Rượu Chàng Tiên

Đánh giá: 8.8/10 từ 5 lượt
Bạn đang đọc truyện Rượu Chàng Tiên của tác giả Tiêu Đường Đông Qua. Vô Ý cảnh thiên là nơi mà từ nhỏ Thư Vô Khích ở. Nơi được xưng danh là "đỉnh núi không dục vọng", hay nói cách khác là một nơi không sắc, không vị, không sinh, không tử. Vì không có dục vọng, nên tu vi của hắn đạt tới đỉnh cao trong giới phàm nhân.

Thế nhưng vào ngày nọ, một tiểu bại hoại xuất hiện, mang theo thế giới phồn hoa từ bên ngoài đến, mỗi ngày đều lải nhải bên tai hắn cái gì mà "Túy Sinh Mộng Tử"*.

[*nghĩa là sống mơ mơ màng màng, nhưng đây cũng là tên một loại rượu.]

Thư Vô Khích cứ như vậy bị tiểu bại hoại ngày ngày thuyết giảng, muốn giữ cho cõi lòng hư không trống rỗng cũng thật khó khăn.

Sau đó tiểu bại hoại liền ném xuống một câu: "Mẹ ơi! Người này biển dục ngập trời, lão tử phải nhanh chân tìm chỗ cạn mà chạy thôi!"

Quần chúng phẫn nộ: "Không phải biển dục của hắn có vô biên ngập trời cỡ nào ngươi cũng độ à!"

Truyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại (theo cách hiểu nào đó thì là kiếp trước và kiếp này), lời văn đôi chỗ thật sự gây xúc động. Chưa nói đến kết cục, nhưng chỉ đọc qua vài chương ta liền cảm thấy thích, thích người, thích cảnh, thích cái tình của nó.

Hiện tại của kiếp này, Lộ Tiểu Thiền là một người mù (nhưng sau đó sẽ nhìn thấy được nhờ có tuệ nhãn nha).

Truyện có thể liệt vào hàng công sủng thụ (cực sủng luôn ấy), nhưng lại đan xen chút chút ngược tâm ở quá khứ (kiếp trước) và ngược thân ở hiện tại (kiếp này).

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Yến Diêu Vân hoặc Thăng Chức Toàn Diện của cùng tác giả.

Nhận xét của độc giả về truyện Rượu Chàng Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook