Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
Chương 29
Tiểu Chanh
22/07/2021
Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam
CHƯƠNG 29
"Nhưng mà tại sao Diệp Thương Ngôn cũng ở đó?!" Rõ ràng Hạ Tư Tư hơi kinh ngạc.
Không chỉ Hạ Tư Tư mà ngay cả An Hạnh Nhi cũng không hiểu được.
Còn chưa kịp nghĩ kỹ.
Nhân viên cửa hàng trang sức đã mang chiếc vương miện An Hạnh Nhi đặt làm từ trước ra rồi.
Trên vương miện được khảm viên đá quý màu lam mà Diệp Thương Ngôn đã bỏ ra chín mươi tỉ để mua về, giờ phút này được các viên kim cương trong suốt làm nền nên dường như càng thêm sáng chói mắt!
"Trời ạ, đẹp quá đi mất!" Hạ Tư Tư ngay lập tức bị chiếc vương miện trước mắt hấp dẫn.
An Hạnh Nhi cũng vô cùng kích động.
Mặc dù chiếc vương miện này là do tự tay cô thiết kế, trong tưởng tượng của cô đã rất đẹp rồi nhưng khi được nhìn thấy vật thật như thế này, quả thực là đã vượt qua mong muốn của cô rồi.
"Lúc ấy đã cảm thấy viên đá quý màu lam này đẹp mắt nhưng không ngờ là lại đẹp đến mức như vậy." Hạ Tư Tư sắp chảy cả nước miếng: "Cậu định mang nó khi nào? Đừng nói với tớ là vào ngày cậu kết hôn đấy nhé."
"Cậu suy nghĩ nhiều rồi, đây là quà tớ dành tặng cho mẹ, ngày mai tổ chức tiệc sinh nhật của bà ấy." An Hạnh Nhi trả lời.
Cho nên cô mới nói, Diệp Thương Ngôn đã đưa quà sinh nhật rồi.
"Đúng rồi, ngày mai là sinh nhật dì." Bây giờ Hạ Tư Tư mới nhớ tới: "Bình thường dì ăn mặc quá giản dị, ngày mai nhất định phải khiến cho tất cả mọi người ngạc nhiên mới được!"
"Đó là chuyện đương nhiên." An Hạnh Nhi nghĩ đến bữa tiệc ngày mai không khỏi nở một nụ cười.
Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được ngày mai mẹ của cô sẽ đẹp đến mức nào.
"Oa! Cậu ba Diệp đẹp trai quá!" Đột nhiên trong phòng VIP truyền đến tiếng kinh hô khe khẽ.
An Hạnh Nhi và Hạ Tư Tư bị giọng nói kia hấp dẫn.
Hai người quay đầu lại nhìn nhân viên phục vụ đứng gần đó, giờ phút này cô ấy đang nhìn màn hình TV với vẻ mặt si ngốc.
Có lẽ là quá tập trung nên quên mất mình còn đang làm việc.
"Khụ khụ." Một nhân viên phục vụ khác cố ý nhắc nhở một chút.
Nhân viên phục vụ kia vội vàng hoàn hồn xin lỗi: "Rất xin lỗi, chỉ vì cậu ba Diệp quá đẹp trai, thật sự rất xin lỗi."
"Tên này thật là đẹp trai." Hạ Tư Tư cũng chuyển ánh mắt đến màn hình TV, cùng nói chuyện với nhân viên phục vụ kia.
"Trước kia đều là nghe tin đồn anh ấy làm việc không đàng hoàng, chỉ thích tán tỉnh các cô gái, bây giờ đột nhiên nhìn thấy anh ấy mặc âu phục, khí vũ hiên ngang đứng diễn thuyết trên sân khấu trang trọng như thế, lại còn là Talk Show nữa, điều này đã thay đổi hoàn toàn mọi hiểu biết của tôi về anh ấy rồi." Nhân viên phục vụ vội vàng biểu đạt tình cảm của mình.
"Bình thường không nghĩ là tên này có tài như vậy đấy! Đổi tính rồi sao?" Hạ Tư Tư buồn bực nói: "Hạnh Nhi, cậu thấy thế nào?"
Ánh mắt An Hạnh Nhi vẫn đang đặt ở trên chiếc vương miện, cô đang cẩn thận quan sát xem có tì vết nào không.
Đối với những người quan trọng của mình thì không thể nào qua loa được.
Giờ phút này nghe thấy Hạ Tư Tư gọi mình, cô mới lên tiếng: "Có lẽ bị động kinh rồi."
"..." Hạ Tư Tư cảm thấy An Hạnh Nhi nói đúng.
Diệp Thương Ngôn nhìn thế nào cũng không giống như người muốn bước chân vào con đường chính trị, nói không chừng hành động hôm nay chỉ là suy nghĩ nông nổi, chơi đùa một chút mà thôi.
Hạ Tư Tư vừa nghĩ như vậy.
Lại nghe thấy Diệp Thương Ngôn nói: "Đối với việc tôi ứng cử ngày hôm này, tôi đoán là có rất nhiều người sẽ cảm thấy tôi chỉ tới đây chơi một trận, không thể phủ nhận rằng những đánh giá về tôi trước đây cũng không quá tốt nhưng tôi có thể nói với mọi người là tôi là một người có trách nhiệm, tôi rất quan tâm tới cuộc bình chọn này và cũng đã chuẩn bị cho cuộc bình chọn này rất lâu rồi. Còn vì sao tôi lại có sự thay đổi lớn như vậy..."
Tất cả mọi người đều chờ mong bài diễn thuyết của Diệp Thương Ngôn.
Không biết là vì giọng nói quá êm tai, hay là quá đẹp trai.
Nhưng có một sức mạnh kỳ diệu nào đó khiến cho người ta hết sức chăm chú.
Người không thể tập trung như Hạ Tư Tư mà còn cảm thấy rất si mê.
Chớ nói chi là nhân viên phục vụ với vẻ mặt ngây ngốc quên cả làm việc vừa rồi.
Giờ phút này ngay cả An Hạnh Nhi cũng vậy.
Cô thật sự không muốn đem lực chú ý đặt ở trên người Diệp Thương Ngôn.
Đối với dáng vẻ hiện tại của Diệp Thương Ngôn, cô đã từng thấy qua.
Từng thấy anh mặc âu phục đi giày da, nhìn vô cùng chững chạc ổn trọng, cho nên không thấy có gì là lạ.
Nhưng có lẽ vẫn vì sự lo lắng trong lời nói của anh mà ngẩng đầu lên nhìn anh.
Nhìn anh tràn đầy tự tin trong màn hình TV.
Diệp Thương Ngôn nói: "Tôi có sự thay đổi lớn như vậy là bởi vì có một người rất quan trọng đã xuất hiện trong cuộc đời của tôi, một người có thể ảnh hưởng tới cuộc sống của tôi khiến tôi muốn trở nên ưu tú hơn."
CHƯƠNG 29
"Nhưng mà tại sao Diệp Thương Ngôn cũng ở đó?!" Rõ ràng Hạ Tư Tư hơi kinh ngạc.
Không chỉ Hạ Tư Tư mà ngay cả An Hạnh Nhi cũng không hiểu được.
Còn chưa kịp nghĩ kỹ.
Nhân viên cửa hàng trang sức đã mang chiếc vương miện An Hạnh Nhi đặt làm từ trước ra rồi.
Trên vương miện được khảm viên đá quý màu lam mà Diệp Thương Ngôn đã bỏ ra chín mươi tỉ để mua về, giờ phút này được các viên kim cương trong suốt làm nền nên dường như càng thêm sáng chói mắt!
"Trời ạ, đẹp quá đi mất!" Hạ Tư Tư ngay lập tức bị chiếc vương miện trước mắt hấp dẫn.
An Hạnh Nhi cũng vô cùng kích động.
Mặc dù chiếc vương miện này là do tự tay cô thiết kế, trong tưởng tượng của cô đã rất đẹp rồi nhưng khi được nhìn thấy vật thật như thế này, quả thực là đã vượt qua mong muốn của cô rồi.
"Lúc ấy đã cảm thấy viên đá quý màu lam này đẹp mắt nhưng không ngờ là lại đẹp đến mức như vậy." Hạ Tư Tư sắp chảy cả nước miếng: "Cậu định mang nó khi nào? Đừng nói với tớ là vào ngày cậu kết hôn đấy nhé."
"Cậu suy nghĩ nhiều rồi, đây là quà tớ dành tặng cho mẹ, ngày mai tổ chức tiệc sinh nhật của bà ấy." An Hạnh Nhi trả lời.
Cho nên cô mới nói, Diệp Thương Ngôn đã đưa quà sinh nhật rồi.
"Đúng rồi, ngày mai là sinh nhật dì." Bây giờ Hạ Tư Tư mới nhớ tới: "Bình thường dì ăn mặc quá giản dị, ngày mai nhất định phải khiến cho tất cả mọi người ngạc nhiên mới được!"
"Đó là chuyện đương nhiên." An Hạnh Nhi nghĩ đến bữa tiệc ngày mai không khỏi nở một nụ cười.
Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được ngày mai mẹ của cô sẽ đẹp đến mức nào.
"Oa! Cậu ba Diệp đẹp trai quá!" Đột nhiên trong phòng VIP truyền đến tiếng kinh hô khe khẽ.
An Hạnh Nhi và Hạ Tư Tư bị giọng nói kia hấp dẫn.
Hai người quay đầu lại nhìn nhân viên phục vụ đứng gần đó, giờ phút này cô ấy đang nhìn màn hình TV với vẻ mặt si ngốc.
Có lẽ là quá tập trung nên quên mất mình còn đang làm việc.
"Khụ khụ." Một nhân viên phục vụ khác cố ý nhắc nhở một chút.
Nhân viên phục vụ kia vội vàng hoàn hồn xin lỗi: "Rất xin lỗi, chỉ vì cậu ba Diệp quá đẹp trai, thật sự rất xin lỗi."
"Tên này thật là đẹp trai." Hạ Tư Tư cũng chuyển ánh mắt đến màn hình TV, cùng nói chuyện với nhân viên phục vụ kia.
"Trước kia đều là nghe tin đồn anh ấy làm việc không đàng hoàng, chỉ thích tán tỉnh các cô gái, bây giờ đột nhiên nhìn thấy anh ấy mặc âu phục, khí vũ hiên ngang đứng diễn thuyết trên sân khấu trang trọng như thế, lại còn là Talk Show nữa, điều này đã thay đổi hoàn toàn mọi hiểu biết của tôi về anh ấy rồi." Nhân viên phục vụ vội vàng biểu đạt tình cảm của mình.
"Bình thường không nghĩ là tên này có tài như vậy đấy! Đổi tính rồi sao?" Hạ Tư Tư buồn bực nói: "Hạnh Nhi, cậu thấy thế nào?"
Ánh mắt An Hạnh Nhi vẫn đang đặt ở trên chiếc vương miện, cô đang cẩn thận quan sát xem có tì vết nào không.
Đối với những người quan trọng của mình thì không thể nào qua loa được.
Giờ phút này nghe thấy Hạ Tư Tư gọi mình, cô mới lên tiếng: "Có lẽ bị động kinh rồi."
"..." Hạ Tư Tư cảm thấy An Hạnh Nhi nói đúng.
Diệp Thương Ngôn nhìn thế nào cũng không giống như người muốn bước chân vào con đường chính trị, nói không chừng hành động hôm nay chỉ là suy nghĩ nông nổi, chơi đùa một chút mà thôi.
Hạ Tư Tư vừa nghĩ như vậy.
Lại nghe thấy Diệp Thương Ngôn nói: "Đối với việc tôi ứng cử ngày hôm này, tôi đoán là có rất nhiều người sẽ cảm thấy tôi chỉ tới đây chơi một trận, không thể phủ nhận rằng những đánh giá về tôi trước đây cũng không quá tốt nhưng tôi có thể nói với mọi người là tôi là một người có trách nhiệm, tôi rất quan tâm tới cuộc bình chọn này và cũng đã chuẩn bị cho cuộc bình chọn này rất lâu rồi. Còn vì sao tôi lại có sự thay đổi lớn như vậy..."
Tất cả mọi người đều chờ mong bài diễn thuyết của Diệp Thương Ngôn.
Không biết là vì giọng nói quá êm tai, hay là quá đẹp trai.
Nhưng có một sức mạnh kỳ diệu nào đó khiến cho người ta hết sức chăm chú.
Người không thể tập trung như Hạ Tư Tư mà còn cảm thấy rất si mê.
Chớ nói chi là nhân viên phục vụ với vẻ mặt ngây ngốc quên cả làm việc vừa rồi.
Giờ phút này ngay cả An Hạnh Nhi cũng vậy.
Cô thật sự không muốn đem lực chú ý đặt ở trên người Diệp Thương Ngôn.
Đối với dáng vẻ hiện tại của Diệp Thương Ngôn, cô đã từng thấy qua.
Từng thấy anh mặc âu phục đi giày da, nhìn vô cùng chững chạc ổn trọng, cho nên không thấy có gì là lạ.
Nhưng có lẽ vẫn vì sự lo lắng trong lời nói của anh mà ngẩng đầu lên nhìn anh.
Nhìn anh tràn đầy tự tin trong màn hình TV.
Diệp Thương Ngôn nói: "Tôi có sự thay đổi lớn như vậy là bởi vì có một người rất quan trọng đã xuất hiện trong cuộc đời của tôi, một người có thể ảnh hưởng tới cuộc sống của tôi khiến tôi muốn trở nên ưu tú hơn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.