Chương 19: Một Phía
T Miu's K
11/07/2020
Sau khi phát đề thi lần lượt cho cả lớp, Đổng Thế Minh đi đến bàn Tiểu Như, chu đáo nhìn nó hỏi:
- Tiểu Như, bàn ở phía dưới vẫn còn trống, em di chuyển xuống đó nhé?
Địa điểm Đổng Thế Minh chọn cho nó là bàn cuối ở dãy 2, tương tự như vậy sẽ cách An Hảo những 3 cái bàn khác.
Diệp An Hảo trong lòng biểu tình dữ dội, cô đứng dậy, mè nheo nói:
- Thầy ơi, làm ơn đừng tách em khỏi Tiểu Như có được không? Em không thể xa Tiểu Như được đâu, xin thầy có được không?
Dù sao đối với Lịch sử cô cũng không thông thạo, hơn nữa những cột mốc thời gian cô đều không nhớ nổi, nếu như Huỳnh Tiểu Như rời khỏi cô chắc chắn chết chắc.
Đổng Thế Minh quay sang nhìn An Hảo, anh co mày:
- Em tưởng tôi cũng có thể sống mà thiếu con bé sao?
- Dạ?
Cả lớp đồng thanh, hàng loạt cặp mắt không hẹn đổ dồn về phía Đổng Thế Minh, khiến anh vô cùng khó xử, nói:
- Không có gì cả, các em còn như vậy thầy sẽ phạt từng đứa đấy nhé!
Cả lớp lần lượt im phăng phắc.
Lúc này Huỳnh Tiểu Như cũng đứng dậy, thu gom vật dụng và đề thi, sau đó nhanh chóng rời khỏi ghế, bước đến đối diện Đổng Thế Minh.
- Cảm ơn sự sắp xếp của thầy, em chắc chắn sẽ làm bài thật tốt.
Nó nói, Đổng Thế Minh phì cười, nụ cười vừa vặn làm cho vài trái tim tan nát!
- Đó là trách nhiệm của tôi, em không cần để tâm đâu.
Dứt lời, Đổng Thế Minh không tự chủ vươn tay, xoa đầu Huỳnh Tiểu Như một cái.
Cả lớp “...”
Diệp An Hảo chết đứng, cô khóc ròng trong lòng.
“Thầy và Tiểu Như... sao có thể? Sao có thể như vậy?”
Cô cho rằng bọn họ nhất định có vấn đề!
***
Kết thúc kiểm tra, Diệp An Hảo thu dọn vật dụng trên bàn bỏ vào trong balô, đeo lên vai, sau đó rời khỏi ghế.
Cô đi xuống Tiểu Như, ngồi vào bàn phía trên, thời điểm đó Tiểu Như vừa vặn thu dọn xong mọi thứ.
Diệp An Hảo nhìn nó, nghi hoặc hỏi:
- Tiểu Như, mày và thầy Đổng có quan hệ gì vậy? Mày quen thầy ấy đúng vậy không?
Đổng Thế Minh là anh trai Thế Hiên, với nó giống như là anh cả, cá nhân Thế Hiên chưa từng đem chuyện này nói lại với người ở bên ngoài, chả trách Diệp An Hảo không biết.
- Thật ra thì anh Louis là anh trai của Thế Hiên, tao với anh ấy biết nhau khá lâu rồi, anh ấy rất tốt bụng, ngoài ra còn rất chu đáo nữa.
Nó trả lời, lập tức Diệp An Hảo đứng lên, cô kinh hô một tiếng:
- Anh trai của Thế Hiên?
- Đúng vậy, có gì bất ngờ sao?
Nó hỏi, Diệp An Hảo lắc đầu, mặt mũi cô ửng đỏ, đáp:
- Không sai, tao không nghĩ Thế Hiên lại có một người anh là giáo viên giống như là thầy Đổng a, thầy ấy thật sự rất ưu tú, lại còn anh tuấn nữa.
Lời An Hảo vừa dứt, Nhan Lâm Thần từ bên ngoài đi vào, nghe thấy liền nhếch mép.
- Hy vọng không cắt ngang cuộc nói chuyện của 2 người, nhưng mà Diệp An Hảo, tôi trở lại vì có chuyện cần nói với Tiểu Như một lúc, cậu không phiền nếu rời khỏi đây chứ?
- Tiểu Như, bàn ở phía dưới vẫn còn trống, em di chuyển xuống đó nhé?
Địa điểm Đổng Thế Minh chọn cho nó là bàn cuối ở dãy 2, tương tự như vậy sẽ cách An Hảo những 3 cái bàn khác.
Diệp An Hảo trong lòng biểu tình dữ dội, cô đứng dậy, mè nheo nói:
- Thầy ơi, làm ơn đừng tách em khỏi Tiểu Như có được không? Em không thể xa Tiểu Như được đâu, xin thầy có được không?
Dù sao đối với Lịch sử cô cũng không thông thạo, hơn nữa những cột mốc thời gian cô đều không nhớ nổi, nếu như Huỳnh Tiểu Như rời khỏi cô chắc chắn chết chắc.
Đổng Thế Minh quay sang nhìn An Hảo, anh co mày:
- Em tưởng tôi cũng có thể sống mà thiếu con bé sao?
- Dạ?
Cả lớp đồng thanh, hàng loạt cặp mắt không hẹn đổ dồn về phía Đổng Thế Minh, khiến anh vô cùng khó xử, nói:
- Không có gì cả, các em còn như vậy thầy sẽ phạt từng đứa đấy nhé!
Cả lớp lần lượt im phăng phắc.
Lúc này Huỳnh Tiểu Như cũng đứng dậy, thu gom vật dụng và đề thi, sau đó nhanh chóng rời khỏi ghế, bước đến đối diện Đổng Thế Minh.
- Cảm ơn sự sắp xếp của thầy, em chắc chắn sẽ làm bài thật tốt.
Nó nói, Đổng Thế Minh phì cười, nụ cười vừa vặn làm cho vài trái tim tan nát!
- Đó là trách nhiệm của tôi, em không cần để tâm đâu.
Dứt lời, Đổng Thế Minh không tự chủ vươn tay, xoa đầu Huỳnh Tiểu Như một cái.
Cả lớp “...”
Diệp An Hảo chết đứng, cô khóc ròng trong lòng.
“Thầy và Tiểu Như... sao có thể? Sao có thể như vậy?”
Cô cho rằng bọn họ nhất định có vấn đề!
***
Kết thúc kiểm tra, Diệp An Hảo thu dọn vật dụng trên bàn bỏ vào trong balô, đeo lên vai, sau đó rời khỏi ghế.
Cô đi xuống Tiểu Như, ngồi vào bàn phía trên, thời điểm đó Tiểu Như vừa vặn thu dọn xong mọi thứ.
Diệp An Hảo nhìn nó, nghi hoặc hỏi:
- Tiểu Như, mày và thầy Đổng có quan hệ gì vậy? Mày quen thầy ấy đúng vậy không?
Đổng Thế Minh là anh trai Thế Hiên, với nó giống như là anh cả, cá nhân Thế Hiên chưa từng đem chuyện này nói lại với người ở bên ngoài, chả trách Diệp An Hảo không biết.
- Thật ra thì anh Louis là anh trai của Thế Hiên, tao với anh ấy biết nhau khá lâu rồi, anh ấy rất tốt bụng, ngoài ra còn rất chu đáo nữa.
Nó trả lời, lập tức Diệp An Hảo đứng lên, cô kinh hô một tiếng:
- Anh trai của Thế Hiên?
- Đúng vậy, có gì bất ngờ sao?
Nó hỏi, Diệp An Hảo lắc đầu, mặt mũi cô ửng đỏ, đáp:
- Không sai, tao không nghĩ Thế Hiên lại có một người anh là giáo viên giống như là thầy Đổng a, thầy ấy thật sự rất ưu tú, lại còn anh tuấn nữa.
Lời An Hảo vừa dứt, Nhan Lâm Thần từ bên ngoài đi vào, nghe thấy liền nhếch mép.
- Hy vọng không cắt ngang cuộc nói chuyện của 2 người, nhưng mà Diệp An Hảo, tôi trở lại vì có chuyện cần nói với Tiểu Như một lúc, cậu không phiền nếu rời khỏi đây chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.