Chương 325: Thi đấu bắt đầu (5)
Phong Trần Lãng Tử
13/08/2019
Mayumi chỉnh lại một chút bộ đồ của mình, ngước đầu lên chợt bắt gặp ánh mắt của Hitomi, hai con ngươi bên trong lóe lên vẻ giảo hoạt.
“Hitomia-kun, cậu định làm gì không đứng đắn phải không...≧◔◡◔≦?"
"Tôi nào dám, mà Mayumi-chan không dùng vợt sao…(~.~)?"
Sự tố cáo này khiến Hitomi phải nhanh chóng chuyển chủ đề, cô nàng kia cứ toàn lấy điểm yếu mà đâm chọt cậu.
"Uh, đây là kiểu của tôi...(▰˘◡˘▰)!"
Trong chốc lát, Hitomi nghĩ cô nói về bộ đồ đang mặc nhưng Mayumi rõ ràng là đang nói về phong cách 'chỉ sử dụng ma thuật'.
"Mayumi-chan dùng CAD nào (0,0)?"
"Cái này đây…>( ‘-’ )> ~~~"
Mayumi lôi ra một CAD đặc dụng có dạng súng ngắn. Các CAD dạng súng được hỗ trợ hệ thống ngắm bổ trợ. Nòng súng nhắm đến mục tiêu của ma thuật (toạ độ tương đối của của Eidos trong không gian thông tin) hoạt động giống như là một cảm biến chuyển động. Nòng súng càng dài thì tầm quan trọng của hệ thống bổ trợ lại càng lớn. Đối với những pháp sư chỉ quan tâm đến tốc độ kích hoạt ma thuật mà không quan tâm đến hệ thống bổ trợ, mô hình súng ngắn là thích hợp nhất.
"Tôi nhớ là chủ tịch thường dùng CAD phổ thông…(o.o)?".
"Thường là thế, nhưng tôi sẽ dùng loại chuyên dụng lần này".
Lời nhận xét của Mayumi khá mơ hồ nhưng Hitomi dịch ra là "Vì phần thi chỉ yêu cầu duy nhất một ma thuật nên tôi chọn loại chuyên dụng".
"Ma thuật dịch chuyển hay đảo vận tốc?".
"Đúng vậy, là 'Sự nẩy bội'."
Mayumi cẩn thận kéo dãn cơ thể nên cô không bẽn lẽn trước khi trả lời câu hỏi.
"Kizari, có thể giúp tôi một chút được không?"
“Ế…(v.v)~~~”
"Không có vấn đề gì" - Hitomi hơi đứng hình một chút liền cho ra đáp án.
Mayumi ngồi trên sàn với hai chân dang rộng (tư thế hơi ~~~) trong khi Hitomi nhẹ nhàng đẩy lưng cô. Hầu như không có sự kháng cự nào, ngực Mayumi chạm xuống mặt đất.
"Dùng sự nảy bội để lợi dụng vector động năng (Nhưng động năng là đại lượng vô hướng mà, wtf...v.v). Tuy nhiên chỉ dựa vào mỗi ma thuật này chẳng phải là rất rủi ro hay sao? Nếu những quả bóng không đàn hồi mất động lượng khi va chạm với tường và trần, cô sẽ không thể nào đưa chúng sang sân của đối phương được ~,~"
Hitomi cảm nhận được một lượng thân nhiệt truyền qua bàn tay khi cậu thì thầm cảnh báo.
"Hm tôi cũng có chuẩn bị một ma thuật loại tốc độ khác nhưng đã không phải dùng đến trong cuộc thi năm ngoái."
Mayumi nói một cách uể oải nhưng phải cần một sự chênh lệch lớn về sức mạnh để có thể đạt được một sự tự tin như vậy. Một lần nữa Hitomi nhận ra cô mạnh mẽ thế nào so với những người khác.
"Được rồi…(._.)!"
Mayumi nghiêng sang trái và phải bốn lần rồi bảo Hitomi dừng lại. Cậu đứng thẳng dậy và lùi ra trong khi Mayumi khép chân lại và đưa tay về phía bản thân.
(0.0)?!
Ban đầu Hitomi không rõ Mayumi muốn gì nhưng khi cậu nhận ra ánh nhìn chăm chú biểu lộ sự không vui thì lập tức “đốn ngộ”. Hitomi đi vòng ra phía trước và nắm lấy bàn tay đang duỗi ra của cô, một bàn tay xinh xắn và mảnh mai. Với một cái kéo nhẹ, Mayumi đứng lên.
Cám ơn, Kizari-kun…(^.^)"
"Không có gì".
Hitomi cảm thấy câu trả lời khá thân mật nhưng mayumi rất vui.
"Hm... thật là một cảm giác lạ..."
“Ah…?!”
“Kizari-san biết không, cậu cho tôi một cảm giác kỳ quái, cứ như thể chúng ta đã quen biết từ lâu lắm rồi…”
~~~...0 0…~~~
“Nhiều khi, tôi chợt nghĩ, có khi nào, Kizari-san cũng là một thành viên trong gia đình không…(._.)!”
“Hể…(0.0)?!”
Câu này nói ra, Hitomi không biết đáp trả sao, đành im lặng.
Cậu biết không giống như những gia tộc khác úc nào cũng được che giấu trong vòng bí mật, gia đình Saegusa luôn là tâm điểm của dư luận. Mỗi lần có sinh nhật của một đứa trẻ nhà Saegusa là khách khứa lại đến chúc tụng tấp nập. Việc điều tra về các thành viên nhà Saegusa do đó chẳng có gì là khó khăn. Nếu cậu nhớ không lầm thì ngoài hai anh trai, cô còn có hai cô em gái song sinh đang học lớp chín.
Riêng tiểu sử về Mayumi đã có một đoạn dài trên mạng, chẳng cần phí công sức để tìm tòi đâu cho xa.
"Kizari-kun không bao giờ đối xử với tôi một cách một cách đặc biệt đấy chứ...(^v^?"
"Tôi không tin đang cố tỏ ra thân thiết với chủ tịch..(。・・。)."
Lo lắng bị rơi vào bẫy, Hitomi trả lời thận trọng nhưng Mayumi chỉ cười nhẹ.
"Đó không phải là điều tôi muốn nói. Cậu không bao giờ đề phòng hay cảm thấy khó ở và ngượng ngùng khi ở gần tôi, đúng không...Mỗi khi ở bên cậu, nói sao nhỉ, thật thoải mái và dễ chịu...ꈍ .̮ ꈍ?"
[Cái này có gọi là biểu lộ thẳng thắn không…@@@~~~~]
Mayumi quá trực tiếp, trực tiếp đến mức khiến Hitomi phải ngớ người. Nếu cho rằng chỉ số tình thương của cậu rất thấp là sai lầm, chẳng qua là Hitomi thường né tránh không chạm vào những chủ đề riêng tư hay nhạy cảm mà thôi.
“Nè...≧◔◡◔≦~~~”
Hitomi giật mình, nhìn khuôn mặt đang áp sát gần chóp mũi của cậu, suýt chút nữa thì nhảy dựng, may mắn là kiềm chế được.
Bằng thanh âm rung rung, cậu cố gắng trầm tĩnh hết mức nói:
“Hội trưởng, khoảng cách này dễ làm người khác hiểu nhầm lắm đó…”
“Thật sao...Nhưng tôi kì thực…”
Mayumi đột nhiên nghiêng đầu sang một bên thì thầm vào tai Hitomi, “Mặc kệ...Trong mắt tôi, người cần quan tâm duy nhất, là cậu thôi, Kizari-kun…!”
“Đi nào, chuẩn bị thi đấu rồi đấy...≥^.^≤ !”
Mayumi nói xong, cơ hồ không để Hitomi kịp định thần, mảnh mai thân thể xoay một vòng cười vui vẻ hướng cậu ngoắc ngoắc tung tăng chạy đi.
Nhìn chẳng khác gì một cô nữ sinh đang yêu tuổi mới lớn.
Sân thi đấu.
Hitomi bên ngoài lập lòe hai con ngươi nhớ lại điều lệ.
Quy tắc chung đã giảng giải ở trên, nhưng còn một số điểm cần lưu ý khi thi.
Bóng chùm' là môn thể thao có nhiều điểm chung với tennis nhưng không có luật giao bóng. Mỗi séc đấu kéo dài ba phút với một phút giải lao giữa các séc với tổng cộng 3 séc trong một vòng. Sau hiệu lệnh bắt đầu, bóng được bắn vào sân bởi súng khí nén cứ mỗi hai mươi giây và sự nhộn nhịp trong sân sẽ kéo dài cho đến khi hiệu lệnh kết thúc vang lên.
Đối thủ của Mayumi là một cô gái trẻ buộc tóc ngắn màu nâu nhạt.
Cả hai bên đồng thời chọn lựa sử dụng ma thuật. Cô nàng kia dựa vào thể lực để hỗ trợ và nhanh chóng nhắm bắn từng quả bóng với CAD dạng súng trong tay. Những quả bóng dính phép thuật dịch chuyển thay đổi quĩ đạo và lao về phần sân của Mayumi. Chúng bị bật lại ngay khi vượt qua lưới với vận tốc gấp đôi. Tất cả các quả bóng và không hề có ngoại lệ.
Tuy nhiên, đẳng cấp là quá chênh lệch.
Mayumi đứng ở trung tâm sân đấu với hai tay giữ CAD trước ngực. Cô cầm CAD như đang cầu nguyện, đôi mắt long lanh với ánh nhìn hướng nhẹ xuống dưới. Chỉ điều này không thôi đã ngăn không cho đối thủ của cô ghi bất kì bàn thắng nào.
Bóng từ sân đối phương chỉ có thể xâm nhập tối đa mười cm vào phần sân của Mayumi. Mayumi không hề tuỳ chỉnh cho các quả bóng cũng không nhắm tới điểm mù của đối phương mà chỉ ném trả lại bóng về phía đối phương. Và người duy nhất đang ghi điểm chính là hội trưởng đáng yêu của chúng ta.
Cuộc đấu trở nên đơn phương. Ngay khi tiếng còi báo kết thúc séc đầu tiên. Đối thủ của cô đã khuỵu gối một cách bất lực trên sân. Hành động này phản ánh chân thực sự tuyệt vọng bao trùm của đối phương.
Hitomi nhận ra Mayumi tỏ vẻ bình tĩnh và điềm đạm nhưng tâm trạng thì không hề như thế. Nghe tiếng báo hiệu, cô thở dài nhẹ nhõm. Trong suốt cuộc đấu, chắc chắn cô đã phải vật lộn vất vả.
Hitomi kì thực không hiểu nguyên do áp lực của Mayumi. Cô chưa bao giờ kiêu căng dù biết rằng ma thuật của mình vượt trội hơn đối thủ và bản thân sẽ thắng trong những séc tiếp theo nếu vẫn giữ vững phong độ.
Vấn đề là cặp mắt theo dõi cô từ bên cạnh sân đấu. Cô đã quen với sự quan sát của người khác từ khi còn bé. Bất kể đó là những ánh nhìn hâm mộ hay thù địch, Mayumi coi đó như thể chúng là ôxi tồn tại quanh mình vậy.
Nhưng ngoài sân cậu con trai, có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với Mayumi. Chắc chắn như vậy rồi, đấy là lý do tại sao, cô không muốn để lộ bất cứ thứ gì không hoàn mỹ về bản thân, dẫu chỉ là một vết tỳ nhỏ trước mặt “người kia”.
"Làm tốt lắm…(^ ^)!"
Hitomi mỉm cười và đưa chiếc khăn ướt cho cô. Ban nãy lời nói, cả hai đều ăn ý không hề nhắc tới, coi như là bí mật nho nhỏ cất giất ở trong lòng.
“Cơ mà bây giờ không phải lúc thư giãn nhé…”
Hitomi nằm trong đội nhưng không phải là thí sinh. Công việc của cậu chỉ trước và sau trận đấu mà thôi. Chính vì thế, nhiệm vụ của Hitomi vẫn chưa kết thúc.
“Hitomia-kun, cậu định làm gì không đứng đắn phải không...≧◔◡◔≦?"
"Tôi nào dám, mà Mayumi-chan không dùng vợt sao…(~.~)?"
Sự tố cáo này khiến Hitomi phải nhanh chóng chuyển chủ đề, cô nàng kia cứ toàn lấy điểm yếu mà đâm chọt cậu.
"Uh, đây là kiểu của tôi...(▰˘◡˘▰)!"
Trong chốc lát, Hitomi nghĩ cô nói về bộ đồ đang mặc nhưng Mayumi rõ ràng là đang nói về phong cách 'chỉ sử dụng ma thuật'.
"Mayumi-chan dùng CAD nào (0,0)?"
"Cái này đây…>( ‘-’ )> ~~~"
Mayumi lôi ra một CAD đặc dụng có dạng súng ngắn. Các CAD dạng súng được hỗ trợ hệ thống ngắm bổ trợ. Nòng súng nhắm đến mục tiêu của ma thuật (toạ độ tương đối của của Eidos trong không gian thông tin) hoạt động giống như là một cảm biến chuyển động. Nòng súng càng dài thì tầm quan trọng của hệ thống bổ trợ lại càng lớn. Đối với những pháp sư chỉ quan tâm đến tốc độ kích hoạt ma thuật mà không quan tâm đến hệ thống bổ trợ, mô hình súng ngắn là thích hợp nhất.
"Tôi nhớ là chủ tịch thường dùng CAD phổ thông…(o.o)?".
"Thường là thế, nhưng tôi sẽ dùng loại chuyên dụng lần này".
Lời nhận xét của Mayumi khá mơ hồ nhưng Hitomi dịch ra là "Vì phần thi chỉ yêu cầu duy nhất một ma thuật nên tôi chọn loại chuyên dụng".
"Ma thuật dịch chuyển hay đảo vận tốc?".
"Đúng vậy, là 'Sự nẩy bội'."
Mayumi cẩn thận kéo dãn cơ thể nên cô không bẽn lẽn trước khi trả lời câu hỏi.
"Kizari, có thể giúp tôi một chút được không?"
“Ế…(v.v)~~~”
"Không có vấn đề gì" - Hitomi hơi đứng hình một chút liền cho ra đáp án.
Mayumi ngồi trên sàn với hai chân dang rộng (tư thế hơi ~~~) trong khi Hitomi nhẹ nhàng đẩy lưng cô. Hầu như không có sự kháng cự nào, ngực Mayumi chạm xuống mặt đất.
"Dùng sự nảy bội để lợi dụng vector động năng (Nhưng động năng là đại lượng vô hướng mà, wtf...v.v). Tuy nhiên chỉ dựa vào mỗi ma thuật này chẳng phải là rất rủi ro hay sao? Nếu những quả bóng không đàn hồi mất động lượng khi va chạm với tường và trần, cô sẽ không thể nào đưa chúng sang sân của đối phương được ~,~"
Hitomi cảm nhận được một lượng thân nhiệt truyền qua bàn tay khi cậu thì thầm cảnh báo.
"Hm tôi cũng có chuẩn bị một ma thuật loại tốc độ khác nhưng đã không phải dùng đến trong cuộc thi năm ngoái."
Mayumi nói một cách uể oải nhưng phải cần một sự chênh lệch lớn về sức mạnh để có thể đạt được một sự tự tin như vậy. Một lần nữa Hitomi nhận ra cô mạnh mẽ thế nào so với những người khác.
"Được rồi…(._.)!"
Mayumi nghiêng sang trái và phải bốn lần rồi bảo Hitomi dừng lại. Cậu đứng thẳng dậy và lùi ra trong khi Mayumi khép chân lại và đưa tay về phía bản thân.
(0.0)?!
Ban đầu Hitomi không rõ Mayumi muốn gì nhưng khi cậu nhận ra ánh nhìn chăm chú biểu lộ sự không vui thì lập tức “đốn ngộ”. Hitomi đi vòng ra phía trước và nắm lấy bàn tay đang duỗi ra của cô, một bàn tay xinh xắn và mảnh mai. Với một cái kéo nhẹ, Mayumi đứng lên.
Cám ơn, Kizari-kun…(^.^)"
"Không có gì".
Hitomi cảm thấy câu trả lời khá thân mật nhưng mayumi rất vui.
"Hm... thật là một cảm giác lạ..."
“Ah…?!”
“Kizari-san biết không, cậu cho tôi một cảm giác kỳ quái, cứ như thể chúng ta đã quen biết từ lâu lắm rồi…”
~~~...0 0…~~~
“Nhiều khi, tôi chợt nghĩ, có khi nào, Kizari-san cũng là một thành viên trong gia đình không…(._.)!”
“Hể…(0.0)?!”
Câu này nói ra, Hitomi không biết đáp trả sao, đành im lặng.
Cậu biết không giống như những gia tộc khác úc nào cũng được che giấu trong vòng bí mật, gia đình Saegusa luôn là tâm điểm của dư luận. Mỗi lần có sinh nhật của một đứa trẻ nhà Saegusa là khách khứa lại đến chúc tụng tấp nập. Việc điều tra về các thành viên nhà Saegusa do đó chẳng có gì là khó khăn. Nếu cậu nhớ không lầm thì ngoài hai anh trai, cô còn có hai cô em gái song sinh đang học lớp chín.
Riêng tiểu sử về Mayumi đã có một đoạn dài trên mạng, chẳng cần phí công sức để tìm tòi đâu cho xa.
"Kizari-kun không bao giờ đối xử với tôi một cách một cách đặc biệt đấy chứ...(^v^?"
"Tôi không tin đang cố tỏ ra thân thiết với chủ tịch..(。・・。)."
Lo lắng bị rơi vào bẫy, Hitomi trả lời thận trọng nhưng Mayumi chỉ cười nhẹ.
"Đó không phải là điều tôi muốn nói. Cậu không bao giờ đề phòng hay cảm thấy khó ở và ngượng ngùng khi ở gần tôi, đúng không...Mỗi khi ở bên cậu, nói sao nhỉ, thật thoải mái và dễ chịu...ꈍ .̮ ꈍ?"
[Cái này có gọi là biểu lộ thẳng thắn không…@@@~~~~]
Mayumi quá trực tiếp, trực tiếp đến mức khiến Hitomi phải ngớ người. Nếu cho rằng chỉ số tình thương của cậu rất thấp là sai lầm, chẳng qua là Hitomi thường né tránh không chạm vào những chủ đề riêng tư hay nhạy cảm mà thôi.
“Nè...≧◔◡◔≦~~~”
Hitomi giật mình, nhìn khuôn mặt đang áp sát gần chóp mũi của cậu, suýt chút nữa thì nhảy dựng, may mắn là kiềm chế được.
Bằng thanh âm rung rung, cậu cố gắng trầm tĩnh hết mức nói:
“Hội trưởng, khoảng cách này dễ làm người khác hiểu nhầm lắm đó…”
“Thật sao...Nhưng tôi kì thực…”
Mayumi đột nhiên nghiêng đầu sang một bên thì thầm vào tai Hitomi, “Mặc kệ...Trong mắt tôi, người cần quan tâm duy nhất, là cậu thôi, Kizari-kun…!”
“Đi nào, chuẩn bị thi đấu rồi đấy...≥^.^≤ !”
Mayumi nói xong, cơ hồ không để Hitomi kịp định thần, mảnh mai thân thể xoay một vòng cười vui vẻ hướng cậu ngoắc ngoắc tung tăng chạy đi.
Nhìn chẳng khác gì một cô nữ sinh đang yêu tuổi mới lớn.
Sân thi đấu.
Hitomi bên ngoài lập lòe hai con ngươi nhớ lại điều lệ.
Quy tắc chung đã giảng giải ở trên, nhưng còn một số điểm cần lưu ý khi thi.
Bóng chùm' là môn thể thao có nhiều điểm chung với tennis nhưng không có luật giao bóng. Mỗi séc đấu kéo dài ba phút với một phút giải lao giữa các séc với tổng cộng 3 séc trong một vòng. Sau hiệu lệnh bắt đầu, bóng được bắn vào sân bởi súng khí nén cứ mỗi hai mươi giây và sự nhộn nhịp trong sân sẽ kéo dài cho đến khi hiệu lệnh kết thúc vang lên.
Đối thủ của Mayumi là một cô gái trẻ buộc tóc ngắn màu nâu nhạt.
Cả hai bên đồng thời chọn lựa sử dụng ma thuật. Cô nàng kia dựa vào thể lực để hỗ trợ và nhanh chóng nhắm bắn từng quả bóng với CAD dạng súng trong tay. Những quả bóng dính phép thuật dịch chuyển thay đổi quĩ đạo và lao về phần sân của Mayumi. Chúng bị bật lại ngay khi vượt qua lưới với vận tốc gấp đôi. Tất cả các quả bóng và không hề có ngoại lệ.
Tuy nhiên, đẳng cấp là quá chênh lệch.
Mayumi đứng ở trung tâm sân đấu với hai tay giữ CAD trước ngực. Cô cầm CAD như đang cầu nguyện, đôi mắt long lanh với ánh nhìn hướng nhẹ xuống dưới. Chỉ điều này không thôi đã ngăn không cho đối thủ của cô ghi bất kì bàn thắng nào.
Bóng từ sân đối phương chỉ có thể xâm nhập tối đa mười cm vào phần sân của Mayumi. Mayumi không hề tuỳ chỉnh cho các quả bóng cũng không nhắm tới điểm mù của đối phương mà chỉ ném trả lại bóng về phía đối phương. Và người duy nhất đang ghi điểm chính là hội trưởng đáng yêu của chúng ta.
Cuộc đấu trở nên đơn phương. Ngay khi tiếng còi báo kết thúc séc đầu tiên. Đối thủ của cô đã khuỵu gối một cách bất lực trên sân. Hành động này phản ánh chân thực sự tuyệt vọng bao trùm của đối phương.
Hitomi nhận ra Mayumi tỏ vẻ bình tĩnh và điềm đạm nhưng tâm trạng thì không hề như thế. Nghe tiếng báo hiệu, cô thở dài nhẹ nhõm. Trong suốt cuộc đấu, chắc chắn cô đã phải vật lộn vất vả.
Hitomi kì thực không hiểu nguyên do áp lực của Mayumi. Cô chưa bao giờ kiêu căng dù biết rằng ma thuật của mình vượt trội hơn đối thủ và bản thân sẽ thắng trong những séc tiếp theo nếu vẫn giữ vững phong độ.
Vấn đề là cặp mắt theo dõi cô từ bên cạnh sân đấu. Cô đã quen với sự quan sát của người khác từ khi còn bé. Bất kể đó là những ánh nhìn hâm mộ hay thù địch, Mayumi coi đó như thể chúng là ôxi tồn tại quanh mình vậy.
Nhưng ngoài sân cậu con trai, có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với Mayumi. Chắc chắn như vậy rồi, đấy là lý do tại sao, cô không muốn để lộ bất cứ thứ gì không hoàn mỹ về bản thân, dẫu chỉ là một vết tỳ nhỏ trước mặt “người kia”.
"Làm tốt lắm…(^ ^)!"
Hitomi mỉm cười và đưa chiếc khăn ướt cho cô. Ban nãy lời nói, cả hai đều ăn ý không hề nhắc tới, coi như là bí mật nho nhỏ cất giất ở trong lòng.
“Cơ mà bây giờ không phải lúc thư giãn nhé…”
Hitomi nằm trong đội nhưng không phải là thí sinh. Công việc của cậu chỉ trước và sau trận đấu mà thôi. Chính vì thế, nhiệm vụ của Hitomi vẫn chưa kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.