Ngôn TìnhTruyện CườiTiểu thuyếtQuan TrườngTrọng SinhTruyện NgượcTruyện SủngCung ĐấuNữ CườngHài HướcĐiền VănCổ ĐạiNữ Phụ
Dịch giả: Mộc An
3,050
Đang cập nhật
20:20:37 23/11/2024
Sau Khi Thiên Kim Thật Trọng Sinh, Nàng Quyết Định Làm Trà Xanh
Đánh giá: 9.1/10 từ 11 lượt
Năm 15 tuổi, Lê Chi Chi được đón về Kinh Sư để nhận tổ quy tông. Là đích nữ chân chính của Lê Phủ, lẽ ra nàng phải được cưng chiều hết mực nhưng mọi người lại thích Lê Tố Vãn hơn, một người hiểu lễ nghĩa, thông minh lanh lợi. Còn Lê Chi Chi, từ nhỏ đã lớn lên ở vùng quê nghèo hẻo lánh, không biết chữ, không hiểu phép tắc, ngay cả cái tên cũng mang vẻ khinh thường.
Một đêm nọ, Lê Chi Chi mơ thấy kiếp trước của mình sau khi trở về Lê Phủ. Không cam chịu bị hắt hủi, nàng đã liều mạng tranh sủng với Lê Tố Vãn. Nàng cố gắng học hành, học đàn, học vẽ, học lễ nghĩa, học mọi thứ đến mức tinh thông, vượt xa Lê Tố Vãn. Nhưng ngày ấy, mọi người đều an ủi Lê Tố Vãn, còn Lê Chi Chi vẫn là người bị ghét bỏ.
Nàng tỉnh dậy, đến gặp phụ thân, đôi mắt đỏ hoe nói: "Xin phụ thân đưa con về quê đi, từ khi con về phủ, tỷ tỷ đã không khỏe, nhất định là do bát tự của con quá cứng, xung khắc với tỷ ấy."
Lê phụ giật mình, nói: "Sao con lại nói vậy? Tố Vãn chỉ bị bệnh thôi, xem đại phu là khỏi."
Vài ngày sau, bệnh của Lê Tố Vãn quả nhiên đã khỏi.
Nhờ có tài pha trà xanh, cuộc sống của Lê Chi Chi trong phủ đã dễ chịu hơn nhiều. Cho đến một ngày, nàng gặp được Thái Tử Tiêu Yến, người đã nhìn thấu thủ đoạn của nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lần đầu gặp mặt, Tiêu Yến đã cho rằng Lê Chi Chi rất tâm cơ nên tuyệt đối không cho nàng cơ hội lợi dụng mình. Hắn nhìn Lê Chi Chi giả vờ ngoan ngoãn vô tội, ôm chân đủ loại người, sống như cá gặp nước ở Kinh Sư. Trường Công Chúa nhận nàng làm con gái nuôi, các tiểu thư Thế Gia thân thiết với nàng như tỷ muội, phi tần trong Cung Trung coi nàng là bạn thân, còn được phong làm quận chúa, những nam nhân có tình cảm với nàng thì đếm không xuể, ngay cả muội muội ruột của hắn cũng ngày nào cũng gọi Lê Chi Chi là tỷ tỷ.
Tiêu Yến chờ mãi, chờ mãi, cũng không thấy Lê Chi Chi ôm chân mình. Cuối cùng, hắn không nhịn được nữa, hỏi Lê Chi Chi: "Có muốn làm Thái Tử phi không?"
Lê Chi Chi không muốn.
Một đêm nọ, Lê Chi Chi mơ thấy kiếp trước của mình sau khi trở về Lê Phủ. Không cam chịu bị hắt hủi, nàng đã liều mạng tranh sủng với Lê Tố Vãn. Nàng cố gắng học hành, học đàn, học vẽ, học lễ nghĩa, học mọi thứ đến mức tinh thông, vượt xa Lê Tố Vãn. Nhưng ngày ấy, mọi người đều an ủi Lê Tố Vãn, còn Lê Chi Chi vẫn là người bị ghét bỏ.
Nàng tỉnh dậy, đến gặp phụ thân, đôi mắt đỏ hoe nói: "Xin phụ thân đưa con về quê đi, từ khi con về phủ, tỷ tỷ đã không khỏe, nhất định là do bát tự của con quá cứng, xung khắc với tỷ ấy."
Lê phụ giật mình, nói: "Sao con lại nói vậy? Tố Vãn chỉ bị bệnh thôi, xem đại phu là khỏi."
Vài ngày sau, bệnh của Lê Tố Vãn quả nhiên đã khỏi.
Nhờ có tài pha trà xanh, cuộc sống của Lê Chi Chi trong phủ đã dễ chịu hơn nhiều. Cho đến một ngày, nàng gặp được Thái Tử Tiêu Yến, người đã nhìn thấu thủ đoạn của nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lần đầu gặp mặt, Tiêu Yến đã cho rằng Lê Chi Chi rất tâm cơ nên tuyệt đối không cho nàng cơ hội lợi dụng mình. Hắn nhìn Lê Chi Chi giả vờ ngoan ngoãn vô tội, ôm chân đủ loại người, sống như cá gặp nước ở Kinh Sư. Trường Công Chúa nhận nàng làm con gái nuôi, các tiểu thư Thế Gia thân thiết với nàng như tỷ muội, phi tần trong Cung Trung coi nàng là bạn thân, còn được phong làm quận chúa, những nam nhân có tình cảm với nàng thì đếm không xuể, ngay cả muội muội ruột của hắn cũng ngày nào cũng gọi Lê Chi Chi là tỷ tỷ.
Tiêu Yến chờ mãi, chờ mãi, cũng không thấy Lê Chi Chi ôm chân mình. Cuối cùng, hắn không nhịn được nữa, hỏi Lê Chi Chi: "Có muốn làm Thái Tử phi không?"
Lê Chi Chi không muốn.
5 chương mới nhất truyện Sau Khi Thiên Kim Thật Trọng Sinh, Nàng Quyết Định Làm Trà Xanh
Danh sách chương truyện Sau Khi Thiên Kim Thật Trọng Sinh, Nàng Quyết Định Làm Trà Xanh
- Chương 61 - A Miêu
- Chương 62 - Trời Sinh Một Đôi Không Phải Dùng Như Vậy
- Chương 63 - Khinh La Cần Phải Thương Tâm
- Chương 64 - Trông Gà Hoá Cuốc
- Chương 65 - Nàng Ta Cẩn Thận Nâng Niu Đóa Hoa Trong Tay Như Đang Cầm Một Miếng Sắt Nung Đỏ Hồng
- Chương 66 - Đi Dạo Trong Vườn Thôi
- Chương 67 - Có Phải Là Muội Đã Nói Gì Sai Nên Khiến Giang Tỷ Tỷ Tức Giận Không?
- Chương 68 - Có Vẻ Là Người Ngoan Ngoãn Nghe Lời
- Chương 69 - Sao Trên Đầu Con Lại Thiếu Một Cây Trâm?
- Chương 70 - Ta Còn Phải Chỉnh Lý Lại Một Chút
- Chương 71 - Vậy Cung Kính Không Bằng Tuân Mệnh
- Chương 72 - Lê Tố Vãn Không Có Tư Cách Kiểm Tra Thiệp Mời Của Người Khác
- Chương 73 - Lê Tố Vãn Như Đang Cười Trên Nỗi Đau Của Người Khác
- Chương 74 - Hái Hoa Của Thuần Phi Nương Nương
- Chương 75 - Đúng Là Ngu Không Ai Sánh Bằng!
- Chương 76 - Ngươi Mau Ngậm Miệng Lại Đi
- Chương 77 - Không Có Chuyện Muội Phải Chịu Oan Ức Vì Người Khác
- Chương 78 - Chủ Nhân Của Ta Là Đương Kim Thái Tử Điện Hạ
- Chương 79 - A Ương Sẽ Đến Du Xuân Yến
- Chương 80 - Phế Thái Tử Rơi Xuống Vực, Xác Không Còn Nguyên Vẹn
- Chương 81 - Con Đã Đắc Tội Với Thái Tử Điện Hạ Ở Đâu Đó Rồi?
- Chương 82 - Ta Đang Ngắm Cây Lê Kia, Thật Đẹp Quá
- Chương 83 - Chuyện Nhỏ Mà Thôi, Qua Thời Gian Dài Thì Sẽ Chẳng Có Ai Nhớ Đến Đâu
- Chương 84 - Có Hả Hê Không?
- Chương 85 - Ngươi Thần Bí Thế, Rốt Cuộc Là Muốn Nói Gì?
- Chương 86 - Ánh Hoàng Hôn Đỏ Hơn Lửa, Trời Trong Xanh Đến Lạ
- Chương 87 - Nếu Đám Cỏ Dại Không Leo Lên Cây Thì Chỉ Có Thể Cúi Mình Dưới Đất, Chịu Giẫm Đạp, Rồi Cuối Cùng Lặng Lẽ Chết Đi
- Chương 88 - Ngươi Tưởng Ta Ngu À?
- Chương 89 - Quân Tử Không Ganh Đua, Không Kết Bè Kết Phái, Thận Trọng Từ Lời Ăn Tiếng Nói
- Chương 90 - Đều Là Đám Vô Dụng!