Chương 1312: Cân bằng
Tiểu Tiểu Vũ
20/03/2013
Vua Phỉ Thúy tới Lý Dương cũng không ngạc nhiên, mấy ngày trước vua Phỉ THúy còn đặc ý nói với anh phải một mình tới gặp anh.
Lý Dương chỉ không ngờ 3 vị tộc trưởng tướng quân Kuba cũng cùng đến, đây có thể là đại bản doanh của gia tộc Thornton, bản thân lại là khách quan trọng nhất của tướng quân Thornton theo lẽ thường họ không có cơ hội gặp một mình mới đúng.
- Trần lão, Lý tiên sinh xin phép đi trước, mong thứ lỗi.
Vua Phỉ Thúy đi đến phía trước, nơi Lý Dương ở là một cái sân nhỏ, vừa bước vào trong phòng khách vua Phỉ Thúy liền nói một câu, nói xong còn khom lưng cúi đầu.
Ba người tướng quân Kuba đi phía sau ông cũng vội vàng khom lưng hành lễ.
Người ở trong sân này chỉ có Lý Dương và Trần Vô Cực, Trần Vô Cực sau khi đến Myanma chưa rời đi, nhân mấy ngày này giao lưu với Lý Dương về công phu khắc pháp.
Trần Vô Cực có thể học hỏi được nhiều từ Lý Dương, điều này cũng làm ông vô cùng cảm thán, bây giờ những thứ ông có thể dạy Lý Dương không nhiều, ngược lại Lý Dương còn có thể giúp ông không ít,
- Lão Mã khi nào anh trở nên khách khí như vậy.
Trần Vô Cực cười một tiếng, đón vua Phỉ Thúy vào lại quay đầu nhìn Lý Dương.
Trần Vô Cực không ngốc, mấy người này nhìn là biết có ý đến, họ chắc chắc không phải tìm ông, mấy người này đến đây là tìm Lý Dương.
Trần Vô Cực mặc dù không chú ý việc ở Myanma nhưng dù sao bây giờ ông cũng ở đây, mấy ngày nay cũng nghe nói một số chuyện, năm đại gia tộc Myanma, Thornton và gia tộc Ka Longsha dưới sự giúp đỡ của Lý Dương đạt được một mạch khoáng cực lớn, bây giờ sống một cách rất thoải mái.
Ngược lại 3 gia tộc khác bây giờ lại sống một cách khó khăn.
Bây giờ mấy người này đi cùng vua Phỉ Thúy tới đây Trần Vô Cực cũng có thể đoán ra dụng ý của họ.
- Trần lão, anh mạnh hơn chúng tôi nhiều.
Sau khi ngồi xuống vua Phỉ Thúy cảm thán nói một câu, nhìn ánh mắt Lý Dương càng thêm phức tạp.
Lý Dương tương lai chắc chắn có thành tựu, điểm này vua Phỉ Thúy đã nhận định rồi, thậm chí vua Phỉ THúy tin Lý Dương nhất định có thể có được thành tích mà người khác không thể tưởng tượng được.
Ông chỉ không ngờ ngày hôm nay lại đến nhanh như vậy, Lý Dương mới 27 tuổi, đã trở thành tông sư của ngành điêu khắc ngọc.
Một người mới chỉ tiếp xúc với ngành điêu khắc ngọc 2 năm lại đột phá trở thành tông sư, đây không chỉ là thiên tài mà có thể nói là thiên tài 10 nghìn năm không gặp được.
Trần Vô Cực khi nhận Lý Dương làm đồ đệ mấy tiền bối già Hồng lão, vua Phỉ Thúy đều không tán đồng, bây giờ mới thấy quyết định của Trần Vô Cực lúc đó là vô cùng chính xác, mọi người mới nói là có con mắt nhìn.
Nghĩ đến lúc đó lại nghĩ đến Lý Dương bây giờ vua Phỉ Thúy mới thấy cảm thán vô cùng.
- Lão Mã, nhìn thạch tôi không bằng anh nhưng nhìn người tôi tin tôi thắng anh một bậc.
Trần Vô Cực vuốt râu cười, vua Phỉ Thúy không đề cập đến ý định đến, ông cũng không nói, Lý Dương bên cạnh tự rót trà cho mỗi người một cốc.
Mấy người tướng quân Kuba khi nhận trà từ Lý Dương đều vội vàng đứng lên.
Mấy tướng quân này, mấy gia tộc này khi đối diện với Lý Dương tâm lý có chút phức tạp.
Ngày đầu khi Lý Dương mới bước vào nghề có thể nói người coi trọng anh không có mấy, thậm chí họ đều không biết sự có mặt của Lý Dương, chỉ có Sang Dala mượng cơ hội đi Trung Quốc để lập mối quan hệ với thiên tài trẻ tuổi này.
Ai cũng không ngờ mối quan hệ này lại thay đổi họ, thay đổi vận mệnh của Myanma.
- Trần lão, lần này chúng tôi đến có việc muốn tìm Lý tiên sinh, chúng tôi bây giờ rất cần sự giúp đỡ của Lý tiên sinh.
Bưng trà vua Phỉ Thúy không uống mà nhìn Lý Dương nói luôn ý định đến.
Vua Phỉ Thúy nói rất thẳng thậm chí còn dùng “chúng tôi” có thể thấy lần này ông đến đại diện cho ba gia tộc lớn, lần này phải nhờ sự giúp đỡ của Lý Dương chắc chắn không đi đâu.
- Mã lão tiên sinh, tôi và Tuấn Đào là bạn, cũng là đồng nghiệp hợp tác, ngài có chuyện gì cứ nói với tôi là được.
Lý Dương cúi đầu nghĩ một lát khẽ trả lời một câu.
Ý định đến của vua Phỉ Thúy rất rõ ràng, ông hiểu tình huống trước mắt nhiều hơn Trần Vô Cực, biết những người này đang sống những ngày tháng khó khăn thậm chí có nguy cơ diệt vong.
Tình hình này kéo dài họ sống một cách khó khăn, Thornton những ngày này lại rất thoải mái.
Lý Dương là khách tướng quân Thornton mời tới, cũng là bạn tốt của Sang Dala, anh không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai bên cho nên mới đặc ý điểm danh, anh và Mã Tuấn Đào là bạn điểm này.
Điều này phải đợi nói với vua Phỉ Thúy, ông là tiền bối của tôi lại là bố của bạn tôi, nếu ông có việc tôi chắc chắn sẽ giúp, đổi thành người khác thì quên đi.
Vua Phỉ Thúy nhìn Lý Dương, từ từ nói: - Lý Dương, trong thời gian tham gia đại sư Trác lão đã gọi điện cho tôi.
- Trác lão gọi điện cho ngài?
Lý Dương kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ vua Phỉ Thúy lại nói ra chuyện này.
Vua Phỉ Thúy gật đầu nói: - Đúng, ông ấy gọi cho tôi cũng không quan trọng, kỳ thực khi ấy người ông muốn liên lạc nhất là cậu, chỉ là cậu đang tham gia đại sư điêu khắc ngọc ông sợ ảnh hưởng tới cậu làm cậu phân tâm cho nên mới không gọi cho cậu.
- Người Trác lão muốn tìm là tôi?
Lý Dương tỏ vẻ rất ngạc nhiên, những điều vua Phỉ THúy nói anh không hề biết bây giờ Trác lão đã qua đời cũng không thể kiểm chứng.
- Đúng, kỳ thực lúc đó bọn tướng quân Kuba đã tìm đến Trác lão, đề nghị Trác lão làm người trung gian muốn tìm cậu giúp họ đổ khoáng một lần.
Vua Phỉ Thúy lại gật đầu lần nữa, lần này không có rõ ràng những lời cần nói đều đã nói ra rồi.
Lý Dương cau mày lại, vua Phỉ Thúy đến giúp bọn tướng quân Kuba Lý Dương không quan tâm, dù sao quan hệ của vua Phỉ Thúy và tướng quân Kuba rất tốt.
Nhưng Trác lão cũng sẽ làm như vậy, Lý Dương có chút nghi ngờ.
Trong lòng Lý Dương thậm chí có chút hoài nghi, những chuyện này Trác lão chưa hề nói qua mà là vua Phỉ Thúy cố ý nói như vậy lại mượn danh của Trác lão.
- Mã lão tiên sinh, nói đến đổ khoáng ngài là bậc tiền bối mà.
Sự hoài nghi trong lòng Lý Dương không nói ra, kiểu nghi ngờ này cũng bình thường, bây giờ Trác lão không ở đây vua Phỉ Thúy nói như vậy muốn người khác không nghi ngờ gì rất khó.
- Tôi già rồi.
Vua Phỉ Thúy cười một cách khổ sở. Dường như biết cách nghĩ của Lý Dương, lại nhẹ nhàng nói: - Tôi bây giờ không như trước, muốn giúp cũng lực bất tòng tâm, Trác lão cũng biết điều này, khi chúng tôi nói chuyện còn cảm thán, thiên hạ sau này vẫn phải nhờ cậy cậu.
- Lý tiên sinh, tất cả những điều Mã lão tiên sinh nói đều là sự thật, kỳ thực việc này Thornton cũng biết nếu không chúng tôi làm sao có thể cùng đến tìm cậu ở đây.
Tướng quân Kuba chua xót lắc đầu, nhìn Lý Dương rất thành khẩn.
Lông mày Lý Dương lại nhảy lên, lời của tướng quân Kuba anh lại có chút tán đồng, đây là địa bàn của tướng quân Thornton, tất cả hành động của đối thủ cạnh tranh đều nằm trong tay anh.
Phải nói mấy người họ cùng nhau tới tìm mình Thornton không biết, bản thân Lý Dương không thể tin.
Thornton biết không ngăn cản hoặc không tìm hiểu tình hình vốn có vấn đề này.
- Lý Dương, cậu biết tất cả điều này là vì sao không? Vua Phỉ Thúy nhìn Lý Dương nhẹ nhàng hỏi.
Lý Dương cau mày vẫn không nói gì, Trần Vô Cực bên cạnh đột nhiên nói một câu.
- Có phải là vì sự cân bằng.
Cân bằng, hai chữ này đột nhiên xuất hiện trong đầu Lý Dương, Trần Vô Cực bên ngoài cuộc tỉnh táo nhìn thấy điểm này, Lý Dương sau khi được thức tỉnh cũng hiểu ra điều này.
Vua Phỉ Thúy gật đầu: - Trần lão nói chính xác, đúng là vì sự cân bằng, bọn Kuba mặc dù sắp rơi vào đường cùng nhưng dù sao cũng chưa tuyệt đường, họ sẽ cố một lần, tới lúc Thornton có thể giữ được một khoáng mạch siêu lớn thì vẫn chưa biết thế nào.
Vua Phỉ Thúy nói rõ ràng như vậy Lý Dương bây giờ hoàn toàn hiểu chuyện gì.
Sự cân bằng, thực sự là vì sự cân bằng, Myanma vốn có 5 đại gia tộc, 5 đại gia tộc mặc dù có nội đấu nhưng khi đối ngoại vẫn nhất trí, nếu không sớm đã bị quân chính phủ diệt trừ.
Hiện nay sự phát triển của 5 gia tộc đang ở trạng thái không cân bằng, bọn tướng quân Kuba nếu không cải thiện tình hình này thì hoặc sẽ bị đào thải hoặc sẽ phải dùng vũ lực chiến đấu với Thornton giành quyền của những mạch khoáng siêu lớn.
Hai điểm này hiển nhiên là điều Thornton muốn, bây giờ gia tộc Thornton phát triển tốt nhưng vẫn chưa phát triển đến mức có thể độc lập đối phó với quân chính phủ.
Như vậy ba gia tộc tướng quân Kuba nếu rút tài chính ra đưa thành viên gia tộc ra nước ngoài thì 5 gia tộc trong nháy mắt mất đi 3, và thế lực của quân chính phủ rơi xuống mức thấp nhất.
Trong thời gian này quân chính phủ đối phó với họ có thể nói là đơn giản hơn nhiều so với bình thường.
Phải nói quân chính phủ không bắt cơ hội này, bỏ qua Thornton, để Thornton yên tâm phát triển, việc này bản thân Thornton cũng không tin, cho nên lúc này anh không thể để bọn Kuba rút lui, phải buộc chặt lại với nhau.
Tình hình này và lúc Thornton bị tranh đảng không giống nhau.
Lúc đó bọn Kuba dù sao cũng là 3 nhà, mà còn có thể mượn sức gia tộc Lalong Ka Longsha chỉ đánh ép một mình Thornton, 5 gia tộc mất 1 và mất 3 tuyệt đối là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Mà vì quan hệ của Lý Dương bây giờ Thornton không có cơ hội như Kuba ngày đó, có thể chỉ đánh ép một mình Kuba.
Huống hồ đây vẫn chỉ là khả năng bọn Kuba có thể rút, nếu 3 gia tộc Kuba không cam tâm, phải chiến đấu với gia tộc Thornton thì sự hủy diệt của 5 gia tộc có thể ngay trước mắt.
Trong tình hình này cho dù Thornton không cam tâm cũng phải để bọn Kuba một con đường sống.
Đường sống này bây giờ chỉ có một người có thể quyết định, người này chính là Lý Dương, Lý Dương có 1/3 cổ phần của mạch khoáng siêu lớn, lại là chuyên gia đổ khoáng lợi hại nhất trên thế giới hiện nay, chỉ cần Lý Dương muốn giúp họ chắc chắn có thể vượt qua nguy cơ lần này.
Còn về sự cạnh tranh về sau thì sau này tính.
- Lý tiên sinh, nếu cậu đồng ý giúp bất luận đổ ra khoáng mạch gì 3 gia tộc chúng tôi cũng chỉ lấy 5 phần, mặt khác phí khai thác chúng tôi chịu hoàn toàn, cậu chỉ cần đổ khoáng là được.
Nhìn Lý Dương có chút lung lay Kuba lập tức nói một câu, Husu, Potong bên cạnh anh cũng nhìn Lý Dương, lúc này Lý Dương là người nắm vận mệnh tương lai của họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.