Chương 96: Đấu đài (1)
Phong Trần Lãng Tử
20/02/2019
“Chào mừng em đến với Thế Giới Ngầm –Tự Do Hắc Quyền!”
“Tự do…Hắc quyền… (0.0)?!”
Hitomi lẩm bẩm, nhắm mắt lại điều chỉnh suy nghĩ trong đầu. Khi mở ra, hai con ngươi đã là một mảnh thanh minh, bình thản không chút gợn sóng.
“Thế chúng ta đến đây làm gì, sen-pai!?”
“Giúp em mở mang kiến thức…” –Edge Shot nhẹ nhàng nói, “Xã hội này, phức tạp lắm Kizari…Không phải chỉ anh hùng, mới là chúa cứu thế…Và không phải bất cứ kẻ nào làm ác cũng là tội phạm!”
“Có nhiều việc, thân bất do kỉ…Có nhiều người, chỉ chiến đấu vì lý tưởng của bản thân!”
“Bây giờ, chúng ta xem những trận đấu này trước đã, xong rồi em muốn đặt vấn đề, anh sẽ trả lời!”
Quan sát lấy ở tay thẻ bài, Edge Shot thông thạo dẫn Hitomi đi xuyên qua đám đông đang điên cuồng la hét, thẳng tới hàng ghế trên cùng. Nơi này chỉ có lác đác vài người, chỗ ngồi đều ngăn cách riêng biệt, nhìn qua liền cảm giác bá khí vô cùng.
Phía dưới trận chiến vẫn còn đang tiếp tục…
“THƯA QUÝ VỊ NGỒI Ở ĐÂY…CUỘC CHIẾN GIỮA HAI KẺ THUỘC HỆ SỨC MẠNH, NGƯỜI BÒ TÓT- NATHAN VÀ NẮM ĐẤM THÉP- ERAN SẮP ĐẾN HỒI GAY CẤN…☜(˚▽˚)☞!”
OÀNH!
Gã trọng tài vừa mới nói xong, một tiếng kêu dữ dội vang lên, được gọi là “Nắm Đấm Thép-Iron Fist” Eran bị “Người Bò Tót” nắm lấy thân thể quẳng thật mạnh, đập thẳng vào vách tường pha lê trong suốt, làm cho cả sàn thi đấu rung rinh liên tục.
“Khục…Khụ…Khụ…!” – Eran khóe miệng trào máu tươi, chật vật chống một cách tay cố gắng gượng dậy… “Ngươi…Khụ…”
“Sao hả…Dám lên đấu đài, liền chút tổn thương cỏn con ấy cũng gánh không được sao… (ノಠ益ಠ)!” –Thân hình khổng lồ kèm theo hai cặp sừng đỉnh ở trên đầu, Nathan dường như cự nhân một dạng che lấp toàn bộ ánh sáng chậm rãi bước tới, khiến cho người cảm thấy tuyệt vọng, hàm răng nhe ra cười dữ tợn.
“Đừng bỏ cuộc, Iron Fist…!”
“Đúng vậy, chỉ cần thắng hắn, số tiền mười ngàn yên sẽ thuộc về anh (-o-)!”
“Đứng dậy chiến đấu đi…Bọc thép!”
Khán giả gào thật to, nhất là mấy tay cá độ, giống như điên la ré thúc giục “Nắm Đấm Thép” tiếp tục.
Hitomi lắc lắc đầu thở dài, chỉ cần tỉnh táo có thể nhìn ra được sự chênh lệch giữa “Iron Fist” và “Người Bò Tót” là không thể bù đắp. Cùng một loại năng lực, liền gây thương tổn cho đối phương còn không thể thì lấy gì để chiến thắng.
Iron Fist đã định sẵn phải thua cuộc.
“Ta…((+_+))!”
Iron Fist vẻ mặt lưỡng lự, nhưng lại quên mất rằng, bản thân còn đang tại trong đấu trường. “Người Bò Tót” Nathan, không để phí cơ hội, khoảng cách rút ngắn, đột ngột bùng nổ xông tới.
Làm một cái lão làng “Kẻ Thủ Đài”, hắn không hề có bất kì tâm lý khinh thường đối thủ, những lời công kích hồi nãy chỉ là để Iron Fist phân tâm, đồng thời đánh nát ảo tượng cuối cùng của đối phương.
“Cho ta chết đi…(ಠ益ಠ)!”
Pặc!
“Thả ta ra...!”
“Người Bò Tót” hét lớn, chộp lấy Iron Fist, mặc cho kẻ địch giãy dụa thậm chí dùng nắm đấm sắt oan những cú như trời giáng vào thân mình.
“Chẳng khác gì gãi ngứa vậy!” –Nathan cười gằn, mười ngón tay bóp thật chặt Iron Fist khiến đối thủ gào lên đau đớn, giơ người của Iron Fist cao quá đầu…Và…
“Cho tao nằm sấp xuống…!”
Kèm theo tiếng rống của Nathan là tiếng va đập giữa thân hình của Iron Fist với mặt sàn ~~~ ẦM ~~~ Cảnh tượng bạo lực kinh khủng, nhưng dân chơi ngồi đàng trên không những không kinh sợ, ngược lại càng gào to hơn, giống như bao nhiêu mặt trái cảm xúc đều xuất hiện ở đây vậy.
“RỐNG…GGGGGG….!!!!”
Iron Fist đã bất tỉnh nhân sự, liền sàn nhà đều bị nện đến rạn nứt. “Người Bò Tót” Nathan giơ hai cánh tay của mình lên, hướng toàn thể gào thét, như một con mãnh thú tại chứng minh sức mạnh của bản thân.
“Nathan…! Nathan…!”
“Nathan! Nathan! Nathan!”
Cả đấu trường vang lên sôi sục thanh âm dành cho kẻ chiến thắng, tên bình luận viên biến mất nãy giờ, đột nhiên xuất hiện ngay trước khán đài, loa lớn:
“XIN CHÚC MỪNG NGƯỜI THỦ ĐÀI NATHAN ĐÃ BẢO VỆ THÀNH CÔNG DANH HIỆU CỦA MÌNH, HIỆN TẠI ANH ĐANG LẬP NÊN CHUỖI THẮNG LIÊN TIẾP MƯỜI TRÀNG…TẤT CẢ MỌI NGƯỜI, XIN GIÀNH CHO ANH ẤY SỰ CUỒNG NHIỆT CỔ VŨ NHẤT CỦA CHÍNH MÌNH☜(˚▽˚)☞!”
Khán đài lại bùng lên một đợt hoan hô dữ dội nữa, kéo dài gần một phút mới nguôi ngoai. Chờ đợi tâm tình của khán giả lắng xuống, bình luận viên kéo kéo khuôn mặt mạ quỷ dị nửa cười nửa khóc của mình, giọng trầm thấp, thì thào, “Vòng đấu tiếp theo, một huyền thoại mà bất cứ vị khách nào ngồi ở đây cũng đang chờ đợi…”
“Cho anh ấy ra đi…!”
“Đừng có dài dòng…Dalab…!”
“Dalab…Dalab…Dalab…!”
“Hả…( 0.0)!?”
Hitomi giật mình khi thấy mọi người giống như hít thuốc lắc một dạng, la hét còn điên cuồng hơn lúc Người Bò Tót chiến thắng nữa.
Ầm!!!
Cửa sau sàn đấu từ từ mở rộng, bóng người từ đó bước ra, đấy là một nam nhân cao đến một mét chín, cơ bắp lực lưỡng, khuôn mắt bên trên hằn ba vết sẹo phối hợp với đôi mắt dữ tợn làm người ta phải khiếp hãi.
“Người này là ai…(- _-)!”
Hitomi nhíu mày hỏi. Cậu cảm nhận được một áp lực vô danh từ kẻ ra sân trước mắt, mặc dù không đến nỗi nguy hiểm nhưng cũng đủ để chứng minh sự bất phàm của hắn.
“Dalab…Em có thể gọi như vậy. Hắn là nơi đây một trong những con át chủ bài!”
“Nơi này…Sen-pai, dưới lòng đất có người xây cất một công trình lớn từng đó, đông đảo người tham gia như thế, chẳng lẽ chính phủ mặc kệ (?-?)?!”
“Không!” –Edge Shot lắc đầu, “Tự Do Hắc Quyền là một bình đài để chúng ta có thể phát tiết hay giải tỏa những ức chế trong lòng…”
“Chính phủ rõ ràng vị trí nơi này, thậm chí còn đầu tư một phần vốn là đằng khác!”
“Tại sao!?” –Hitomi ngờ vực hỏi, cậu thấy nơi đây tuy rằng chưa đến nỗi hắc ám, nhưng là phương thức chiến đấu quả thực quá mức khốc liệt, nếu để người dân biết được, chỉ sợ sẽ có bạo động.
Edge Shot hơi im lặng, sắp xếp lại câu từ một chút rồi trả lời:
“Trong thế giới anh hùng ngày nay, phần lớn mọi người đều bị ràng buộc bởi pháp luật, đặc biệt là dân thường. Pháp luật làm họ cảm thấy an tâm, cộng thêm anh hùng ngày đêm làm việc, tạo cho nhân dân một cảm giác an toàn!”
“Tuy nhiên, tỷ lệ tội phạm, lại tăng mà không giảm, rất nhiều chuyên gia nghiên cứu đều chỉ ra, phần lớn là bởi vì cảm xúc kìm nén…Tội phạm cũng là người, có điều họ thường gặp phải những biến cố trong cuộc đời, tất nhiên vẫn có ngoại lệ của những tên cùng hung cực ác, coi tính mạng con người như cỏ rác!”
“Bình đài này thực chất là do chính phủ cầm đầu, thứ nhất là giúp cho những giai cấp cao tầng đó có nơi để giải tỏa tâm trạng, cũng như phóng thích năng lực của mình, em có thể đặt cược vào người mình muốn để kiếm tiền, hoặc là mất tiền…” –Edge nói đến đây giọng có chút bông đùa, “Đặc biệt là em có thể đăng ký thi đấu nếu tự tin vào bản thân…Anh nghĩ là với thực lực của em hoàn toàn được!”
“Anh cứ đùa hoài…Em còn là học sinh mà… (-,-)!” – Hitomi nghẹn nghẹn, cứng ngắc phun ra một câu.
“Mà điều thứ hai càng quan trọng hơn…Chính là tình báo!”
Edge Shot chợt nghiêm túc, hạ thấp âm điệu nói:
“Những nơi thế này, rồng rắn lẫn lộn, không hề thiếu kẻ xấu lẫn vào để thực hiện các phi vụ mua bán…”
“Nhưng mà…Bọn chúng đâu biết, Tự Do Hắc Quyền đâu đâu cũng có camera giám thị, cảnh sát và anh hùng đều trà trộn vào làm nhân viên ở đây để bảo vệ đồng thời kịp lúc nắm giữ hành tung lũ tội phạm!”
“Còn như thi đấu, nếu so sánh tính chất thì thật ra anh thấy cũng thường thôi, chả hơn bên U.A của em bao nhiêu…”
“Nơi này có cả bác sĩ ngoại khoa sở hữu năng lực hồi phục có thể so sánh với Recovery Girl ở trường U.A, chỉ cần không chết người liền dễ bàn…!”
“Thế nếu lỡ xảy ra tại nạn tử vong thì sao (-.-)?!” –Hitomi nhận thấy lỗ hổng trong cách nói của Edge Shot cau mày hỏi.
“Lập tức trấn áp!” – Edge Shot lạnh lẽo trả lời, cường đại khí tràng áp bức, quả không hổ là hạng năm anh hùng.
“Có điều…Còn tùy tình hình em à!” –Edge Shot hơi hơi bình phục tâm tình, ban nãy anh có chút mất bình tĩnh giống như là nhớ lại chuyện gì không tốt vậy.
Rắc ~~~ Rắc ~~~ Rắc ~~~!
“HEY EVERY BODY…ARE YOU READY…!?”
Nghe thanh âm của dưới sàn đấu, Hitomi dừng lại loạt câu hỏi, Edge Shot cũng chăm chú nhìn xuống phía dưới.
“NHÀ VÔ ĐỊCH DALAB CỦA CHÚNG TA HÔM NAY NHẬN ĐƯỢC MỘT KÈO THÁCH THỨC ĐẾN TỪ MỘT THẦN BÍ NHÂN VẬT, CHISAKI!”
“TÔI CHƯA GẶP ANH ẤY LẦN NÀO…NHƯNG CÙNG ĐÓN XEM THỬ NEWBIE CỦA CHÚNG TA SẼ CẦM CỰ TRÊN TAY CỦA ĐẠI PHÁO HUYỀN THOẠI BAO LÂU…!”
OÀNH!
Đối diện cánh cửa bật tung, mang mặt nạ chim gầy gò người đàn ông xuất hiện, cả khán đài hơi yểu xìu, chi có lác đác vài tiếng vỗ tay.
Chisaki chậm rãi tiến gần đến sàn đấu, xung quanh bầu không khí bỗng trở nên ngột ngạt.
To be continued…
P/S: Tối nay Việt Nam thắng thì tác sẽ bạo “khủng” trong mấy ngày tới cho các bạn…Cầu trời lạy phật đội tuyển thắng!!!
“Tự do…Hắc quyền… (0.0)?!”
Hitomi lẩm bẩm, nhắm mắt lại điều chỉnh suy nghĩ trong đầu. Khi mở ra, hai con ngươi đã là một mảnh thanh minh, bình thản không chút gợn sóng.
“Thế chúng ta đến đây làm gì, sen-pai!?”
“Giúp em mở mang kiến thức…” –Edge Shot nhẹ nhàng nói, “Xã hội này, phức tạp lắm Kizari…Không phải chỉ anh hùng, mới là chúa cứu thế…Và không phải bất cứ kẻ nào làm ác cũng là tội phạm!”
“Có nhiều việc, thân bất do kỉ…Có nhiều người, chỉ chiến đấu vì lý tưởng của bản thân!”
“Bây giờ, chúng ta xem những trận đấu này trước đã, xong rồi em muốn đặt vấn đề, anh sẽ trả lời!”
Quan sát lấy ở tay thẻ bài, Edge Shot thông thạo dẫn Hitomi đi xuyên qua đám đông đang điên cuồng la hét, thẳng tới hàng ghế trên cùng. Nơi này chỉ có lác đác vài người, chỗ ngồi đều ngăn cách riêng biệt, nhìn qua liền cảm giác bá khí vô cùng.
Phía dưới trận chiến vẫn còn đang tiếp tục…
“THƯA QUÝ VỊ NGỒI Ở ĐÂY…CUỘC CHIẾN GIỮA HAI KẺ THUỘC HỆ SỨC MẠNH, NGƯỜI BÒ TÓT- NATHAN VÀ NẮM ĐẤM THÉP- ERAN SẮP ĐẾN HỒI GAY CẤN…☜(˚▽˚)☞!”
OÀNH!
Gã trọng tài vừa mới nói xong, một tiếng kêu dữ dội vang lên, được gọi là “Nắm Đấm Thép-Iron Fist” Eran bị “Người Bò Tót” nắm lấy thân thể quẳng thật mạnh, đập thẳng vào vách tường pha lê trong suốt, làm cho cả sàn thi đấu rung rinh liên tục.
“Khục…Khụ…Khụ…!” – Eran khóe miệng trào máu tươi, chật vật chống một cách tay cố gắng gượng dậy… “Ngươi…Khụ…”
“Sao hả…Dám lên đấu đài, liền chút tổn thương cỏn con ấy cũng gánh không được sao… (ノಠ益ಠ)!” –Thân hình khổng lồ kèm theo hai cặp sừng đỉnh ở trên đầu, Nathan dường như cự nhân một dạng che lấp toàn bộ ánh sáng chậm rãi bước tới, khiến cho người cảm thấy tuyệt vọng, hàm răng nhe ra cười dữ tợn.
“Đừng bỏ cuộc, Iron Fist…!”
“Đúng vậy, chỉ cần thắng hắn, số tiền mười ngàn yên sẽ thuộc về anh (-o-)!”
“Đứng dậy chiến đấu đi…Bọc thép!”
Khán giả gào thật to, nhất là mấy tay cá độ, giống như điên la ré thúc giục “Nắm Đấm Thép” tiếp tục.
Hitomi lắc lắc đầu thở dài, chỉ cần tỉnh táo có thể nhìn ra được sự chênh lệch giữa “Iron Fist” và “Người Bò Tót” là không thể bù đắp. Cùng một loại năng lực, liền gây thương tổn cho đối phương còn không thể thì lấy gì để chiến thắng.
Iron Fist đã định sẵn phải thua cuộc.
“Ta…((+_+))!”
Iron Fist vẻ mặt lưỡng lự, nhưng lại quên mất rằng, bản thân còn đang tại trong đấu trường. “Người Bò Tót” Nathan, không để phí cơ hội, khoảng cách rút ngắn, đột ngột bùng nổ xông tới.
Làm một cái lão làng “Kẻ Thủ Đài”, hắn không hề có bất kì tâm lý khinh thường đối thủ, những lời công kích hồi nãy chỉ là để Iron Fist phân tâm, đồng thời đánh nát ảo tượng cuối cùng của đối phương.
“Cho ta chết đi…(ಠ益ಠ)!”
Pặc!
“Thả ta ra...!”
“Người Bò Tót” hét lớn, chộp lấy Iron Fist, mặc cho kẻ địch giãy dụa thậm chí dùng nắm đấm sắt oan những cú như trời giáng vào thân mình.
“Chẳng khác gì gãi ngứa vậy!” –Nathan cười gằn, mười ngón tay bóp thật chặt Iron Fist khiến đối thủ gào lên đau đớn, giơ người của Iron Fist cao quá đầu…Và…
“Cho tao nằm sấp xuống…!”
Kèm theo tiếng rống của Nathan là tiếng va đập giữa thân hình của Iron Fist với mặt sàn ~~~ ẦM ~~~ Cảnh tượng bạo lực kinh khủng, nhưng dân chơi ngồi đàng trên không những không kinh sợ, ngược lại càng gào to hơn, giống như bao nhiêu mặt trái cảm xúc đều xuất hiện ở đây vậy.
“RỐNG…GGGGGG….!!!!”
Iron Fist đã bất tỉnh nhân sự, liền sàn nhà đều bị nện đến rạn nứt. “Người Bò Tót” Nathan giơ hai cánh tay của mình lên, hướng toàn thể gào thét, như một con mãnh thú tại chứng minh sức mạnh của bản thân.
“Nathan…! Nathan…!”
“Nathan! Nathan! Nathan!”
Cả đấu trường vang lên sôi sục thanh âm dành cho kẻ chiến thắng, tên bình luận viên biến mất nãy giờ, đột nhiên xuất hiện ngay trước khán đài, loa lớn:
“XIN CHÚC MỪNG NGƯỜI THỦ ĐÀI NATHAN ĐÃ BẢO VỆ THÀNH CÔNG DANH HIỆU CỦA MÌNH, HIỆN TẠI ANH ĐANG LẬP NÊN CHUỖI THẮNG LIÊN TIẾP MƯỜI TRÀNG…TẤT CẢ MỌI NGƯỜI, XIN GIÀNH CHO ANH ẤY SỰ CUỒNG NHIỆT CỔ VŨ NHẤT CỦA CHÍNH MÌNH☜(˚▽˚)☞!”
Khán đài lại bùng lên một đợt hoan hô dữ dội nữa, kéo dài gần một phút mới nguôi ngoai. Chờ đợi tâm tình của khán giả lắng xuống, bình luận viên kéo kéo khuôn mặt mạ quỷ dị nửa cười nửa khóc của mình, giọng trầm thấp, thì thào, “Vòng đấu tiếp theo, một huyền thoại mà bất cứ vị khách nào ngồi ở đây cũng đang chờ đợi…”
“Cho anh ấy ra đi…!”
“Đừng có dài dòng…Dalab…!”
“Dalab…Dalab…Dalab…!”
“Hả…( 0.0)!?”
Hitomi giật mình khi thấy mọi người giống như hít thuốc lắc một dạng, la hét còn điên cuồng hơn lúc Người Bò Tót chiến thắng nữa.
Ầm!!!
Cửa sau sàn đấu từ từ mở rộng, bóng người từ đó bước ra, đấy là một nam nhân cao đến một mét chín, cơ bắp lực lưỡng, khuôn mắt bên trên hằn ba vết sẹo phối hợp với đôi mắt dữ tợn làm người ta phải khiếp hãi.
“Người này là ai…(- _-)!”
Hitomi nhíu mày hỏi. Cậu cảm nhận được một áp lực vô danh từ kẻ ra sân trước mắt, mặc dù không đến nỗi nguy hiểm nhưng cũng đủ để chứng minh sự bất phàm của hắn.
“Dalab…Em có thể gọi như vậy. Hắn là nơi đây một trong những con át chủ bài!”
“Nơi này…Sen-pai, dưới lòng đất có người xây cất một công trình lớn từng đó, đông đảo người tham gia như thế, chẳng lẽ chính phủ mặc kệ (?-?)?!”
“Không!” –Edge Shot lắc đầu, “Tự Do Hắc Quyền là một bình đài để chúng ta có thể phát tiết hay giải tỏa những ức chế trong lòng…”
“Chính phủ rõ ràng vị trí nơi này, thậm chí còn đầu tư một phần vốn là đằng khác!”
“Tại sao!?” –Hitomi ngờ vực hỏi, cậu thấy nơi đây tuy rằng chưa đến nỗi hắc ám, nhưng là phương thức chiến đấu quả thực quá mức khốc liệt, nếu để người dân biết được, chỉ sợ sẽ có bạo động.
Edge Shot hơi im lặng, sắp xếp lại câu từ một chút rồi trả lời:
“Trong thế giới anh hùng ngày nay, phần lớn mọi người đều bị ràng buộc bởi pháp luật, đặc biệt là dân thường. Pháp luật làm họ cảm thấy an tâm, cộng thêm anh hùng ngày đêm làm việc, tạo cho nhân dân một cảm giác an toàn!”
“Tuy nhiên, tỷ lệ tội phạm, lại tăng mà không giảm, rất nhiều chuyên gia nghiên cứu đều chỉ ra, phần lớn là bởi vì cảm xúc kìm nén…Tội phạm cũng là người, có điều họ thường gặp phải những biến cố trong cuộc đời, tất nhiên vẫn có ngoại lệ của những tên cùng hung cực ác, coi tính mạng con người như cỏ rác!”
“Bình đài này thực chất là do chính phủ cầm đầu, thứ nhất là giúp cho những giai cấp cao tầng đó có nơi để giải tỏa tâm trạng, cũng như phóng thích năng lực của mình, em có thể đặt cược vào người mình muốn để kiếm tiền, hoặc là mất tiền…” –Edge nói đến đây giọng có chút bông đùa, “Đặc biệt là em có thể đăng ký thi đấu nếu tự tin vào bản thân…Anh nghĩ là với thực lực của em hoàn toàn được!”
“Anh cứ đùa hoài…Em còn là học sinh mà… (-,-)!” – Hitomi nghẹn nghẹn, cứng ngắc phun ra một câu.
“Mà điều thứ hai càng quan trọng hơn…Chính là tình báo!”
Edge Shot chợt nghiêm túc, hạ thấp âm điệu nói:
“Những nơi thế này, rồng rắn lẫn lộn, không hề thiếu kẻ xấu lẫn vào để thực hiện các phi vụ mua bán…”
“Nhưng mà…Bọn chúng đâu biết, Tự Do Hắc Quyền đâu đâu cũng có camera giám thị, cảnh sát và anh hùng đều trà trộn vào làm nhân viên ở đây để bảo vệ đồng thời kịp lúc nắm giữ hành tung lũ tội phạm!”
“Còn như thi đấu, nếu so sánh tính chất thì thật ra anh thấy cũng thường thôi, chả hơn bên U.A của em bao nhiêu…”
“Nơi này có cả bác sĩ ngoại khoa sở hữu năng lực hồi phục có thể so sánh với Recovery Girl ở trường U.A, chỉ cần không chết người liền dễ bàn…!”
“Thế nếu lỡ xảy ra tại nạn tử vong thì sao (-.-)?!” –Hitomi nhận thấy lỗ hổng trong cách nói của Edge Shot cau mày hỏi.
“Lập tức trấn áp!” – Edge Shot lạnh lẽo trả lời, cường đại khí tràng áp bức, quả không hổ là hạng năm anh hùng.
“Có điều…Còn tùy tình hình em à!” –Edge Shot hơi hơi bình phục tâm tình, ban nãy anh có chút mất bình tĩnh giống như là nhớ lại chuyện gì không tốt vậy.
Rắc ~~~ Rắc ~~~ Rắc ~~~!
“HEY EVERY BODY…ARE YOU READY…!?”
Nghe thanh âm của dưới sàn đấu, Hitomi dừng lại loạt câu hỏi, Edge Shot cũng chăm chú nhìn xuống phía dưới.
“NHÀ VÔ ĐỊCH DALAB CỦA CHÚNG TA HÔM NAY NHẬN ĐƯỢC MỘT KÈO THÁCH THỨC ĐẾN TỪ MỘT THẦN BÍ NHÂN VẬT, CHISAKI!”
“TÔI CHƯA GẶP ANH ẤY LẦN NÀO…NHƯNG CÙNG ĐÓN XEM THỬ NEWBIE CỦA CHÚNG TA SẼ CẦM CỰ TRÊN TAY CỦA ĐẠI PHÁO HUYỀN THOẠI BAO LÂU…!”
OÀNH!
Đối diện cánh cửa bật tung, mang mặt nạ chim gầy gò người đàn ông xuất hiện, cả khán đài hơi yểu xìu, chi có lác đác vài tiếng vỗ tay.
Chisaki chậm rãi tiến gần đến sàn đấu, xung quanh bầu không khí bỗng trở nên ngột ngạt.
To be continued…
P/S: Tối nay Việt Nam thắng thì tác sẽ bạo “khủng” trong mấy ngày tới cho các bạn…Cầu trời lạy phật đội tuyển thắng!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.