bảo cô nhanh lên, anh đang dùng hết sức nói chuyện bình thường, chỉ sợ trụ lâu không được.

\- Đến phiên tao chăm mày\, tin tưởng ở tao\.

Có tin ma tin quỷ còn được, riêng cô thì nghìn lần như một, anh lắc đầu.

\- Tao vẫn khỏe\, đừng lo lắng\.

\- Ngồi đó\, tao đi mua thuốc\.

(..)

Ngay khi cô xác định sẽ chăm sóc, anh bày đủ trò hành cô, hành xong ngủ tiếp. Bộ dạng cô tức muốn xì khói nhưng không thể làm được gì khiến anh càng thêm yêu cô.

Uống thuốc xong anh cảm thấy bên trong đỡ rồi, tính đi tắm rửa cho sạch sẽ, chợt trong đầu lóe lên ý tưởng:

\- Mày ơi\, tao muốn đi tắm\.

\- Tắm thì tắm đi nói tao chi?

\- Mệt lả người đi không nổi hay mày lau người hộ tao nhé\!

\- Mày con trai tao con gái\, làm sao được\, để tao kêu bố mẹ giúp mày\.

\- Ê đứng lại\, bước vô đây\.\. Mồm nói chăm sóc thế mà nhờ lau người có tí cũng không làm được\, thế là hành tao rồi\.

Không ngờ có ngày anh lại đú trend trên mạng, nói chuyện chẳng có tí logic nào. Sử dụng cách nói chuyện phi lí anh cũng thuyết phục thành công cô.

\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\- \( Một ngày trước hôm kết hôn\)

\- Mai mình kết hôn rồi\, hôm nay anh có định làm gì đặc biệt cho bản thân chưa?

\- Anh có một dự định cao cả tuyệt vời muốn làm cùng em\, em nguyện ý chứ?

\- Được\, anh nói đi\.

Cô chấp nhận dễ dàng chẳng có điều kiện, kế hoạch của anh sắp thành công rồi.

Anh bế bổng cô lên, yêu cầu nhắm mắt, thong thả bước vào phòng tắm, đặt cô xuống bồn. Vỗ nhẹ vào vai cô, nói:



\- Mở mắt ra vợ yêu\.

\- ANH\.\. ANH\.\.\. ĐỒ DÂM DỤC\.

Bước vào tròng thì khỏi ra nhé !

\- Anh muốn tắm chung với em\, lẹ đi\, cởi đồ cho anh\.

\- Từ\.\. từ\.\. đừng làm vậy\, em ngại\.

\- Có gì phải ngại\, năm đó hai ta lau người cho nhau chẳng phải đã thấy rồi sao?

\- Thì ra ngày đó anh đã thấy\.\.\. Đồ dối trá \!

Cô tức giận đứng dậy ra khỏi bồn, không quên đạp vào chân anh. Biết cô đã giận, anh tìm cách xin lỗi đủ điều nhưng không thành, anh đổi chiến thuật, ăn vạ trước cửa nhà cô, hàng xóm thấy phiền hà, qua mắng vốn cô.

(..)

Đêm động phòng, cô mặc đầm ngủ ren trắng sexy hết cỡ, chạy quanh quanh nhà, anh cứ nghĩ cô thích chơi trò mèo vờn chuột nên cũng đâm lao theo.

\- Muốn thịt em ?

\- Phải\.

Anh gật đầu chắc nịch, nhịn quá lâu đêm nay phải bộc phát cho thỏa.

\- Uống nước đi\, rồi mình làm\.

Thuận tiện lấy li nước ở trong tay cô, anh tu một hơi hết sạch, ánh mắt đầy dục vọng nhìn cô:

\- Xong yêu cầu của em rồi\, nhanh lại đây\.

\- Anh lên phòng đợi em xíu\, em có bất ngờ cho anh\.

Trong trạng thái hưng phấn, anh răm rắp làm theo. Ngồi đợi  cô, hơn năm phút vẫn chưa lên, chuẩn bị gì lâu thế?

Cạch, tiếng khóa cửa... Vội vàng chạy lại đập cửa anh gào to:

\- Mở ra vợ\, sao em nhốt anh?

\- Anh còn nhớ chuyện hôm qua đúng không? Em còn ghim lắm\, ở trong đó tự dằn vặt bản thân mình đi\. À ly nước em có bỏ thuốc kích dục trong đấy\, ráng chịu đựng\.

Mẹ nó, phận làm con trai 12 bến nước, trong nhờ đục chịu thực sự là đây.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Hihi tôi suy nghĩ hai ba hôm mới viết được ngoại truyện, mọi người ai đọc cmt cho tôi biết với :((

Yên tâm nhé: nhốt có hai tiếng thôi, sau đó Hương lại mở cửa đi vô vì nghĩ Tuấn chắc cũng hết sức lực, nào ngờ vừa mở cửa Tuấn lao vào Hương như hổ đói, hôn cuồng nhiệt trên khắp cơ thể, chưa kịp phản kháng, Tuấn đã ném Hương lên giường, xé ngay đầm ngủ sexy, cuối xuống hôn đôi môi đỏ mọng, mút lưỡi đến điên dại... Còn gì các bạn tự nghĩ.... hihi

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Rung Động Đầu Đời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook