Ngôn TìnhTruyện CườiTiểu thuyếtQuan TrườngTrọng SinhTruyện NgượcTruyện SủngCung ĐấuNữ CườngHài HướcĐiền VănCổ ĐạiNữ Phụ
Dịch giả: Mộc An
3,050
Đang cập nhật
20:20:37 23/11/2024
Sau Khi Thiên Kim Thật Trọng Sinh, Nàng Quyết Định Làm Trà Xanh
Đánh giá: 9.1/10 từ 11 lượt
Năm 15 tuổi, Lê Chi Chi được đón về Kinh Sư để nhận tổ quy tông. Là đích nữ chân chính của Lê Phủ, lẽ ra nàng phải được cưng chiều hết mực nhưng mọi người lại thích Lê Tố Vãn hơn, một người hiểu lễ nghĩa, thông minh lanh lợi. Còn Lê Chi Chi, từ nhỏ đã lớn lên ở vùng quê nghèo hẻo lánh, không biết chữ, không hiểu phép tắc, ngay cả cái tên cũng mang vẻ khinh thường.
Một đêm nọ, Lê Chi Chi mơ thấy kiếp trước của mình sau khi trở về Lê Phủ. Không cam chịu bị hắt hủi, nàng đã liều mạng tranh sủng với Lê Tố Vãn. Nàng cố gắng học hành, học đàn, học vẽ, học lễ nghĩa, học mọi thứ đến mức tinh thông, vượt xa Lê Tố Vãn. Nhưng ngày ấy, mọi người đều an ủi Lê Tố Vãn, còn Lê Chi Chi vẫn là người bị ghét bỏ.
Nàng tỉnh dậy, đến gặp phụ thân, đôi mắt đỏ hoe nói: "Xin phụ thân đưa con về quê đi, từ khi con về phủ, tỷ tỷ đã không khỏe, nhất định là do bát tự của con quá cứng, xung khắc với tỷ ấy."
Lê phụ giật mình, nói: "Sao con lại nói vậy? Tố Vãn chỉ bị bệnh thôi, xem đại phu là khỏi."
Vài ngày sau, bệnh của Lê Tố Vãn quả nhiên đã khỏi.
Nhờ có tài pha trà xanh, cuộc sống của Lê Chi Chi trong phủ đã dễ chịu hơn nhiều. Cho đến một ngày, nàng gặp được Thái Tử Tiêu Yến, người đã nhìn thấu thủ đoạn của nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lần đầu gặp mặt, Tiêu Yến đã cho rằng Lê Chi Chi rất tâm cơ nên tuyệt đối không cho nàng cơ hội lợi dụng mình. Hắn nhìn Lê Chi Chi giả vờ ngoan ngoãn vô tội, ôm chân đủ loại người, sống như cá gặp nước ở Kinh Sư. Trường Công Chúa nhận nàng làm con gái nuôi, các tiểu thư Thế Gia thân thiết với nàng như tỷ muội, phi tần trong Cung Trung coi nàng là bạn thân, còn được phong làm quận chúa, những nam nhân có tình cảm với nàng thì đếm không xuể, ngay cả muội muội ruột của hắn cũng ngày nào cũng gọi Lê Chi Chi là tỷ tỷ.
Tiêu Yến chờ mãi, chờ mãi, cũng không thấy Lê Chi Chi ôm chân mình. Cuối cùng, hắn không nhịn được nữa, hỏi Lê Chi Chi: "Có muốn làm Thái Tử phi không?"
Lê Chi Chi không muốn.
Một đêm nọ, Lê Chi Chi mơ thấy kiếp trước của mình sau khi trở về Lê Phủ. Không cam chịu bị hắt hủi, nàng đã liều mạng tranh sủng với Lê Tố Vãn. Nàng cố gắng học hành, học đàn, học vẽ, học lễ nghĩa, học mọi thứ đến mức tinh thông, vượt xa Lê Tố Vãn. Nhưng ngày ấy, mọi người đều an ủi Lê Tố Vãn, còn Lê Chi Chi vẫn là người bị ghét bỏ.
Nàng tỉnh dậy, đến gặp phụ thân, đôi mắt đỏ hoe nói: "Xin phụ thân đưa con về quê đi, từ khi con về phủ, tỷ tỷ đã không khỏe, nhất định là do bát tự của con quá cứng, xung khắc với tỷ ấy."
Lê phụ giật mình, nói: "Sao con lại nói vậy? Tố Vãn chỉ bị bệnh thôi, xem đại phu là khỏi."
Vài ngày sau, bệnh của Lê Tố Vãn quả nhiên đã khỏi.
Nhờ có tài pha trà xanh, cuộc sống của Lê Chi Chi trong phủ đã dễ chịu hơn nhiều. Cho đến một ngày, nàng gặp được Thái Tử Tiêu Yến, người đã nhìn thấu thủ đoạn của nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Lần đầu gặp mặt, Tiêu Yến đã cho rằng Lê Chi Chi rất tâm cơ nên tuyệt đối không cho nàng cơ hội lợi dụng mình. Hắn nhìn Lê Chi Chi giả vờ ngoan ngoãn vô tội, ôm chân đủ loại người, sống như cá gặp nước ở Kinh Sư. Trường Công Chúa nhận nàng làm con gái nuôi, các tiểu thư Thế Gia thân thiết với nàng như tỷ muội, phi tần trong Cung Trung coi nàng là bạn thân, còn được phong làm quận chúa, những nam nhân có tình cảm với nàng thì đếm không xuể, ngay cả muội muội ruột của hắn cũng ngày nào cũng gọi Lê Chi Chi là tỷ tỷ.
Tiêu Yến chờ mãi, chờ mãi, cũng không thấy Lê Chi Chi ôm chân mình. Cuối cùng, hắn không nhịn được nữa, hỏi Lê Chi Chi: "Có muốn làm Thái Tử phi không?"
Lê Chi Chi không muốn.
5 chương mới nhất truyện Sau Khi Thiên Kim Thật Trọng Sinh, Nàng Quyết Định Làm Trà Xanh
Danh sách chương truyện Sau Khi Thiên Kim Thật Trọng Sinh, Nàng Quyết Định Làm Trà Xanh
- Chương 91 - Nếu Không Có Ý Định Vu Oan Cho Người Khác Thì Sao Lại Ra Nông Nỗi Này?
- Chương 92 - Thế Mà Tỷ Lại Không Cho Muội Cười Trên Nỗi Đau Của Người Khác?
- Chương 93 - Nàng Ta Nghĩ Mình Là Ai Mà Lại Dám Châm Biếm Muội?
- Chương 94 - Sao A Ương Của Chúng Ta Lại Có Cái Bánh Bao Nhỏ Thế Này?
- Chương 95 - Thuốc Nhuộm Dùng Để Vẽ Tranh
- Chương 96 - Ca Ca Sẽ Không Đồng Ý
- Chương 97 - Lòng Bàn Tay Của Trưởng Công Chúa Thật Ấm Áp
- Chương 98 - Nàng Là Một Hài Tử Ngoan
- Chương 99 - Bà Hoàn Toàn Không Xứng
- Chương 100 - Vừa Nghe Thấy Hai Chữ Quyền Quý Đã Như Ăn Phải Phân Ong Vậy
- Chương 101 - Dáng Vẻ Yếu Đuối Như Liễu, Trông Thật Đáng Thương
- Chương 102 - Tiểu Tiểu Thư
- Chương 103 - Phu Nhân Nói Chuyện Thật Sự Khó Nghe Quá
- Chương 104 - Nó Đã Quá Lớn, Không Chịu Nổi Gió Mưa
- Chương 105 - Cách Biệt Ngàn Trùng!
- Chương 106 - Không Được Nói Với Ai Hết
- Chương 107 - Một Vị Đạo Sĩ Mù
- Chương 108 - Nhìn Ta Có Vẻ Dễ Bị Lừa Lắm À?
- Chương 109 - Muốn Xem Nhân Duyên Hay Tiền Đồ?
- Chương 110 - Bị Lòng Tham Che Mờ Mắt
- Chương 111 - Đây Là Trường Minh Đăng
- Chương 112 - Thật Sự Là Rất Đáng Yêu
- Chương 113 - Lê Chi Chi Nào Còn Tâm Tư Để Chơi Nữa
- Chương 114 - Lo Lắng Đến Mức Ăn Không Ngon, Ngủ Không Yên
- Chương 115 - Sao Có Thể Nhượng Bộ Chuyện Này Cơ Chứ
- Chương 116 - Con Rùa Già Ngã Vào Trong Nước
- Chương 117 - Ngang Nhiên Làm Trái Ý Trời, Đây Là Lỗi Nặng
- Chương 118 - Phượng Hoàng Là Vua Của Trăm Loài Chim
- Chương 119 - Con Nhất Định Phải Nhẫn Nhịn, Chịu Được Khổ Mới Nên Người Được
- Chương 120 - Ngươi Muốn Ta Rửa Chân Cho Ngươi?