Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Hốt Được Nam Chính
Chương 41:
Miên Nhuyễn Nhuyễn
13/01/2023
Mộc Trạch Tê cảm nhận được khí thế của côn thịt hung hãn thô to kia, khi cọ khi chọc vào cửa huyệt của mình, ngo ngoe rục rịch.
Mộc Trạch Tê vô cùng kinh ngạc, duỗi tay chống lên ngực Nghiêm Kỷ ngăn cản anh, nức nở cầu xin: “Không thể! Nghiêm Kỷ không thể! Đừng mà!” Mộc Trạch Tê kinh hoảng không thôi, lần này có lẽ mình và Nghiêm Kỷ đều vì rượu mà phải ăn trái cấm sớm rồi.
Cô duỗi hai chân, lấy tay đẩy Nghiêm Kỷ ra.
Nghiêm Kỷ ngoảnh mặt làm ngơ. Anh không quan tâm Mộc Trạch Tê giãy giụa, đôi tay bóp chặt eo cô rồi chậm rãi xâm nhập vào trong cơ thể cô. Quy đầu to lớn mạnh mẽ phá vỡ cửa huyệt nhỏ hẹp, hung hăng đẩy vào.
Bên trong huyệt nhỏ hẹp chặt hẹp đột nhiên bị phá vỡ, cơn đau buốt xé toạc cơ thể Mộc Trạch Tê.
“Đau quá đi…” Mộc Trạch Tê nắm chặt áo sơ mi trắng của Nghiêm Kỷ, lông mày của cô vì đau đớn mà nhíu chặt lại. Đôi chân đang giang rộng lại vì cảm giác đau đớn và tê dại khi bị xâm chiếm mà căng chặt run lên không ngừng.
Vì cơ thể Mộc Trạch Tê căng thẳng nên huyệt nhỏ cũng co chặt theo, kẹp côn thịt vừa đau lại vừa sướng, kẹp cho Nghiêm Kỷ nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Nghe tiếng Mộc Trạch Tê kêu lên vì đau đớn, Nghiêm Kỷ chỉ có thể tạm dừng lại. Trên người anh đầm đìa mồ hôi, trầm giọng thở gấp gáp.
Tuy Nghiêm Kỷ đã xem rất nhiều AV, nhưng đây là lần đầu tiên, lại bị tình dục xông lên đầu. Chớp mắt anh đã quên mất Mộc Trạch Tê quá nhỏ, mà anh lại không dùng ngón tay khuếch trương huyệt nhỏ. Nhưng mà chỉ vừa vào được cái quy đầu mà đã phải rút ra sao?
Huyệt nhỏ ướt dầm dề kia cứ như vậy hút chặt quy đầu, sung sướng đến mức xương sống tê dại. Mới chỉ vào một phần quy đầu đã sướng như vậy rồi, vậy thì toàn bộ đi vào huyệt nhỏ kia thì sẽ tuyệt vời đến mức nào đây?
Nghiêm Kỷ nhấp nhấp môi mỏng, không làm được, anh không thể làm được chuyện rút ra ngoài. Tóm lại, chỉ có thể tiếp tục làm mà thôi.
“Thả lỏng thân thể, đừng căng chặt người như vậy, để tôi đi vào sẽ không đau nữa.” Anh cúi người xuống nhẹ giọng dỗ dành Mộc Trạch Tê, vừa hôn lên chiếc cổ non mềm của cô, bàn tay to lại vừa xoa bóp ngực cô để cho cô ướt hơn một chút, giảm bớt nỗi đau khi phá thân của Mộc Trạch Tê.
Một tay Nghiêm Kỷ giữ chặt sau gáy Mộc Trạch Tê, để khuôn mặt nhỏ của cô ngẩng lên, anh hôn sâu nồng nhiệt, eo chậm rãi hạ xuống.
Mộc Trạch Tê bị đau không dám giãy giụa, cảm giác rõ ràng cự vật xâm nhập. Nghiêm Kỷ thật sự tiến vào…
“Ưm…” Mộc Trạch Tê sợ hãi trừng lớn mắt, lại bị bịt kín cái miệng nhỏ, chỉ có thể nức nở.
Cửa huyệt chưa từng được khai phá, xoắn chặt mị thịt cố gắng chống cự nhưng lại không chống lại được côn thịt cứng rắn, chỉ có thể chậm rãi chấp nhận, chầm chậm bao lấy côn thịt.
“A!” Mộc Trạch Tê rên rỉ ra tiếng, ngón chân trắng nõn cuộn tròn. Cô có thể cảm giác được nhịp đập thình thịch của côn thịt cứng nóng trong cơ thể mình.
Sau khi Nghiêm Kỷ thực hiện được mới buông môi Mộc Trạch Tê ra. Chặt, chặt quá, kẹp anh vừa sướng vừa đau. Thì ra ở bên trong huyệt nhỏ là cảm giác này, tựa như có vô số giác hút ướt dầm dề quấn lấy hút chặt côn thịt, hút vào từng chút một.
Khoái cảm xông thẳng lên đỉnh đầu, xương sống tê dại từng đợt, hơi thở của Nghiêm Kỷ càng dồn dập hơn so với lúc trước. Nghiêm Kỷ muốn va chạm, va chạm thật mạnh, va chạm vào thật sâu bên trong.
Anh nhẹ nhàng rút côn thịt ra, vào lúc chậm rãi cắm vào, quy đầu to lớn phá mở tầng tầng mị thịt, nhẹ nhàng chậm rãi khuếch trương lối vào lần đầu.
Mộc Trạch Tê rưng rưng nước mắt, sợ đau không dám động, thân thể căng cứng mặc cho Nghiêm Kỷ thọc vào rút ra.
Nghiêm Kỷ đè lên cả người Mộc Trạch Tê, chăm chú nhìn gương mặt đỏ ửng mê ly của cô, thân dưới chậm rãi cắm rút, vừa nhìn vừa đâm vào.
Ban đầu vẫn có cảm giác đau, bây giờ có cảm giác tê tê nhẹ nhàng, như thể có dòng điện từ huyệt nhỏ lúc bị thọc vào rút ra dần dần lan tràn khắp cơ thể.
Đó là cảm giác gì? Đây chính là khoái cảm sao? Mộc Trạch Tê chưa từng cảm nhận được. "Ưm… Nghiêm Kỷ...." Cô rên khẽ, bối rối níu chặt áo sơmi đang mở rộng của anh.
"Hửm." Nghiêm Kỷ biết cô sợ hãi, kiên định đáp lại cô một câu.
Trong huyệt nhỏ bắt đầu co rút lại càng trở nên ướt át, dòng nước trơn trượt bao quanh côn thịt đang ma sát khiến côn thịt đưa đẩy càng lúc càng dễ dàng.
Nghiêm Kỷ cảm thấy cơ thể Mộc Trạch Tê không còn căng cứng nữa, mà mềm nhũn ra. Anh đưa tay đan mười ngón tay với cô, hôn vành tai cô, giọng nói khàn khàn mà gợi cảm: "Bây giờ cảm thấy dễ chịu rồi chứ?"
Nghiêm Kỷ thấy Mộc Trạch Tê đã dần thích ứng liền không nhịn được nữa. Anh kéo chân Mộc Trạch Tê quấn ngang hông mình, nâng hông bắt đầu tăng tốc rút ra đút vào, tận tình đâm rút. Côn thịt nóng hổi ướt đẫm dâm dịch, từng chút đâm vào chỗ sâu.
Mộc Trạch Tê vô cùng kinh ngạc, duỗi tay chống lên ngực Nghiêm Kỷ ngăn cản anh, nức nở cầu xin: “Không thể! Nghiêm Kỷ không thể! Đừng mà!” Mộc Trạch Tê kinh hoảng không thôi, lần này có lẽ mình và Nghiêm Kỷ đều vì rượu mà phải ăn trái cấm sớm rồi.
Cô duỗi hai chân, lấy tay đẩy Nghiêm Kỷ ra.
Nghiêm Kỷ ngoảnh mặt làm ngơ. Anh không quan tâm Mộc Trạch Tê giãy giụa, đôi tay bóp chặt eo cô rồi chậm rãi xâm nhập vào trong cơ thể cô. Quy đầu to lớn mạnh mẽ phá vỡ cửa huyệt nhỏ hẹp, hung hăng đẩy vào.
Bên trong huyệt nhỏ hẹp chặt hẹp đột nhiên bị phá vỡ, cơn đau buốt xé toạc cơ thể Mộc Trạch Tê.
“Đau quá đi…” Mộc Trạch Tê nắm chặt áo sơ mi trắng của Nghiêm Kỷ, lông mày của cô vì đau đớn mà nhíu chặt lại. Đôi chân đang giang rộng lại vì cảm giác đau đớn và tê dại khi bị xâm chiếm mà căng chặt run lên không ngừng.
Vì cơ thể Mộc Trạch Tê căng thẳng nên huyệt nhỏ cũng co chặt theo, kẹp côn thịt vừa đau lại vừa sướng, kẹp cho Nghiêm Kỷ nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Nghe tiếng Mộc Trạch Tê kêu lên vì đau đớn, Nghiêm Kỷ chỉ có thể tạm dừng lại. Trên người anh đầm đìa mồ hôi, trầm giọng thở gấp gáp.
Tuy Nghiêm Kỷ đã xem rất nhiều AV, nhưng đây là lần đầu tiên, lại bị tình dục xông lên đầu. Chớp mắt anh đã quên mất Mộc Trạch Tê quá nhỏ, mà anh lại không dùng ngón tay khuếch trương huyệt nhỏ. Nhưng mà chỉ vừa vào được cái quy đầu mà đã phải rút ra sao?
Huyệt nhỏ ướt dầm dề kia cứ như vậy hút chặt quy đầu, sung sướng đến mức xương sống tê dại. Mới chỉ vào một phần quy đầu đã sướng như vậy rồi, vậy thì toàn bộ đi vào huyệt nhỏ kia thì sẽ tuyệt vời đến mức nào đây?
Nghiêm Kỷ nhấp nhấp môi mỏng, không làm được, anh không thể làm được chuyện rút ra ngoài. Tóm lại, chỉ có thể tiếp tục làm mà thôi.
“Thả lỏng thân thể, đừng căng chặt người như vậy, để tôi đi vào sẽ không đau nữa.” Anh cúi người xuống nhẹ giọng dỗ dành Mộc Trạch Tê, vừa hôn lên chiếc cổ non mềm của cô, bàn tay to lại vừa xoa bóp ngực cô để cho cô ướt hơn một chút, giảm bớt nỗi đau khi phá thân của Mộc Trạch Tê.
Một tay Nghiêm Kỷ giữ chặt sau gáy Mộc Trạch Tê, để khuôn mặt nhỏ của cô ngẩng lên, anh hôn sâu nồng nhiệt, eo chậm rãi hạ xuống.
Mộc Trạch Tê bị đau không dám giãy giụa, cảm giác rõ ràng cự vật xâm nhập. Nghiêm Kỷ thật sự tiến vào…
“Ưm…” Mộc Trạch Tê sợ hãi trừng lớn mắt, lại bị bịt kín cái miệng nhỏ, chỉ có thể nức nở.
Cửa huyệt chưa từng được khai phá, xoắn chặt mị thịt cố gắng chống cự nhưng lại không chống lại được côn thịt cứng rắn, chỉ có thể chậm rãi chấp nhận, chầm chậm bao lấy côn thịt.
“A!” Mộc Trạch Tê rên rỉ ra tiếng, ngón chân trắng nõn cuộn tròn. Cô có thể cảm giác được nhịp đập thình thịch của côn thịt cứng nóng trong cơ thể mình.
Sau khi Nghiêm Kỷ thực hiện được mới buông môi Mộc Trạch Tê ra. Chặt, chặt quá, kẹp anh vừa sướng vừa đau. Thì ra ở bên trong huyệt nhỏ là cảm giác này, tựa như có vô số giác hút ướt dầm dề quấn lấy hút chặt côn thịt, hút vào từng chút một.
Khoái cảm xông thẳng lên đỉnh đầu, xương sống tê dại từng đợt, hơi thở của Nghiêm Kỷ càng dồn dập hơn so với lúc trước. Nghiêm Kỷ muốn va chạm, va chạm thật mạnh, va chạm vào thật sâu bên trong.
Anh nhẹ nhàng rút côn thịt ra, vào lúc chậm rãi cắm vào, quy đầu to lớn phá mở tầng tầng mị thịt, nhẹ nhàng chậm rãi khuếch trương lối vào lần đầu.
Mộc Trạch Tê rưng rưng nước mắt, sợ đau không dám động, thân thể căng cứng mặc cho Nghiêm Kỷ thọc vào rút ra.
Nghiêm Kỷ đè lên cả người Mộc Trạch Tê, chăm chú nhìn gương mặt đỏ ửng mê ly của cô, thân dưới chậm rãi cắm rút, vừa nhìn vừa đâm vào.
Ban đầu vẫn có cảm giác đau, bây giờ có cảm giác tê tê nhẹ nhàng, như thể có dòng điện từ huyệt nhỏ lúc bị thọc vào rút ra dần dần lan tràn khắp cơ thể.
Đó là cảm giác gì? Đây chính là khoái cảm sao? Mộc Trạch Tê chưa từng cảm nhận được. "Ưm… Nghiêm Kỷ...." Cô rên khẽ, bối rối níu chặt áo sơmi đang mở rộng của anh.
"Hửm." Nghiêm Kỷ biết cô sợ hãi, kiên định đáp lại cô một câu.
Trong huyệt nhỏ bắt đầu co rút lại càng trở nên ướt át, dòng nước trơn trượt bao quanh côn thịt đang ma sát khiến côn thịt đưa đẩy càng lúc càng dễ dàng.
Nghiêm Kỷ cảm thấy cơ thể Mộc Trạch Tê không còn căng cứng nữa, mà mềm nhũn ra. Anh đưa tay đan mười ngón tay với cô, hôn vành tai cô, giọng nói khàn khàn mà gợi cảm: "Bây giờ cảm thấy dễ chịu rồi chứ?"
Nghiêm Kỷ thấy Mộc Trạch Tê đã dần thích ứng liền không nhịn được nữa. Anh kéo chân Mộc Trạch Tê quấn ngang hông mình, nâng hông bắt đầu tăng tốc rút ra đút vào, tận tình đâm rút. Côn thịt nóng hổi ướt đẫm dâm dịch, từng chút đâm vào chỗ sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.