Chương 5: Em đừng mút chặt như thế
Hồ Ly Bất Phóng Dương
22/11/2024
Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng cúi đầu lấp kín miệng của Trình Cảnh đang kêu lên vì đau đớn, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, sau khi tìm thấy được mục tiêu của mình mà bắt đầu môi lưỡi triền miên. Hưởng thụ mật ngọt từ khoang miệng của cậu.
Nhìn đôi mắt của Trình Cảnh chứa đầy nước mắt, thân dưới của Thiệu Nghị Ngạo bắt đầu tấn công mạnh mẽ. Đẩy mạnh vòng eo gầy nhưng cường tráng mạnh mẽ, Thiệu Nghị Ngạo một lần nữa đưa vị huynh đệ mình tiến công. dương v*t nóng bỏng lại tiến vào một chút, lá chắn mỏng manh kia đã bị hắn phá tan hoàn toàn. Ở chỗ hai người kết hợp, hỗn hợp dịch thể cùng với máu xử nữ của Trình Cảnh chậm rãi chảy xuống.
Trình Cảnh bởi vì bị Thiệu Nghị Ngạo cố định trên giường, chỉ có thể tiếp nhận những động tác nguyên thủy nhất của hắn, " đâm vào, rút ra" mà toàn thân căng chặt. Toàn thân cậu căng thẳng, khiến bướm nhỏ cũng co chặt lại, một màn này một lần nữa làm cho Thiệu Nghị Ngạo muốn tiến vào sâu bên trong bướm nhỏ bị cản trở phải dừng lại.
Lo lắng bản thân sẽ trở nên cầm thú mà làm hư bướm nhỏ đang co chặt bên dưới, Thiệu Nghị Ngạo liền đưa tay ra đằng sau vỗ cánh mông mềm mại phía sau của cậu. Miệng thì nhẹ nhàng hôn lên môi Trình Cảnh, mơ hồ không rõ mà nói cậu:
"Thả lỏng một chút, em đừng cắn gắt gao như thế! "
"Ha... a... ha....ha....a...a"
Tiếng kêu đau đã trở thành âm thanh nức nở, nước mắt ở hốc mắt ngày càng nhiều, cuối cùng tích tụ lại trở thành chân trâu mà rơi xuống trên giường lớn. Thiệu Nghị Ngạo nhìn thấy nước mắt đang chảy dài trên má của Trình Cảnh, tâm liền run rẩy không thôi, bản thân liền chuyển hướng, hôn lên khóe mắt hồng hồng còn vương lại nước mắt, đầu lưỡi nhẹ nhàng mà liếm nước mắt đi.
"Đau...Đau...A.....Ha....ha... thật đau!"
Từng cơn khoái cảm đánh úp liên tục, khiến cho Trình Cảnh quên mất chính mình đang ở nơi nào. Bướm nhỏ dưới thân liên tục bị cọ xát, toàn thân cảm nhận được từng đợt tiến công mãnh liệt đến tê dại. Nhưng nơi đó vẫn rất đau, đau đến nỗi cậu khó cỏ thể bỏ qua nó.
"Tiểu Cảnh ngoan, em chờ một chút, một chút thôi liền không đau nữa, nhịn một chút, ngoan!"
Thiệu Nghị Ngạo nhìn thấy Trình Cảnh đã bắt đầu cảm nhận được cảm giác sung sướng, liền một bên vội vã mạnh mẽ sát nhập, một bên nhẹ nhàng trấn an Trình Cảnh đang khóc thút thít.
Khoái cảm từ những cú đâm thọc mãnh liệt làm dương v*t nhỏ phía trước của Trình Cảnh ở nơi hai thân thể đang cọ xát cũng nhanh chóng đứng thẳng lên.
Thiệu Nghị Ngạo như sói như hổ đang mạnh mẽ đâm thọc cảm nhận được vật nào đó đỉnh đến bụng hắn, một bàn tay còn lại lui tới tìm kiếm, thế nhưng lại sờ được dương v*t nhỏ bé của Trình Cảnh.
"Xem ra, dương v*t nhỏ của bảo bối cũng thực hưng phấn nha!" Thiệu Nghị Ngạo vuốt ve dương v*t nằm phía trên bướm nhỏ của Trình Cảnh, âm thanh khàn khàn mang chút sủng nịch và trêu ghẹo.
"Ha....A....A...."
Ma chưởng của Thiệu Nghị Ngạo nổi lên, vỗ về nhẹ nhàng dương v*t của cậu, đến lúc sắp cao trào lại nhanh chóng chặn lại niệu đạo của cậu. dương v*t non nớt, bị bàn tay thô ráp xoa nắn trêu ghẹo đến như vậy khiến thân thể đang cực kì ngứa ngáy của Trình Cảnh lập tức thoải mái vô cùng.
dương v*t nằm phía trên bướm nhỏ được an ủi tận tình đến như vậy khiến thần kinh đang căng thẳng của Trình Cảnh liền thả lỏng một chút.
Cảm nhận được Trình Cảnh đã thả lỏng cơ thể, Thiệu Nghị Ngạo không tiếp tục đình công nữa mà dùng hết sức của cơ thể hung hăng đâm vào bên trong. Giam cầm thân dưới của cậu, hai mắt Thiệu Nghị Ngạo lúc này đã nhuốm đầy một tầng tình dục nồng đậm, dương v*t thô to nóng bỏng hướng vào trong bướm nhỏ va chạm kịch liệt càng lúc càng nhanh.
Trong lúc nhất thời, tiếng rên rỉ ái muội, tốc độ hai thân thể va chạm nhau càng lúc càng nhanh, dịch thể trong bướm nhỏ vì va chạm quá nhanh mà ứa ra ngoài, từng cơn từng cơn khoái cảm đan chéo lên nhau, trong căn phòng cưới to lớn hoa mỹ, sắc xuân vô cùng, khiến người mơ hồ lạc bước.
= = = = = = = =
Sắp tới thời khắc bắn tinh, Thiệu Nghị Ngạo dùng hai tay chế trụ vòng eo của Trình Cảnh, hung hăng cong eo đỉnh mạnh thúc tới tận cùng của bướm nhỏ, lập tức một lượng lớn tinh dịch nhanh chóng bắn đầy vào bên trong đã ướt lầy lội của cậu.
Hai người đồng thời đạt cao trào, lúc Trình Cảnh vẫn còn đang thất thần thì dương v*t của Thiệu Nghị Ngạo đang chôn trong bướm nhỏ vừa được bắn đầy tinh dịch một lần nữa cương cứng lên.
Bị dương v*t bự lần nữa cương cứng nằm trong bướm nhỏ của Trình Cảnh, bên trong đấy tràn ngập dịch thể của Trình Cảnh phân bố ra cùng với tinh dịch của Thiệu Nghị Ngạo mới bắn vào tạo thành ái dịch hòa quyện. Mà hiện tại bởi vì dương v*t Thiệu Nghị Ngạo lại tiếp tục xâm lấn, tinh dịch trắng đục đã từ chỗ kết hợp của hai người mà chảy ra.
Dưới thân hai người ẩm ướt, không biết từ khi nào đã làm ướt một mảng lớn chăn dưới thân.
Không chờ Trình Cảnh tỉnh táo lại từ cơn khoái cảm vừa rồi, Thiệu Nghị Ngạo như người lần đầu được niếm trải tình dục mà lại bắt đầu va chạm, thực hiện hành động nguyên thủy nhất của con người.
Nằm dưới thân của Thiệu Nghị Ngạo lúc này Trình Cảnh đã hoàn toàn xụi lơ, không còn chút sức lực nào nữa, chỉ có thể tiếp nhận những cú va chạm của nam nhân cường tráng đang làm mình, nức nở, đứt quảng mà rên rỉ.
Chờ Thiệu Nghị Ngạo ở bướm nhỏ mê người bắn ra ba lần, thân thể nhỏ nhắn phía dưới đã hoàn toàn lâm vào trạng thái hôn mê.
Vơ tay lấy khăn tắm đang nằm trên mặt đất, rút vị huynh đệ của bản thân đã ăn no lửng dạ ra, Thiệu Nghị Ngạo giương mắt nhìn Trình Cảnh đang nằm trên giường mới phát hiện giường cưới đã bị làm cho hỗn độn, chăn cũng đã bị hai người làm cho không còn hình dạng.
Cúi người nhìn thấy trên môi Trình Cảnh vẫn còn ẩn ẩn dấu răng cắn vào lúc kiềm chế rên rỉ, Thiệu Nghị Ngạo lại cúi đầu nhìn vị huynh đệ nhà mình đang có xu hướng ngẩng đầu tỉnh giấc, trong lòng cân nhắc mãi cuối cùng vẫn là bất đắt dĩ mà cau mày. Quyết định đêm nay vẫn là tạm thời buông tha cho vợ bé nhỏ của mình.
= = = = = = = =
Thiệu Nghị Ngạo tiến vào phòng tắm chuẩn bị nước nóng sẵn sàng, mới đem Trình Cảnh ôm vào bồn tắm. Ngón tay vẫn mơn trớn thân thể tinh tế của Trình Cảnh không bỏ sót một tất da thịt mịn màng nào. Đến lúc nhìn thấy dấu vết trên người của Trình Cảnh mà hắn để lại, khóe miệng lại hơi hơi cong lên. Da thịt Trình Cảnh tuy dính nước nhưng so với bất kì thứ gì đều trơn mịn hơn. Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy bàn tay mình đã chạm vào liền không rời đi được.
Lòng bàn tay dọc theo xương quai xanh, dần dần đi xuống dưới. Thời điểm dừng trước hai đầu v* bị khi dễ đã sưng lớn, thân thể đang lầm vào hôn mê của Trình Cảnh thế mà lại đột nhiên run lên. Thiệu Nghị Ngạo thấy phản ứng của cậu như vậy tựa hồ phát hiện ra niềm vui mới, chơi đùa đến phát nghiện, ngón tay cứ nhẹ nhàng ở đầu v* của cậu mà xoa nắn. Thiệu Nghị Ngạo thực vừa lòng nhìn Trình Cảnh đang vặn vẹo thân thể, miệng lẩm bẩm những câu không rõ.
Trình Cảnh dưới sự đùa giỡn của Thiệu Nghị Ngạo cả người vặn vẹo, Thiệu Nghị Ngạo sợ chính mình tiếp tục đùa giỡn thì lửa chưa kịp tắt hoàn toàn của bản thân sẽ một lần nữa bốc lần.
Nhanh chóng thu hồi ngón tay, một lần nữa dời địa phương chơi đùa. Địa phương lần này mà tay hắn sờ tới lại khiến hắn hối hận không thôi.
Bướm nhỏ ướt át bị hắn hung hắn làm quá mức khiến môi nhỏ bên trong sưng to hướng ra ngoài, khó để khép lại được. Tơ máu trinh từ bên trong cùng với tinh dịch hắn để lại đang theo dòng nước cọ rửa mà chậm rãi chảy ra ngoài. Nháy mắt khiến mắt Thiệu Nghị Ngạo tối sầm lại nhuốm đầy tình dục.
= = = = = = = =
Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng lau khô thân thể cho Trình Cảnh, ôm cậu tới giường lớn mềm mại đã được đổi mới. Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng tách hai chân của Trình Cảnh ra ghé người nhìn vào bướm nhỏ của cậu. Bướm nhỏ vừa trải qua một trận kịch liệt khi nãy hiện tại hai bên mép thịt đã sưng đỏ lên, còn có chút sưng huyết. Hai cánh môi bên trong vì bị ma sát quá độ đã hướng ra ngoài làm bướm nhỏ mở ra he hé liền có thể nhìn thấy một ít tơ máu ở bên trong. Lúc này vì hai mép thịt đang tách ra nên tơ máu đang hướng về phía ngoài chảy ra.
Thiệu Nghị Ngạo thầm nghĩ có phải bản thân hắn đã làm quá kịch liệt hay không...
Đang suy nghĩ ảo não hết sức chăm chú, Thiệu Nghị Ngạo lại nhớ đến bạn " tốt " đang ở quân đội xa xôi cố ý gửi đồ tốt cho bản thân mình. Nghĩ đến thế, quả nhiên khi mở ra Thiệu Nghị Ngạo trong lòng liền sảng khoái, bạn " tốt " này của hắn cũng làm được một việc đàng hoàng giúp hắn.
Cẩn thân đem thuốc bôi vào trong bướm nhỏ đã trải qua đêm đầu tiên kịch liệt của bản thân, nhẹ nhàng xoa thuốc vào bên trong. Đến khi Thiệu Nghị Ngạo chuẩn bị đem tay rút ra khỏi, bướm nhỏ như luyến tiếc tay hắn mà cắn gắt gao không rời, hơn nữa còn tự động phân bố dịch thể chảy ra. Có lẻ do cảm nhận được có vật lạ tiến vào cơ thể mình, lúc này Trình Cảnh đang nằm ngửa trên giường bắt đầu mơ hồ run rẩy rên rỉ.
Thiệu Nghị Ngạo thở dài một hơi, tuy rằng trong lòng hắn không muốn dừng lại nhưng nhìn vợ bé nhỏ đây cũng là lần đầu tiên, tốt nhất vẫn không tiếp tục làm tiếp.
Sau khi bôi tốt thuốc vào bên trong. Thiệu Nghị Ngạo lại tự thuyết phục bản thân mình tiếp. Trên bao bì có chỉ định sau khi bôi thuốc xong phải dùng đồ vật ấm áp để vào ủ ấm miệng vết thương. Thiệu Nghị Ngạo tính toán dùng khăn lông ấm áp che lại bướm nhỏ nhưng nghĩ tới nếu khăn lông hết ấm thì không phải sẽ làm lạnh thân của cậu hay sao?
Nhìn tờ giấy trong tay chính mình, trong đầu Thiệu Nghị Ngạo lại nghĩ ra một biện pháp cực kì phù hợp cho việc này.
Dùng chăn mỏng che thân thể Trình Cảnh lại, Thiệu Nghị Ngạo vẫn để thân thể trần trụi nằm phía bên phải cạnh cậu. Vươn tay phải ra nhẹ nhàng lẻn vào trong chăn, nhanh chóng tiến tới bướm nhỏ của cậu, dùng bàn tay đã ủ ấm của mình bao trùm lấy bướm nhỏ phấn nộn mềm mại kia. Lập tức Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy lửa đang được dằn xuống trong lòng mình tức khắc bùng cháy mãnh liệt.
May mà lúc nãy hắn đã phát tiết ba lần, lửa dục vọng dâng lên cũng có thể dựa vào ý chí mà chế trụ lại, dần dần tự dập tắt ngọn lửa đang dần cháy lên trong lòng mình.
Dùng bàn tay đang ủ ấm bướm nhỏ của Trình Cảnh ấn nhẹ lên mép thịt múp máp, Thiệu Nghị Ngạo ghé vào tai Trình Cảnh nói nhỏ:
"Bảo bối, về sau cực khổ cho em rồi"
Nhìn đôi mắt của Trình Cảnh chứa đầy nước mắt, thân dưới của Thiệu Nghị Ngạo bắt đầu tấn công mạnh mẽ. Đẩy mạnh vòng eo gầy nhưng cường tráng mạnh mẽ, Thiệu Nghị Ngạo một lần nữa đưa vị huynh đệ mình tiến công. dương v*t nóng bỏng lại tiến vào một chút, lá chắn mỏng manh kia đã bị hắn phá tan hoàn toàn. Ở chỗ hai người kết hợp, hỗn hợp dịch thể cùng với máu xử nữ của Trình Cảnh chậm rãi chảy xuống.
Trình Cảnh bởi vì bị Thiệu Nghị Ngạo cố định trên giường, chỉ có thể tiếp nhận những động tác nguyên thủy nhất của hắn, " đâm vào, rút ra" mà toàn thân căng chặt. Toàn thân cậu căng thẳng, khiến bướm nhỏ cũng co chặt lại, một màn này một lần nữa làm cho Thiệu Nghị Ngạo muốn tiến vào sâu bên trong bướm nhỏ bị cản trở phải dừng lại.
Lo lắng bản thân sẽ trở nên cầm thú mà làm hư bướm nhỏ đang co chặt bên dưới, Thiệu Nghị Ngạo liền đưa tay ra đằng sau vỗ cánh mông mềm mại phía sau của cậu. Miệng thì nhẹ nhàng hôn lên môi Trình Cảnh, mơ hồ không rõ mà nói cậu:
"Thả lỏng một chút, em đừng cắn gắt gao như thế! "
"Ha... a... ha....ha....a...a"
Tiếng kêu đau đã trở thành âm thanh nức nở, nước mắt ở hốc mắt ngày càng nhiều, cuối cùng tích tụ lại trở thành chân trâu mà rơi xuống trên giường lớn. Thiệu Nghị Ngạo nhìn thấy nước mắt đang chảy dài trên má của Trình Cảnh, tâm liền run rẩy không thôi, bản thân liền chuyển hướng, hôn lên khóe mắt hồng hồng còn vương lại nước mắt, đầu lưỡi nhẹ nhàng mà liếm nước mắt đi.
"Đau...Đau...A.....Ha....ha... thật đau!"
Từng cơn khoái cảm đánh úp liên tục, khiến cho Trình Cảnh quên mất chính mình đang ở nơi nào. Bướm nhỏ dưới thân liên tục bị cọ xát, toàn thân cảm nhận được từng đợt tiến công mãnh liệt đến tê dại. Nhưng nơi đó vẫn rất đau, đau đến nỗi cậu khó cỏ thể bỏ qua nó.
"Tiểu Cảnh ngoan, em chờ một chút, một chút thôi liền không đau nữa, nhịn một chút, ngoan!"
Thiệu Nghị Ngạo nhìn thấy Trình Cảnh đã bắt đầu cảm nhận được cảm giác sung sướng, liền một bên vội vã mạnh mẽ sát nhập, một bên nhẹ nhàng trấn an Trình Cảnh đang khóc thút thít.
Khoái cảm từ những cú đâm thọc mãnh liệt làm dương v*t nhỏ phía trước của Trình Cảnh ở nơi hai thân thể đang cọ xát cũng nhanh chóng đứng thẳng lên.
Thiệu Nghị Ngạo như sói như hổ đang mạnh mẽ đâm thọc cảm nhận được vật nào đó đỉnh đến bụng hắn, một bàn tay còn lại lui tới tìm kiếm, thế nhưng lại sờ được dương v*t nhỏ bé của Trình Cảnh.
"Xem ra, dương v*t nhỏ của bảo bối cũng thực hưng phấn nha!" Thiệu Nghị Ngạo vuốt ve dương v*t nằm phía trên bướm nhỏ của Trình Cảnh, âm thanh khàn khàn mang chút sủng nịch và trêu ghẹo.
"Ha....A....A...."
Ma chưởng của Thiệu Nghị Ngạo nổi lên, vỗ về nhẹ nhàng dương v*t của cậu, đến lúc sắp cao trào lại nhanh chóng chặn lại niệu đạo của cậu. dương v*t non nớt, bị bàn tay thô ráp xoa nắn trêu ghẹo đến như vậy khiến thân thể đang cực kì ngứa ngáy của Trình Cảnh lập tức thoải mái vô cùng.
dương v*t nằm phía trên bướm nhỏ được an ủi tận tình đến như vậy khiến thần kinh đang căng thẳng của Trình Cảnh liền thả lỏng một chút.
Cảm nhận được Trình Cảnh đã thả lỏng cơ thể, Thiệu Nghị Ngạo không tiếp tục đình công nữa mà dùng hết sức của cơ thể hung hăng đâm vào bên trong. Giam cầm thân dưới của cậu, hai mắt Thiệu Nghị Ngạo lúc này đã nhuốm đầy một tầng tình dục nồng đậm, dương v*t thô to nóng bỏng hướng vào trong bướm nhỏ va chạm kịch liệt càng lúc càng nhanh.
Trong lúc nhất thời, tiếng rên rỉ ái muội, tốc độ hai thân thể va chạm nhau càng lúc càng nhanh, dịch thể trong bướm nhỏ vì va chạm quá nhanh mà ứa ra ngoài, từng cơn từng cơn khoái cảm đan chéo lên nhau, trong căn phòng cưới to lớn hoa mỹ, sắc xuân vô cùng, khiến người mơ hồ lạc bước.
= = = = = = = =
Sắp tới thời khắc bắn tinh, Thiệu Nghị Ngạo dùng hai tay chế trụ vòng eo của Trình Cảnh, hung hăng cong eo đỉnh mạnh thúc tới tận cùng của bướm nhỏ, lập tức một lượng lớn tinh dịch nhanh chóng bắn đầy vào bên trong đã ướt lầy lội của cậu.
Hai người đồng thời đạt cao trào, lúc Trình Cảnh vẫn còn đang thất thần thì dương v*t của Thiệu Nghị Ngạo đang chôn trong bướm nhỏ vừa được bắn đầy tinh dịch một lần nữa cương cứng lên.
Bị dương v*t bự lần nữa cương cứng nằm trong bướm nhỏ của Trình Cảnh, bên trong đấy tràn ngập dịch thể của Trình Cảnh phân bố ra cùng với tinh dịch của Thiệu Nghị Ngạo mới bắn vào tạo thành ái dịch hòa quyện. Mà hiện tại bởi vì dương v*t Thiệu Nghị Ngạo lại tiếp tục xâm lấn, tinh dịch trắng đục đã từ chỗ kết hợp của hai người mà chảy ra.
Dưới thân hai người ẩm ướt, không biết từ khi nào đã làm ướt một mảng lớn chăn dưới thân.
Không chờ Trình Cảnh tỉnh táo lại từ cơn khoái cảm vừa rồi, Thiệu Nghị Ngạo như người lần đầu được niếm trải tình dục mà lại bắt đầu va chạm, thực hiện hành động nguyên thủy nhất của con người.
Nằm dưới thân của Thiệu Nghị Ngạo lúc này Trình Cảnh đã hoàn toàn xụi lơ, không còn chút sức lực nào nữa, chỉ có thể tiếp nhận những cú va chạm của nam nhân cường tráng đang làm mình, nức nở, đứt quảng mà rên rỉ.
Chờ Thiệu Nghị Ngạo ở bướm nhỏ mê người bắn ra ba lần, thân thể nhỏ nhắn phía dưới đã hoàn toàn lâm vào trạng thái hôn mê.
Vơ tay lấy khăn tắm đang nằm trên mặt đất, rút vị huynh đệ của bản thân đã ăn no lửng dạ ra, Thiệu Nghị Ngạo giương mắt nhìn Trình Cảnh đang nằm trên giường mới phát hiện giường cưới đã bị làm cho hỗn độn, chăn cũng đã bị hai người làm cho không còn hình dạng.
Cúi người nhìn thấy trên môi Trình Cảnh vẫn còn ẩn ẩn dấu răng cắn vào lúc kiềm chế rên rỉ, Thiệu Nghị Ngạo lại cúi đầu nhìn vị huynh đệ nhà mình đang có xu hướng ngẩng đầu tỉnh giấc, trong lòng cân nhắc mãi cuối cùng vẫn là bất đắt dĩ mà cau mày. Quyết định đêm nay vẫn là tạm thời buông tha cho vợ bé nhỏ của mình.
= = = = = = = =
Thiệu Nghị Ngạo tiến vào phòng tắm chuẩn bị nước nóng sẵn sàng, mới đem Trình Cảnh ôm vào bồn tắm. Ngón tay vẫn mơn trớn thân thể tinh tế của Trình Cảnh không bỏ sót một tất da thịt mịn màng nào. Đến lúc nhìn thấy dấu vết trên người của Trình Cảnh mà hắn để lại, khóe miệng lại hơi hơi cong lên. Da thịt Trình Cảnh tuy dính nước nhưng so với bất kì thứ gì đều trơn mịn hơn. Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy bàn tay mình đã chạm vào liền không rời đi được.
Lòng bàn tay dọc theo xương quai xanh, dần dần đi xuống dưới. Thời điểm dừng trước hai đầu v* bị khi dễ đã sưng lớn, thân thể đang lầm vào hôn mê của Trình Cảnh thế mà lại đột nhiên run lên. Thiệu Nghị Ngạo thấy phản ứng của cậu như vậy tựa hồ phát hiện ra niềm vui mới, chơi đùa đến phát nghiện, ngón tay cứ nhẹ nhàng ở đầu v* của cậu mà xoa nắn. Thiệu Nghị Ngạo thực vừa lòng nhìn Trình Cảnh đang vặn vẹo thân thể, miệng lẩm bẩm những câu không rõ.
Trình Cảnh dưới sự đùa giỡn của Thiệu Nghị Ngạo cả người vặn vẹo, Thiệu Nghị Ngạo sợ chính mình tiếp tục đùa giỡn thì lửa chưa kịp tắt hoàn toàn của bản thân sẽ một lần nữa bốc lần.
Nhanh chóng thu hồi ngón tay, một lần nữa dời địa phương chơi đùa. Địa phương lần này mà tay hắn sờ tới lại khiến hắn hối hận không thôi.
Bướm nhỏ ướt át bị hắn hung hắn làm quá mức khiến môi nhỏ bên trong sưng to hướng ra ngoài, khó để khép lại được. Tơ máu trinh từ bên trong cùng với tinh dịch hắn để lại đang theo dòng nước cọ rửa mà chậm rãi chảy ra ngoài. Nháy mắt khiến mắt Thiệu Nghị Ngạo tối sầm lại nhuốm đầy tình dục.
= = = = = = = =
Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng lau khô thân thể cho Trình Cảnh, ôm cậu tới giường lớn mềm mại đã được đổi mới. Thiệu Nghị Ngạo nhanh chóng tách hai chân của Trình Cảnh ra ghé người nhìn vào bướm nhỏ của cậu. Bướm nhỏ vừa trải qua một trận kịch liệt khi nãy hiện tại hai bên mép thịt đã sưng đỏ lên, còn có chút sưng huyết. Hai cánh môi bên trong vì bị ma sát quá độ đã hướng ra ngoài làm bướm nhỏ mở ra he hé liền có thể nhìn thấy một ít tơ máu ở bên trong. Lúc này vì hai mép thịt đang tách ra nên tơ máu đang hướng về phía ngoài chảy ra.
Thiệu Nghị Ngạo thầm nghĩ có phải bản thân hắn đã làm quá kịch liệt hay không...
Đang suy nghĩ ảo não hết sức chăm chú, Thiệu Nghị Ngạo lại nhớ đến bạn " tốt " đang ở quân đội xa xôi cố ý gửi đồ tốt cho bản thân mình. Nghĩ đến thế, quả nhiên khi mở ra Thiệu Nghị Ngạo trong lòng liền sảng khoái, bạn " tốt " này của hắn cũng làm được một việc đàng hoàng giúp hắn.
Cẩn thân đem thuốc bôi vào trong bướm nhỏ đã trải qua đêm đầu tiên kịch liệt của bản thân, nhẹ nhàng xoa thuốc vào bên trong. Đến khi Thiệu Nghị Ngạo chuẩn bị đem tay rút ra khỏi, bướm nhỏ như luyến tiếc tay hắn mà cắn gắt gao không rời, hơn nữa còn tự động phân bố dịch thể chảy ra. Có lẻ do cảm nhận được có vật lạ tiến vào cơ thể mình, lúc này Trình Cảnh đang nằm ngửa trên giường bắt đầu mơ hồ run rẩy rên rỉ.
Thiệu Nghị Ngạo thở dài một hơi, tuy rằng trong lòng hắn không muốn dừng lại nhưng nhìn vợ bé nhỏ đây cũng là lần đầu tiên, tốt nhất vẫn không tiếp tục làm tiếp.
Sau khi bôi tốt thuốc vào bên trong. Thiệu Nghị Ngạo lại tự thuyết phục bản thân mình tiếp. Trên bao bì có chỉ định sau khi bôi thuốc xong phải dùng đồ vật ấm áp để vào ủ ấm miệng vết thương. Thiệu Nghị Ngạo tính toán dùng khăn lông ấm áp che lại bướm nhỏ nhưng nghĩ tới nếu khăn lông hết ấm thì không phải sẽ làm lạnh thân của cậu hay sao?
Nhìn tờ giấy trong tay chính mình, trong đầu Thiệu Nghị Ngạo lại nghĩ ra một biện pháp cực kì phù hợp cho việc này.
Dùng chăn mỏng che thân thể Trình Cảnh lại, Thiệu Nghị Ngạo vẫn để thân thể trần trụi nằm phía bên phải cạnh cậu. Vươn tay phải ra nhẹ nhàng lẻn vào trong chăn, nhanh chóng tiến tới bướm nhỏ của cậu, dùng bàn tay đã ủ ấm của mình bao trùm lấy bướm nhỏ phấn nộn mềm mại kia. Lập tức Thiệu Nghị Ngạo cảm thấy lửa đang được dằn xuống trong lòng mình tức khắc bùng cháy mãnh liệt.
May mà lúc nãy hắn đã phát tiết ba lần, lửa dục vọng dâng lên cũng có thể dựa vào ý chí mà chế trụ lại, dần dần tự dập tắt ngọn lửa đang dần cháy lên trong lòng mình.
Dùng bàn tay đang ủ ấm bướm nhỏ của Trình Cảnh ấn nhẹ lên mép thịt múp máp, Thiệu Nghị Ngạo ghé vào tai Trình Cảnh nói nhỏ:
"Bảo bối, về sau cực khổ cho em rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.