Dị GiớiNgôn TìnhXuyên KhôngTiểu thuyếtTruyện SủngNữ CườngĐông PhươngĐiền VănCổ ĐạiNữ PhụXuyên Sách
Dịch giả: Bồng Bồng
72,450
Hoàn Thành
11:34:58 23/08/2024
Sau Khi Xuyên Thư, Ta Dựa Mỹ Thực Nằm Thắng
Đánh giá: 9.6/10 từ 25 lượt
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên thư, Làm ruộng, Mỹ thực, Làm giàu, Cung đình hầu tước, Người qua đường, 1v1
Văn án:
Mạnh Vãn Đào xuyên vào một quyển tiểu thuyết nghịch tập, xuyên thành người qua đường Giáp không liên quan đến nội dung vở kịch - - cô nhi tam phòng của phủ Thừa Dự Bá.
Bởi vì cha mẹ mất sớm, mẹ đẻ lại không được tổ mẫu chào đón, nàng giống như người vô hình, quanh năm nuôi ở thôn trang ngoại ô kinh thành, chi phí ăn mặc còn không bằng nha hoàn được yêu thích trong phủ.
Nếu đã xuyên tới, tất nhiên phải trải qua cuộc sống này.
Giáo huấn ác nô khinh chủ, sau khi lấy lại thứ vốn nên thuộc về nàng, nàng liền an tâm ở lại thôn trang làm ruộng mở cửa hàng kiếm tiền, cuộc sống mỗi ngày tự tại thoải mái, cho đến một ngày thu bởi vì tham ăn mà đi dạo bên hồ nước để nướng cá, gặp phải tư sinh tử ở nhà bên, không biết là con nhà quý tộc nào được nuôi ở thôn trang.
Bộ dáng cực kỳ tuấn tú, chỉ là sắc mặt quá trắng, thân thể quá yếu, giống như tùy thời đều sẽ bị gió thổi bay.
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của hắn, Mạnh Vãn Đào ngẫm nghĩ, giơ con cá vừa nướng lên: "Ngươi, muốn ăn không?
Cung Giác đã âm thầm rút kiếm ra khỏi vỏ: "......"
**
Sau đó, hai người gặp mặt nhiều lần, nàng cũng không hề khiếp sự sát khí toàn thân hắn, còn thấy thương thay cho thân thế của hắn, mỗi lần làm đồ ăn ngon, sẽ tặng hắn một ít.
Một ngày nọ, trong cung đột nhiên có người tới tuyên đọc ý chỉ tứ hôn của Thái Hậu, muốn nàng gả cho Nhiếp Chính Vương làm phi.
Nhiếp Chính Vương chưởng quản nửa giang sơn, địa vị ngang hàng Thái Hậu, nhưng sau khi nam chính (ấu đế) trưởng thành, kết cục cực kỳ thê thảm.
Mạnh Vãn Đào không cần nghĩ cũng biết, đến lúc đó nàng thân là Nhiếp Chính Vương Phi cũng sẽ thảm đến mức nào.
Nàng thật sự không hiểu, nàng chỉ là một NPC không liên quan gì tới nội dung vở kịch, vẫn luôn an tĩnh sống cuộc sống của mình, sao lại đột nhiên bị tứ hôn đại nhân vật phản diện thô bạo tàn nhẫn?
Đang ngẩn ngơ thì nhìn thấy đứa con riêng nhà bên nhận lấy ý chỉ của Thái Hậu từ trong tay thái giám, lạnh lùng nhếch khóe miệng: "Thái hậu đã lo lắng thay bản vương rồi."
Mạnh Vãn Đào: "......"
**
Lục hoàng tử Cung Giác lớn lên trong lãnh cung, vốn thuần lương ngây thơ, sau vài lần bị hại thiếu chút nữa chết đi đã hoàn toàn hắc hóa, từng bước mưu đồ, trở thành Nhiếp Chính Vương quyền khuynh thiên hạ.
Năm ấy hắn bị ám sát, bị trọng thương, tĩnh dưỡng tại biệt viện ngoại ô, tiểu nha đầu ở sát vách hắn có mấy lần thiếu chút nữa không sống được, lại không sợ hắn chút nào, ngày ngày cầm mỹ thực tới hỏi hắn có muốn nếm thử hay không.
Mới đầu hắn chỉ coi nàng có dụng tâm kín đáo, mắt lạnh nhìn nàng làm mọi chuyện, chỉ chờ nàng lộ ra dấu vết, liền lấy mạng nàng.
Cho đến ngày đó, hắn bị thuộc hạ phản bội, lệ khí đại thịnh.
Tiểu nha đầu kia đã nhét một chén rượu ủ hoa quế vào trong tay hắn, dịu dàng khuyên hắn: "Người sống nên nhìn thoáng một chút, đừng cam chịu, cuộc sống chung quy sẽ càng ngày càng tốt, ngươi xem ta đi, hiện tại không phải sống rất thoải mái sao?"
Những lời nàng nói, hắn đều không nghe lọt câu nào, hắn chỉ nhớ rõ, tay của nàng rất mềm, cũng rất ấm, có thể hòa tan được sương lạnh đã tích lũy nhiều năm trong lòng hắn.
Văn án:
Mạnh Vãn Đào xuyên vào một quyển tiểu thuyết nghịch tập, xuyên thành người qua đường Giáp không liên quan đến nội dung vở kịch - - cô nhi tam phòng của phủ Thừa Dự Bá.
Bởi vì cha mẹ mất sớm, mẹ đẻ lại không được tổ mẫu chào đón, nàng giống như người vô hình, quanh năm nuôi ở thôn trang ngoại ô kinh thành, chi phí ăn mặc còn không bằng nha hoàn được yêu thích trong phủ.
Nếu đã xuyên tới, tất nhiên phải trải qua cuộc sống này.
Giáo huấn ác nô khinh chủ, sau khi lấy lại thứ vốn nên thuộc về nàng, nàng liền an tâm ở lại thôn trang làm ruộng mở cửa hàng kiếm tiền, cuộc sống mỗi ngày tự tại thoải mái, cho đến một ngày thu bởi vì tham ăn mà đi dạo bên hồ nước để nướng cá, gặp phải tư sinh tử ở nhà bên, không biết là con nhà quý tộc nào được nuôi ở thôn trang.
Bộ dáng cực kỳ tuấn tú, chỉ là sắc mặt quá trắng, thân thể quá yếu, giống như tùy thời đều sẽ bị gió thổi bay.
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của hắn, Mạnh Vãn Đào ngẫm nghĩ, giơ con cá vừa nướng lên: "Ngươi, muốn ăn không?
Cung Giác đã âm thầm rút kiếm ra khỏi vỏ: "......"
**
Sau đó, hai người gặp mặt nhiều lần, nàng cũng không hề khiếp sự sát khí toàn thân hắn, còn thấy thương thay cho thân thế của hắn, mỗi lần làm đồ ăn ngon, sẽ tặng hắn một ít.
Một ngày nọ, trong cung đột nhiên có người tới tuyên đọc ý chỉ tứ hôn của Thái Hậu, muốn nàng gả cho Nhiếp Chính Vương làm phi.
Nhiếp Chính Vương chưởng quản nửa giang sơn, địa vị ngang hàng Thái Hậu, nhưng sau khi nam chính (ấu đế) trưởng thành, kết cục cực kỳ thê thảm.
Mạnh Vãn Đào không cần nghĩ cũng biết, đến lúc đó nàng thân là Nhiếp Chính Vương Phi cũng sẽ thảm đến mức nào.
Nàng thật sự không hiểu, nàng chỉ là một NPC không liên quan gì tới nội dung vở kịch, vẫn luôn an tĩnh sống cuộc sống của mình, sao lại đột nhiên bị tứ hôn đại nhân vật phản diện thô bạo tàn nhẫn?
Đang ngẩn ngơ thì nhìn thấy đứa con riêng nhà bên nhận lấy ý chỉ của Thái Hậu từ trong tay thái giám, lạnh lùng nhếch khóe miệng: "Thái hậu đã lo lắng thay bản vương rồi."
Mạnh Vãn Đào: "......"
**
Lục hoàng tử Cung Giác lớn lên trong lãnh cung, vốn thuần lương ngây thơ, sau vài lần bị hại thiếu chút nữa chết đi đã hoàn toàn hắc hóa, từng bước mưu đồ, trở thành Nhiếp Chính Vương quyền khuynh thiên hạ.
Năm ấy hắn bị ám sát, bị trọng thương, tĩnh dưỡng tại biệt viện ngoại ô, tiểu nha đầu ở sát vách hắn có mấy lần thiếu chút nữa không sống được, lại không sợ hắn chút nào, ngày ngày cầm mỹ thực tới hỏi hắn có muốn nếm thử hay không.
Mới đầu hắn chỉ coi nàng có dụng tâm kín đáo, mắt lạnh nhìn nàng làm mọi chuyện, chỉ chờ nàng lộ ra dấu vết, liền lấy mạng nàng.
Cho đến ngày đó, hắn bị thuộc hạ phản bội, lệ khí đại thịnh.
Tiểu nha đầu kia đã nhét một chén rượu ủ hoa quế vào trong tay hắn, dịu dàng khuyên hắn: "Người sống nên nhìn thoáng một chút, đừng cam chịu, cuộc sống chung quy sẽ càng ngày càng tốt, ngươi xem ta đi, hiện tại không phải sống rất thoải mái sao?"
Những lời nàng nói, hắn đều không nghe lọt câu nào, hắn chỉ nhớ rõ, tay của nàng rất mềm, cũng rất ấm, có thể hòa tan được sương lạnh đã tích lũy nhiều năm trong lòng hắn.
Ủng hộ 2500 linh thạch để mua combo truyện Sau Khi Xuyên Thư, Ta Dựa Mỹ Thực Nằm Thắng (Rẻ hơn 11.9% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này5 chương mới nhất truyện Sau Khi Xuyên Thư, Ta Dựa Mỹ Thực Nằm Thắng
Danh sách chương truyện Sau Khi Xuyên Thư, Ta Dựa Mỹ Thực Nằm Thắng
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150