Ngôn TìnhXuyên KhôngTiểu thuyếtThám HiểmNữ CườngĐông PhươngĐiền VănCổ Đại
Dịch giả: Chanh
5,850
Đang cập nhật
19:32:58 04/08/2024
Sau Khi Lưu Đày, Ta Làm Thương Gia Ở Đôn Hoàng
Đánh giá: 9.1/10 từ 19 lượt
"Nghe lời di nương, chết là sạch sẽ rồi, đừng sợ, di nương sẽ đi cùng con."
Ý thức của Tùy Ngọc đột nhiên trở về, trong đầu hiện lên câu nói này, nàng giãy giụa ngã xuống khỏi lụa trắng, trước mắt là một đôi giày thêu hoa, nàng không bị siết chết nhưng suýt bị dọa chết, ngẩng đầu lên, trên giường có một đứa trẻ ngốc nghếch đang ngồi.
Bị liên lụy vì tông tộc nên bị xét nhà, trước khi vào đại lao, di nương của nguyên thân trong lúc tuyệt vọng đã tự vẫn cùng con gái, nguyên thân chết, Tùy Ngọc đúng lúc xuyên vào thân thể này, vùng vẫy sống sót.
Vừa đúng lúc Tây Bắc đại thắng, để đồn điền biên giới, triều đình ra lệnh di dân, cả tộc Tùy Ngọc bị lưu đày đến Tây Bắc làm nô tội. Nàng dẫn theo đứa em trai ngốc nghếch từ Giang Nam đến Tây Bắc, còn chưa đứng vững đã bị gả cho lính đồn làm vợ.
Phu quân không thích nàng vì nàng là nô tội, ngày nào cũng lạnh mặt làm Diêm Vương sống.
Nhưng miệng phu quân cứng rắn lòng lại mềm, là hổ giấy, Tùy Ngọc nắm bắt suy nghĩ của phu quân, từng chút một công phá, nhìn hắn từng bước sa ngã.
"Chúng ta không cầu xin nữa, để ta đi lập công, dùng công lao chuộc thân phận tự do cho nàng."
Từ đó, phu quân nàng ra ngoài lập công, Tùy Ngọc ở nhà trồng trọt thuần dưỡng lạc đà, chờ hắn bình an trở về.
Được tự do, Tùy Ngọc thành lập đoàn buôn lạc đà, băng qua sa mạc Gobi, đi dưới chân núi tuyết, vượt qua sông dài. Nàng gối tiếng chuông lạc đà mà ngủ, nghe tiếng chim ưng hót mà tỉnh, mang theo tơ lụa, trà, đồ sứ đến Tây Vực, lại mang theo ngựa giống tốt vàng bạc châu báu và dược liệu quý giá trở về.
Trên con đường tơ lụa để lại dấu chân riêng của mình.
Ý thức của Tùy Ngọc đột nhiên trở về, trong đầu hiện lên câu nói này, nàng giãy giụa ngã xuống khỏi lụa trắng, trước mắt là một đôi giày thêu hoa, nàng không bị siết chết nhưng suýt bị dọa chết, ngẩng đầu lên, trên giường có một đứa trẻ ngốc nghếch đang ngồi.
Bị liên lụy vì tông tộc nên bị xét nhà, trước khi vào đại lao, di nương của nguyên thân trong lúc tuyệt vọng đã tự vẫn cùng con gái, nguyên thân chết, Tùy Ngọc đúng lúc xuyên vào thân thể này, vùng vẫy sống sót.
Vừa đúng lúc Tây Bắc đại thắng, để đồn điền biên giới, triều đình ra lệnh di dân, cả tộc Tùy Ngọc bị lưu đày đến Tây Bắc làm nô tội. Nàng dẫn theo đứa em trai ngốc nghếch từ Giang Nam đến Tây Bắc, còn chưa đứng vững đã bị gả cho lính đồn làm vợ.
Phu quân không thích nàng vì nàng là nô tội, ngày nào cũng lạnh mặt làm Diêm Vương sống.
Nhưng miệng phu quân cứng rắn lòng lại mềm, là hổ giấy, Tùy Ngọc nắm bắt suy nghĩ của phu quân, từng chút một công phá, nhìn hắn từng bước sa ngã.
"Chúng ta không cầu xin nữa, để ta đi lập công, dùng công lao chuộc thân phận tự do cho nàng."
Từ đó, phu quân nàng ra ngoài lập công, Tùy Ngọc ở nhà trồng trọt thuần dưỡng lạc đà, chờ hắn bình an trở về.
Được tự do, Tùy Ngọc thành lập đoàn buôn lạc đà, băng qua sa mạc Gobi, đi dưới chân núi tuyết, vượt qua sông dài. Nàng gối tiếng chuông lạc đà mà ngủ, nghe tiếng chim ưng hót mà tỉnh, mang theo tơ lụa, trà, đồ sứ đến Tây Vực, lại mang theo ngựa giống tốt vàng bạc châu báu và dược liệu quý giá trở về.
Trên con đường tơ lụa để lại dấu chân riêng của mình.
5 chương mới nhất truyện Sau Khi Lưu Đày, Ta Làm Thương Gia Ở Đôn Hoàng
Danh sách chương truyện Sau Khi Lưu Đày, Ta Làm Thương Gia Ở Đôn Hoàng
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240