Chương 78: Sao cậu lại ở đây?
Linh Mèo Cửu Mạng
28/01/2024
Phát hiện mẹ con Vương Đông Mai và Lạc Thị Thi lần lượt bước xuống xe.
Hân cảm thấy rất buồn bực, sao đi đâu cũng gặp bọn họ vậy?
Đang do dự thì ba người đã đi tới.
“Điệp thiếu gia đến rồi à.”
“Kể từ khi mua nhà, đã lâu rồi ngài chưa đến đây”
“Này, hai người này là..."
Nhìn thấy Diệp Kim Long, hai gã bảo vệ cúi đầu khom lưng, nịnh nọt lấy lòng
Rõ ràng, bọn họ biết thân phận của Diệp Kim. Long, những người làm trong này ngoài quét dọn nhà cửa còn phải canh gác.
Bọn họ là người thức thời, nếu có thể có quan hệ tốt với người quyền quý như thế này, về sau bản thân nhất định sẽ phát triển, cũng có thể giúp ích cho bản thân.
"Vị hôn thê của tôi, còn có mẹ vợ tương lai của tôi."
Diệp Kim Long ngẩng đầu ưỡn ngực, liếc nhìn Sở Phong, cao giọng khiêu khích nói: "Nhà ở biệt viện “Thanh Long chính là phòng tân hôn sau này của tao."
“Hôm nay tao dẫn riêng bọn họ tới đây là để xem thế nào”
Nghe vậy, vẻ mặt Lạc Thi Thi hơi xấu hổ, cho dù. Sở Phong không ở đây, cô cũng sẽ không thừa nhận quan hệ của mình với anh ta.
Sở dĩ đồng ý đến đây là vì để ứng phó với mẹ mình thôi, đồng thời cũng muốn ra ngoài tận hưởng. không khí trong lành.
Nhanh chóng mở miệng phủ nhận: "Diệp thiếu gia, ngài vẫn đừng kết luận sớm quá, hôm nay tôi đến đây......”
“Hôm nay tôi đến đây chỉ để xem phòng tân hôn.
“Sau khi xem phòng tân hôn xong, sẽ lập tức ấn định ngày kết hôn”
Cô còn chưa nói xong, Vương Đông Mai đột nhiên cắt ngang, nằm lấy cánh tay cô, lạnh lùng nhìn Sở. Phong, giễu cợt nói: "Thì ra là tên vô dụng nhà cậu”
"Sao cậu lại ở đây?"
“Cậu không biết chỗ này là chỗ nào à? Loại người như cậu sao có thể tới đây?"
Chuyện này cũng là thắc mắc của Lạc Thi Thi và Diệp Kim Long.
Nhìn thoáng qua, một gã bảo vệ trong đó liền hiểu ra, cung kính nói:" Ồ, là như vầy."
“Tên này tự xưng là chủ nhân nơi này, kiên quyết đi vào...."
“Cái quái gì vậy?"
Diệp Kim Long nhướng mày, đầu tiên là kinh ngạc liếc nhìn Sở Phong, sau đó cười lớn nói: " Mày đang đùa tao à Sở Phong?"
“Mày nói mày là chủ nơi này, mày có biết nơi này đất đến thế nào không? Chỉ sợ đem bán mày cũng không mua nổi một mét vuông ở đây đâu?”
“Nói hoành tráng như vậy làm gì, có phải biết chúng tao tới đây xem phòng tân hôn nên mày lén tới đây phải không?"
“Nếu mày là chủ nhân nơi này, thì tao chính là chủ nợ!"
Vương Đông Mai tiếp lời, vẻ mặt đầy giễu cợt, khinh thường nói: "Tôi nói này, thứ vô dụng nhà cậu chẳng có bán lĩnh gì nhưng khả năng theo dõi, nghe lén người khác cũng không nhỏ nha, biết tin Thi Thi và Diệp thiếu gia kết hôn, hôm nay đến xem phòng, cho. nên muốn chạy tới quấy rối có phải không?"
“Ngu xuẩn."
Sở Phong hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: "Tôi quan tâm mấy người xem phòng tân hôn làm gì."
“Dù sao thì tôi cũng là chủ ở đây, chìa khóa đều đã giao cho đội trưởng bọn họ, hôm nay đi kiểm tra sản nghiệp, ai rảnh theo dõi mấy người?"
“Đừng nói với tôi là hai người sắp kết hôn. Cho dù có chết cùng nhau cũng không liên quan gì đến tôi”
"Sở Phong!!"
Nghe được lời này, Lạc Thỉ Thi rất tức giận.
Cô rất cảm kích hành động dũng cảm tối qua của hẳn.
Cho dù không phải vì mình thì ít nhất hẳn cũng đã cứu được mạng sống của mình.
Hôm nay khi đến tập đoàn Hồng thị, cô không chỉ muốn tìm lối thoát cho Lạc gia mà còn muốn cầu xin đối phương
Nhưng sau khi bị vạch trần, còn không biết tốt xấu, chạy đến đây âm dương quái khí, có ý gì đây?
“Anh có thể trưởng thành hơn được không?"
“Nơi này đắt như thể, sao anh mua được chứ, nói là chủ nhân nơi đây, e là ngay cả đứa bé ba tuổi cũng không tin."
“Tôi biết anh vẫn giận tôi, nhưng anh cũng đâu. cần phải đối chọi gay gắt với tôi thế này đâu chứ?"
"Đã từng là vợ chồng, chuyện nên làm tôi cũng đã làm hết rồi, trước đó Diệp thiếu gia đã để hội trưởng Ngô giải quyết vấn đề với Hồng Thái Bảo, giải quyết nguy cơ của Lạc thị, đồng thời cũng đồng ý không tìm anh gây rối, ít nhiều gì anh cũng nên cảm ơn Diệp thiếu gia một tiếng, sao lại còn đấu võ mõm với anh ấy?"
Nghe vậy, Sở Phong đột nhiên tức giận cười lớn.
Anh ta đi tìm hội trưởng Long?
Đều là nhờ Diệp Kim Long mà Lạc gia mới có thể lật ngược tình thế, còn nói tốt thay hẳn?
Chuyện vớ vấn như thế mà cô cũng tin, xem ra hẳn đánh giá cô quá cao rồi, cô không chỉ hám tiền, hơn nữa đầu óc còn ngu dốt, đúng là hết nói nổi!
“Rốt cuộc ai mới là người giải quyết chuyện Hồng Thái Bảo, trong lòng anh ta biết rõ."
“Tôi không muốn giải thích, cũng không buồn giải thích”
"Mặc kệ cô nghĩ thế nào, dù sao tôi cũng là chủ nhân ở đây, đội trưởng sẽ sớm quay lại..."
“Trở lại sẽ đánh chết mày!”
Diệp Kim Long trừng mắt nhìn Sở Phong, quay. đầu nhìn hai mẹ con, nói:" " Dì, Thi Thi, chúng ta vào thôi”
“Chúng ta không cần trừng trị hắn đâu, lát nữa đội trưởng thẩm tra vẽ, nhất định không tha cho hắn đâu”
“Tao không quan tâm mày có khóa phá gì, nhưng. mỗi chủ sở hữu đều có số đăng ký tài sản, còn có nhận dạng khuôn mặt”
“Mày muốn lừa bịp trót lọt à? Si tâm vọng tưởng!"
Nghe vậy, Vương Đông Mai cười khẩy nói: "Rác rười chính là rác rưởi, trước đó cũng không có hỏi rõ. ràng, nơi này là biệt viện Thanh Long, khu chung cư đệ nhất của Tây Kinh."
“Cậu nghĩ mấy chiêu trò vặt vãnh đó của cậu có. thể lừa gạt được ai, lát nữa cậu sẽ biết hậu quả thôi!”
“Con gái, chúng ta đi thôi."
Hân cảm thấy rất buồn bực, sao đi đâu cũng gặp bọn họ vậy?
Đang do dự thì ba người đã đi tới.
“Điệp thiếu gia đến rồi à.”
“Kể từ khi mua nhà, đã lâu rồi ngài chưa đến đây”
“Này, hai người này là..."
Nhìn thấy Diệp Kim Long, hai gã bảo vệ cúi đầu khom lưng, nịnh nọt lấy lòng
Rõ ràng, bọn họ biết thân phận của Diệp Kim. Long, những người làm trong này ngoài quét dọn nhà cửa còn phải canh gác.
Bọn họ là người thức thời, nếu có thể có quan hệ tốt với người quyền quý như thế này, về sau bản thân nhất định sẽ phát triển, cũng có thể giúp ích cho bản thân.
"Vị hôn thê của tôi, còn có mẹ vợ tương lai của tôi."
Diệp Kim Long ngẩng đầu ưỡn ngực, liếc nhìn Sở Phong, cao giọng khiêu khích nói: "Nhà ở biệt viện “Thanh Long chính là phòng tân hôn sau này của tao."
“Hôm nay tao dẫn riêng bọn họ tới đây là để xem thế nào”
Nghe vậy, vẻ mặt Lạc Thi Thi hơi xấu hổ, cho dù. Sở Phong không ở đây, cô cũng sẽ không thừa nhận quan hệ của mình với anh ta.
Sở dĩ đồng ý đến đây là vì để ứng phó với mẹ mình thôi, đồng thời cũng muốn ra ngoài tận hưởng. không khí trong lành.
Nhanh chóng mở miệng phủ nhận: "Diệp thiếu gia, ngài vẫn đừng kết luận sớm quá, hôm nay tôi đến đây......”
“Hôm nay tôi đến đây chỉ để xem phòng tân hôn.
“Sau khi xem phòng tân hôn xong, sẽ lập tức ấn định ngày kết hôn”
Cô còn chưa nói xong, Vương Đông Mai đột nhiên cắt ngang, nằm lấy cánh tay cô, lạnh lùng nhìn Sở. Phong, giễu cợt nói: "Thì ra là tên vô dụng nhà cậu”
"Sao cậu lại ở đây?"
“Cậu không biết chỗ này là chỗ nào à? Loại người như cậu sao có thể tới đây?"
Chuyện này cũng là thắc mắc của Lạc Thi Thi và Diệp Kim Long.
Nhìn thoáng qua, một gã bảo vệ trong đó liền hiểu ra, cung kính nói:" Ồ, là như vầy."
“Tên này tự xưng là chủ nhân nơi này, kiên quyết đi vào...."
“Cái quái gì vậy?"
Diệp Kim Long nhướng mày, đầu tiên là kinh ngạc liếc nhìn Sở Phong, sau đó cười lớn nói: " Mày đang đùa tao à Sở Phong?"
“Mày nói mày là chủ nơi này, mày có biết nơi này đất đến thế nào không? Chỉ sợ đem bán mày cũng không mua nổi một mét vuông ở đây đâu?”
“Nói hoành tráng như vậy làm gì, có phải biết chúng tao tới đây xem phòng tân hôn nên mày lén tới đây phải không?"
“Nếu mày là chủ nhân nơi này, thì tao chính là chủ nợ!"
Vương Đông Mai tiếp lời, vẻ mặt đầy giễu cợt, khinh thường nói: "Tôi nói này, thứ vô dụng nhà cậu chẳng có bán lĩnh gì nhưng khả năng theo dõi, nghe lén người khác cũng không nhỏ nha, biết tin Thi Thi và Diệp thiếu gia kết hôn, hôm nay đến xem phòng, cho. nên muốn chạy tới quấy rối có phải không?"
“Ngu xuẩn."
Sở Phong hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: "Tôi quan tâm mấy người xem phòng tân hôn làm gì."
“Dù sao thì tôi cũng là chủ ở đây, chìa khóa đều đã giao cho đội trưởng bọn họ, hôm nay đi kiểm tra sản nghiệp, ai rảnh theo dõi mấy người?"
“Đừng nói với tôi là hai người sắp kết hôn. Cho dù có chết cùng nhau cũng không liên quan gì đến tôi”
"Sở Phong!!"
Nghe được lời này, Lạc Thỉ Thi rất tức giận.
Cô rất cảm kích hành động dũng cảm tối qua của hẳn.
Cho dù không phải vì mình thì ít nhất hẳn cũng đã cứu được mạng sống của mình.
Hôm nay khi đến tập đoàn Hồng thị, cô không chỉ muốn tìm lối thoát cho Lạc gia mà còn muốn cầu xin đối phương
Nhưng sau khi bị vạch trần, còn không biết tốt xấu, chạy đến đây âm dương quái khí, có ý gì đây?
“Anh có thể trưởng thành hơn được không?"
“Nơi này đắt như thể, sao anh mua được chứ, nói là chủ nhân nơi đây, e là ngay cả đứa bé ba tuổi cũng không tin."
“Tôi biết anh vẫn giận tôi, nhưng anh cũng đâu. cần phải đối chọi gay gắt với tôi thế này đâu chứ?"
"Đã từng là vợ chồng, chuyện nên làm tôi cũng đã làm hết rồi, trước đó Diệp thiếu gia đã để hội trưởng Ngô giải quyết vấn đề với Hồng Thái Bảo, giải quyết nguy cơ của Lạc thị, đồng thời cũng đồng ý không tìm anh gây rối, ít nhiều gì anh cũng nên cảm ơn Diệp thiếu gia một tiếng, sao lại còn đấu võ mõm với anh ấy?"
Nghe vậy, Sở Phong đột nhiên tức giận cười lớn.
Anh ta đi tìm hội trưởng Long?
Đều là nhờ Diệp Kim Long mà Lạc gia mới có thể lật ngược tình thế, còn nói tốt thay hẳn?
Chuyện vớ vấn như thế mà cô cũng tin, xem ra hẳn đánh giá cô quá cao rồi, cô không chỉ hám tiền, hơn nữa đầu óc còn ngu dốt, đúng là hết nói nổi!
“Rốt cuộc ai mới là người giải quyết chuyện Hồng Thái Bảo, trong lòng anh ta biết rõ."
“Tôi không muốn giải thích, cũng không buồn giải thích”
"Mặc kệ cô nghĩ thế nào, dù sao tôi cũng là chủ nhân ở đây, đội trưởng sẽ sớm quay lại..."
“Trở lại sẽ đánh chết mày!”
Diệp Kim Long trừng mắt nhìn Sở Phong, quay. đầu nhìn hai mẹ con, nói:" " Dì, Thi Thi, chúng ta vào thôi”
“Chúng ta không cần trừng trị hắn đâu, lát nữa đội trưởng thẩm tra vẽ, nhất định không tha cho hắn đâu”
“Tao không quan tâm mày có khóa phá gì, nhưng. mỗi chủ sở hữu đều có số đăng ký tài sản, còn có nhận dạng khuôn mặt”
“Mày muốn lừa bịp trót lọt à? Si tâm vọng tưởng!"
Nghe vậy, Vương Đông Mai cười khẩy nói: "Rác rười chính là rác rưởi, trước đó cũng không có hỏi rõ. ràng, nơi này là biệt viện Thanh Long, khu chung cư đệ nhất của Tây Kinh."
“Cậu nghĩ mấy chiêu trò vặt vãnh đó của cậu có. thể lừa gạt được ai, lát nữa cậu sẽ biết hậu quả thôi!”
“Con gái, chúng ta đi thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.