Sau Khi Xuyên Thư, Thiên Kim Pháo Hôi Biến Thành Đoàn Sủng Vạn Nhân Mê

Chương 23:

Âm Dương Điện

30/08/2024

Liễu Vân Hà bĩu môi khinh miệt nói: “Không thể nào đâu. Rời khỏi Ngu gia rồi, nó sẽ chẳng còn gì nữa. Mấy cái chứng chỉ kia đối với người thường thì đúng là khó có được nhưng mà nếu nó muốn dựa vào chút chứng chỉ đó mà sống một cuộc sống giàu sang như trước thì đúng là nằm mơ giữa ban ngày.”

Ngu Ký gật đầu đồng tình, lại nghi hoặc hỏi: “Vậy bây giờ nó làm vậy là có ý gì? Muốn lấy lui làm tiến, muốn bắt cá bỏ rọ sao?”

Liễu Vân Hà cười khẩy một tiếng: “Chưa trải qua sự khắc nghiệt của xã hội, còn tưởng làm người trên người dễ lắm sao. Cứ chờ mà xem, không bao lâu nữa, nó sẽ khóc lóc quay về cầu xin chúng ta tha thứ thôi.”

Ngu Noãn có chút lo lắng: “Vậy nếu như cô ta không quay về thì phải làm sao?”

Kiếp trước, Ngu Hi cũng từng làm như vậy nhưng mà kế hoạch của cô đã thành công.

Sau khi Ngu Hi bỏ nhà ra đi không lâu, người nhà biết được tình cảnh của cô liền dùng đủ mọi cách để giúp đỡ cô, cuối cùng Ngu Hi vẫn quay về Ngu gia.

Cho dù thân phận của Ngu Hi là giả, không có quan hệ huyết thống với Ngu gia, thế nhưng Ngu Hi được Ngu gia nuông chiều chẳng kém gì cô ta, một đứa con gái ruột.



Quan trọng hơn là cho dù trong nhà cố ý tổ chức tiệc tối vì cô ta, người nổi bật trong bữa tiệc tối hôm đó vẫn là Ngu Hi.

Mỗi khi có người nhắc tới tiểu thư Ngu gia, người ngoài sẽ chỉ nghĩ rằng họ đang nói tới Ngu Hi chứ không phải cô ta, Ngu Noãn.

Sau khi trọng sinh, cô ta đã tốn không ít tâm huyết mới xoay chuyển được cục diện khiến người nhà chán ghét Ngu Hi. Nhìn thấy Ngu Hi sắp bị đuổi khỏi cuộc sống của cô ta rồi, cô ta tuyệt đối không thể để công sức mình đổ sông đổ bể được!

Nghĩ tới đây, Ngu Noãn lại nhìn về phía Liễu Vân Hà, đôi mắt đỏ hoe khiến người ta không nhịn được mà sinh lòng thương xót.

Cô ta ôm lấy cánh tay Liễu Vân Hà nũng nịu nói: “Mẹ, Ngu Hi đã sống ở Ngu gia hai mươi năm rồi. Nhất thời cô ấy không thể chấp nhận được thân phận của mình, không thể chấp nhận con quay về, muốn nổi giận với con cũng là chuyện rất bình thường. Hơn nữa con cũng không bị thương gì, hay là để cô ấy quay về đi. Con không trách đâu…”

Còn chưa nói hết câu, Liễu Vân Hà đã mắng: “Nó là cái thá gì? Mẹ nuôi nó hai mươi năm đã là ơn trời bể rồi. Nó không biết ơn, còn dám ghen tị với con gái ruột của mẹ, oán trách người nhà đối xử với nó không tốt. Nó đúng là đồ ăn cháo đá bát, lòng lang dạ sói. Loại người như vậy con còn để nó quay về làm gì? Trong lòng nó còn oán hận, biết đâu được lúc nào đó sẽ giống như bữa tiệc rượu hôm nay, ăn cháo đá bát cắn ngược lại chúng ta một cái thì sao!”

Vinh Hi không biết Ngu Noãn lại vì cô mà “lên tiếng bênh vực”. Lúc người Ngu gia về đến nhà, cô cũng đã đến khách sạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Thư, Thiên Kim Pháo Hôi Biến Thành Đoàn Sủng Vạn Nhân Mê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook