Chương 263: Hội học sinh (1)
Phong Trần Lãng Tử
13/06/2019
Tóc nâu nhạt thất bại.
Ngay tại mọi người không hiểu lý do vì sao, chỉ mình hắn biết rõ.
Rõ ràng đã thi triển đến khâu cuối cùng, chuẩn bị phóng xuất phép thuật, thì đột nhiên bị cắt đứt.
Chuyện này, cho dù tự nhận là học rộng tài cao, tóc nâu nhạt cũng chẳng thể nào hiểu nổi.
Rốt cuộc, cái quỷ gì đang diễn ra với bản thân chứ.
“Ngươi...Mới vừa rồi...Dở trò hèn hạ…~~~” - Tóc nâu nhạt có chút đứng không vững, miệng liên tục lẩm bẩm” điên rồ” vài từ.
Bên cạnh hắn ta, hai cái khác học sinh nam thấy đồng bạn của mình lâm vào mê thất, nổi giận vén tay áo lên, Psion xung quanh dao động, nhắm hướng Hitomi đám người chuẩn bị thi triển thuật thức.
“Mọi người dừng tay…(0~0)!” - Một trong hai cô bé nhóm Bloom thấy vậy vội la lớn, đồng thời cũng xắn tay áo lên tựa hồ muốn sử dụng ma pháp ngăn lại bạn mình.
“Không được...Kizari-san…!” - Miyuki lo lắng hét to, vô ý thức níu lấy Shiba Tatsuya, “Oni-sama…!”. Anh trai cô tay khẽ nhúc nhích, sâu trong ánh mắt bắn ra hai luồng quang mang khiếp người.
Nhưng mà...
“Bình tĩnh...Không sao...ರ_ರ!”
Hitomi giọng nói bỗng truyền tới, thanh âm vẫn thản nhiên như thường lệ.
“Có người muốn can thiệp rồi…!”
Hitomi vừa dứt lời, tựa hồ để chứng thực một dạng, cách xa năm, sáu mét vài luồng sáng màu tím lấy tốc độ mắt thường không phản ứng kịp đồng loạt phá tan ba người phe Bloom đang định thi triển ma pháp.
Phanh!
Thanh âm kiếng vỡ vang lên bên tai từng người, cả ba học sinh, hai nam một nữ, thoáng chốc mất đà vì bị phá ma pháp, lảo đảo ngã lăn ra đất.
“Honoka…( 0 0)!”
Cô gái còn lại nhanh tay đỡ lấy bạn mình, còn hai thanh niên kia thì không may mắn như vậy, té chỏng gọng đương trường.
“Tất cả dừng tay…!”
Cao lãnh mà quen thuộc giọng nói vang lên, mang theo không giận mà tự uy khí thế, tức thì khiến toàn bộ học sinh sửng sốt.
Người vừa đến, không ai khác ngoài Hội trưởng hội học sinh, Saegusa Mayumi.
Đi cùng với cô là một đàn chị khóa trên khác, có vẻ như cũng là thành viên cốt cán trong trường. Hitomi nhớ mang máng đã từng gặp cô gái này ở vụ lở tuyết lần trước.
[Không biết họ định làm gì đây…(o 0)?!]
Hitomi lặng im quan sát tình thế.
Cùng lúc đó, Mayumi quét mắt một vòng, nhìn giống như đang xảy ra ma sát hiện trường, nhíu mày nói, “Trừ phi là tự vệ chính đáng...Nếu không, bất cứ ai sử dụng ma thuật để ẩu đả, đều vi phạm nội quy…(0~0)!”
“Wanatabe Mari...Trưởng Ban Kỷ Luật... (►.◄)!” - Cô gái tóc ngắn đi bên cạnh Mayumi lạnh lùng nói, “Tôi yêu cầu các bạn đi giải trình toàn bộ sự việc…!”
Vốn dĩ định mặc kệ mọi chuyện Hitomi, nhưng thu lấy ánh mắt suy sụp của hai cô bé đối diện bên Bloom, trong lòng cậu liền cân nhắc một cái khác ý nghĩ.
Bởi lẽ, trong đầu Kuro ngay khi ba người này chuẩn bị phát động ma thuật liền thông báo cho Hitomi biết tác dụng và cách phá giải của từng thứ.
Chỉ riêng có cô bé tóc nâu vàng mặt tròn Honoka kia là có ý tốt, còn lại hai gã nam sinh chân chính muốn ăn thua đủ với cậu.
[Thôi thì...Đại nhân độ lượng, không chấp con nít vậy…!]
“Xin lỗi...Tôi có điều muốn nói...(`・ω・´)!”
“Hửm…(o,0)?!”
Mari Wanatabe thần sắc cảnh giác duỗi lòng bàn tay về phía Hitomi, không lên tiếng, cũng không thả lỏng thân thể.
Tất cả ánh mắt lúc này đều chăm chăm vào người cậu.
“Tôi nghĩ sự việc này là do cả hai bên đã đi quá đà và chưa hiểu rõ ý tứ lẫn nhau…”
Tóc nâu nhạt mồm hơi há ra, định phân bua gì đó mà không thốt nên lời.
Ắt hẳn gã cũng chẳng ngờ Hitomi lại lên tiếng hóa giải xung đột do chính bọn hắn khởi xướng đầu tiên.
Nét mặt của tóc nâu nhạt có chút phức tạp, nhưng thân hình hơi lùi ra sau hiển nhiên đã hiểu, hiện tại có tránh khỏi tội danh ẩu đả hay không, đều phải dựa vào Hitomi.
“Quá đà sao…(?.?)...” - Mari hai hàng lông mi cong lại hỏi, “Nói rõ hơn chút đi...?!”
“Uhm...Morisaki gia tốc vốn nổi danh về khả năng Điều khiển trang bị - Quick Draw của mình...Cho nên các bạn muốn xem qua nó để học hỏi…”
“Tuy nhiên, mọi thứ diễn ra không được suôn sẻ, vị bạn học kia tựa hồ gặp phải vấn đề khi thi triển ma pháp, khiến cho thuật thức mất linh…”
“Nó làm mọi người tưởng nhầm rằng có người đang âm thầm ngáng chân...Trên thực tế, đây cũng không phải là xích mích tư đấu như hai vị nghĩ...॓_॔!”
“Thế còn việc cô gái đằng ấy định phóng thích một pháp thuật công kích thì sao…(0~0)...”- Mari Wanatabe trầm giọng hỏi, “Cậu đã thấy nó mà, phải chứ…(~.~)!”
“Thật ra đó chỉ là pháp thuật làm chói mắt thôi...˘˛˘ !” - Hitomi mỉm cười trả lời, “Nhưng chưa kịp triển khai thì đã bị chặn mất rồi...@(ᵕ.ᵕ)@!”
“Hể…(0.0)...??”
“Cậu nói cứ như mình có khả năng nhìn thấu được những khởi động thức vậy...ಸ_ಸ !”- Mari giễu cợt đáp.
Không ai nhận ra, khi cô vừa dứt lời, từ đằng xa Miyuki đột nhiên níu chặt hơn anh trai của mình, giống như sợ hãi Tatsuya sẽ làm điều gì bất thình lình vậy.Hitomi rõ ràng là không có khả năng đấy, nhưng Kuro có a...Mà rất kinh khủng là đằng khác...Gần như toàn bộ ma pháp hiện đại và cổ ma pháp còn được ghi chép trong thư viện và các trang web của Trung Học Đệ Nhất đều được nó nhét thuộc lòng chẳng hề tốn chút sức nào.
Làm Nguyên Linh duy nhất của Nguyên Điểm không gian, Kuro dung lượng so với mấy trăm đài siêu cấp máy tính còn muốn khủng bố, nương theo Hitomi sức mạnh tăng trưởng và thăng cấp không gian, Kuro sẽ ngày càng bộc lộ ra nhiều công dụng hơn nữa.
“Tuy rằng thực hành có lẽ không quá mức xuất sắc, thế nhưng phân tích luôn là cường hạng của tôi...(∪ ◡ ∪)!”
“Cậu cũng rất trong việc lẩn tránh đấy…(- -)!” - Mari ánh mắt rủ xuống, thanh âm kèm theo áp lực nặng trịch.
Có điều, Hitomi vẫn bình chân như vại cười cợt đáp lời, “Lẩn tránh ư...Không có đâu...Không có mấy thứ ghê gớm đến mức khiến tôi phải trốn tránh cả…”
“Mà lại...Mari-san...Tôi chỉ là một học sinh khóa hai...(▰˘◡˘▰)!”
Ánh mắt của Mari Wanatabe giống như từng tia điện lưu chiếu thẳng lên người Hitomi hòng soi ra chân tướng từ cậu.
Nhưng cô, chú định phải thất vọng rồi.
Hitomi chẳng có chút gì gọi là bối rối hay khó chịu khi đối mặt với cô cả. Khí thế mà Mari cho là “cấp trên áp lực” tựa hồ không đem lại bất kì tác dụng nào.
Ngay khi bầu không khí đang ngột ngạt căng thẳng, Mayumi đứng ở bên bỗng xoay người nhảy ra, tiếu dung nở rộ “hớp hồn” hướng cô bạn phát động, nhẹ giọng nói, “Thôi nào, bỏ qua cho họ đi...Mari...Với lại…”
“Kizari-san này, cậu thật sự chỉ muốn giao lưu học hỏi thôi đúng không…(>‿◠)?”
Mayumi nháy nháy mắt, Hitomi hiểu là cô nàng đang bật đèn xanh giúp cậu, trong lòng có chút nhảy thoát, vừa cảm thấy tức cười.
Mayumi nói tiếp, “Về căn bản, nhà trường không cấm việc học hỏi lẫn nhau để tiến bộ...Nhưng vẫn có giới hạn về loại pháp thuật được sử dụng...Nên tốt nhất là dùng những loại ma pháp nào được chấp thuận dưới sự giám sát chặt chẽ là tốt nhất ◕ ‿ ◕!”
“Khục khục...Nếu hội trưởng đã nói vầy thì chị sẽ bỏ qua hôm nay...Nhớ là đừng có tái phạm đấy (`・ω・´)!”
Wanatabe Mari nhấc chân mới đi vài bước đã ngoảnh đầu lại, nhìn Hitomi hỏi:
“Tên của cậu là gì…?!”
“Lớp 1-E...Kizari Hitomi!”
“Tốt, chị sẽ nhớ cái tên này…!”
Mari xoay người đi thẳng, đồng thời buông lại một câu.
Hai cấp trưởng đi rồi, tóc nâu nhạt chợt nghiến răng hận hận, “Đừng nghĩ rằng ta sẽ mắc nợ ngươi…(0~0)!”
“Oh...Cứ yên tâm, nợ nần gì đó tôi rất ghét...Cứ coi như ta chưa từng gặp nhau là được…”
“...”
Tóc nâu nhạt có chút nghẹn họng, không ngờ Hitomi lại trả lời một cách trớ trêu như vậy.
Hắn ta hơi chếch người nhìn về hướng Miyuki, trầm giọng hỏi, “Rốt cuộc, Shiba-san có liên quan gì với ngươi…?!”
“Ta coi Miyuki như là em gái mà thôi...@(ᵕ.ᵕ)@!” - Hitomi nhún vai đáp, “Kì thực muốn theo đuổi con nhỏ, tốt nhất là ngươi nên kết thân với anh trai cô ấy chứ không phải làm mấy cái trò như trẻ con thế này…”
“Đàn ông con trai, nên chín chắn một chút…!” - Hitomi vỗ vỗ vai tóc nâu nhạt, thanh âm già đời thấm thía nói.
“Hừ...Không cần ngươi khuyên, ta tự có biện pháp của mình...Nhớ cho kỹ, tên của ta là Morisaki Shun...Hậu duệ của một gia tộc đầy tự hào, Morisaki (눈д눈)!”
“Sẽ có ngày ta đường đường chính chính đánh bại ngươi...Để ngươi nhận thức rõ chênh lệch giữa chúng ta…”
“Shiba Tatsuya....!” - Morisaki Shun đột ngột quát lớn.
“Hở…(0.0)?!”
“Shiba-san đáng lẽ phải đi cùng bọn ta…!”
“Sao không gọi thẳng tên em gái tôi…- -!” - Tatsuya khó hiểu hỏi.
“...!”
Morisaki và đồng bạn không nói lời nào, trầm mặc bỏ đi.
“Anouu…~~~”
(?.?)
Hitomi vừa định rời khỏi liền dừng lại, hai cô bé duy nhất của team Bloom đang đứng trước mặt cậu.
Tóc nâu vàng bầu bỉnh cô gái kéo kéo vạt áo, bỗng lên tiếng, “Em là Mitsui Honoka...Xin lỗi về chuyện ban nãy...(●´ω`●)!”
“Cảm ơn anh đã nói đỡ cho em...Morisaki-kun có phần quá khích…(-.-)!”
“Uhmm...Nhưng nhờ có Kizari-san mà mọi chuyện đã ổn thỏa…(^.^)!”
“Hể...Không có chi đâu...Cơ mà không cần gọi tôi là anh, Honoka-chan, chúng ta đều là học sinh năm nhất hết…!”
“Ồ… Tớ hiểu rồi...Thế gọi cậu là gì đây…?!”
“Kizari thôi là được…!”
“Uhmmm...Etou…~~~” - Honoka khuôn mặt hồng hồng như quả táo chín, miệng cứ há ra khép lại, tựa hồ muốn nói điều gì lại không biết bắt đầu từ đâu.
Erika thấy thế, nhanh nhảu tiến đến hỏi, “Sao vậy, cậu có chuyện cần giúp hả…(^o^)?!”
“Bọn tớ đi chung với các cậu về nhà ga được không...(• ε •)~~~◕ ‿ ◕~~~!”
Ngay tại mọi người không hiểu lý do vì sao, chỉ mình hắn biết rõ.
Rõ ràng đã thi triển đến khâu cuối cùng, chuẩn bị phóng xuất phép thuật, thì đột nhiên bị cắt đứt.
Chuyện này, cho dù tự nhận là học rộng tài cao, tóc nâu nhạt cũng chẳng thể nào hiểu nổi.
Rốt cuộc, cái quỷ gì đang diễn ra với bản thân chứ.
“Ngươi...Mới vừa rồi...Dở trò hèn hạ…~~~” - Tóc nâu nhạt có chút đứng không vững, miệng liên tục lẩm bẩm” điên rồ” vài từ.
Bên cạnh hắn ta, hai cái khác học sinh nam thấy đồng bạn của mình lâm vào mê thất, nổi giận vén tay áo lên, Psion xung quanh dao động, nhắm hướng Hitomi đám người chuẩn bị thi triển thuật thức.
“Mọi người dừng tay…(0~0)!” - Một trong hai cô bé nhóm Bloom thấy vậy vội la lớn, đồng thời cũng xắn tay áo lên tựa hồ muốn sử dụng ma pháp ngăn lại bạn mình.
“Không được...Kizari-san…!” - Miyuki lo lắng hét to, vô ý thức níu lấy Shiba Tatsuya, “Oni-sama…!”. Anh trai cô tay khẽ nhúc nhích, sâu trong ánh mắt bắn ra hai luồng quang mang khiếp người.
Nhưng mà...
“Bình tĩnh...Không sao...ರ_ರ!”
Hitomi giọng nói bỗng truyền tới, thanh âm vẫn thản nhiên như thường lệ.
“Có người muốn can thiệp rồi…!”
Hitomi vừa dứt lời, tựa hồ để chứng thực một dạng, cách xa năm, sáu mét vài luồng sáng màu tím lấy tốc độ mắt thường không phản ứng kịp đồng loạt phá tan ba người phe Bloom đang định thi triển ma pháp.
Phanh!
Thanh âm kiếng vỡ vang lên bên tai từng người, cả ba học sinh, hai nam một nữ, thoáng chốc mất đà vì bị phá ma pháp, lảo đảo ngã lăn ra đất.
“Honoka…( 0 0)!”
Cô gái còn lại nhanh tay đỡ lấy bạn mình, còn hai thanh niên kia thì không may mắn như vậy, té chỏng gọng đương trường.
“Tất cả dừng tay…!”
Cao lãnh mà quen thuộc giọng nói vang lên, mang theo không giận mà tự uy khí thế, tức thì khiến toàn bộ học sinh sửng sốt.
Người vừa đến, không ai khác ngoài Hội trưởng hội học sinh, Saegusa Mayumi.
Đi cùng với cô là một đàn chị khóa trên khác, có vẻ như cũng là thành viên cốt cán trong trường. Hitomi nhớ mang máng đã từng gặp cô gái này ở vụ lở tuyết lần trước.
[Không biết họ định làm gì đây…(o 0)?!]
Hitomi lặng im quan sát tình thế.
Cùng lúc đó, Mayumi quét mắt một vòng, nhìn giống như đang xảy ra ma sát hiện trường, nhíu mày nói, “Trừ phi là tự vệ chính đáng...Nếu không, bất cứ ai sử dụng ma thuật để ẩu đả, đều vi phạm nội quy…(0~0)!”
“Wanatabe Mari...Trưởng Ban Kỷ Luật... (►.◄)!” - Cô gái tóc ngắn đi bên cạnh Mayumi lạnh lùng nói, “Tôi yêu cầu các bạn đi giải trình toàn bộ sự việc…!”
Vốn dĩ định mặc kệ mọi chuyện Hitomi, nhưng thu lấy ánh mắt suy sụp của hai cô bé đối diện bên Bloom, trong lòng cậu liền cân nhắc một cái khác ý nghĩ.
Bởi lẽ, trong đầu Kuro ngay khi ba người này chuẩn bị phát động ma thuật liền thông báo cho Hitomi biết tác dụng và cách phá giải của từng thứ.
Chỉ riêng có cô bé tóc nâu vàng mặt tròn Honoka kia là có ý tốt, còn lại hai gã nam sinh chân chính muốn ăn thua đủ với cậu.
[Thôi thì...Đại nhân độ lượng, không chấp con nít vậy…!]
“Xin lỗi...Tôi có điều muốn nói...(`・ω・´)!”
“Hửm…(o,0)?!”
Mari Wanatabe thần sắc cảnh giác duỗi lòng bàn tay về phía Hitomi, không lên tiếng, cũng không thả lỏng thân thể.
Tất cả ánh mắt lúc này đều chăm chăm vào người cậu.
“Tôi nghĩ sự việc này là do cả hai bên đã đi quá đà và chưa hiểu rõ ý tứ lẫn nhau…”
Tóc nâu nhạt mồm hơi há ra, định phân bua gì đó mà không thốt nên lời.
Ắt hẳn gã cũng chẳng ngờ Hitomi lại lên tiếng hóa giải xung đột do chính bọn hắn khởi xướng đầu tiên.
Nét mặt của tóc nâu nhạt có chút phức tạp, nhưng thân hình hơi lùi ra sau hiển nhiên đã hiểu, hiện tại có tránh khỏi tội danh ẩu đả hay không, đều phải dựa vào Hitomi.
“Quá đà sao…(?.?)...” - Mari hai hàng lông mi cong lại hỏi, “Nói rõ hơn chút đi...?!”
“Uhm...Morisaki gia tốc vốn nổi danh về khả năng Điều khiển trang bị - Quick Draw của mình...Cho nên các bạn muốn xem qua nó để học hỏi…”
“Tuy nhiên, mọi thứ diễn ra không được suôn sẻ, vị bạn học kia tựa hồ gặp phải vấn đề khi thi triển ma pháp, khiến cho thuật thức mất linh…”
“Nó làm mọi người tưởng nhầm rằng có người đang âm thầm ngáng chân...Trên thực tế, đây cũng không phải là xích mích tư đấu như hai vị nghĩ...॓_॔!”
“Thế còn việc cô gái đằng ấy định phóng thích một pháp thuật công kích thì sao…(0~0)...”- Mari Wanatabe trầm giọng hỏi, “Cậu đã thấy nó mà, phải chứ…(~.~)!”
“Thật ra đó chỉ là pháp thuật làm chói mắt thôi...˘˛˘ !” - Hitomi mỉm cười trả lời, “Nhưng chưa kịp triển khai thì đã bị chặn mất rồi...@(ᵕ.ᵕ)@!”
“Hể…(0.0)...??”
“Cậu nói cứ như mình có khả năng nhìn thấu được những khởi động thức vậy...ಸ_ಸ !”- Mari giễu cợt đáp.
Không ai nhận ra, khi cô vừa dứt lời, từ đằng xa Miyuki đột nhiên níu chặt hơn anh trai của mình, giống như sợ hãi Tatsuya sẽ làm điều gì bất thình lình vậy.Hitomi rõ ràng là không có khả năng đấy, nhưng Kuro có a...Mà rất kinh khủng là đằng khác...Gần như toàn bộ ma pháp hiện đại và cổ ma pháp còn được ghi chép trong thư viện và các trang web của Trung Học Đệ Nhất đều được nó nhét thuộc lòng chẳng hề tốn chút sức nào.
Làm Nguyên Linh duy nhất của Nguyên Điểm không gian, Kuro dung lượng so với mấy trăm đài siêu cấp máy tính còn muốn khủng bố, nương theo Hitomi sức mạnh tăng trưởng và thăng cấp không gian, Kuro sẽ ngày càng bộc lộ ra nhiều công dụng hơn nữa.
“Tuy rằng thực hành có lẽ không quá mức xuất sắc, thế nhưng phân tích luôn là cường hạng của tôi...(∪ ◡ ∪)!”
“Cậu cũng rất trong việc lẩn tránh đấy…(- -)!” - Mari ánh mắt rủ xuống, thanh âm kèm theo áp lực nặng trịch.
Có điều, Hitomi vẫn bình chân như vại cười cợt đáp lời, “Lẩn tránh ư...Không có đâu...Không có mấy thứ ghê gớm đến mức khiến tôi phải trốn tránh cả…”
“Mà lại...Mari-san...Tôi chỉ là một học sinh khóa hai...(▰˘◡˘▰)!”
Ánh mắt của Mari Wanatabe giống như từng tia điện lưu chiếu thẳng lên người Hitomi hòng soi ra chân tướng từ cậu.
Nhưng cô, chú định phải thất vọng rồi.
Hitomi chẳng có chút gì gọi là bối rối hay khó chịu khi đối mặt với cô cả. Khí thế mà Mari cho là “cấp trên áp lực” tựa hồ không đem lại bất kì tác dụng nào.
Ngay khi bầu không khí đang ngột ngạt căng thẳng, Mayumi đứng ở bên bỗng xoay người nhảy ra, tiếu dung nở rộ “hớp hồn” hướng cô bạn phát động, nhẹ giọng nói, “Thôi nào, bỏ qua cho họ đi...Mari...Với lại…”
“Kizari-san này, cậu thật sự chỉ muốn giao lưu học hỏi thôi đúng không…(>‿◠)?”
Mayumi nháy nháy mắt, Hitomi hiểu là cô nàng đang bật đèn xanh giúp cậu, trong lòng có chút nhảy thoát, vừa cảm thấy tức cười.
Mayumi nói tiếp, “Về căn bản, nhà trường không cấm việc học hỏi lẫn nhau để tiến bộ...Nhưng vẫn có giới hạn về loại pháp thuật được sử dụng...Nên tốt nhất là dùng những loại ma pháp nào được chấp thuận dưới sự giám sát chặt chẽ là tốt nhất ◕ ‿ ◕!”
“Khục khục...Nếu hội trưởng đã nói vầy thì chị sẽ bỏ qua hôm nay...Nhớ là đừng có tái phạm đấy (`・ω・´)!”
Wanatabe Mari nhấc chân mới đi vài bước đã ngoảnh đầu lại, nhìn Hitomi hỏi:
“Tên của cậu là gì…?!”
“Lớp 1-E...Kizari Hitomi!”
“Tốt, chị sẽ nhớ cái tên này…!”
Mari xoay người đi thẳng, đồng thời buông lại một câu.
Hai cấp trưởng đi rồi, tóc nâu nhạt chợt nghiến răng hận hận, “Đừng nghĩ rằng ta sẽ mắc nợ ngươi…(0~0)!”
“Oh...Cứ yên tâm, nợ nần gì đó tôi rất ghét...Cứ coi như ta chưa từng gặp nhau là được…”
“...”
Tóc nâu nhạt có chút nghẹn họng, không ngờ Hitomi lại trả lời một cách trớ trêu như vậy.
Hắn ta hơi chếch người nhìn về hướng Miyuki, trầm giọng hỏi, “Rốt cuộc, Shiba-san có liên quan gì với ngươi…?!”
“Ta coi Miyuki như là em gái mà thôi...@(ᵕ.ᵕ)@!” - Hitomi nhún vai đáp, “Kì thực muốn theo đuổi con nhỏ, tốt nhất là ngươi nên kết thân với anh trai cô ấy chứ không phải làm mấy cái trò như trẻ con thế này…”
“Đàn ông con trai, nên chín chắn một chút…!” - Hitomi vỗ vỗ vai tóc nâu nhạt, thanh âm già đời thấm thía nói.
“Hừ...Không cần ngươi khuyên, ta tự có biện pháp của mình...Nhớ cho kỹ, tên của ta là Morisaki Shun...Hậu duệ của một gia tộc đầy tự hào, Morisaki (눈д눈)!”
“Sẽ có ngày ta đường đường chính chính đánh bại ngươi...Để ngươi nhận thức rõ chênh lệch giữa chúng ta…”
“Shiba Tatsuya....!” - Morisaki Shun đột ngột quát lớn.
“Hở…(0.0)?!”
“Shiba-san đáng lẽ phải đi cùng bọn ta…!”
“Sao không gọi thẳng tên em gái tôi…- -!” - Tatsuya khó hiểu hỏi.
“...!”
Morisaki và đồng bạn không nói lời nào, trầm mặc bỏ đi.
“Anouu…~~~”
(?.?)
Hitomi vừa định rời khỏi liền dừng lại, hai cô bé duy nhất của team Bloom đang đứng trước mặt cậu.
Tóc nâu vàng bầu bỉnh cô gái kéo kéo vạt áo, bỗng lên tiếng, “Em là Mitsui Honoka...Xin lỗi về chuyện ban nãy...(●´ω`●)!”
“Cảm ơn anh đã nói đỡ cho em...Morisaki-kun có phần quá khích…(-.-)!”
“Uhmm...Nhưng nhờ có Kizari-san mà mọi chuyện đã ổn thỏa…(^.^)!”
“Hể...Không có chi đâu...Cơ mà không cần gọi tôi là anh, Honoka-chan, chúng ta đều là học sinh năm nhất hết…!”
“Ồ… Tớ hiểu rồi...Thế gọi cậu là gì đây…?!”
“Kizari thôi là được…!”
“Uhmmm...Etou…~~~” - Honoka khuôn mặt hồng hồng như quả táo chín, miệng cứ há ra khép lại, tựa hồ muốn nói điều gì lại không biết bắt đầu từ đâu.
Erika thấy thế, nhanh nhảu tiến đến hỏi, “Sao vậy, cậu có chuyện cần giúp hả…(^o^)?!”
“Bọn tớ đi chung với các cậu về nhà ga được không...(• ε •)~~~◕ ‿ ◕~~~!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.