Chương 542: Tru Thần Nỏ
Trừ Chín Mươi
17/11/2019
Tru Thần Nỏ
Tru Thần Nỏ
Cái thế giới này cũng không phải chỉ có hai cái thế lực! Bọn hắn nếu như bây giờ phát động chiến tranh toàn diện, Yêu Thần chẳng phải là sẽ trở thành ngư ông đắc lợi? Đám người Cổ tộc này, có phải là điên rồi hay không!
Oanh! Quân đội dã nhân đem đợt Cổ tộc thứ nhất đánh tan.
"Thánh Giả! Cuộc chiến giữa ngươi và ta, không sợ Yêu Thần chiếm tiện nghi?" Tổ Thần phẫn nộ nói.
"Bọn hắn?" Trên khóe miệng của Thánh Giả lộ ra một nụ cười, nói: "Bọn hắn sao..."
"Ha ha, chắc hẳn là sẽ huỷ diệt như các ngươi a?" Thánh Giả nghiền ngẫm nói ra.
"Cái gì?" Sắc mặt của Tổ Thần trở thành nghiêm túc, hắn thế mới hiểu, cái tên Thánh Giả đáng chết này, thế mà đồng thời phát động chiến tranh toàn diện đối với bọn hắn cùng với Yêu Thần!
"Những giống loài bẩn thỉu như các ngươi, cuối cùng cũng không thuộc về cái thế giới này." Ánh mắt của Thánh Giả trở nên lạnh lùng.
"Như vậy...hãy để cho ta tới tịnh hoá các ngươi đi!"
Oanh! Ánh sáng nổ tung, hết thảy Cổ tộc bùng nổ toàn diện, từng đạo vầng sáng lấp lánh, làm cho người ta phải sợ hãi.
"Ngươi nếu như muốn chết, vậy thì cứ tới đi." Tổ Thần cười lạnh, bọn hắn cùng với Cổ tộc đã đấu tranh mấy trăm năm, đối với thực lực của Cổ tộc chẳng lẽ còn không hiểu rõ? Đừng nói là đồng thời tiến công hai cái thế lực, liền xem như là một cái...
Bỗng nhiên, trong doanh địa của Cổ tộc, có một cỗ cung nỏ to lớn được chậm rãi đẩy ra, đó là một cỗ cự nỏ cao mười mét, mỗi một cái linh kiện đều lấp loé ánh sáng màu vàng, giống như là được tạo thành từ năng lượng, tràn ngập lực lượng làm cho người ta phải sợ hãi.
"Đây là cái gì?" Sắc mặt của Tổ Thần biến hóa.
"Cái này sao?" Thánh Giả dữ tợn nói: "Ta gọi nó là Tru Thần Nỏ!"
Xoạt! Thánh Giả lành lạnh phất tay.
Oanh! Vệt sáng vàng kinh khủng nối liền trời đất! Cỗ Tru Thần Nỏ kia bắn ra một vệt sáng vàng, dường như đem toàn bộ thế giới tách rời, phân chia đất trời từ một thành hai, chỉ có một vệt ánh sáng màu vàng, lấp lánh ở chính giữa.
Phốc! Vệt sáng vàng xỏ xuyên qua thân thể của Tổ Thần, đóng đinh trên mặt đất.
"Rống!" Tổ Thần điên cuồng vật lộn, đất đai không ngừng rung động.
Nhưng mà, cho dù khí lực của hắn mạnh mẽ như thế nào, vệt ánh sáng vàng kinh khủng vẫn vững vàng đóng đinh hắn lên trên mặt đất, không có cách nào động đậy được nửa phần, mà vào lúc này, Thánh Giả lại xuất thủ một lần nữa.
"Tru Thần Nỏ tuy không thể giết ngươi, thế nhưng lại có thể khiến cho ngươi không có cách nào hành động." Thánh Giả lạnh lùng nói.
"Chuyện còn lại...sẽ tới phiên ta!"
Oanh! Thánh Giả bước ra một bước, kèm theo hào quang đầy trời, đánh xuống thân thể của Tổ Thần.
Mà vào lúc này, ba người Trần Phong cũng không ngờ được, Tổ Thần vừa mới giao nhiệm vụ cho bọn hắn, thế mà ngay lập tức bị Thánh Giả ngược đãi, nhìn tình cảnh này, nói không chừng Tổ Thần muốn trốn cũng không thoát!
Cái Tru Thần Nỏ kia...Trần Phong thò đầu ra nhìn thoáng qua, quá mức kinh người! Vẻn vẹn chỉ là một chút năng lượng tản ra cũng đủ để làm cho trong lòng của hắn cảm thấy run sợ.
Còn cái vị được gọi là Thánh Giả kia... dường như cũng có bộ dáng như nhân loại bình thường. Cũng không đúng, Trần Phong nhìn thấy ở sau lưng của Thánh Giả, nhìn thấy một cái đuôi.
Ừm...cái đuôi thật dài, đây chính là lời của dã nhân, Cổ tộc cùng với dã nhân không giống nhau hay sao?
Ngay cả những người Cổ tộc khác, Trần Phong nhìn lướt qua một vòng, có người giống như là mình người đầu ngựa, có người giống như là mình người thân rắn, cũng có người có đôi mắt to như cá chết.
Những người này...không, những sinh vật này, chính là Cổ tộc hay sao? Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến một cái tên quen thuộc - Thú Nhân!
Cho dù bọn hắn được gọi với cái tên cao cao tại thượng là Cổ tộc, thế nhưng bọn hắn vẫn là Thú Nhân! Chỉ bất quá, cùng với sự hiểu biết của Trần Phong về Thú Nhân trong tiểu thuyết, Thú Nhân ở nơi này, vô luận là theo chủng loại hay là theo trình độ biến dị mà so sánh, chỉ có hơn chứ không có kém!
Những người này, mới thật sự là Thú Nhân! Ngoại trừ vị Thánh Giả kia, phần lớn Cổ tộc đều có trình độ hoá thú vô cùng cao!
"Thực lực cùng với trình độ hóa thú không có quan hệ hay sao?" Trần Phong suy đoán.
Chỉ là, cái ý nghĩ này vừa mới hiển hiện.
"Oanh!" Có một tiếng nổ vang thật lớn, vị Thánh Giả chân đạp hư không kia, thế mà biến thành một con chim có hai cánh to lớn, mang theo một cái đuôi thật dài, nguyên lai, hắn mới là người có trình độ hoá thú cao nhất!
"Oanh!" Thực lực của Thánh Giả hóa thú hoàn toàn tăng vọt trong nháy mắt, Tổ Thần nguyên bản còn có thể ngăn chặn đòn công kích liền trở nên hấp hối.
Bị một kích của Tru Thần Nỏ xuyên thủng, đóng đinh ở trên mặt đất, lại đứng trước công kích của Thánh Giả hóa thú hoàn toàn, kết cục của Tổ Thần, dường như không cần nghĩ cũng có thể biết!
"Đi!" Ba người Trần Phong liếc nhau, Tổ Thần đã bị nhốt, chiến tranh bùng nổ, Cổ tộc cùng với dã nhân đánh nhau thành một đoàn, toàn bộ cung điện cũng trở nên hỗn loạn tưng bừng, căn bản không có người nào để ý đến mấy tiểu nhân vật như bọn hắn! Hiện tại, chính là cơ hội tốt nhất để rời đi.
Xoạt! Ba người điên cuồng hướng về nơi truyền thừa của dã nhân chạy đi.
"Ồ?" Đám người Cổ tộc liếc mắt nhìn bọn hắn, cho dù không cảm nhận được khí tức thuộc về đồng loại Cổ tộc, thế nhưng bằng vào bộ dáng của mấy người kia, khẳng định không phải là dã nhân!
Đội ngũ lần này lại phái tới mấy Thú Nhân có trình độ hoá thú thấp như vậy sao? Bọn hắn suy đoán như vậy, cho nên, đám Cổ tộc này cũng không có động thủ.
Mà những dã nhân kia thì càng không để ý tới, coi như thỉnh thoảng chú ý tới, cũng biết đây chính là "người một nhà" mà Tổ Thần mới triệu kiến, sẽ càng không động thủ, cho nên, ở bên trong một mảnh hỗn chiến này, ba người Trần Phong lại có thể thuận lợi chạy trốn tới nơi truyền thừa, ở nơi đó...chính là hạch tâm của tộc dã nhân!
"Tạch...!" Trần Phong phá huỷ lá chắn, ba người bước vào nơi truyền thừa.
Ô...ô...n...g —— Năng lượng quen thuộc lấp lánh hào quang, theo việc lá chắn vỡ tan, lực lượng của nguồn năng lượng tinh khiết, cũng trong nháy mắt này tỏa ra, ở nơi truyền thừa này, có một lượng lớn nguồn năng lượng tinh khiết!
Thời điểm mà Cổ tộc phát động chiến tranh quá mức xảo diệu! Tổ Thần bị công kích, bây giờ căn bản sẽ không có cách nào chú ý đến bọn hắn, bọn hắn có thể dễ dàng thu hoạch nguồn năng lượng tinh khiết, sau đó thuận lợi xuyên việt trở về! Cực kỳ đơn giản!
Khổng Bạch nhanh chóng chạy đến nơi đặt nguồn năng lượng tinh khiết.
Chỉ có điều khiến cho người ta bất ngờ chính là, đúng vào lúc này, Thánh Giả ở chỗ xa xa kia dường như đã chú ý đến động tĩnh ở nơi này, dường như thấy được những nguồn năng lượng tinh khiết ở trong này.
"Tới đó!" Thánh Giả lạnh lùng chỉ một ngón tay.
"Rào!" Một lượng lớn Cổ tộc vọt tới.
"Rống!!!" Dã nhân tức giận mong muốn phản kháng, lại bị Thánh Giả phất tay đập chết một mảng lớn.
Oanh! Hư không rung động, kèm theo tiếng rít gào tức giận, con Cự Long kinh khủng màu đỏ rốt cục cũng xuất hiện.
"Ngươi rốt cục cũng đã xuất hiện." Trên khóe miệng của Thánh Giả lộ ra một nụ cười: "Một mạch đồ đằng dã nhân!"
Tru Thần Nỏ
Cái thế giới này cũng không phải chỉ có hai cái thế lực! Bọn hắn nếu như bây giờ phát động chiến tranh toàn diện, Yêu Thần chẳng phải là sẽ trở thành ngư ông đắc lợi? Đám người Cổ tộc này, có phải là điên rồi hay không!
Oanh! Quân đội dã nhân đem đợt Cổ tộc thứ nhất đánh tan.
"Thánh Giả! Cuộc chiến giữa ngươi và ta, không sợ Yêu Thần chiếm tiện nghi?" Tổ Thần phẫn nộ nói.
"Bọn hắn?" Trên khóe miệng của Thánh Giả lộ ra một nụ cười, nói: "Bọn hắn sao..."
"Ha ha, chắc hẳn là sẽ huỷ diệt như các ngươi a?" Thánh Giả nghiền ngẫm nói ra.
"Cái gì?" Sắc mặt của Tổ Thần trở thành nghiêm túc, hắn thế mới hiểu, cái tên Thánh Giả đáng chết này, thế mà đồng thời phát động chiến tranh toàn diện đối với bọn hắn cùng với Yêu Thần!
"Những giống loài bẩn thỉu như các ngươi, cuối cùng cũng không thuộc về cái thế giới này." Ánh mắt của Thánh Giả trở nên lạnh lùng.
"Như vậy...hãy để cho ta tới tịnh hoá các ngươi đi!"
Oanh! Ánh sáng nổ tung, hết thảy Cổ tộc bùng nổ toàn diện, từng đạo vầng sáng lấp lánh, làm cho người ta phải sợ hãi.
"Ngươi nếu như muốn chết, vậy thì cứ tới đi." Tổ Thần cười lạnh, bọn hắn cùng với Cổ tộc đã đấu tranh mấy trăm năm, đối với thực lực của Cổ tộc chẳng lẽ còn không hiểu rõ? Đừng nói là đồng thời tiến công hai cái thế lực, liền xem như là một cái...
Bỗng nhiên, trong doanh địa của Cổ tộc, có một cỗ cung nỏ to lớn được chậm rãi đẩy ra, đó là một cỗ cự nỏ cao mười mét, mỗi một cái linh kiện đều lấp loé ánh sáng màu vàng, giống như là được tạo thành từ năng lượng, tràn ngập lực lượng làm cho người ta phải sợ hãi.
"Đây là cái gì?" Sắc mặt của Tổ Thần biến hóa.
"Cái này sao?" Thánh Giả dữ tợn nói: "Ta gọi nó là Tru Thần Nỏ!"
Xoạt! Thánh Giả lành lạnh phất tay.
Oanh! Vệt sáng vàng kinh khủng nối liền trời đất! Cỗ Tru Thần Nỏ kia bắn ra một vệt sáng vàng, dường như đem toàn bộ thế giới tách rời, phân chia đất trời từ một thành hai, chỉ có một vệt ánh sáng màu vàng, lấp lánh ở chính giữa.
Phốc! Vệt sáng vàng xỏ xuyên qua thân thể của Tổ Thần, đóng đinh trên mặt đất.
"Rống!" Tổ Thần điên cuồng vật lộn, đất đai không ngừng rung động.
Nhưng mà, cho dù khí lực của hắn mạnh mẽ như thế nào, vệt ánh sáng vàng kinh khủng vẫn vững vàng đóng đinh hắn lên trên mặt đất, không có cách nào động đậy được nửa phần, mà vào lúc này, Thánh Giả lại xuất thủ một lần nữa.
"Tru Thần Nỏ tuy không thể giết ngươi, thế nhưng lại có thể khiến cho ngươi không có cách nào hành động." Thánh Giả lạnh lùng nói.
"Chuyện còn lại...sẽ tới phiên ta!"
Oanh! Thánh Giả bước ra một bước, kèm theo hào quang đầy trời, đánh xuống thân thể của Tổ Thần.
Mà vào lúc này, ba người Trần Phong cũng không ngờ được, Tổ Thần vừa mới giao nhiệm vụ cho bọn hắn, thế mà ngay lập tức bị Thánh Giả ngược đãi, nhìn tình cảnh này, nói không chừng Tổ Thần muốn trốn cũng không thoát!
Cái Tru Thần Nỏ kia...Trần Phong thò đầu ra nhìn thoáng qua, quá mức kinh người! Vẻn vẹn chỉ là một chút năng lượng tản ra cũng đủ để làm cho trong lòng của hắn cảm thấy run sợ.
Còn cái vị được gọi là Thánh Giả kia... dường như cũng có bộ dáng như nhân loại bình thường. Cũng không đúng, Trần Phong nhìn thấy ở sau lưng của Thánh Giả, nhìn thấy một cái đuôi.
Ừm...cái đuôi thật dài, đây chính là lời của dã nhân, Cổ tộc cùng với dã nhân không giống nhau hay sao?
Ngay cả những người Cổ tộc khác, Trần Phong nhìn lướt qua một vòng, có người giống như là mình người đầu ngựa, có người giống như là mình người thân rắn, cũng có người có đôi mắt to như cá chết.
Những người này...không, những sinh vật này, chính là Cổ tộc hay sao? Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến một cái tên quen thuộc - Thú Nhân!
Cho dù bọn hắn được gọi với cái tên cao cao tại thượng là Cổ tộc, thế nhưng bọn hắn vẫn là Thú Nhân! Chỉ bất quá, cùng với sự hiểu biết của Trần Phong về Thú Nhân trong tiểu thuyết, Thú Nhân ở nơi này, vô luận là theo chủng loại hay là theo trình độ biến dị mà so sánh, chỉ có hơn chứ không có kém!
Những người này, mới thật sự là Thú Nhân! Ngoại trừ vị Thánh Giả kia, phần lớn Cổ tộc đều có trình độ hoá thú vô cùng cao!
"Thực lực cùng với trình độ hóa thú không có quan hệ hay sao?" Trần Phong suy đoán.
Chỉ là, cái ý nghĩ này vừa mới hiển hiện.
"Oanh!" Có một tiếng nổ vang thật lớn, vị Thánh Giả chân đạp hư không kia, thế mà biến thành một con chim có hai cánh to lớn, mang theo một cái đuôi thật dài, nguyên lai, hắn mới là người có trình độ hoá thú cao nhất!
"Oanh!" Thực lực của Thánh Giả hóa thú hoàn toàn tăng vọt trong nháy mắt, Tổ Thần nguyên bản còn có thể ngăn chặn đòn công kích liền trở nên hấp hối.
Bị một kích của Tru Thần Nỏ xuyên thủng, đóng đinh ở trên mặt đất, lại đứng trước công kích của Thánh Giả hóa thú hoàn toàn, kết cục của Tổ Thần, dường như không cần nghĩ cũng có thể biết!
"Đi!" Ba người Trần Phong liếc nhau, Tổ Thần đã bị nhốt, chiến tranh bùng nổ, Cổ tộc cùng với dã nhân đánh nhau thành một đoàn, toàn bộ cung điện cũng trở nên hỗn loạn tưng bừng, căn bản không có người nào để ý đến mấy tiểu nhân vật như bọn hắn! Hiện tại, chính là cơ hội tốt nhất để rời đi.
Xoạt! Ba người điên cuồng hướng về nơi truyền thừa của dã nhân chạy đi.
"Ồ?" Đám người Cổ tộc liếc mắt nhìn bọn hắn, cho dù không cảm nhận được khí tức thuộc về đồng loại Cổ tộc, thế nhưng bằng vào bộ dáng của mấy người kia, khẳng định không phải là dã nhân!
Đội ngũ lần này lại phái tới mấy Thú Nhân có trình độ hoá thú thấp như vậy sao? Bọn hắn suy đoán như vậy, cho nên, đám Cổ tộc này cũng không có động thủ.
Mà những dã nhân kia thì càng không để ý tới, coi như thỉnh thoảng chú ý tới, cũng biết đây chính là "người một nhà" mà Tổ Thần mới triệu kiến, sẽ càng không động thủ, cho nên, ở bên trong một mảnh hỗn chiến này, ba người Trần Phong lại có thể thuận lợi chạy trốn tới nơi truyền thừa, ở nơi đó...chính là hạch tâm của tộc dã nhân!
"Tạch...!" Trần Phong phá huỷ lá chắn, ba người bước vào nơi truyền thừa.
Ô...ô...n...g —— Năng lượng quen thuộc lấp lánh hào quang, theo việc lá chắn vỡ tan, lực lượng của nguồn năng lượng tinh khiết, cũng trong nháy mắt này tỏa ra, ở nơi truyền thừa này, có một lượng lớn nguồn năng lượng tinh khiết!
Thời điểm mà Cổ tộc phát động chiến tranh quá mức xảo diệu! Tổ Thần bị công kích, bây giờ căn bản sẽ không có cách nào chú ý đến bọn hắn, bọn hắn có thể dễ dàng thu hoạch nguồn năng lượng tinh khiết, sau đó thuận lợi xuyên việt trở về! Cực kỳ đơn giản!
Khổng Bạch nhanh chóng chạy đến nơi đặt nguồn năng lượng tinh khiết.
Chỉ có điều khiến cho người ta bất ngờ chính là, đúng vào lúc này, Thánh Giả ở chỗ xa xa kia dường như đã chú ý đến động tĩnh ở nơi này, dường như thấy được những nguồn năng lượng tinh khiết ở trong này.
"Tới đó!" Thánh Giả lạnh lùng chỉ một ngón tay.
"Rào!" Một lượng lớn Cổ tộc vọt tới.
"Rống!!!" Dã nhân tức giận mong muốn phản kháng, lại bị Thánh Giả phất tay đập chết một mảng lớn.
Oanh! Hư không rung động, kèm theo tiếng rít gào tức giận, con Cự Long kinh khủng màu đỏ rốt cục cũng xuất hiện.
"Ngươi rốt cục cũng đã xuất hiện." Trên khóe miệng của Thánh Giả lộ ra một nụ cười: "Một mạch đồ đằng dã nhân!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.