Chương 6: Cô ta có bệnh
Linh Mèo Cửu Mạng
23/01/2024
“Đọc qua mấy quyển sách thuốc”
Sở Phong thành thật trả lời.
Sở dĩ hắn tỉnh thông y thuật như vậy, hoàn toàn là nhờ vào tụ vi.
Trên thực tế, đối với bệnh lý trong y dược, hần găn như chỉ đọc qua từ mấy quyển sách thuốc mà thôi
Chẳng qua với năng lực của hắn, chỉ cần có tri thức về lý thuyết thì sẽ có thể biến lý thuyết thành thực hành thực tế.
Nhưng Vân Hải Mị thì không chấp nhận: “Cái quái gì cơ?"
“Đọc mấy quyển sách thuốc thôi mà đã dám tự xưng thần y ư?”
“Tôi cũng đọc mấy quyển truyện tu tiên rồi, chẳng phải tôi cũng là thần tiên sao?”
“Lộn xộn gì thế..”
“Hải Mị!"
Còn chưa kịp chê bai xong đã bị Vân Thủy Dao cất ngang: “Nếu như hội trưởng Ngô đã giới thiệu anh Sở tới đây thì tôi tin anh ta có thể chữa hết bệnh cho ông nội”
“Hiện tại ở nhà họ Vân, tôi là chủ nhà, bệnh của. ông nội cần người sắp xếp nên tôi là ngư định!”
“Chị
Nhưng Vân Hải Mị lại không nghĩ như thế, cô ta bïu môi nói: "Thứ này rõ rằng chỉ là một tên lừa đảo, phòng chừng cũng cùng một phe với lão khốn họ Ngô kia
“Năng lực kinh doanh của chị đúng là không tệ, nhưng việc nhìn người của chị vẫn còn non kém lắm, chị đừng để bị anh ta lừa!”
“Thực ra bị lừa tiền là chuyện nhỏ thôi, lỡ như anh ta làm hỏng việc trị liệu cho ông nội thì sao, trách nhiệm này chị có gánh nổi không?”
“Tôi.."
'Vân Thủy Dao muốn nói lại thôi.
Nghe Sở Phong nói vậy trong lòng cô lại cảm thấy không chắc chân.
Chỉ đọc qua mấy quyển sách về y học mà thôi, anh ta thật sự có thể làm được gì sao?
Nhưng.....
Tên đã rời khỏi dây rồi không thể lấy lại được, việc đã tới nước này cô cũng chỉ có thể theo tới cùng thôi.
“Tôi tin tưởng hội trưởng Ngô, cũng càng tin vào anh Sở”
“Có chuyện gì thì tôi chịu, không cần cô quan tâm..
“Nhưng đó cũng là ông nội của tôi!"
Hải Vân Mị vẫn cố nói.
Mắt thấy đối phương vẫn khăng khăng không đổi, cô ta trầm ngâm một lát rồi bỗng nhiên hai mắt sáng ngời, nói: “Chị muốn cho anh ta vào cũng được”
“Nhưng trước khi khám bệnh cho ông nội thì anh ta phải khám cho tôi trước xem tôi bị bệnh gì”
“Nếu như có thể nói ra được đúng tên bệnh thì tôi sẽ không ngăn cản anh ta nữa, sao hả?”
Cô ta có bệnh.
Đã đi khám rất nhiều bác sĩ nhưng ai cũng nói khó mà trị được tận gốc, chỉ có thể tự điều trị lâu dài mà thôi
Còn trẻ tuổi, bệnh này cũng là bệnh kín, cô ta chẳng bao giờ nói với người nào cả, bao gồm cả chị em tốt lẫn mẹ mình.
Hiện tại lại đưa ra yêu cầu này, rõ ràng là đang. muốn gây khó dễ cho Sở Phong.
Dù sao bệnh này cũng khó mà tra ra được, ngay cả những bác sĩ
đều phải dùng các thiết bị tỉnh vi nhất mới có thể chẩn đoán được.
Mà tên này rõ ràng chỉ là một kẻ lừa đảo, hẳn không thể nào khám ra nổi.
Xử lý tên này chẳng có gì thú vị cả, nhưng có thể khiến Vân Thủy Dao kinh ngạc thì cô ta lại cảm thấy rất sảng khoái.
Thấy cô ta cố tình không chịu buông tha như thế, Vân Thủy Dao cũng kiên quyết phản đối!
“Vân Hải Mị, cô đừng quá đáng!”
Thấy đối phương đưa ra yêu cầu hà khắc như thế, Vân Thủy Dao tức giận không kiềm chế nối.
Cái kiểu liếc mắt một cái là nhìn ra được bệnh này không có người bình thường nào làm nổi.
Bằng không thì còn cần những máy móc kia làm gì nữa?
Cô định nói lại thì bị Sở Phong ngăn cản: "Không, sao đâu cô Vân, tôi nói một chút cũng không sao.”
“Dù sao tôi cũng đã đồng ý với cô rồi, hơn nữa cô cũng đã trả tiền khám bệnh”
"Chỉ có điều.."
Giọng hẳn thay đổi.
Hắn đột nhiên nhìn về phía Vân Hà Mị đang đắc ý, hỏi: “Cô nhất định muốn tôi phải nói ra sao?”
“Nói thừa!”
Vân Hà Mị ưỡn thẳng sống lưng, lồng ngực rung rung, ngạo nghễ nói: “Tôi không cho anh nói ra thì sao.
biết được anh thật sự có đồng ý hay không?"
“Hay phải nói là trong bụng anh chỉ toàn mực nước, hoàn toàn chỉ là một tên lừa gạt, bây giờ bị lộ ra rồi nên không nói được gì cả?"
“Vậy thì cút đi chứ đừng ở đây làm lãng phí thời gian!"
Cô ta chí một đám người mặt mày xám tro mặc áo blouse trắng: “Nhìn bọn họ đi”
“Mặc dù đều là những kẻ vô tích sự nhưng trong giới y học cũng toàn nhân vật có máu mặt”
“Bất kể là bên Trung y hay Tây y bọn họ đều có tiếng nói nhất định”
“Đến cả bọn họ cũng bó tay chịu thua thì một thằng nhóc thối mới bước chân ra đời như anh, thật sự.
chẳng là cái thá gì!"
Cô ta rất tự tin thốt ra những lời này, nếu đi phương không bỏ chạy thì cũng phải nhượng bộ với cô tạ
Còn Vân Thủy Dao dẫn một tên lừa đảo tới như. thế này, lát nữa sẽ làm tăng thêm giá trị cho thần y mà. cô ta mời tới
Vậy thì địa vị của cô ta ở nhà họ Vân đương nhiên
cũng sẽ cao thêm. Nhưng ai ngờ.
“Cô thật sự có bệnh, hơn nữa còn là bệnh lây qua
đường sinh dục."
Sở Phong mở miệng, đi vòng quanh cô ta nói “Sắc mặt cô vàng như nến, hô hấp hỗn loạn, trên biểu bì da có những chấm li tỉ màu đỏ tươi."
"Điều này thế hiện rằng căn bệnh lây qua đường sinh dục này đang xảy ra, nó cũng dẫn đến kết quả. khiến cô bưồn tiểu thường xuyên, tiểu gấp và không thể iểu hết hoàn toàn trong một lăn”
Sở Phong thành thật trả lời.
Sở dĩ hắn tỉnh thông y thuật như vậy, hoàn toàn là nhờ vào tụ vi.
Trên thực tế, đối với bệnh lý trong y dược, hần găn như chỉ đọc qua từ mấy quyển sách thuốc mà thôi
Chẳng qua với năng lực của hắn, chỉ cần có tri thức về lý thuyết thì sẽ có thể biến lý thuyết thành thực hành thực tế.
Nhưng Vân Hải Mị thì không chấp nhận: “Cái quái gì cơ?"
“Đọc mấy quyển sách thuốc thôi mà đã dám tự xưng thần y ư?”
“Tôi cũng đọc mấy quyển truyện tu tiên rồi, chẳng phải tôi cũng là thần tiên sao?”
“Lộn xộn gì thế..”
“Hải Mị!"
Còn chưa kịp chê bai xong đã bị Vân Thủy Dao cất ngang: “Nếu như hội trưởng Ngô đã giới thiệu anh Sở tới đây thì tôi tin anh ta có thể chữa hết bệnh cho ông nội”
“Hiện tại ở nhà họ Vân, tôi là chủ nhà, bệnh của. ông nội cần người sắp xếp nên tôi là ngư định!”
“Chị
Nhưng Vân Hải Mị lại không nghĩ như thế, cô ta bïu môi nói: "Thứ này rõ rằng chỉ là một tên lừa đảo, phòng chừng cũng cùng một phe với lão khốn họ Ngô kia
“Năng lực kinh doanh của chị đúng là không tệ, nhưng việc nhìn người của chị vẫn còn non kém lắm, chị đừng để bị anh ta lừa!”
“Thực ra bị lừa tiền là chuyện nhỏ thôi, lỡ như anh ta làm hỏng việc trị liệu cho ông nội thì sao, trách nhiệm này chị có gánh nổi không?”
“Tôi.."
'Vân Thủy Dao muốn nói lại thôi.
Nghe Sở Phong nói vậy trong lòng cô lại cảm thấy không chắc chân.
Chỉ đọc qua mấy quyển sách về y học mà thôi, anh ta thật sự có thể làm được gì sao?
Nhưng.....
Tên đã rời khỏi dây rồi không thể lấy lại được, việc đã tới nước này cô cũng chỉ có thể theo tới cùng thôi.
“Tôi tin tưởng hội trưởng Ngô, cũng càng tin vào anh Sở”
“Có chuyện gì thì tôi chịu, không cần cô quan tâm..
“Nhưng đó cũng là ông nội của tôi!"
Hải Vân Mị vẫn cố nói.
Mắt thấy đối phương vẫn khăng khăng không đổi, cô ta trầm ngâm một lát rồi bỗng nhiên hai mắt sáng ngời, nói: “Chị muốn cho anh ta vào cũng được”
“Nhưng trước khi khám bệnh cho ông nội thì anh ta phải khám cho tôi trước xem tôi bị bệnh gì”
“Nếu như có thể nói ra được đúng tên bệnh thì tôi sẽ không ngăn cản anh ta nữa, sao hả?”
Cô ta có bệnh.
Đã đi khám rất nhiều bác sĩ nhưng ai cũng nói khó mà trị được tận gốc, chỉ có thể tự điều trị lâu dài mà thôi
Còn trẻ tuổi, bệnh này cũng là bệnh kín, cô ta chẳng bao giờ nói với người nào cả, bao gồm cả chị em tốt lẫn mẹ mình.
Hiện tại lại đưa ra yêu cầu này, rõ ràng là đang. muốn gây khó dễ cho Sở Phong.
Dù sao bệnh này cũng khó mà tra ra được, ngay cả những bác sĩ
đều phải dùng các thiết bị tỉnh vi nhất mới có thể chẩn đoán được.
Mà tên này rõ ràng chỉ là một kẻ lừa đảo, hẳn không thể nào khám ra nổi.
Xử lý tên này chẳng có gì thú vị cả, nhưng có thể khiến Vân Thủy Dao kinh ngạc thì cô ta lại cảm thấy rất sảng khoái.
Thấy cô ta cố tình không chịu buông tha như thế, Vân Thủy Dao cũng kiên quyết phản đối!
“Vân Hải Mị, cô đừng quá đáng!”
Thấy đối phương đưa ra yêu cầu hà khắc như thế, Vân Thủy Dao tức giận không kiềm chế nối.
Cái kiểu liếc mắt một cái là nhìn ra được bệnh này không có người bình thường nào làm nổi.
Bằng không thì còn cần những máy móc kia làm gì nữa?
Cô định nói lại thì bị Sở Phong ngăn cản: "Không, sao đâu cô Vân, tôi nói một chút cũng không sao.”
“Dù sao tôi cũng đã đồng ý với cô rồi, hơn nữa cô cũng đã trả tiền khám bệnh”
"Chỉ có điều.."
Giọng hẳn thay đổi.
Hắn đột nhiên nhìn về phía Vân Hà Mị đang đắc ý, hỏi: “Cô nhất định muốn tôi phải nói ra sao?”
“Nói thừa!”
Vân Hà Mị ưỡn thẳng sống lưng, lồng ngực rung rung, ngạo nghễ nói: “Tôi không cho anh nói ra thì sao.
biết được anh thật sự có đồng ý hay không?"
“Hay phải nói là trong bụng anh chỉ toàn mực nước, hoàn toàn chỉ là một tên lừa gạt, bây giờ bị lộ ra rồi nên không nói được gì cả?"
“Vậy thì cút đi chứ đừng ở đây làm lãng phí thời gian!"
Cô ta chí một đám người mặt mày xám tro mặc áo blouse trắng: “Nhìn bọn họ đi”
“Mặc dù đều là những kẻ vô tích sự nhưng trong giới y học cũng toàn nhân vật có máu mặt”
“Bất kể là bên Trung y hay Tây y bọn họ đều có tiếng nói nhất định”
“Đến cả bọn họ cũng bó tay chịu thua thì một thằng nhóc thối mới bước chân ra đời như anh, thật sự.
chẳng là cái thá gì!"
Cô ta rất tự tin thốt ra những lời này, nếu đi phương không bỏ chạy thì cũng phải nhượng bộ với cô tạ
Còn Vân Thủy Dao dẫn một tên lừa đảo tới như. thế này, lát nữa sẽ làm tăng thêm giá trị cho thần y mà. cô ta mời tới
Vậy thì địa vị của cô ta ở nhà họ Vân đương nhiên
cũng sẽ cao thêm. Nhưng ai ngờ.
“Cô thật sự có bệnh, hơn nữa còn là bệnh lây qua
đường sinh dục."
Sở Phong mở miệng, đi vòng quanh cô ta nói “Sắc mặt cô vàng như nến, hô hấp hỗn loạn, trên biểu bì da có những chấm li tỉ màu đỏ tươi."
"Điều này thế hiện rằng căn bệnh lây qua đường sinh dục này đang xảy ra, nó cũng dẫn đến kết quả. khiến cô bưồn tiểu thường xuyên, tiểu gấp và không thể iểu hết hoàn toàn trong một lăn”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.