Sao Anh Lại Có Tính Như Mèo Thế
Chương 25:
Tây Ngọc
24/10/2022
“Hừ, còn lâu Tiểu A Lương mới thích loại mèo tâm cơ này nhé!”
Mèo béo màu quất vừa dẫm lưng cho Hoa Lê, vừa kêu meo meo “độc ác”.
Nhưng giây sau nó đã bị mèo đại ca đánh cho một phát.
“Meo ngheo ngheo...”
【 Đau quá. 】
Hoa Lê là con đầu đàn trong số mèo hoang, đại ca mèo lớn tuổi nhất lợi hại nhất, tất nhiên nó nhận ra con mèo con kia không bình thường, nó hung dữ đập cho Đại Quất một đập: “Meo nghéo!”
【 Câm miệng! 】
Phong Cửu nghe thấy hết toàn bộ: “...”
Nó lặng lẽ vươn móng mèo, quyết định đánh đàn mèo này một trận, nhưng nhìn đàn mèo to già yếu bệnh tật to hơn nó gấp ba bốn lần, bỗng nhiên lại cảm thấy không thể nào hạ móng được. Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất, nếu nó động móng, thế chẳng phải chứng minh nó đang tranh giành tình cảm vì một con non loài người sao.
“Meo.”
【 A ——】
Vì thế nó hừ lạnh một tiếng, vừa kiêu ngạo vừa tao nhã nhảy lên bàn, khoe khoang ngồi trong ổ chăn do chính Tiểu A Lương trải.
Tất cả mèo lớn đều chen chúc trên một tấm chăn bông lớn, mà nó! Có được một cái ổ mèo riêng của mình. Thậm chí còn rất gần cửa sổ, là vị trí tốt nhất để tắm nắng.
“Meo meo meo???”
Đàn mèo lớn lập tức hiểu ý nó, mặt mèo lông xù đồng loạt hiện lên vẻ ghen tỵ. Đại Quất thiếu kiên nhẫn nhất, dư âm của một đập vừa nãy còn chưa kịp hết, nó đã lập tức nhảy lên dạy dỗ nhóc con tâm cơ không biết trời cao đất rộng này.
Nhưng vừa mới nhảy lên vươn móng vuốt, cửa đã mở ra ——
Tiểu A Lương ló đầu vào, khuôn mặt đáng yêu tinh tế, hai má lúm đồng tiền ngọt đến tận lòng người.
“Các em phải ngoan nha, đừng đánh nhau, cũng đừng bắt nạt mèo con, chờ lát nữa là ăn cơm được rồi, nếu không...
Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Nắm đấm mèo của Đại Quất ngừng lại giữa không trung, bé mèo đen đang nhe răng cũng ngơ ra. Sau đó giây tiếp theo, Đại Quất lập tức buông móng vuốt xuống, ân cần lè lưỡi liếm lông cho mèo con, ánh mắt nó đầy trìu mến.
“???”
Đàn mèo lớn nhìn thấy toàn bộ tình huống kinh ngạc sững sờ, mười mấy đôi tai mèo dựng thẳng lên, liếc mắt nhìn thoáng qua trông giống như một bầy cừu.
Hoa Lê trợn mắt, sau đó yên lặng dựa vào khăn trải giường chợp mắt, mắt không nhìn thấy lòng không phiền.
Tiểu A Lương lại không để ý đến có cái gì khác thường, cô bé còn cười tủm tỉm khen: “Đại Quất ngoan quá đi, làm anh là phải biết chăm sóc mèo con nha.”
Mèo béo màu quất ( ngoan ngoãn ): “Meo ~”
Phong Cửu bị liếm đần: “...?!!”
【 —— Tôi chưa từng thấy con mèo nào mặt dày vô liêm sỉ như này! 】
Nhưng chờ đến khi cửa “cạch ——” một tiếng đóng lại, một lớn một nhỏ nín thở tập trung, sau khi dựng tai lên nghe thấy tiếng bước chân đứa bé dần đi xa, chúng nó lại bắt đầu một cuộc chiến không có khói thuốc súng.
Bé mèo đen phản ứng lại trước, nó vươn móng vuốt đập bộp bộp bộp lên mặt Đại Quất, sau đó đạp một cái, giây tiếp theo hung dữ dựng hết lông tơ sau lưng lên, sau khi xù lông lên nhìn trông giống một cục than tròn xoe, hung dữ đáng yêu.
“Gừ ——”
“Meo ngheo...”
Mèo béo màu quất bị đánh đến ngơ ngác, nó không ngờ một con mèo con lại hung dữ như vậy, nó lập tức nhát gan, liên tục lùi về phía sau hai bước, sau đó một chân dẫm hụt, cả người ngã cái bịch trên mặt đất, cái bụng béo bụ bẫm còn rung lên hai lần.
Chẳng qua bàn cũng không cao lắm, hai chân Đại Quất bụ bẫm mềm nhũn, đặt mông ngồi trên mặt đất, bóng dáng trông cực kỳ cô đơn.
Nó ngơ ra mấy giây, mặt mèo béo mầm nhăn thành bánh bao, tiếp đấy lại cụp tai xuống, ấm ức chạy những bước mèo nhỏ đến bên cạnh đại ca nhà mình mong được an ủi.
“Meo ngheo ngheo ngheo...”
【 Đại ca, nó đánh em hiu hiu hiu… 】
Hoa Lê mất mắt, trời mới biết được tại sao nó lại chăm một nhóc con rác rưởi như vậy. Đôi mắt dựng đứng lạnh lùng liếc sang, tiếng kêu rên của Đại Quất lập tức im bặt, chỉ có thể đáng thương rúc đến gần, cuồn thành một cục to.
Tủi thân như một con mèo quất nặng mười tấn.
Đàn mèo lớn ngồi xem đều bị thương, hơn nữa đại ca không nhúc nhích, vì thế chúng nó cũng ngoan ngoãn nằm bò ra.
Phong Cửu cáu gắt xong lại buồn bực, nó ngồi trong ổ nhỏ, nhìn bóng dáng trông giống như một cục than tròn vo, cái đuôi nhỏ màu đen lắc lư, đến tận giờ nó vẫn không tin được nó lại bị một con mèo màu quất bình thường liếm lông cho???
Liếm lông???
Mèo béo màu quất vừa dẫm lưng cho Hoa Lê, vừa kêu meo meo “độc ác”.
Nhưng giây sau nó đã bị mèo đại ca đánh cho một phát.
“Meo ngheo ngheo...”
【 Đau quá. 】
Hoa Lê là con đầu đàn trong số mèo hoang, đại ca mèo lớn tuổi nhất lợi hại nhất, tất nhiên nó nhận ra con mèo con kia không bình thường, nó hung dữ đập cho Đại Quất một đập: “Meo nghéo!”
【 Câm miệng! 】
Phong Cửu nghe thấy hết toàn bộ: “...”
Nó lặng lẽ vươn móng mèo, quyết định đánh đàn mèo này một trận, nhưng nhìn đàn mèo to già yếu bệnh tật to hơn nó gấp ba bốn lần, bỗng nhiên lại cảm thấy không thể nào hạ móng được. Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất, nếu nó động móng, thế chẳng phải chứng minh nó đang tranh giành tình cảm vì một con non loài người sao.
“Meo.”
【 A ——】
Vì thế nó hừ lạnh một tiếng, vừa kiêu ngạo vừa tao nhã nhảy lên bàn, khoe khoang ngồi trong ổ chăn do chính Tiểu A Lương trải.
Tất cả mèo lớn đều chen chúc trên một tấm chăn bông lớn, mà nó! Có được một cái ổ mèo riêng của mình. Thậm chí còn rất gần cửa sổ, là vị trí tốt nhất để tắm nắng.
“Meo meo meo???”
Đàn mèo lớn lập tức hiểu ý nó, mặt mèo lông xù đồng loạt hiện lên vẻ ghen tỵ. Đại Quất thiếu kiên nhẫn nhất, dư âm của một đập vừa nãy còn chưa kịp hết, nó đã lập tức nhảy lên dạy dỗ nhóc con tâm cơ không biết trời cao đất rộng này.
Nhưng vừa mới nhảy lên vươn móng vuốt, cửa đã mở ra ——
Tiểu A Lương ló đầu vào, khuôn mặt đáng yêu tinh tế, hai má lúm đồng tiền ngọt đến tận lòng người.
“Các em phải ngoan nha, đừng đánh nhau, cũng đừng bắt nạt mèo con, chờ lát nữa là ăn cơm được rồi, nếu không...
Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Nắm đấm mèo của Đại Quất ngừng lại giữa không trung, bé mèo đen đang nhe răng cũng ngơ ra. Sau đó giây tiếp theo, Đại Quất lập tức buông móng vuốt xuống, ân cần lè lưỡi liếm lông cho mèo con, ánh mắt nó đầy trìu mến.
“???”
Đàn mèo lớn nhìn thấy toàn bộ tình huống kinh ngạc sững sờ, mười mấy đôi tai mèo dựng thẳng lên, liếc mắt nhìn thoáng qua trông giống như một bầy cừu.
Hoa Lê trợn mắt, sau đó yên lặng dựa vào khăn trải giường chợp mắt, mắt không nhìn thấy lòng không phiền.
Tiểu A Lương lại không để ý đến có cái gì khác thường, cô bé còn cười tủm tỉm khen: “Đại Quất ngoan quá đi, làm anh là phải biết chăm sóc mèo con nha.”
Mèo béo màu quất ( ngoan ngoãn ): “Meo ~”
Phong Cửu bị liếm đần: “...?!!”
【 —— Tôi chưa từng thấy con mèo nào mặt dày vô liêm sỉ như này! 】
Nhưng chờ đến khi cửa “cạch ——” một tiếng đóng lại, một lớn một nhỏ nín thở tập trung, sau khi dựng tai lên nghe thấy tiếng bước chân đứa bé dần đi xa, chúng nó lại bắt đầu một cuộc chiến không có khói thuốc súng.
Bé mèo đen phản ứng lại trước, nó vươn móng vuốt đập bộp bộp bộp lên mặt Đại Quất, sau đó đạp một cái, giây tiếp theo hung dữ dựng hết lông tơ sau lưng lên, sau khi xù lông lên nhìn trông giống một cục than tròn xoe, hung dữ đáng yêu.
“Gừ ——”
“Meo ngheo...”
Mèo béo màu quất bị đánh đến ngơ ngác, nó không ngờ một con mèo con lại hung dữ như vậy, nó lập tức nhát gan, liên tục lùi về phía sau hai bước, sau đó một chân dẫm hụt, cả người ngã cái bịch trên mặt đất, cái bụng béo bụ bẫm còn rung lên hai lần.
Chẳng qua bàn cũng không cao lắm, hai chân Đại Quất bụ bẫm mềm nhũn, đặt mông ngồi trên mặt đất, bóng dáng trông cực kỳ cô đơn.
Nó ngơ ra mấy giây, mặt mèo béo mầm nhăn thành bánh bao, tiếp đấy lại cụp tai xuống, ấm ức chạy những bước mèo nhỏ đến bên cạnh đại ca nhà mình mong được an ủi.
“Meo ngheo ngheo ngheo...”
【 Đại ca, nó đánh em hiu hiu hiu… 】
Hoa Lê mất mắt, trời mới biết được tại sao nó lại chăm một nhóc con rác rưởi như vậy. Đôi mắt dựng đứng lạnh lùng liếc sang, tiếng kêu rên của Đại Quất lập tức im bặt, chỉ có thể đáng thương rúc đến gần, cuồn thành một cục to.
Tủi thân như một con mèo quất nặng mười tấn.
Đàn mèo lớn ngồi xem đều bị thương, hơn nữa đại ca không nhúc nhích, vì thế chúng nó cũng ngoan ngoãn nằm bò ra.
Phong Cửu cáu gắt xong lại buồn bực, nó ngồi trong ổ nhỏ, nhìn bóng dáng trông giống như một cục than tròn vo, cái đuôi nhỏ màu đen lắc lư, đến tận giờ nó vẫn không tin được nó lại bị một con mèo màu quất bình thường liếm lông cho???
Liếm lông???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.