Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều
Chương 992: Buồn bã
Tứ thục
08/06/2017
Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Nhiễm lập tức cầm lấy phong bì, lấy thư ở bên trong ra.
Nét chữ rồng bay phương múa hiện ra trên giấy.
“Vợ à,
Lúc em tỉnh dậy thì anh đã ngồi trên máy bay đi W thị. Nhìn em ngủ ngọt ngào như vậy, thật không đành lòng, luyến tiếc phải rời đi. Nhưng anh vẫn phải đi, rất nhiều việc đang chờ anh. Buổi tối sẽ chịu đòn nhận tội với em.
Yêu em,
Cố Mạc”
Nhìn đến câu “Buổi tối sẽ chịu đòn nhận tội.” nước mắt Tiếu Nhiễm thi nhau chảy xuống.
“Đồ ngốc! Ai trách anh chứ?” Tiếu Nhiễm ôm bức thư vào ngực, giống như ôm Cố Mạc vào lòng.
“Khóc xong rồi thì xuống ăn cơm.” Dì Lưu đứng dậy, để Tiếu Nhiễm ở lại một mình.
………………..
Lúc ăn cơm, thần kinh Vương Giai Tuệ có chút hoảng hốt.
Lý Á Lệ rốt cuộc không nhịn được, lấy đũa gõ vào bát con gái:”Mấy ngay nay sao con cứ như người mất hồn vậy?”
“Không ạ!” Vương Giai Tuệ mau chóng ngồi thẳng lại, lắc đầu phủ nhận.
“Có phải liên quan đến Cố Nhiên không?” Lý Á Lệ quan tâm hỏi, “Cậu ta bị con chọc tức, không quan tâm đến con nữa đúng không?”
“Vì sao cứ phải là con chọc Cố Nhiên mà không phải là anh ta chọc con?” Vương Giai Tuệ bất mãn kháng nghị.
Mẹ cô muốn thiên vị con rể sao?
“Mẹ còn không hiểu con sao, làm người ta tức giận chỉ có con thôi. Cố Nhiên nhẫn nại với con như vậy, nhất định là con không hiểu chuyện đi chọc tức người ta.” Lý Á Lệ hừ một tiếng.
“Con nào có chọc anh ta. Anh ta không đến nhà chúng ta vì phải đi công tác!” Vương Giai Tuệ bĩu môi, buồn bực nói.
“Cố Nhiên đi công tác?” Lý Á Lệ liền hiểu ra, “Hóa ra con bé này hai ngày nay buồn bã là do nhớ người yêu.”
“Cái gì mà người yêu? Khó nghe chết đi được! Bọn con chỉ là bạn bè! Bạn bè bình thường thôi!” Vương Giai Tuệ đảo cặp mắt trắng dã.
…………………..
Hôm nay Tiếu Nhiễm và Vương Giai Tuệ đi học đều lơ đễnh, bị cô giáo gọi lên bảng trả lời câu hỏi đểu sai lầm chồng chất.
Ninh Hạo quan tâm nhìn Tiếu Nhiễm, lại nhìn thoáng qua Vương Giai Tuệ.
Hai người này bị làm sao vậy?
Anh lặng lẽ viết mấy dòng ra giấy, đẩy sang bên cạnh:”Tiếu Nhiễm, cậu và Giai Tuệ làm làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Tiếu Nhiễm lắc lắc đầu.
Ninh Hạo lập tức viết thêm:”Nếu như có chuyện gì nhất định phải nói với tớ. Có chuyện gì chúng ta cùng nghĩ cách.”
Tiếu Nhiễm cười nhìn Ninh Hạo liếc mắt một cái, liền viết:”Cố Mạc đi công tác, tớ hơi buồn một chút thôi. Không có việc gì đâu.”
Cô là vì Cố Mạc đi công tác là khổ sở?
Ninh Hạo cảm giác tim mình bị câu nói của Tiếu Nhiễm khoét mất một lỗ thủng.
Cô luôn có thể vô tình làm anh bi thương thật sâu.
“Giai Tuệ có thể là bởi vì vấn đề tình cảm.” Tiếu Nhiễm không biết Ninh Hạo khổ sở, tiếp tục viết.
Vấn đề tình cảm?
Là Cố Nhiên?
Ninh Hạo nhìn thoáng qua Giai Tuệ.
“Tháng sau phải thi đỗ. Nghe giảng chăm chú vào, nếu chăm chỉ cuối kỳ sẽ qua được 50 điểm.” Ninh Hạo gật đầu cổ vũ Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm giữ vững tinh thần, cũng gật đầu lại.
Ninh Hạo nói đúng.
Năm học cuối cấp này chỉ còn có 3 tháng ngắn ngủi, phải cố lên, cô không thể chỉ biết mỗi sự yêu thương Cố Mạc mà quên mất mình phải làm gì.
Cô là một học sinh, mục tiêu phải trở thành sinh viên đại học.
Dù đó là F đại, cũng không dễ dàng thi được vào!
Cố Mạc vẫn chờ cô thị đỗ F đại, cùng cô viết lên “Chuyện tình thầy trò”.
Nghĩ như vậy, Tiếu Nhiễm buồn cười, đôi mắt đẹp cong lên.
Tuy bọn họ đã là vợ chồng, nhưng “Chuyện tình thầy trò” cũng rất đáng xem mà.
So với trên phim còn kích thích hơn.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là cô phải thi đỗ vào F đại.
Tiếu Nhiễm lập tức cầm lấy phong bì, lấy thư ở bên trong ra.
Nét chữ rồng bay phương múa hiện ra trên giấy.
“Vợ à,
Lúc em tỉnh dậy thì anh đã ngồi trên máy bay đi W thị. Nhìn em ngủ ngọt ngào như vậy, thật không đành lòng, luyến tiếc phải rời đi. Nhưng anh vẫn phải đi, rất nhiều việc đang chờ anh. Buổi tối sẽ chịu đòn nhận tội với em.
Yêu em,
Cố Mạc”
Nhìn đến câu “Buổi tối sẽ chịu đòn nhận tội.” nước mắt Tiếu Nhiễm thi nhau chảy xuống.
“Đồ ngốc! Ai trách anh chứ?” Tiếu Nhiễm ôm bức thư vào ngực, giống như ôm Cố Mạc vào lòng.
“Khóc xong rồi thì xuống ăn cơm.” Dì Lưu đứng dậy, để Tiếu Nhiễm ở lại một mình.
………………..
Lúc ăn cơm, thần kinh Vương Giai Tuệ có chút hoảng hốt.
Lý Á Lệ rốt cuộc không nhịn được, lấy đũa gõ vào bát con gái:”Mấy ngay nay sao con cứ như người mất hồn vậy?”
“Không ạ!” Vương Giai Tuệ mau chóng ngồi thẳng lại, lắc đầu phủ nhận.
“Có phải liên quan đến Cố Nhiên không?” Lý Á Lệ quan tâm hỏi, “Cậu ta bị con chọc tức, không quan tâm đến con nữa đúng không?”
“Vì sao cứ phải là con chọc Cố Nhiên mà không phải là anh ta chọc con?” Vương Giai Tuệ bất mãn kháng nghị.
Mẹ cô muốn thiên vị con rể sao?
“Mẹ còn không hiểu con sao, làm người ta tức giận chỉ có con thôi. Cố Nhiên nhẫn nại với con như vậy, nhất định là con không hiểu chuyện đi chọc tức người ta.” Lý Á Lệ hừ một tiếng.
“Con nào có chọc anh ta. Anh ta không đến nhà chúng ta vì phải đi công tác!” Vương Giai Tuệ bĩu môi, buồn bực nói.
“Cố Nhiên đi công tác?” Lý Á Lệ liền hiểu ra, “Hóa ra con bé này hai ngày nay buồn bã là do nhớ người yêu.”
“Cái gì mà người yêu? Khó nghe chết đi được! Bọn con chỉ là bạn bè! Bạn bè bình thường thôi!” Vương Giai Tuệ đảo cặp mắt trắng dã.
…………………..
Hôm nay Tiếu Nhiễm và Vương Giai Tuệ đi học đều lơ đễnh, bị cô giáo gọi lên bảng trả lời câu hỏi đểu sai lầm chồng chất.
Ninh Hạo quan tâm nhìn Tiếu Nhiễm, lại nhìn thoáng qua Vương Giai Tuệ.
Hai người này bị làm sao vậy?
Anh lặng lẽ viết mấy dòng ra giấy, đẩy sang bên cạnh:”Tiếu Nhiễm, cậu và Giai Tuệ làm làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Tiếu Nhiễm lắc lắc đầu.
Ninh Hạo lập tức viết thêm:”Nếu như có chuyện gì nhất định phải nói với tớ. Có chuyện gì chúng ta cùng nghĩ cách.”
Tiếu Nhiễm cười nhìn Ninh Hạo liếc mắt một cái, liền viết:”Cố Mạc đi công tác, tớ hơi buồn một chút thôi. Không có việc gì đâu.”
Cô là vì Cố Mạc đi công tác là khổ sở?
Ninh Hạo cảm giác tim mình bị câu nói của Tiếu Nhiễm khoét mất một lỗ thủng.
Cô luôn có thể vô tình làm anh bi thương thật sâu.
“Giai Tuệ có thể là bởi vì vấn đề tình cảm.” Tiếu Nhiễm không biết Ninh Hạo khổ sở, tiếp tục viết.
Vấn đề tình cảm?
Là Cố Nhiên?
Ninh Hạo nhìn thoáng qua Giai Tuệ.
“Tháng sau phải thi đỗ. Nghe giảng chăm chú vào, nếu chăm chỉ cuối kỳ sẽ qua được 50 điểm.” Ninh Hạo gật đầu cổ vũ Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm giữ vững tinh thần, cũng gật đầu lại.
Ninh Hạo nói đúng.
Năm học cuối cấp này chỉ còn có 3 tháng ngắn ngủi, phải cố lên, cô không thể chỉ biết mỗi sự yêu thương Cố Mạc mà quên mất mình phải làm gì.
Cô là một học sinh, mục tiêu phải trở thành sinh viên đại học.
Dù đó là F đại, cũng không dễ dàng thi được vào!
Cố Mạc vẫn chờ cô thị đỗ F đại, cùng cô viết lên “Chuyện tình thầy trò”.
Nghĩ như vậy, Tiếu Nhiễm buồn cười, đôi mắt đẹp cong lên.
Tuy bọn họ đã là vợ chồng, nhưng “Chuyện tình thầy trò” cũng rất đáng xem mà.
So với trên phim còn kích thích hơn.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là cô phải thi đỗ vào F đại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.