Chương 101: Tranh đoạt
Phù Bạch Khúc
19/06/2024
Nhà ta còn có thần đang chờ
Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Kỳ Dạ đi chuyến này, thế gian đã qua hai ngàn năm.
Trà Trà chưa bao giờ phải xa Kỳ Dạ lâu như vậy. Từ khi sinh ra cậu đã ở bên Kỳ Dạ, từ Hỗn Độn cho tới bây giờ, khoảng thời gian xa nhau đều không vượt quá trăm năm.
Hai ngàn năm trong dòng sinh mệnh dài dằng dặc của thần minh chẳng qua chi là một cái búng tay, nhưng bởi không có Kỳ Dạ làm bạn nên thành ra vô cùng gian nan.
Tuyết Thần cảm thấy cô đơn.
Trước đây cậu rất thích giả làm con người, lôi kéo Kỳ Dạ hạ phàm du ngoạn, gặp được thứ gì mới lạ đều sẽ nhìn qua một cái. Mà nay triều đại thay đổi, thế sự khác xưa, khắp nơi đều khoác trên mình tấm áo mới, nhưng cậu không có hứng thú.
Kỳ Dạ không ở đây, thiên địa nhân gian đều mất đi màu sắc.
Cậu đang đợi Kỳ Dạ trở về.
Trà Trà chờ mãi chờ mãi vẫn chưa có tin tức gì, dứt khoát trở về Tà Thần điện, nằm lên giường nhắm mắt ngủ một giấc.
Giấc ngủ của thần minh rất dài, cậu muốn mơ về ca ca, muốn giãi bày nỗi tương tư.
Khi tỉnh dậy, có lẽ ca ca đã trở về.
_
Bí cảnh Vạn Thần.
Kỳ Dạ vung một nhát kiếm chém chết một con hung thú, lau sạch máu tươi trên trán, khí thế hung tàn trên người hắn còn đáng sợ hơn cả một bầy hung thú, thậm chí những hung thú tàn ác dữ dội nhất cũng không dám tới gần hắn.
Trong bí cảnh Vạn Thần, không có bất cứ một sinh vật nào tình nguyện đối đầu với vị Tà Thần điên cuồng này.
Hắn mới là người săn thú, còn những hung thú phụ trách săn giết thần minh đó ngược lại trở thành con mồi.
Sự thật chứng minh, tôn vị Chủ Vạn Thần tuyệt đối không thể nắm lấy một cách dễ dàng như vậy được. Người phàm tranh giành nhau một ngôi vị hoàng đế còn phải đằm mình trong thây sơn biển máu, huống chi là cuộc tranh tài giữa các thần minh.
Khi Kỳ Dạ bị truyền tống tới Vạn Thần giới, hắn nhận thấy ở đây ngoại trừ hắn ra còn có 99 vị thần minh đến từ các thế giới khác, từng người từng người đều tản ra hơi thở vô cùng cường đại.
Đại thế giới vô cùng vô tận, thần minh đâu chỉ dừng lại ở con số ngàn vạn. Pháp tắc thần minh đã chọn ra những vị có thực lực mạnh nhất, gần nhất với ranh giới Chủ Thần giữa vô số chư thần, dẫn bọn họ tới Vạn Thần giới, mở ra một màn chém giết tranh đoạt kịch liệt, quyết ra Chủ Vạn Thần cuối cùng.
Màn cạnh tranh cực kỳ tàn khốc. Tất cả một trăm thần minh tiến vào bí cảnh Vạn Thần, được truyền tống ngẫu nhiên tới các nơi khác nhau để tiến hành rèn luyện. Bí cảnh có vô vàn hung thú, trận pháp, cơ quan... tóm lại, sát khí rất mạnh. Hung thú ở nơi đây không yếu ớt như đám hung thú thượng cổ tại thế giới của Kỳ Dạ, thực lực của mỗi con gần như đã tiến sát tới cảnh giới Chủ Thần, có thể tạo thành mối nguy hiểm tính mạng đối với các vị cường thần đang ở đây. Ngay cả thực vật cũng ẩn chứ bí ẩn, trận pháp mê hoặc rằng khắp nơi, chỉ cần hơi vô ý sẽ chết không có chỗ chôn.
Bí cảnh Vạn Thần, cũng là nơi thần minh gục ngã.
Ngoại trừ phải đối mặt với những nguy hiểm đến từ chính bí cảnh, bọn họ còn phải đề phòng đối thủ cạnh tranh hãm hại mọi lúc mọi nơi.
Pháp tắc thần minh quy định, thời gian bí cảnh mở ra là một vạn năm. Nếu trong vòng vạn năm này có thần minh đột phá lên Chủ Thần dưới hoàn cảnh có độ nguy hiểm cao ngay tại nơi đây, bí cảnh sẽ đóng cửa sớm, toàn bộ những thần minh khác sẽ bị nghiền nát thần cách. Mà nếu qua một vạn năm còn chưa có bất kỳ thần minh nào có thể đột phá, tất cả thần minh nơi này cũng sẽ chết, Vạn Thần giới sẽ chờ đợi sự phát triển của lứa thần mới tiếp theo, cho tới khi nào Chủ Vạn Thần chân chính ra đời.
Quy tắc này quả thực là đang cổ vũ đám thần minh tàn sát lẫn nhau. Ai cũng không biết bản thân mình có thể là người đầu tiên đột phá hay không, nếu các thần minh khác đột phá trước, chính mình chỉ có một con đường chết. Vì vậy, để gia tăng khả năng sống sót của mình, đương nhiên phải giảm bớt tỷ lệ đột phá của các thần minh khác —— cũng có nghĩa là, giết thần.
Mất đi một đối thủ cạnh tranh, bản thân sẽ nhiều thêm một con đường sống. Dù sao cho đến cuối cùng cũng chỉ còn một vị duy nhất có thể sống sót, thậm chí bị diệt toàn quân. Hơn nữa, cắn nuốt thần cách của thần minh khác có cùng thuộc tính có thể khiến chính mình trở nên cường đại một cách nhanh chóng, cũng có thể coi là một lối tắt.
Chỉ có thực sự rèn luyện và đánh giết đến cùng giữa biển máu tươi mới có thể chọn ra một vị Chủ Vạn Thần thích hợp ưu tú nhất.
Bằng không thì lấy tư cách gì để chỉ huy chư thần?
Lúc này, thời gian trong bí cảnh đã trôi qua ba ngàn năm, một trăm thần minh đã có 39 vị ngã xuống.
—— Trong đó có 13 vị có thuộc tính thần cách thiên về hắc ám, liên quan tới tà ác, toàn bộ đã bị Kỳ Dạ tìm được rồi giết chết, bị cắn nuốt thần cách.
Đã có thể bước vào Vạn Thần giới tham dự cạnh tranh tôn vị Chủ Thần thì chắc chắn không phải kẻ yếu, nhưng giữa những kẻ mạnh vẫn có những kẻ mạnh. Đặc biệt là Tà Thần Kỳ Dạ, vị này quả thực hoàn toàn là một kẻ điên.
Không biết là vội vã thành thần hay gấp gáp muốn về nhà, đấu pháp của Kỳ Dạ rất chú trọng tốc chiến tốc thắng. Hắn ở nguyên thế giới một lòng bảo hộ Trà Trà, có thể nói là bình thản nhẹ nhàng, cho nên các nhóm thần minh đều đã quên rằng, Kỳ Dạ là một vị Tà Thần.
Là trọc khí Hỗn Độn một tay che trời, tội ác không kể xiết.
Được pháp tắc thần minh báo rằng tính mạng Trà Trà có chút nguy cơ, Kỳ Dạ vốn đang buồn bực lại bị ném vào bí cảnh Vạn Thần, biết được nếu không trở thành Chủ Thần đầu tiên sẽ phải táng thân ở nơi đây, không bao giờ có thể trở về nhìn thấy Trà Trà nữa. Mà nếu hắn không trở thành Chủ Thần, Trà Trà cũng không còn đường sống.
Tôn vị Chủ Thần này, hắn nhất định phải giành được.
Không biết rõ tốc độ thời gian ở bí cảnh Vạn Thần có độ chênh lệch tỉ lệ như thế nào so với thế giới mà Trà Trà đang ở, Kỳ Dạ chỉ muốn nhanh chóng xong việc, có thể trở về đoàn tụ với Trà Trà sớm hơn một chút. Nhỡ đâu hắn dừng chân ở nơi này tới vạn năm, khiến Trà Trà ở nguyên thế giới phải chờ hắn hơn trăm vạn năm...... Kỳ Dạ vừa nghĩ đến đã không chịu nổi.
Ôm quyết tâm mãnh liệt, toàn bộ thuộc tính tà ác đều bị Kỳ Dạ đốt cháy trong bí cảnh, trong ngàn năm đầu tiên đã nhanh chóng tìm được thần minh cùng thuộc tính, săn giết một hồi, cắn nuốt lấy thần cách, sức mạnh có thể tăng lên vài lần.
Có thần minh nào mang thuộc tính hắc ám lại không tàn nhẫn ác ôn và khó có thể đối phó? Nhưng cái ác của Kỳ Dạ còn thậm tệ hơn bọn họ rất nhiều.
Hung thú tàn nhẫn? Ngay khi phát hiện thịt của đám hung thú đó ẩn chứa thần lực, ăn vào là có thể tăng cường thể lực sau mỗi lúc mệt mỏi, Kỳ Dạ liền đổi lại thân phận, giết ngược lại hung thú, cứ nhìn thấy là phải giết rồi nướng thịt. Bây giờ đã phát triển đến mức đám hung thú nhìn thấy hắn là kinh hồn táng đảm, chạy trối chết.
Mới chỉ ba nghìn năm, danh hào của Kỳ Dạ đã vang dội khắp bí cảnh. Các thần minh trong đó chỉ biết rằng có một kẻ điên khát máu thích tàn sát đánh chiến, chính là Tà Thần Kỳ Dạ.
Cho dù những thần minh có thể sống đến bây giờ đều không phải đèn cạn dầu, nhưng cũng không muốn đối đầu với vị thần minh điên cuồng này.
Nếu nói chí âm chí tà là Tà Thần Kỳ Dạ, vậy chí dương chí cương chính là Thần Mặt Trời Yến Chiêu.
Yến Chiêu và Kỳ Dạ là hai thái cực, điểm giống nhau chính là đều rất cường đại và khủng bố, đứng đầu trong số thần minh mà hầu hết chư thần trong bí cảnh không muốn đối đầu nhất, không khác lắm so với Kỳ Dạ.
Mục tiêu của Kỳ Dạ rất rõ ràng, ưu tiên tìm kiếm những thần minh có cùng thuộc tính, hấp thu sức mạnh của đối phương để củng cố cho bản thân, không muốn lãng phí thời gian với các thần minh khác. Còn Yến Chiêu là phần từ cuồng nhiệt chiến đấu, theo đuổi quyền lực tối cao tới cùng, cứ nhìn thấy vị thần nào là phải khởi chiến cho bằng được.
Kết quả khiêu chiến thường là đối phương sẽ ngã xuống.
Ở nguyên thế giới, Yến Chiêu cũng là một sự tồn tại vô địch, suốt đời chỉ cầu được thất bại một lần, khó khăn lắm mới có nhiều cao thủ tới khảo nghiệm ở bí cảnh Vạn Thần như vậy, đối với hắn mà nói chính là đắm mình vào chốn thiên đường. Hắn vô cùng vui sướng quyết chiến sinh tử với những cường giả đó, kẻ thắng sống, kẻ bại chết, thuận theo đạo lý của trời đất. Thậm chí nếu có một ngày nào đó hắn đánh không nổi mà chết đi, cũng sẽ vui vẻ bởi mình đã gặp được một đối thủ, một thần minh có thể đánh bại hắn.
Sự nhiệt huyết khi chiến đấu của hắn đã đạt tới cảnh giới vô tình.
39 vị thần minh ngã xuống, có 15 vị bỏ mạng dưới tay Yến Chiêu, 13 vị bị Kỳ Dạ giết chết, còn dư lại mười một vị là do rơi vào bẫy của bí cảnh nên chết, hoặc bị thần minh khác giết chết.
Hắn giết thần còn nhiều hơn cả Kỳ Dạ, bởi vì hắn không chọn lựa, cứ thấy là giết.
Càng khủng bố hơn, vị này là Thần Mặt Trời, thần tính là quang minh chính nghĩa.
Các thần minh bỏ mạng trên tay vị Thần Mặt Trời này đến chết cũng không biết cái gì gọi là quang minh chính nghĩa, độ hung tàn của hắn có thể đem so với Tà Thần kia rồi!
Đối với vấn đề này, Yến Chiêu tỏ vẻ —— chiến đấu đến hơi thở cuối cùng chẳng lẽ không phải là một chuyện rất quang vinh hay sao?
Có lẽ là vương không thấy vương, tuy rằng đại danh của Yến Chiêu và Kỳ Dạ đều như sấm vang bên tai, nhưng vẫn chưa hề chạm mặt nhau trong bí cảnh.
Cuộc chiến giữa các vương giả, đương nhiên phải để lại cuối cùng.
Bí cảnh tới thiên niên kỷ thứ bảy, một trăm vị thần chỉ có chín vị còn sống sót.
Bảy vị còn lại chỉ cầu trời cầu đất đừng có xui xẻo gặp phải hai vị kia, nếu không sẽ phải chết là điều không thể nghi ngờ.
Lời cầu nguyện của bọn họ có tác dụng, hai vị đỉnh cực của quang và ám kia, cuối cùng cũng chạm mặt.
......
Ánh mắt đầu tiên của Kỳ Dạ khi nhìn thấy Yến Chiêu đã nhận định rằng hắn chính là Thần Mặt Trời vang danh khắp trốn kia.
Mỗi khi có thần minh ngã xuống, pháp tắc thần minh sẽ đăng thông báo tử vong, còn nói thêm nguyên nhân cái chết, nói trắng ra là, cuộc chiến giữa các thần minh.
Kỳ Dạ đã từng cảm thấy cuộc chiến giết thần này chỉ thuộc về hắn và Yến Chiêu, tên của hắn và đối phương được xuất hiện trên thông báo của pháp tắc hơi nhiều, đương nhiên, không phải với thân phận một tuyển thủ đã tử vong, mà là nhân tố trí mạng.
Không biết có phải pháp tắc cũng có tâm đẩy trận đấu được đánh giá xuất sắc nhất xuống cuối cùng hay không, hai người họ tiến vào bí cảnh tận bảy nghìn năm mới thành công gặp được nhau.
Kỳ Dạ vừa thấy Yến Chiêu đã nheo mắt lại: “Yến Chiêu?”
Câu dùng là câu nghi vấn, nhưng ngữ điệu lại rất chắc chắn.
Yến Chiêu trần thuật nói: “Kỳ Dạ.”
Kỳ Dạ cười nhạo: “Ngoại hình ngươi cũng chói mắt thật, chắc không phải ngươi dựa vào một thân sáng chói này để loé mù đôi mắt của bọn họ rồi thừa cơ giết chết nhiều thần minh như vậy chứ?”
Yến Chiêu là Thần Mặt Trời, dung mạo tuấn mỹ loá mắt của hắn còn chưa tính, mà hắn còn toả sáng.
Là thật đó, toàn bộ thần thể toả ra một vòng kim quang thần thánh.
Đậy thực ra chỉ là pháp tướng bình thường. Ví dụ như Thuỷ Thần cũng luôn có một vòng nước quấn xung quanh, toàn thân Hoả Thần thì là một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, pháp tướng của Kỳ Dạ cũng là một luồng sương đen nhàn nhạt bao phủ.
Nhưng điều đó không ngăn được Kỳ Dạ lấy ra để trào phúng.
Dù sao thì vị thần trước mắt này của là đối thủ mạnh nhất của hắn, kẻ địch số một ngăn cản hắn và Trà Trà gặp nhau.
Thái độ của Kỳ Dạ dành cho hắn không thể nào mà tốt nổi.
Yến Chiêu bình tĩnh nói: “Chỉ mong rằng thực lực của ngươi sẽ lợi hại hơn so với mồm mép của ngươi.”
Không cần nhiều lời, cuộc chiến vừa bắt đầu đã bùng nổ.
Cuộc chiến giữa hai vị thần mạnh nhất trong đại thế giới có thể nói là một khung cảnh vô cùng vĩ đại. Nếu nơi này không phải là bí cảnh Vạn Thần, thần lực cuồn cuộn như vậy lan ra đã sớm huỷ diệt vô số tiểu thế giới.
Bảy thần minh còn lại đứng ở nơi xa xa nhìn thần lực cường đại va chạm vào nhau, tâm như tro tàn. Bọn họ có dự cảm, Chủ Thần nhất định sẽ ra đời từ một trong hai vị kia.
Mà cho dù ai sẽ là người cuối cùng trở thành Chủ Vạn Thần, kết cục của bọn họ đã được định sẵn là những kẻ thất bại.
......
Một trận chiến này giằng co trăm năm, toàn bộ hung thú trong bí cảnh Vạn Thần đã biến mất không dấu vết, ngay cả một ngọn cỏ cũng không sót lại.
Cường giả có thể tiếp thu được rất nhiều trong khi va chạm với một cường giả khác. Từ trước tới giờ bọn họ chưa từng gặp được bất kỳ đối thủ nào có thực lực chân chính ngang hàng nhau, trận chiến cân bằng thế lực hai bên khiến bọn họ có thể lĩnh ngộ được những thứ lớn lao mà xưa nay chưa từng có.
Yến Chiêu cảm giác như mình đã hoàn toàn đột phá tới rào cản cuối cùng, chạm đến ngưỡng cửa của một tầng cảnh giới cao hơn thế.
Thần cách màu vàng tượng trưng cho quang minh của Thần Mặt Trời dần dần phai màu, hoá thành không màu trong suốt đại biểu cho thuộc tính toàn năng của Chủ Thần.
Hắn đã đột phá cảnh giới Chủ Thần.
“Ta thắng.” Yến Chiêu nói.
Khoé môi Kỳ Dạ hơi nhếch lên: “Ngươi cho rằng chỉ có ngươi là Chủ Thần thôi sao?”
Thần cách màu đen tượng trưng cho Tà Thần hắc ám tà ác cũng đồng dạng chuyển hoá thành không màu trong suốt.
Ngay cả pháp tắc thần minh cũng sợ đến ngây người.
..... Trận bí cảnh thí luyện này, vậy mà đã đồng thời cho ra đời hai vị Chủ Thần.
Phải làm sao bây giờ? Vị trí Chủ Vạn Thần chỉ có một.
Thời điểm nhận thấy Chủ Thần ra đời là lúc bí cảnh Vạn Thần tự động đóng cửa, trận chiến này cuối cùng vẫn chưa phân thắng bại.
Chỉ có hai vị thần minh tồn tại đến cuối cùng bước ra ngoài.
Pháp tắc thần minh bối rối một hồi lâu, quyết định để bọn họ nghỉ ngơi mấy ngày, chọn ngày tái chiến, người thắng sẽ đảm nhiệm tôn vị Chủ Vạn Thần.
Chỉ là lúc này không cần phải ngươi chết ta sống nữa.
Trận này Yến Chiêu đánh vô cùng thống khoái, đối với Kỳ Dạ cũng có chút cảm tình thưởng thức lẫn nhau: “Rất mong chờ trận quyết đấu cuối cùng với ngươi.”
Kỳ Dạ chỉ hỏi pháp tắc: “Ta có thể trở về hay không?”
Trà Trà còn đang ở nhà đợi hắn.
Pháp tắc tỏ vẻ: Có thể, coi là bỏ quyền.
Kỳ Dạ không chút do dự: “Ta bỏ quyền.” Dù sao hắn cũng đã là Chủ Thần, hắn mới không thèm hiếm lạ cái Chủ Vạn Thần kia, sao quan trọng bằng Trà Trà được.
Yến Chiêu không vui: “Kỳ Dạ, ngươi muốn bỏ chạy giữa chừng?”
Kỳ Dạ liếc nhìn hắn: “Ngươi thì biết cái gì, nhà ta còn có thần đang chờ.”
“Một trận chiến giữa ta và ngươi còn chưa phân thắng bại ——”
Pháp tắc cũng nói rằng, 7000 năm bí cảnh, nguyên thế giới của Kỳ Dạ mới chỉ qua 2000 năm, ở lại mấy ngày cũng chỉ là mấy canh giờ ở nguyên thế giới, không cần sốt ruột muốn trở về.
Kỳ Dạ lúc này mới miễn cưỡng ở lại.
Nhưng không bao lâu sau, Kỳ Dạ chợt biến sắc, lại đứng dậy: “Ta phải trở về.”
Yến Chiêu: “Lại làm sao nữa?”
Kỳ Dạ không trả lời hắn, lắc mình biến mất không dấu vết.
Hắn và Trà Trà đã ký khế ước cộng sinh, được pháp tắc thế giới thừa nhận. Sau khi trở thành Chủ Thần, hắn đã không còn bị pháp tắc thế giới hạn chế, sẽ không cần phải đồng sinh cộng tử theo Trà Trà, nhưng có thể cảm ứng được thần hồn của Trà Trà.
Trà Trà đã xảy ra chuyện.
+++++++
Bác nào yếu đuối như em thì chuẩn bị một tờ khăn giấy thôi cũng được:)) chương sau vừa rơm rớm vừa cười thôi..... không sao cả:))
Em đăng hơi vội nên chưa kịp soát lỗi, có gì các bác cứ cmt bên cạnh nhá T_T
04/11/2021
Truyện chỉ đăng trên W.️.t.t.️.️.d của chính chủ
Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn
__________
Kỳ Dạ đi chuyến này, thế gian đã qua hai ngàn năm.
Trà Trà chưa bao giờ phải xa Kỳ Dạ lâu như vậy. Từ khi sinh ra cậu đã ở bên Kỳ Dạ, từ Hỗn Độn cho tới bây giờ, khoảng thời gian xa nhau đều không vượt quá trăm năm.
Hai ngàn năm trong dòng sinh mệnh dài dằng dặc của thần minh chẳng qua chi là một cái búng tay, nhưng bởi không có Kỳ Dạ làm bạn nên thành ra vô cùng gian nan.
Tuyết Thần cảm thấy cô đơn.
Trước đây cậu rất thích giả làm con người, lôi kéo Kỳ Dạ hạ phàm du ngoạn, gặp được thứ gì mới lạ đều sẽ nhìn qua một cái. Mà nay triều đại thay đổi, thế sự khác xưa, khắp nơi đều khoác trên mình tấm áo mới, nhưng cậu không có hứng thú.
Kỳ Dạ không ở đây, thiên địa nhân gian đều mất đi màu sắc.
Cậu đang đợi Kỳ Dạ trở về.
Trà Trà chờ mãi chờ mãi vẫn chưa có tin tức gì, dứt khoát trở về Tà Thần điện, nằm lên giường nhắm mắt ngủ một giấc.
Giấc ngủ của thần minh rất dài, cậu muốn mơ về ca ca, muốn giãi bày nỗi tương tư.
Khi tỉnh dậy, có lẽ ca ca đã trở về.
_
Bí cảnh Vạn Thần.
Kỳ Dạ vung một nhát kiếm chém chết một con hung thú, lau sạch máu tươi trên trán, khí thế hung tàn trên người hắn còn đáng sợ hơn cả một bầy hung thú, thậm chí những hung thú tàn ác dữ dội nhất cũng không dám tới gần hắn.
Trong bí cảnh Vạn Thần, không có bất cứ một sinh vật nào tình nguyện đối đầu với vị Tà Thần điên cuồng này.
Hắn mới là người săn thú, còn những hung thú phụ trách săn giết thần minh đó ngược lại trở thành con mồi.
Sự thật chứng minh, tôn vị Chủ Vạn Thần tuyệt đối không thể nắm lấy một cách dễ dàng như vậy được. Người phàm tranh giành nhau một ngôi vị hoàng đế còn phải đằm mình trong thây sơn biển máu, huống chi là cuộc tranh tài giữa các thần minh.
Khi Kỳ Dạ bị truyền tống tới Vạn Thần giới, hắn nhận thấy ở đây ngoại trừ hắn ra còn có 99 vị thần minh đến từ các thế giới khác, từng người từng người đều tản ra hơi thở vô cùng cường đại.
Đại thế giới vô cùng vô tận, thần minh đâu chỉ dừng lại ở con số ngàn vạn. Pháp tắc thần minh đã chọn ra những vị có thực lực mạnh nhất, gần nhất với ranh giới Chủ Thần giữa vô số chư thần, dẫn bọn họ tới Vạn Thần giới, mở ra một màn chém giết tranh đoạt kịch liệt, quyết ra Chủ Vạn Thần cuối cùng.
Màn cạnh tranh cực kỳ tàn khốc. Tất cả một trăm thần minh tiến vào bí cảnh Vạn Thần, được truyền tống ngẫu nhiên tới các nơi khác nhau để tiến hành rèn luyện. Bí cảnh có vô vàn hung thú, trận pháp, cơ quan... tóm lại, sát khí rất mạnh. Hung thú ở nơi đây không yếu ớt như đám hung thú thượng cổ tại thế giới của Kỳ Dạ, thực lực của mỗi con gần như đã tiến sát tới cảnh giới Chủ Thần, có thể tạo thành mối nguy hiểm tính mạng đối với các vị cường thần đang ở đây. Ngay cả thực vật cũng ẩn chứ bí ẩn, trận pháp mê hoặc rằng khắp nơi, chỉ cần hơi vô ý sẽ chết không có chỗ chôn.
Bí cảnh Vạn Thần, cũng là nơi thần minh gục ngã.
Ngoại trừ phải đối mặt với những nguy hiểm đến từ chính bí cảnh, bọn họ còn phải đề phòng đối thủ cạnh tranh hãm hại mọi lúc mọi nơi.
Pháp tắc thần minh quy định, thời gian bí cảnh mở ra là một vạn năm. Nếu trong vòng vạn năm này có thần minh đột phá lên Chủ Thần dưới hoàn cảnh có độ nguy hiểm cao ngay tại nơi đây, bí cảnh sẽ đóng cửa sớm, toàn bộ những thần minh khác sẽ bị nghiền nát thần cách. Mà nếu qua một vạn năm còn chưa có bất kỳ thần minh nào có thể đột phá, tất cả thần minh nơi này cũng sẽ chết, Vạn Thần giới sẽ chờ đợi sự phát triển của lứa thần mới tiếp theo, cho tới khi nào Chủ Vạn Thần chân chính ra đời.
Quy tắc này quả thực là đang cổ vũ đám thần minh tàn sát lẫn nhau. Ai cũng không biết bản thân mình có thể là người đầu tiên đột phá hay không, nếu các thần minh khác đột phá trước, chính mình chỉ có một con đường chết. Vì vậy, để gia tăng khả năng sống sót của mình, đương nhiên phải giảm bớt tỷ lệ đột phá của các thần minh khác —— cũng có nghĩa là, giết thần.
Mất đi một đối thủ cạnh tranh, bản thân sẽ nhiều thêm một con đường sống. Dù sao cho đến cuối cùng cũng chỉ còn một vị duy nhất có thể sống sót, thậm chí bị diệt toàn quân. Hơn nữa, cắn nuốt thần cách của thần minh khác có cùng thuộc tính có thể khiến chính mình trở nên cường đại một cách nhanh chóng, cũng có thể coi là một lối tắt.
Chỉ có thực sự rèn luyện và đánh giết đến cùng giữa biển máu tươi mới có thể chọn ra một vị Chủ Vạn Thần thích hợp ưu tú nhất.
Bằng không thì lấy tư cách gì để chỉ huy chư thần?
Lúc này, thời gian trong bí cảnh đã trôi qua ba ngàn năm, một trăm thần minh đã có 39 vị ngã xuống.
—— Trong đó có 13 vị có thuộc tính thần cách thiên về hắc ám, liên quan tới tà ác, toàn bộ đã bị Kỳ Dạ tìm được rồi giết chết, bị cắn nuốt thần cách.
Đã có thể bước vào Vạn Thần giới tham dự cạnh tranh tôn vị Chủ Thần thì chắc chắn không phải kẻ yếu, nhưng giữa những kẻ mạnh vẫn có những kẻ mạnh. Đặc biệt là Tà Thần Kỳ Dạ, vị này quả thực hoàn toàn là một kẻ điên.
Không biết là vội vã thành thần hay gấp gáp muốn về nhà, đấu pháp của Kỳ Dạ rất chú trọng tốc chiến tốc thắng. Hắn ở nguyên thế giới một lòng bảo hộ Trà Trà, có thể nói là bình thản nhẹ nhàng, cho nên các nhóm thần minh đều đã quên rằng, Kỳ Dạ là một vị Tà Thần.
Là trọc khí Hỗn Độn một tay che trời, tội ác không kể xiết.
Được pháp tắc thần minh báo rằng tính mạng Trà Trà có chút nguy cơ, Kỳ Dạ vốn đang buồn bực lại bị ném vào bí cảnh Vạn Thần, biết được nếu không trở thành Chủ Thần đầu tiên sẽ phải táng thân ở nơi đây, không bao giờ có thể trở về nhìn thấy Trà Trà nữa. Mà nếu hắn không trở thành Chủ Thần, Trà Trà cũng không còn đường sống.
Tôn vị Chủ Thần này, hắn nhất định phải giành được.
Không biết rõ tốc độ thời gian ở bí cảnh Vạn Thần có độ chênh lệch tỉ lệ như thế nào so với thế giới mà Trà Trà đang ở, Kỳ Dạ chỉ muốn nhanh chóng xong việc, có thể trở về đoàn tụ với Trà Trà sớm hơn một chút. Nhỡ đâu hắn dừng chân ở nơi này tới vạn năm, khiến Trà Trà ở nguyên thế giới phải chờ hắn hơn trăm vạn năm...... Kỳ Dạ vừa nghĩ đến đã không chịu nổi.
Ôm quyết tâm mãnh liệt, toàn bộ thuộc tính tà ác đều bị Kỳ Dạ đốt cháy trong bí cảnh, trong ngàn năm đầu tiên đã nhanh chóng tìm được thần minh cùng thuộc tính, săn giết một hồi, cắn nuốt lấy thần cách, sức mạnh có thể tăng lên vài lần.
Có thần minh nào mang thuộc tính hắc ám lại không tàn nhẫn ác ôn và khó có thể đối phó? Nhưng cái ác của Kỳ Dạ còn thậm tệ hơn bọn họ rất nhiều.
Hung thú tàn nhẫn? Ngay khi phát hiện thịt của đám hung thú đó ẩn chứa thần lực, ăn vào là có thể tăng cường thể lực sau mỗi lúc mệt mỏi, Kỳ Dạ liền đổi lại thân phận, giết ngược lại hung thú, cứ nhìn thấy là phải giết rồi nướng thịt. Bây giờ đã phát triển đến mức đám hung thú nhìn thấy hắn là kinh hồn táng đảm, chạy trối chết.
Mới chỉ ba nghìn năm, danh hào của Kỳ Dạ đã vang dội khắp bí cảnh. Các thần minh trong đó chỉ biết rằng có một kẻ điên khát máu thích tàn sát đánh chiến, chính là Tà Thần Kỳ Dạ.
Cho dù những thần minh có thể sống đến bây giờ đều không phải đèn cạn dầu, nhưng cũng không muốn đối đầu với vị thần minh điên cuồng này.
Nếu nói chí âm chí tà là Tà Thần Kỳ Dạ, vậy chí dương chí cương chính là Thần Mặt Trời Yến Chiêu.
Yến Chiêu và Kỳ Dạ là hai thái cực, điểm giống nhau chính là đều rất cường đại và khủng bố, đứng đầu trong số thần minh mà hầu hết chư thần trong bí cảnh không muốn đối đầu nhất, không khác lắm so với Kỳ Dạ.
Mục tiêu của Kỳ Dạ rất rõ ràng, ưu tiên tìm kiếm những thần minh có cùng thuộc tính, hấp thu sức mạnh của đối phương để củng cố cho bản thân, không muốn lãng phí thời gian với các thần minh khác. Còn Yến Chiêu là phần từ cuồng nhiệt chiến đấu, theo đuổi quyền lực tối cao tới cùng, cứ nhìn thấy vị thần nào là phải khởi chiến cho bằng được.
Kết quả khiêu chiến thường là đối phương sẽ ngã xuống.
Ở nguyên thế giới, Yến Chiêu cũng là một sự tồn tại vô địch, suốt đời chỉ cầu được thất bại một lần, khó khăn lắm mới có nhiều cao thủ tới khảo nghiệm ở bí cảnh Vạn Thần như vậy, đối với hắn mà nói chính là đắm mình vào chốn thiên đường. Hắn vô cùng vui sướng quyết chiến sinh tử với những cường giả đó, kẻ thắng sống, kẻ bại chết, thuận theo đạo lý của trời đất. Thậm chí nếu có một ngày nào đó hắn đánh không nổi mà chết đi, cũng sẽ vui vẻ bởi mình đã gặp được một đối thủ, một thần minh có thể đánh bại hắn.
Sự nhiệt huyết khi chiến đấu của hắn đã đạt tới cảnh giới vô tình.
39 vị thần minh ngã xuống, có 15 vị bỏ mạng dưới tay Yến Chiêu, 13 vị bị Kỳ Dạ giết chết, còn dư lại mười một vị là do rơi vào bẫy của bí cảnh nên chết, hoặc bị thần minh khác giết chết.
Hắn giết thần còn nhiều hơn cả Kỳ Dạ, bởi vì hắn không chọn lựa, cứ thấy là giết.
Càng khủng bố hơn, vị này là Thần Mặt Trời, thần tính là quang minh chính nghĩa.
Các thần minh bỏ mạng trên tay vị Thần Mặt Trời này đến chết cũng không biết cái gì gọi là quang minh chính nghĩa, độ hung tàn của hắn có thể đem so với Tà Thần kia rồi!
Đối với vấn đề này, Yến Chiêu tỏ vẻ —— chiến đấu đến hơi thở cuối cùng chẳng lẽ không phải là một chuyện rất quang vinh hay sao?
Có lẽ là vương không thấy vương, tuy rằng đại danh của Yến Chiêu và Kỳ Dạ đều như sấm vang bên tai, nhưng vẫn chưa hề chạm mặt nhau trong bí cảnh.
Cuộc chiến giữa các vương giả, đương nhiên phải để lại cuối cùng.
Bí cảnh tới thiên niên kỷ thứ bảy, một trăm vị thần chỉ có chín vị còn sống sót.
Bảy vị còn lại chỉ cầu trời cầu đất đừng có xui xẻo gặp phải hai vị kia, nếu không sẽ phải chết là điều không thể nghi ngờ.
Lời cầu nguyện của bọn họ có tác dụng, hai vị đỉnh cực của quang và ám kia, cuối cùng cũng chạm mặt.
......
Ánh mắt đầu tiên của Kỳ Dạ khi nhìn thấy Yến Chiêu đã nhận định rằng hắn chính là Thần Mặt Trời vang danh khắp trốn kia.
Mỗi khi có thần minh ngã xuống, pháp tắc thần minh sẽ đăng thông báo tử vong, còn nói thêm nguyên nhân cái chết, nói trắng ra là, cuộc chiến giữa các thần minh.
Kỳ Dạ đã từng cảm thấy cuộc chiến giết thần này chỉ thuộc về hắn và Yến Chiêu, tên của hắn và đối phương được xuất hiện trên thông báo của pháp tắc hơi nhiều, đương nhiên, không phải với thân phận một tuyển thủ đã tử vong, mà là nhân tố trí mạng.
Không biết có phải pháp tắc cũng có tâm đẩy trận đấu được đánh giá xuất sắc nhất xuống cuối cùng hay không, hai người họ tiến vào bí cảnh tận bảy nghìn năm mới thành công gặp được nhau.
Kỳ Dạ vừa thấy Yến Chiêu đã nheo mắt lại: “Yến Chiêu?”
Câu dùng là câu nghi vấn, nhưng ngữ điệu lại rất chắc chắn.
Yến Chiêu trần thuật nói: “Kỳ Dạ.”
Kỳ Dạ cười nhạo: “Ngoại hình ngươi cũng chói mắt thật, chắc không phải ngươi dựa vào một thân sáng chói này để loé mù đôi mắt của bọn họ rồi thừa cơ giết chết nhiều thần minh như vậy chứ?”
Yến Chiêu là Thần Mặt Trời, dung mạo tuấn mỹ loá mắt của hắn còn chưa tính, mà hắn còn toả sáng.
Là thật đó, toàn bộ thần thể toả ra một vòng kim quang thần thánh.
Đậy thực ra chỉ là pháp tướng bình thường. Ví dụ như Thuỷ Thần cũng luôn có một vòng nước quấn xung quanh, toàn thân Hoả Thần thì là một ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, pháp tướng của Kỳ Dạ cũng là một luồng sương đen nhàn nhạt bao phủ.
Nhưng điều đó không ngăn được Kỳ Dạ lấy ra để trào phúng.
Dù sao thì vị thần trước mắt này của là đối thủ mạnh nhất của hắn, kẻ địch số một ngăn cản hắn và Trà Trà gặp nhau.
Thái độ của Kỳ Dạ dành cho hắn không thể nào mà tốt nổi.
Yến Chiêu bình tĩnh nói: “Chỉ mong rằng thực lực của ngươi sẽ lợi hại hơn so với mồm mép của ngươi.”
Không cần nhiều lời, cuộc chiến vừa bắt đầu đã bùng nổ.
Cuộc chiến giữa hai vị thần mạnh nhất trong đại thế giới có thể nói là một khung cảnh vô cùng vĩ đại. Nếu nơi này không phải là bí cảnh Vạn Thần, thần lực cuồn cuộn như vậy lan ra đã sớm huỷ diệt vô số tiểu thế giới.
Bảy thần minh còn lại đứng ở nơi xa xa nhìn thần lực cường đại va chạm vào nhau, tâm như tro tàn. Bọn họ có dự cảm, Chủ Thần nhất định sẽ ra đời từ một trong hai vị kia.
Mà cho dù ai sẽ là người cuối cùng trở thành Chủ Vạn Thần, kết cục của bọn họ đã được định sẵn là những kẻ thất bại.
......
Một trận chiến này giằng co trăm năm, toàn bộ hung thú trong bí cảnh Vạn Thần đã biến mất không dấu vết, ngay cả một ngọn cỏ cũng không sót lại.
Cường giả có thể tiếp thu được rất nhiều trong khi va chạm với một cường giả khác. Từ trước tới giờ bọn họ chưa từng gặp được bất kỳ đối thủ nào có thực lực chân chính ngang hàng nhau, trận chiến cân bằng thế lực hai bên khiến bọn họ có thể lĩnh ngộ được những thứ lớn lao mà xưa nay chưa từng có.
Yến Chiêu cảm giác như mình đã hoàn toàn đột phá tới rào cản cuối cùng, chạm đến ngưỡng cửa của một tầng cảnh giới cao hơn thế.
Thần cách màu vàng tượng trưng cho quang minh của Thần Mặt Trời dần dần phai màu, hoá thành không màu trong suốt đại biểu cho thuộc tính toàn năng của Chủ Thần.
Hắn đã đột phá cảnh giới Chủ Thần.
“Ta thắng.” Yến Chiêu nói.
Khoé môi Kỳ Dạ hơi nhếch lên: “Ngươi cho rằng chỉ có ngươi là Chủ Thần thôi sao?”
Thần cách màu đen tượng trưng cho Tà Thần hắc ám tà ác cũng đồng dạng chuyển hoá thành không màu trong suốt.
Ngay cả pháp tắc thần minh cũng sợ đến ngây người.
..... Trận bí cảnh thí luyện này, vậy mà đã đồng thời cho ra đời hai vị Chủ Thần.
Phải làm sao bây giờ? Vị trí Chủ Vạn Thần chỉ có một.
Thời điểm nhận thấy Chủ Thần ra đời là lúc bí cảnh Vạn Thần tự động đóng cửa, trận chiến này cuối cùng vẫn chưa phân thắng bại.
Chỉ có hai vị thần minh tồn tại đến cuối cùng bước ra ngoài.
Pháp tắc thần minh bối rối một hồi lâu, quyết định để bọn họ nghỉ ngơi mấy ngày, chọn ngày tái chiến, người thắng sẽ đảm nhiệm tôn vị Chủ Vạn Thần.
Chỉ là lúc này không cần phải ngươi chết ta sống nữa.
Trận này Yến Chiêu đánh vô cùng thống khoái, đối với Kỳ Dạ cũng có chút cảm tình thưởng thức lẫn nhau: “Rất mong chờ trận quyết đấu cuối cùng với ngươi.”
Kỳ Dạ chỉ hỏi pháp tắc: “Ta có thể trở về hay không?”
Trà Trà còn đang ở nhà đợi hắn.
Pháp tắc tỏ vẻ: Có thể, coi là bỏ quyền.
Kỳ Dạ không chút do dự: “Ta bỏ quyền.” Dù sao hắn cũng đã là Chủ Thần, hắn mới không thèm hiếm lạ cái Chủ Vạn Thần kia, sao quan trọng bằng Trà Trà được.
Yến Chiêu không vui: “Kỳ Dạ, ngươi muốn bỏ chạy giữa chừng?”
Kỳ Dạ liếc nhìn hắn: “Ngươi thì biết cái gì, nhà ta còn có thần đang chờ.”
“Một trận chiến giữa ta và ngươi còn chưa phân thắng bại ——”
Pháp tắc cũng nói rằng, 7000 năm bí cảnh, nguyên thế giới của Kỳ Dạ mới chỉ qua 2000 năm, ở lại mấy ngày cũng chỉ là mấy canh giờ ở nguyên thế giới, không cần sốt ruột muốn trở về.
Kỳ Dạ lúc này mới miễn cưỡng ở lại.
Nhưng không bao lâu sau, Kỳ Dạ chợt biến sắc, lại đứng dậy: “Ta phải trở về.”
Yến Chiêu: “Lại làm sao nữa?”
Kỳ Dạ không trả lời hắn, lắc mình biến mất không dấu vết.
Hắn và Trà Trà đã ký khế ước cộng sinh, được pháp tắc thế giới thừa nhận. Sau khi trở thành Chủ Thần, hắn đã không còn bị pháp tắc thế giới hạn chế, sẽ không cần phải đồng sinh cộng tử theo Trà Trà, nhưng có thể cảm ứng được thần hồn của Trà Trà.
Trà Trà đã xảy ra chuyện.
+++++++
Bác nào yếu đuối như em thì chuẩn bị một tờ khăn giấy thôi cũng được:)) chương sau vừa rơm rớm vừa cười thôi..... không sao cả:))
Em đăng hơi vội nên chưa kịp soát lỗi, có gì các bác cứ cmt bên cạnh nhá T_T
04/11/2021
Truyện chỉ đăng trên W.️.t.t.️.️.d của chính chủ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.