Tiên hiệpHuyền HuyễnĐam MỹTruyện SủngCổ ĐạiXuyên Sách
Nguồn: sưu tầm
78,350
Hoàn Thành
22:13:45 20/11/2024
Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính
Đánh giá: 9.4/10 từ 9 lượt
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính của tác giả Hậu Giản.
Xuyên vào trong tiểu thuyết, Giang Sở Dung thành nhân vật pháo hôi độc ác, ngu ngốc, kết cục thê thảm với diện mạo có bảy phần giống nam chính Cố MInh Tiêu.
Cố Minh Tiêu là thiên chi kiêu tử, là kiếm cốt trời sinh, thiên phú cực cao, là một người lãnh đạm, không màng thế sự, chú tâm tu luyện, tựa như trích tiên không thể xúc phạm, như minh nguyệt không thể với tới.
Pháo hôi tư chất thấp kém, tính tình ti tiện, chỉ có thể dựa vào khuôn mặt giống Cố Minh Tiêu để cầu xin sự thương xót của mấy người theo đuổi Cố Minh Tiêu, ghen ghét Cố Minh Tiêu đến phát điên.
Khi Giang Sở Dung xuyên vào tiểu thuyết, nguyên chủ vừa mới vu oan cho Cố Minh Tiêu, bị chưởng môn xử phạt vào Rừng Cấm, lại bất cẩn bị nhân vật phản diện trong tương lai lừa gạt, dùng máu hiến tế trận pháp, thả nhân vật phản diện ra.
Giang Sở Dung sau khi hiến tế máu xong, giờ phút này chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng.
Cậu không chút hoang mang cắn đầu lưỡi một cái, moi ra máu đầu tim, hôn lên môi nhân vật phản diện.
Cười nói: "Ta biết chàng gạt ta, nhưng vừa gặp chàng ta đã yêu chàng từ cái nhìn đầu tiên rồi, cho nên chỉ cần hôm nay ta còn sống, ta sẽ không để chàng chết đâu."
Trong ánh mắt vặn vẹo và phức tạp của nhân vật phản diện, Đồng Tâm Sinh Tử Khế được xác lập.
Giang Sở Dung đẩy hắn một cái: "Đi."
Đúng như dự liệu của Giang Sở Dung, đêm đó, nhân vật phản diện đã bắt cậu đi.
Lúc này, nhân vật phản diện vẫn còn là một thiếu niên, với vẻ mặt hung ác lạnh lùng, hắn bóp chiếc cổ thon dài của Giang Sở Dung nói: "Ta biết ngươi đang lạt mềm buộc chặt, chẳng qua ta chỉ vì Sinh Tử Khế, tốt nhất ngươi nên tự biết thân biết phận đi."
Giang Sở Dung cười té lên té xuống trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn dỗ dành: "Được được được, nghe theo chàng hết."
Sau đó, Giang Sở Dung và nhân vật phản diện cùng nhau vào sinh ra tử, trở thành Hắc Bạch Song Sát mà giới tu chân vừa nghe thấy tên đã sợ mất mật, khiến cho cả tu chân giới gà bay chó sủa.
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vị Diện Thương Nhân Giả Dung hay Cắn Nhầm Một Cái Thôi Mà, Làm Gì Căng.
Xuyên vào trong tiểu thuyết, Giang Sở Dung thành nhân vật pháo hôi độc ác, ngu ngốc, kết cục thê thảm với diện mạo có bảy phần giống nam chính Cố MInh Tiêu.
Cố Minh Tiêu là thiên chi kiêu tử, là kiếm cốt trời sinh, thiên phú cực cao, là một người lãnh đạm, không màng thế sự, chú tâm tu luyện, tựa như trích tiên không thể xúc phạm, như minh nguyệt không thể với tới.
Pháo hôi tư chất thấp kém, tính tình ti tiện, chỉ có thể dựa vào khuôn mặt giống Cố Minh Tiêu để cầu xin sự thương xót của mấy người theo đuổi Cố Minh Tiêu, ghen ghét Cố Minh Tiêu đến phát điên.
Khi Giang Sở Dung xuyên vào tiểu thuyết, nguyên chủ vừa mới vu oan cho Cố Minh Tiêu, bị chưởng môn xử phạt vào Rừng Cấm, lại bất cẩn bị nhân vật phản diện trong tương lai lừa gạt, dùng máu hiến tế trận pháp, thả nhân vật phản diện ra.
Giang Sở Dung sau khi hiến tế máu xong, giờ phút này chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng.
Cậu không chút hoang mang cắn đầu lưỡi một cái, moi ra máu đầu tim, hôn lên môi nhân vật phản diện.
Cười nói: "Ta biết chàng gạt ta, nhưng vừa gặp chàng ta đã yêu chàng từ cái nhìn đầu tiên rồi, cho nên chỉ cần hôm nay ta còn sống, ta sẽ không để chàng chết đâu."
Trong ánh mắt vặn vẹo và phức tạp của nhân vật phản diện, Đồng Tâm Sinh Tử Khế được xác lập.
Giang Sở Dung đẩy hắn một cái: "Đi."
Đúng như dự liệu của Giang Sở Dung, đêm đó, nhân vật phản diện đã bắt cậu đi.
Lúc này, nhân vật phản diện vẫn còn là một thiếu niên, với vẻ mặt hung ác lạnh lùng, hắn bóp chiếc cổ thon dài của Giang Sở Dung nói: "Ta biết ngươi đang lạt mềm buộc chặt, chẳng qua ta chỉ vì Sinh Tử Khế, tốt nhất ngươi nên tự biết thân biết phận đi."
Giang Sở Dung cười té lên té xuống trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn dỗ dành: "Được được được, nghe theo chàng hết."
Sau đó, Giang Sở Dung và nhân vật phản diện cùng nhau vào sinh ra tử, trở thành Hắc Bạch Song Sát mà giới tu chân vừa nghe thấy tên đã sợ mất mật, khiến cho cả tu chân giới gà bay chó sủa.
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vị Diện Thương Nhân Giả Dung hay Cắn Nhầm Một Cái Thôi Mà, Làm Gì Căng.
5 chương mới nhất truyện Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính
Danh sách chương truyện Sau Khi Thế Thân Cuỗm Mất Tâm Ma Của Nhân Vật Chính
- Chương 91 - Nếu Em Còn Giả Vờ, Ta Sẽ Hôn Em Ngay Trước Mặt Túc Huynh Và Quỷ Lão
- Chương 92 - Hôn Phu Nhỏ Của Ta Đối Với Ta Tốt Lắm...
- Chương 93 - Thuộc Hạ Không Nghe Lời Giữ Lại Để Làm Gì? Cứ Giết Sạch Hết Đi
- Chương 94 - Thiếu Tộc Trưởng Chết Non Của Linh Tộc
- Chương 95 - Con Người Của Giang Công Tử Tốt Thật...
- Chương 96 - Chỉ Trong Một Đêm, Đám Yêu Vương Đã Giết Chết Khổng Phạn Thánh!
- Chương 97 - (Thượng): Sao Lúc Này Lại Xảy Ra..
- Chương 98 - (Hạ): Thiên Tài Dù Có Ở Đâu Thì Cũng Không Bị Bài Xích
- Chương 99 - (Thượng): Thỉnh Vô Vọng Kiếm Linh!
- Chương 100 - (Hạ): Thỉnh Hư Ảnh Của Tôn Giả Hạ Phàm,
- Chương 101 - (Thượng): Con Không Chọn Túc Huynh Cũng Không Chọn Cố Sư Huynh
- Chương 102 - (Hạ): Ta Muốn Nhìn Em Mặc Hỉ Phục
- Chương 103 - (Thượng): Ta Thấy Hơi Nóng Rồi, Chàng Cởi Ra Giúp Ta Đi
- Chương 104 - (Hạ): Thực Ra Ta Không Phải Người Của Thế Giới Này
- Chương 105 - Chàng Cũng Nên Luyện Kỹ Thuật Cho Tốt Đi
- Chương 106 - Ta Thích Em Lúc Đeo Những Sợi Xích Này
- Chương 107 - Hắn Ước Gì Mình Chỉ Là Văn Lăng...
- Chương 108 - Những Kẻ Cao Cao Tại Thượng Một Khi Ngã Xuống Thường Rất Thảm
- Chương 109 - Nếu Ta Ở Chung Với Đại Sư Huynh, Chàng Phải Làm Sao?
- Chương 110 - (Thượng): Em Cảm Thấy Hắn Tốt Hơn Ta?
- Chương 111 - (Hạ): Kiếm Phái Đúng Là Ngọa Hổ Tàng Long
- Chương 112 - (Thượng): Ta Đã Từng Lừa Dối Một Người
- Chương 113 - (Hạ): Kích Thích Không?
- Chương 114 - Từng Là Của Cậu! Là Của Cậu!
- Chương 115 - Làm Ở Đây, Sẽ Kích Thích Hơn
- Chương 116 - (Thượng): Cố Minh Tiêu Nhìn Thấy Hết Rồi...
- Chương 117 - (Hạ): Ta Nhất Định Sẽ Cho Tất Cả Mọi Người Biết,..
- Chương 118 - Cấm Địa Thần Ma
- Chương 119 - Đồng Hương Ơi--!!!
- Chương 120 - Sao Cậu Biết Tôi Là Tiến Sĩ Toán Học Kiêm Tiến Sĩ Thiên Văn Học?