Chương 898: Cường giả chặn đường, một trận đánh sinh tử
Cao Lâu Đại Hạ
05/12/2014
Mặt trời đã chìm hơn một nửa xuống dưới đường chân trời. Tất cả thoạt nhìn đều có vẻ hài hòa thoải mái như vậy.
Chân mày Càn Kình chợt nhíu lại, nhìn về phía vị trí một bóng người vừa xuất hiện ở phía xa.
Không! Chính xác mà nói là hai bóng người, chỉ có điều bóng người thật sự thu hút ánh mắt người khác lại chỉ có một!
- Có người sao?
Đoạn Phong Bất Nhị hất cằm nhìn về phía xa. Tại tầm mắt gần như là cực hạn, quả thực có hai cái bóng người đang đứng. Chỉ có điều, bóng người thật sự thu hút ánh mắt của bọn họ chỉ có một!
Mọi người vận dụng thị lực nhìn lại, phát hiện ở bên cạnh hai người còn có một vật thể. Đó là mấy cái chiếu cỏ, theo gió thổi qua, nó sẽ nhẹ nhàng lay động, lộ vẻ thê lương, hoặc nói là một dáng vẻ cằn cỗi không nói nên lời.
Tái ngoại rộng lớn, xung quanh đều không có một bóng người. Nhưng hai người này lại đứng ở đây, hơn nữa thân ảnh này quả thực còn có chút quen thuộc như vậy.
Con ngươi Càn Kình bỗng nhiên nhanh chóng co lại. Hai hàn quang sắc bén từ trong con ngươi bắn ra!
Sắc mặt Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc và Phần Đồ Cuồng Ca gần như đồng thời biến đổi!
Người này tới là vì bọn họ!
Dưới màn đêm, một cơn gió thổi qua, mọi người đều cảm thấy phía sau lưng có một hơi lạnh xông thẳng lên trên đầu!
Mặt trời lặn, ánh chiều tà dưới, bóng người thu hút ánh mắt của mọi người nhất đang đứng chắp hai tay ở sau lưng, ngạo nghễ nhìn lên trên bầu trời. Trong thần sắc của hắn lộ ra một loại tự tin khác thường. Toàn thân hắn tản ra một loại khí tức bá đạo thật sự khiến người ta kinh sợ, giống như dưới bầu trời này, ở tái ngoại này, hắn mới thật sự là người thống trị. Khí tức này khiến người ta theo bản năng rất dễ kích động, nảy sinh sự kính sợ.
Mái tóc ngắn màu đen theo gió thổi thoáng tung bay. Khuôn mặt bá đạo của hắn lại giống như được đại sư nghệ thuật điêu khắc, lấy ra toàn bộ tâm huyết và sức lực của cả đời mới điêu khắc ra được. Khuôn mặt này, chỉ cần người ta thoáng nhìn qua một chút, trong lòng sẽ cảm thấy run sợ, muốn cúi đầu thần phục.
Mũi hắn cao thẳng giống như dãy núi, đôi mắt tràn ngập vẻ bá đạo, lại không khiến người ta thông qua ánh mắt của hắn nhìn thấy được tâm tình thật sự trong long hắn, mà chỉ làm cho người ta có một loại cảm giác hoàn toàn không phản kháng nổi.
- Ta chờ các ngươi rất lâu rồi.
- Càn Chiến Huyền!
Càn Kình xoay người từ trên lưng ngựa, lập tức nhảy xuống mặt đất. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào gia chủ Càn gia. Người này vốn không nên xuất hiện ở đây, nhưng hiện tại lại đột nhiên xuất hiện, chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thức tỉnh thiên cực đỉnh cấp, Càn Chiến Huyền!
Trong đôi mắt của hai nữ ma Vưu Na Lạp và Bác Khắc Tư Lệ đồng thời sáng ngời. Bọn họ ở trong Ma tộc đã từng nghe đồn Càn Chiến Huyền chiến sĩ huyết mạch đáng sợ này, mỗi bữa cơm ăn mười ma, hơn nữa ăn tiểu hài tử Ma tộc chưa bao giờ nhổ xương ra! Không ngờ hắn lại xuất hiện ở nơi này!
Mọi người nhất thời trở nên khẩn trương. Chiến sĩ huyết mạch đỉnh cấp, có cấp bậc quan trọng nhất trong những người quan trọng như Càn Chiến Huyền rất ít khi sẽ hiện thân một cách đơn giản. Ngày hôm nay hắn đột nhiên xuất hiện ở chỗ như vậy, tuyệt đối không phải bởi vì mọi người có biểu hiện đặc biệt xuất sắc trong Ma tộc, nên tới mời bọn họ uống rượu ăn cơm.
Biết rõ dưới tình huống nếu tin tức hắn gần như một mình đơn độc ra ngoài bị Ma tộc biết được, tất nhiên sẽ phái ra vô số ma pháp sư và ma vũ sĩ, cũng phải liều mạng với hắn, vị gia chủ Càn gia này vẫn dẫn theo Càn Vô Thiên xuất hiện ở nơi này, đã biểu lộ rất nhiều ý tứ. Sự bá đạo tự tin khí phách này, mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, chuyện lần này sợ rằng sẽ đặc biệt phiền phức.
Hiện nay, chiến sĩ huyết mạch cường đại cao cấp nhất, hai tay đặt ở sau người, ung dung nhìn mọi người. Trong mắt hắn lộ ra ánh mắt thâm thúy giống như tia chớp khiến trong thiên địa dường như đều sáng ngời. Trên khóe miệng hắn lộ ra nụ cười lạnh lùng cay nghiệt, lại có một chút khen ngợi:
- Cải trang làm Ma tộc, thâm nhập vào hoàng triều Lộ Tây Pháp tạo ra thân phận Kích Lưu Phi Kính như vậy, các ngươi rất thông minh! Sử dụng phương pháp như vậy để nâng cao thân phận của Càn Kình ở trong hoàng triều Chân Sách.
- Không sai, không sai.
Càn Chiến Huyền khẽ gật đầu:
- Phương thức chiến lược, bố trí đại cục như vậy, các ngươi hẳn không thể nghĩ ra được. Đây là do Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ nghĩ ra đúng không? Lúc đầu ta thật sự có nhìn nhầm một điểm. Ta không nghĩ tới ngươi lại có năng lực như vậy. Chỉ có điều đáng tiếc...
Càn Chiến Huyền lại cười nhạt lắc đầu nói:
- Bố cục của Xà Hoàng quả thực thượng thừa. Đáng tiếc! Đáng tiếc! Điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thể sống trở lại hoàng triều Chân Sách, bố trí của hắn mới có hiệu quả.
- Càn Chiến Huyền, có chuyện gì không thể nói được chứ?
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy khẽ nhíu mày:
- Chỉ cần Càn Kình trở lại Càn gia...
- Vậy không phải nói, khả năng quan sát của bản gia chủ không tốt sao? Hơn nữa...
Càn Chiến Huyền cười lạnh một tiếng:
- Ngươi hỏi hắn một chút, hắn sẽ trở lại Càn gia sao? Ta đưa ra cho hắn điều kiện như vậy, không phải hắn sẽ giễu cợt ta sao? Lục hoàng tử điện hạ tôn kính.
- Ngày hôm nay, trừ Lục hoàng tử ra, tất cả mọi người đều phải chết.
Ánh mắt Càn Chiến Huyền t đảo qua Đoạn Phong Bất Nhị:
- Không phải Xà Hoàng coi trọng ngươi sao? Ta sẽ giết chết ngươi ngay tại đây! Muốn liên kết các nghiệp đoàn thợ rèn, thuốc, thuốc thần bí, minh văn lại đối kháng ta sao? Các ngươi... Không có cơ hội.
Càn Kình nhìn chằm chằm vào hai người Càn Chiến Huyền cùng Càn Vô Thiên, thấp giọng nói:
- Các ngươi… chạy về hướng Ma tộc đi...
Lần trước chuyện trước cửa Càn gia, không chỉ là vài chiến sĩ huyết mạch thế hệ trẻ Càn gia bị thương nặng, thậm chí trong các trường hợp khác còn giết chết vài chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương. Chuyện giữa hai bên chuyện chỉ có một phương pháp giải quyết chính là dùng vũ lực.
- Còn muốn chạy sao? Hôm nay ta tự mình đến đây, chính là vì đề phòng trong số các ngươi có người chạy trốn! Phái ra đối thủ có thực lực vượt qua các người một chút, có thể kích phát chiến lực của các ngươi, thành đá kê chân lớn cho các ngươi. Loại chuyện này, Càn Chiến Huyền ta chắc chắn sẽ không làm! Nếu đã quyết định phải giết chết các ngươi, ta sẽ đích thân động thủ.
Vừa dứt lời, đầu gối Càn Chiến Huyền thoáng uốn cong. Hắn giơ chân lên bước tới phía trước một bước. Một bước này thậm chí còn thần kỳ hơn so với thuấn di gấp ngàn vạn lần. Trong nháy mắt, khoảng cách hai bên đã hoàn toàn biến mất. Người hắn đã xuất hiện ở vị trí cách Càn Kình trăm mét, năm ngón tay phải mở ra, từ trong không trung ép xuống một chưởng!
Không ngoài dự đoán của bất luận kẻ nào, Càn Chiến Huyền đánh ra một chưởng, khiến không khí thiên địa thoáng biến sắc.
Tất cả không khí ở đây dường như đều vặn vẹo. Những tiếng sấm hung bạo không ngừng nổ vang. Mọi người đều cảm giác dường như mình bị phong tỏa ở phía dưới bàn tay.
Chân mày Càn Kình chợt nhíu lại, nhìn về phía vị trí một bóng người vừa xuất hiện ở phía xa.
Không! Chính xác mà nói là hai bóng người, chỉ có điều bóng người thật sự thu hút ánh mắt người khác lại chỉ có một!
- Có người sao?
Đoạn Phong Bất Nhị hất cằm nhìn về phía xa. Tại tầm mắt gần như là cực hạn, quả thực có hai cái bóng người đang đứng. Chỉ có điều, bóng người thật sự thu hút ánh mắt của bọn họ chỉ có một!
Mọi người vận dụng thị lực nhìn lại, phát hiện ở bên cạnh hai người còn có một vật thể. Đó là mấy cái chiếu cỏ, theo gió thổi qua, nó sẽ nhẹ nhàng lay động, lộ vẻ thê lương, hoặc nói là một dáng vẻ cằn cỗi không nói nên lời.
Tái ngoại rộng lớn, xung quanh đều không có một bóng người. Nhưng hai người này lại đứng ở đây, hơn nữa thân ảnh này quả thực còn có chút quen thuộc như vậy.
Con ngươi Càn Kình bỗng nhiên nhanh chóng co lại. Hai hàn quang sắc bén từ trong con ngươi bắn ra!
Sắc mặt Đoạn Phong Bất Nhị, Thiết Khắc và Phần Đồ Cuồng Ca gần như đồng thời biến đổi!
Người này tới là vì bọn họ!
Dưới màn đêm, một cơn gió thổi qua, mọi người đều cảm thấy phía sau lưng có một hơi lạnh xông thẳng lên trên đầu!
Mặt trời lặn, ánh chiều tà dưới, bóng người thu hút ánh mắt của mọi người nhất đang đứng chắp hai tay ở sau lưng, ngạo nghễ nhìn lên trên bầu trời. Trong thần sắc của hắn lộ ra một loại tự tin khác thường. Toàn thân hắn tản ra một loại khí tức bá đạo thật sự khiến người ta kinh sợ, giống như dưới bầu trời này, ở tái ngoại này, hắn mới thật sự là người thống trị. Khí tức này khiến người ta theo bản năng rất dễ kích động, nảy sinh sự kính sợ.
Mái tóc ngắn màu đen theo gió thổi thoáng tung bay. Khuôn mặt bá đạo của hắn lại giống như được đại sư nghệ thuật điêu khắc, lấy ra toàn bộ tâm huyết và sức lực của cả đời mới điêu khắc ra được. Khuôn mặt này, chỉ cần người ta thoáng nhìn qua một chút, trong lòng sẽ cảm thấy run sợ, muốn cúi đầu thần phục.
Mũi hắn cao thẳng giống như dãy núi, đôi mắt tràn ngập vẻ bá đạo, lại không khiến người ta thông qua ánh mắt của hắn nhìn thấy được tâm tình thật sự trong long hắn, mà chỉ làm cho người ta có một loại cảm giác hoàn toàn không phản kháng nổi.
- Ta chờ các ngươi rất lâu rồi.
- Càn Chiến Huyền!
Càn Kình xoay người từ trên lưng ngựa, lập tức nhảy xuống mặt đất. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào gia chủ Càn gia. Người này vốn không nên xuất hiện ở đây, nhưng hiện tại lại đột nhiên xuất hiện, chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương thức tỉnh thiên cực đỉnh cấp, Càn Chiến Huyền!
Trong đôi mắt của hai nữ ma Vưu Na Lạp và Bác Khắc Tư Lệ đồng thời sáng ngời. Bọn họ ở trong Ma tộc đã từng nghe đồn Càn Chiến Huyền chiến sĩ huyết mạch đáng sợ này, mỗi bữa cơm ăn mười ma, hơn nữa ăn tiểu hài tử Ma tộc chưa bao giờ nhổ xương ra! Không ngờ hắn lại xuất hiện ở nơi này!
Mọi người nhất thời trở nên khẩn trương. Chiến sĩ huyết mạch đỉnh cấp, có cấp bậc quan trọng nhất trong những người quan trọng như Càn Chiến Huyền rất ít khi sẽ hiện thân một cách đơn giản. Ngày hôm nay hắn đột nhiên xuất hiện ở chỗ như vậy, tuyệt đối không phải bởi vì mọi người có biểu hiện đặc biệt xuất sắc trong Ma tộc, nên tới mời bọn họ uống rượu ăn cơm.
Biết rõ dưới tình huống nếu tin tức hắn gần như một mình đơn độc ra ngoài bị Ma tộc biết được, tất nhiên sẽ phái ra vô số ma pháp sư và ma vũ sĩ, cũng phải liều mạng với hắn, vị gia chủ Càn gia này vẫn dẫn theo Càn Vô Thiên xuất hiện ở nơi này, đã biểu lộ rất nhiều ý tứ. Sự bá đạo tự tin khí phách này, mọi người đều cảm nhận được rõ ràng, chuyện lần này sợ rằng sẽ đặc biệt phiền phức.
Hiện nay, chiến sĩ huyết mạch cường đại cao cấp nhất, hai tay đặt ở sau người, ung dung nhìn mọi người. Trong mắt hắn lộ ra ánh mắt thâm thúy giống như tia chớp khiến trong thiên địa dường như đều sáng ngời. Trên khóe miệng hắn lộ ra nụ cười lạnh lùng cay nghiệt, lại có một chút khen ngợi:
- Cải trang làm Ma tộc, thâm nhập vào hoàng triều Lộ Tây Pháp tạo ra thân phận Kích Lưu Phi Kính như vậy, các ngươi rất thông minh! Sử dụng phương pháp như vậy để nâng cao thân phận của Càn Kình ở trong hoàng triều Chân Sách.
- Không sai, không sai.
Càn Chiến Huyền khẽ gật đầu:
- Phương thức chiến lược, bố trí đại cục như vậy, các ngươi hẳn không thể nghĩ ra được. Đây là do Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ nghĩ ra đúng không? Lúc đầu ta thật sự có nhìn nhầm một điểm. Ta không nghĩ tới ngươi lại có năng lực như vậy. Chỉ có điều đáng tiếc...
Càn Chiến Huyền lại cười nhạt lắc đầu nói:
- Bố cục của Xà Hoàng quả thực thượng thừa. Đáng tiếc! Đáng tiếc! Điều kiện tiên quyết là ngươi phải có thể sống trở lại hoàng triều Chân Sách, bố trí của hắn mới có hiệu quả.
- Càn Chiến Huyền, có chuyện gì không thể nói được chứ?
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy khẽ nhíu mày:
- Chỉ cần Càn Kình trở lại Càn gia...
- Vậy không phải nói, khả năng quan sát của bản gia chủ không tốt sao? Hơn nữa...
Càn Chiến Huyền cười lạnh một tiếng:
- Ngươi hỏi hắn một chút, hắn sẽ trở lại Càn gia sao? Ta đưa ra cho hắn điều kiện như vậy, không phải hắn sẽ giễu cợt ta sao? Lục hoàng tử điện hạ tôn kính.
- Ngày hôm nay, trừ Lục hoàng tử ra, tất cả mọi người đều phải chết.
Ánh mắt Càn Chiến Huyền t đảo qua Đoạn Phong Bất Nhị:
- Không phải Xà Hoàng coi trọng ngươi sao? Ta sẽ giết chết ngươi ngay tại đây! Muốn liên kết các nghiệp đoàn thợ rèn, thuốc, thuốc thần bí, minh văn lại đối kháng ta sao? Các ngươi... Không có cơ hội.
Càn Kình nhìn chằm chằm vào hai người Càn Chiến Huyền cùng Càn Vô Thiên, thấp giọng nói:
- Các ngươi… chạy về hướng Ma tộc đi...
Lần trước chuyện trước cửa Càn gia, không chỉ là vài chiến sĩ huyết mạch thế hệ trẻ Càn gia bị thương nặng, thậm chí trong các trường hợp khác còn giết chết vài chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương. Chuyện giữa hai bên chuyện chỉ có một phương pháp giải quyết chính là dùng vũ lực.
- Còn muốn chạy sao? Hôm nay ta tự mình đến đây, chính là vì đề phòng trong số các ngươi có người chạy trốn! Phái ra đối thủ có thực lực vượt qua các người một chút, có thể kích phát chiến lực của các ngươi, thành đá kê chân lớn cho các ngươi. Loại chuyện này, Càn Chiến Huyền ta chắc chắn sẽ không làm! Nếu đã quyết định phải giết chết các ngươi, ta sẽ đích thân động thủ.
Vừa dứt lời, đầu gối Càn Chiến Huyền thoáng uốn cong. Hắn giơ chân lên bước tới phía trước một bước. Một bước này thậm chí còn thần kỳ hơn so với thuấn di gấp ngàn vạn lần. Trong nháy mắt, khoảng cách hai bên đã hoàn toàn biến mất. Người hắn đã xuất hiện ở vị trí cách Càn Kình trăm mét, năm ngón tay phải mở ra, từ trong không trung ép xuống một chưởng!
Không ngoài dự đoán của bất luận kẻ nào, Càn Chiến Huyền đánh ra một chưởng, khiến không khí thiên địa thoáng biến sắc.
Tất cả không khí ở đây dường như đều vặn vẹo. Những tiếng sấm hung bạo không ngừng nổ vang. Mọi người đều cảm giác dường như mình bị phong tỏa ở phía dưới bàn tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.