Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều
Chương 557: Heo mập
Tứ thục
05/02/2017
Cố Nhiên mang người tới Tiếu gia, còn chưa vào cửa đã bị Lynda và Vương Giai Tuệ ngăn cản.
Lynda lãnh ngạo hỏi: “Cố tiên sinh, các người không muốn kết hôn sao?”
“Xe bị hư nên nửa đường tới chậm?” Cố Nhiên cười nói: “Lynda, cô giơ cao đánh khẽ, cho tôi đi vào.”
“Anh là ai, vì sao chúng tôi phải để anh vào?” Vương Giai Tuệ cũng ngạo nghễ liếc nhìn Cố Nhiên.
“Mỹ nữ, em là bạn của chị dâu nhỏ sao? Anh là em của chồng chị ấy, anh tới đón cô dâu đến giáo đường, lại xin các cô đại nhân đại lượng, tha thứ cho chúng tôi đến chậm.” Cố Nhiên cúi người, thành khẩn nhận lỗi.
Lynda không tin Cố Nhiên nói: “Rôt cuộc là có chuyện gì hả? Anh nói thật đi.”
“Lời nói thật chính là, anh tôi đang ở giáo đường cùng chị dâu nhỏ. Chúng ta mau đi nhanh qua, giáo đường đã hẹn trước, trễ giờ mục sư sẽ bỏ về đó.” Cố Nhiên cười ha ha nói.
“Không đợi được thì khỏi kết hôn.” Vương Giai Tuệ dường như cũng không tin lời của Cố Nhiên, chống nạnh, hung hãn nói.
Cố Nhiên a một cái: “Mỹ nữ, xem vẻ mặt của em có thể nói là xinh đẹp không, không nhìn mặt em, anh còn tưởng gặp được sư tử hà đông?”
“Anh mới là sư tử hà đông.” Vương Giai Tuệ đỏ bừng mặt, người đàn ông tuấn tú này sao lại nói ra lời đáng giận như vậy?
Giống như hai người.
Cố Nhiên chắp tay thi lễ giải thích: “Anh tôi đã nóng nảy, các người lại không cho nữa, anh tôi đánh tôi mất. thư ký mỹ nữ, bạn thân mỹ nữ, các người để tôi vào đi.”
Lynda bật cười, không nề hà liếc nhìn Cố Nhiên một cái. Coi như anh hiểu biết, Cố Nhiên có thể kiên trì như vậy không nói gì, đã rất không dễ dàng.
“Tin anh đấy!” Vương Giai Tuệ tránh đường, lại bị Lynda túm lấy.
“Anh Cố, để cho anh đi vào thì có thể, các người ba phù rể này nhảy thiên nga cho tôi xem đi.” Lynda quyết tin tưởng Cố Nhiên một hồi, nhưng theo hôn tục trêu cợt phù rể là không thể thiếu.
“Ba người đàn ông sao nhảy được thiên nga? Số lượng không đủ.” Cố Nhiên cũng bắt đầu chắp tay thi lễ: “Em gái à, cầu xin các em.”
“Vậy thì nhảy ba người đi.” Vương Giai Tuệ cười ra lệnh.
Cố Nhiên nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương Giai Tuệ: “Trái lại em rất thông minh.”
“Qúa khen!” Vương Giai Tuệ nghịch ngợm trả lời.
Cố Nhiên rơi vào đường cùng, đành phải bắt lấy tay của những phù rể khác, bắt đầu vụng về biểu diễn.
Ba người đàn ông, nhảy vụng về sứt sẹo, dáng vẻ cực kỳ buồn cười.
Rốt cuộc Vương Giai Tuệ không thể khống chế được tiếp nữa, ôm bụng quỳ rạp trên mặt đất cười rộ lên: “Ở đây là ba con thiên nga, rõ ràng là ba con heo mập, quá buồn cười rooif1”
Cố Nhiễn không sao cả trừng mắt nhìn Vương Giai Tuệ một cái.
Nha đầu kia rất thú vị, anh nhớ kỹ rồi.
“Tiền lì xì lấy ra rồi tha cho các người đi vào.” Lynda vươn tay, không quên rút lấy tiền.
Cố Nhiên nghe dược, rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Tôi phát hiện kết hôn, người phải chịu hành hạ không phải là chú rể mà là phù rể.”
“Sao, oan ức rồi hả, vậy anh đừng vào.” Vương Giai Tuệ đứng lên, hung hãn nhìn Cố Nhiên.
“Không dám, không dám.” Cố Nhiên rút ra một chồng tiền lì xì thật dày, cung kính chuyển lên: “Nhóm người các em, lúc này có thể đi được chưa?”
Lynda nhìn cũng không nhìn, tiếp nhận tiền lì xì rồi lui sang một bên.
Cố Nhiên lau trán, mang theo vài người đi vào biệt thự.
Tiếu Nhiễm ngồi vào xe hoa, bất an nhìn Cố Nhiên: “Cố Nhiên, anh anh... anh ấy...”
Cố Nhiên khẩn trương trả lời: “Anh anh không có chuyện gì,
Lynda lãnh ngạo hỏi: “Cố tiên sinh, các người không muốn kết hôn sao?”
“Xe bị hư nên nửa đường tới chậm?” Cố Nhiên cười nói: “Lynda, cô giơ cao đánh khẽ, cho tôi đi vào.”
“Anh là ai, vì sao chúng tôi phải để anh vào?” Vương Giai Tuệ cũng ngạo nghễ liếc nhìn Cố Nhiên.
“Mỹ nữ, em là bạn của chị dâu nhỏ sao? Anh là em của chồng chị ấy, anh tới đón cô dâu đến giáo đường, lại xin các cô đại nhân đại lượng, tha thứ cho chúng tôi đến chậm.” Cố Nhiên cúi người, thành khẩn nhận lỗi.
Lynda không tin Cố Nhiên nói: “Rôt cuộc là có chuyện gì hả? Anh nói thật đi.”
“Lời nói thật chính là, anh tôi đang ở giáo đường cùng chị dâu nhỏ. Chúng ta mau đi nhanh qua, giáo đường đã hẹn trước, trễ giờ mục sư sẽ bỏ về đó.” Cố Nhiên cười ha ha nói.
“Không đợi được thì khỏi kết hôn.” Vương Giai Tuệ dường như cũng không tin lời của Cố Nhiên, chống nạnh, hung hãn nói.
Cố Nhiên a một cái: “Mỹ nữ, xem vẻ mặt của em có thể nói là xinh đẹp không, không nhìn mặt em, anh còn tưởng gặp được sư tử hà đông?”
“Anh mới là sư tử hà đông.” Vương Giai Tuệ đỏ bừng mặt, người đàn ông tuấn tú này sao lại nói ra lời đáng giận như vậy?
Giống như hai người.
Cố Nhiên chắp tay thi lễ giải thích: “Anh tôi đã nóng nảy, các người lại không cho nữa, anh tôi đánh tôi mất. thư ký mỹ nữ, bạn thân mỹ nữ, các người để tôi vào đi.”
Lynda bật cười, không nề hà liếc nhìn Cố Nhiên một cái. Coi như anh hiểu biết, Cố Nhiên có thể kiên trì như vậy không nói gì, đã rất không dễ dàng.
“Tin anh đấy!” Vương Giai Tuệ tránh đường, lại bị Lynda túm lấy.
“Anh Cố, để cho anh đi vào thì có thể, các người ba phù rể này nhảy thiên nga cho tôi xem đi.” Lynda quyết tin tưởng Cố Nhiên một hồi, nhưng theo hôn tục trêu cợt phù rể là không thể thiếu.
“Ba người đàn ông sao nhảy được thiên nga? Số lượng không đủ.” Cố Nhiên cũng bắt đầu chắp tay thi lễ: “Em gái à, cầu xin các em.”
“Vậy thì nhảy ba người đi.” Vương Giai Tuệ cười ra lệnh.
Cố Nhiên nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương Giai Tuệ: “Trái lại em rất thông minh.”
“Qúa khen!” Vương Giai Tuệ nghịch ngợm trả lời.
Cố Nhiên rơi vào đường cùng, đành phải bắt lấy tay của những phù rể khác, bắt đầu vụng về biểu diễn.
Ba người đàn ông, nhảy vụng về sứt sẹo, dáng vẻ cực kỳ buồn cười.
Rốt cuộc Vương Giai Tuệ không thể khống chế được tiếp nữa, ôm bụng quỳ rạp trên mặt đất cười rộ lên: “Ở đây là ba con thiên nga, rõ ràng là ba con heo mập, quá buồn cười rooif1”
Cố Nhiễn không sao cả trừng mắt nhìn Vương Giai Tuệ một cái.
Nha đầu kia rất thú vị, anh nhớ kỹ rồi.
“Tiền lì xì lấy ra rồi tha cho các người đi vào.” Lynda vươn tay, không quên rút lấy tiền.
Cố Nhiên nghe dược, rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Tôi phát hiện kết hôn, người phải chịu hành hạ không phải là chú rể mà là phù rể.”
“Sao, oan ức rồi hả, vậy anh đừng vào.” Vương Giai Tuệ đứng lên, hung hãn nhìn Cố Nhiên.
“Không dám, không dám.” Cố Nhiên rút ra một chồng tiền lì xì thật dày, cung kính chuyển lên: “Nhóm người các em, lúc này có thể đi được chưa?”
Lynda nhìn cũng không nhìn, tiếp nhận tiền lì xì rồi lui sang một bên.
Cố Nhiên lau trán, mang theo vài người đi vào biệt thự.
Tiếu Nhiễm ngồi vào xe hoa, bất an nhìn Cố Nhiên: “Cố Nhiên, anh anh... anh ấy...”
Cố Nhiên khẩn trương trả lời: “Anh anh không có chuyện gì,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.