Chương 1313: Lợi ích của Lý Dương
Tiểu Tiểu Vũ
20/03/2013
Trực tiếp phân thành 5, còn chưa cần Lý Dương đầu nhập tướng quân Kuba thực sự biểu lộ thành ý của họ.
Điều kiện này so với điều kiện hợp tác với Thornton khi trước còn tốt hơn nhiều, hợp tác với Thornton chia đều 3 nhà bất luận lợi ích hay đầu nhập là như nhau.
Nhưng tình hình bây giờ cũng khác, Lý Dương và bọn Kuba không có quan hệ gì, bọn Kuba phải thuyết phục Lý Dương giúp đỡ phải trả nhiều giá hơn.
Mặt khác từ điều kiện bọn Kuba đưa ra có thể thấy họ bây giờ thực sự bị ép không còn cách nào khác chỉ có thể dùng giá lớn để mượn sức Lý Dương cao thủ đổ khoáng này, hi vọng vó thể thay đổi vận mệnh gia tộc.
Kuba, Husu và Potong ba vị tướng quân, lúc này đều nhìn Lý Dương với vẻ kỳ vọng.
Lý Dương ngồi ở đó, đúng 3 phút mới từ từ trả lời: - Tôi suy nghĩ một lát được không? Hai ngày nay tôi không đi đâu, ngày mai sẽ trả lời các anh.
- Chắc chắn rồi, anh cứ từ từ suy nghĩ, vậy ngày mai chúng tôi đợi tin tức tốt của anh.
Ba người Kuba nhìn nhau cuối cùng do Kuba gật đầu trả lời, Lý Dương không từ chối ngay là tốt rồi, việc này họ vẫn còn hi vọng.
- Trần lão, Lý Dương, vậy chúng tôi không làm phiền nữa, hi vọng ngày mai có thể nhận được tin tốt từ các anh.
Có được sự hồi đáp của Lý Dương vua Phỉ Thúy cũng đứng dậy cáo từ, ông lần này vốn là người giới thiệu bây giờ mục đích đã đạt được không cần thiết phải ở lại nữa.
Ông hôm nay sẽ rời khỏi Myanma, đưa tro cốt của Trác lão về nước, an táng Trác lão tại quê nhà.
An táng lần này vua Phỉ Thúy không cho ai đi theo, chỉ có một mình mang Trác lão về, ông không muốn người khác biết nơi an táng cuối cùng của Trác lão. Như vậy có thể để Trác lão yên tĩnh an nghỉ.
Vua Phỉ Thúy vừa bước đi Sang Dala bước vào, Sang Dala tới đây lúc này Lý Dương không hề ngạc nhiên.
Trong tình huống bình thường anh phải xuất hiện sớm mới đúng, như vậy có thể biết mục đích bọn Kuba tìm Lý Dương, khi có gì không đúng còn có thể làm loạn.
Sang Dala xuất hiện sau khi Kuba rời đi, điều này cũng làm Lý Dương tin lời của vua Phỉ Thúy.
Myanma bây giờ thực sự cần một sự cân bằng.
Nếu thực sự là như vậy Trác lão rất có khả năng đã gọi điện thoại cho vua Phỉ Thúy, cũng đồng ý Kuba chờ người giới thiệu, chỉ là Trác lão ra đi vội vàng lại nhanh nên việc làm người giới thiệu này không thành.
- Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?
Lý Dương ngồi ở ghế sô pha, cũng không mời Sang Dala ngồi xuống, còn trà cũng không rót, Sang Dala không phải người ngoài Lý Dương không cần khách khí với anh.
- Cậu đều rõ hết rồi sao lại hỏi tôi?
Sang Dala cười một tiếng tự rót cho mình một cốc trà, anh thực ra đến từ sớm nhưng không vào.
Phán đoán của Lý Dương không sai, bây giờ Myanma thực sự cần một sự cân bằng, Thornton cũng không dám ép bọn Kuba quá, gia tộc Thornton bây giờ vẫn không đủ sức để ứng phó với ba gia tộc lớn kia.
Đối với điều này Sang Dala rất buồn bực nhưng cũng bất đắc dĩ.
Nếu cho họ thời gian không cần quá lâu, có thể phát triển 10 năm anh tin có thể làm gia tộc mình theo kịp với quân chính phủ, lúc đó không còn quan hệ với ba đại gia tộc kia.
Đáng tiếc anh không có thời gian, họ trước kia và Kuba bây giờ giống nhau, suýt bị mất đi, đều là vì Lý Dương đổ tăng một mạch khoáng lớn. Cuối cùng mới thay đổi được vận mệnh, thời gian thay đổi vận mệnh này thực sự rất ngắn không đủ để cải thiện hoàn toàn thực lực của cả gia tộc.
- Tôi muốn chính miệng anh nói ra.
Lý Dương trừng mắt, Sang Dala lập tức không cười nữa, biểu lộ cũng nghiêm túc hẳn.
Nhìn Lý Dương Sang Dala chần chừ một chút mới nói: - Ý của chú tôi là để họ kiên trì mấy năm, họ bây giờ chưa độc lập được, đương nhiên rồi, cụ thể làm thế nào cậu nắm rõ nhất, họ chia phần cho cậu nhiều hơn chúng tôi nhiều, haiz, thật đáng tiếc.
Sang Dala nói lại thở dài.
Sự đáng tiếc này là anh nói thật lòng sau khi biết gia tộc sớm muộn cũng rơi vào trong tay anh, 3 gia tộc lớn có thể do chú trực tiếp đánh bại, anh có thể bớt đi chút phiền phức, điều này có nghĩa là sau này anh vẫn phải đối diện với những phiền phức này.
- Tôi hiểu rồi, tôi sẽ suy nghĩ.
Lý Dương gật đầu, Sang Dala chính miệng xác nhận để anh biết bọn Kuba không nói dối.
Điều này cũng làm Lý Dương nghĩ đến một câu, trên thế giới này không có kẻ thù vĩnh viễn, có chỉ là lợi ích vĩnh viễn, Sang Dala và Kuba đã từng là hai người nước lửa không dung, bây giờ lại trở thành cùng nhau phát triển, cùng trên một ngựa.
- Lý Dương, cảm ơn cậu.
Sang Dala nhìn Lý Dương đột nhiên nói một câu, Lý Dương hơi ngạc nhiên lập tức lắc đầu cười.
Sang Dala chắc chắn biết rồi, Lý Dương ban nãy không trực tiếp trả lời Kuba bây giờ hỏi Sang Dala nhắc lại điều kiện của bọn Kuba, người ở giữa chính là Sang Dala.
Cho dù nói thế nào về việc này ba gia tộc lớn đều áy náy với Thornton, điều này có nghĩa là tạm thời để gia tộc Thornton trở thành gia tộc đứng đầu năm đại gia tộc.
Đây mới là lý do Sang Dala nói cảm ơn.
Nhưng điều kiện của bọn tướng quân Kuba có sức hấp dẫn với Lý Dương không ít, chia 50% có nghĩa là một mạch khoáng đổ ra Lý Dương có một nửa.
Mà Lý Dương không cần làm gì chỉ ngồi phân tiền là được.
Việc tốt như vậy Lý Dương không muốn từ chối, cũng không có lý do từ chối, Lý Dương có năng lực đặc thù đặc biệt sau khi tiến hóa đổ khoáng sẽ dễ dàng hơn, điều này có nghĩa 5 đại gia tộc của Myanma phải đưa tiền cho anh.
Số tiền này không lấy cũng phí.
Chỗ Lý Dương bây giờ dùng tiền có rất nhiều, quỹ của Lý Dương trong nước mỗi năm đều cần số tiền lớn, có số tiền này có thể giúp đỡ nhiều đứa trẻ để chúng yên tâm học hành không phải lo cuộc sống bấp bênh.
Mặt khác có số tiền này quỹ sau này của viện bảo tàng cũng không cần phải lo nữa, đây dù sao là Myanma, kiếm được tiền ở nước ngoài mang về nước mình tiêu cũng có cảm giác có công.
Cũng có thể nói lần này sau khi gặp được Sang Dala, trong lòng Lý Dương đã có quyết định.
Khi Lý Dương và Sang Dala nói chuyện Trần Vô Cực vẫn ở trong sân, ông đang hướng dẫn Triệu Khuê và Hải Đông luyện võ, hai người đều rất có hứng thú với thái cực. Gần đây chăm chỉ tập luyện.Đúng lúc có một số vấn đề có thể hỏi Trần Vô Cực chỉ dẫn.
Công pháp thái cực của Lý Dương rất cao nhưng xét về kinh nghiệm thì chắc chắn không bằng Trần Vô Cực.
Sang Dala đi rồi, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, tang lễ của Trác lão xong anh càng bận hơn, hiện tại gia tộc phát triển tốt Thornton cũng yên tâm ủy quyền, Sang Dala bây giờ rất có thực lực.
Lý Dương tiễn Sang Dala vừa trở về Trần Vô Cực cười nói với anh: - Lý Dương, tới Mandalay nhiều ngày như vậy vẫn chưa ra ngoài, nếu hôm nay không có việc gì thì ra ngoài đi dạo đi.
- Bên ngoài?
Lý Dương ngạc nhiên lập tức cười: - Cái này không vấn đề gì, tôi bỏ qua rồi, tôi sẽ gọi xe ngay dẫn ngài đi dạo một vòng.
Kỳ thực đối với Lý Dương Mandalay thực sự không có gì đẹp, ngay cả tam tuyến quốc nội cũng không đẹp, cả Myanma cũng có mấy chỗ đẹp.
Đây chỉ là đối với bản thân Lý Dương, anh dù sao cũng tới Mandalay nhiều lần rồi, nhưng đối với Trần Vô Cực lại khác.
Ở đây dù sao cũng là nơi đất khách quê người, Trần Vô Cực muốn ra ngoài Lý Dương có thể hiểu.
Ở nơi này Lý Dương chính là khách quan trọng nhất, người ở đây đều biết cuộc sống của họ tại sao lại thay đổi mà Lý Dương có thực lực, người ở đây đối với người thực sự có bản lĩnh vô cùng tôn trọng.
Lý Dương cần xe không có vấn đề gì, một lúc một chiếc Hummer, một chiêc thương mại, một chiếc quân sự đều tới.
Trên 3 chiếc xe quân sự đều có mười quân nhân mặc đồng phục, đây là người bảo vệ cho bọn Lý Dương khi ra ngoài.
Nhìn thấy đội này Trần Vô Cực có chút ngạc nhiên.
Đối với điều này Lý Dương có chút bất đắc dĩ nhưng cũng chấp nhận, chỉ là yêu cầu những người này đứng xa một chút không làm phiền đến mình, bên cạnh anh đã có Triệu Khuê và Hải Đông, còn có Triệu Vĩnh bí mật bảo vệ là đủ rồi.
Hơn nữa chỉ cần không có vũ khí nóng gì thì ở Myanma đối thủ của anh và Trần Vô Cực không có ai, hai người họ thái cực đều đã luyện đến cấp cao, bình thường đều có thể ứng phó được mấy người.
Mandalay Lý Dương ấn tượng nhất là chợ lớn.
Lần này Lưu Cương không đi theo, Triệu Khuê lái xe, xe đi thẳng tới chợ lớn, Triệu Khuê đi cùng Lý Dương lần trước rồi đường xá cũng thuộc hơn.
- Lý Dương, có phải cậu đồng ý với bọn họ rồi?
Trên xe Trần Vô Cực tiện hỏi một câu, việc ông hỏi là việc tướng quân Kuba.
Mặc dù ngày mai trả lời nhưng trong lòng Lý Dương lúc này thực sự đã có quyết định.
- Là như này, đồng ý với họ đối với tôi cũng không có gì xấu, tôi rất tin tưởng vào năng lực đổ khoáng của mình.
Lý Dương gật đầu, anh cứ tưởng Trần Vô Cực lo lắng cho anh, sợ anh không đổ ra khoáng, có năng lực đặc thù chỉ cần có khoáng Lý Dương tin bản thân mình có thể tìm ra nó, bây giờ năng lực đặc thù của anh tiến hóa rất cao rồi.
- Tôi cũng rất tin tưởng cậu.
Trần Vô Cực hơi cười, tiếp tục nói: - Nhưng nếu phải giúp cậu hãy giúp họ một lần, ít nhất cũng cho họ cơ hội có thể duy trì tình trạng bây giờ.
Lý Dương ngạc nhiên quay đầu, có chút nghi ngờ nhìn Trần Vô Cực, anh không hiểu Trần Vô Cực tại sao lại nói giúp bọn Kuba,
Nhìn Lý Dương Trần Vô Cực lại cười, nói khẽ: - Cậu không cảm thấy tình hình này có lợi cho cậu sao, cứ một mình lời nói của cậu cũng giảm đi nhiều.
Lý Dương sửng sốt ngẩng đầu lên.
Anh hiểu ý của Trần Vô Cực, bây giờ Myanma là 5 gia tộc lớn cùng bắt tay với quân chính phủ, mà nguồn tài chính của 5 gia tộc lớn đều ở mạch khoáng Phỉ Thúy, điều này chắc chắn họ phải dựa vào Lý Dương.
5 nhà cùng nhau cạnh tranh, 5 nhà đó đều coi trọng Lý Dương, thái độ đối với Lý Dương cũng tốt, như vậy lợi ích Lý Dương đạt được cũng càng lớn.
Nếu còn lại một nhà thì sự tin cậy của Lý Dương không lớn đến vậy, mặc dù nói cũng coi trọng nhưng lợi ích Lý Dương đạt được và lời nói chắc chắn giảm nhiều.
Trần Vô Cực là người từng trải, cũng là người nhiều tuổi, ông rất hiểu thế cục của Myanma, chỉ có như vậy mới có thể tranh được lợi ích lớn nhất cho Lý Dương.
Đối với Trần Vô Cực mà nói lợi ích của Lý Dương là quan trọng nhất, cho nên ông mới cố ý bảo Lý Dương đi để nói những điều này, chứ không phải thực sự muốn đi ngắm cảnh thành phố nước ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.