Chương 448: Chương 448: Quy luật năm năm
Diệt Thiên
15/07/2018
Chu Tường bây giờ mới ngẫn ra hắn hiểu tại sao trước khi ký hợp đồng đến giờ Thiếu Kiệt đều nói là hắn ký tên. Vốn tưởng rằng vì hắn điều hành sàn giao dịch nên Thiếu Kiệt mới nói thế nhưng giờ nghe được lời nói của Thiếu Kiệt Chu Tương hiểu ra Ngô Long bị tính kế ngày từ đâu Chu Tường lúc này hắn cũng chỉ biết lắc đầu ôm bụng cười nói với Thiếu Kiệt.
-Xem ra lần này Ngô Long thiệt hại hơi bị lớn rồi đấy! Anh cứ nghĩ là em không muốn quản lý nên để lại cho hắn mệt mõi với những thứ đó thôi chứ. Nếu chừng một tuần sau tung ra mã nguồn gốc không biết bao nhiêu người sẽ mua đây. Mua rồi thì họ không đơn giản để cho một mình Ngô Long độc tôn như hiện tại đi. Em đúng là ác thật.
Thiếu Kiệt lúc này rất vô tâm hắn xem như không có chuyện gì xảy ra chỉ đáp lại lời của Chu Tường.
-Đã là một người kinh doanh về công nghệ anh còn nói lời này. Nếu tự mình làm một trang web thì bắt buộc bạn phải tự thiết kế nếu muốn giữ vữa bản quyền của chính mình. Còn đi mua lại thì phải chịu cái việc này thôi. Đạo lý xưa nay đã là vậy em làm cũng không qua đáng. Công sức của em thì em phải được nhận tùy theo giá trị vốn có của nó thôi. Có trách là trách hắn đội ngũ It không thiết kế nỗi trang web và mã nguồn cần thiết.
Chu Tương nghe Thiếu Kiệt nói những lời này hắn cũng bắt buộc phải suy nghĩ. Đúng vậy nhân viên lập trình sống nhờ việc lập trình vào viết mã nguồn của một trang web nó chỉ còn độc quyền khi họ còn là người quản trị.
Nếu không như hắn bán được cho một người cũng có thể bán được cho người thứ hai bởi đây là mã nguồn của hắn tạo ra và hắn gây dựng nên. Công sức của hắn không phải chỉ một lần là có thể cân đo đong đếm được.
-Ừ! Việc này anh sẽ làm! Em xem định giá nó khoảng bao nhiêu là được? Nếu cao qua giống như của Ngô Long chắc sẽ không được đâu.
-À Việc ấy sẽ không cần thiết. Không cần quá cao đâu tầm mười đến mười lắm ngàn là được. Em cần thiết có nhiều người mua càng tốt. Thứ nhất nó sẽ lũng đoạn thị trường của Ngô Long thứ hai sẽ phải để cho quốc gia đi đến cái quyết định sàn giao dịch vàng sẽ không phải chính quy và tiến hành lệnh cấm. Lúc đó thì mọi thứ sẽ nhắm vào Ngô Long công kích hắn sẽ không thể gây khó dễ cho em trong các việc khác.
Chu Tường bây giờ suy nghĩ những điều Thiếu Kiệt nói một chút rồi gật đầu phương án mà Thiếu Kiệt hắn đưa ra là vẹn toàn nhất. Không ai mà có thể để nhiều trang giao dịch như thế nhất là ở nước ngoài tràn vào trong nước.
-Nhưng chỉ sợ người mua có chủ ý xấu thì chúng ta không khống chế được.
-Vấn đề này anh không lo em sẽ để Lâm Vũ chú ý đến nó và thu hẹp phạm vi ảnh hưởng nhỏ nhất có thể. Còn những điều khác thì em không chắc. Dù sao mã nguồn gốc cũng là của mình em có thể tiến hành xâm nhập nó nếu thấy có vấn đề được.
Thiếu Kiệt cũng biết mối nguy hiểm của việc này nó là con dao hai lưỡi. Nhưng hắn phải làm bởi chỉ thông qua như thế nó mới đem toàn bộ những trang web sàn giao dịch vàng đánh sập vì không được quốc gia công nhận. Đôi khi tạo ra một đứa con tin thần nhưng phải tự tay mình giết đi nó là một cảm giác không hề dễ dàng.
-Thôi! Vậy để đến lúc đó bán để người mua trả giá nếu anh thấy giá hợp lý thì sẽ nói em. Còn mấy vấn đề khác như công ty thì em không cần phải lo bên đó hiện tại chỉ cần qua vài tháng ổn định nữa là mọi thứ đi vào quỹ đạo. Còn hiện tại thì chỉ cần kiếm được một số trò chơi hợp tác nữa là ổn.
-Vấn đề trò chơi thì anh không cần lo đâu cứ phát triển đội ngũ trước. Không cần phải tốn thời gian cho việc không có kết quả. Về vấn đề này em đã giải quyết rồi. Chỉ cần anh phát triển trong năm sau hoàn toàn tốt là mọi thứ có thể quyết định được. Em đang sở cổ phần đa số cho một công ty trò chơi rồi lúc đó bên mình độc quyền phát hành. Những công ty khác muốn hợp tác phải thông qua mình thôi.
Thiếu Kiệt không muốn Chu Tường quá lo lắng về vấn đề trò chơi để công ty có thể phát hành. Vì hắn thấy nếu không nói ra vấn đề này Chu Tường sẽ tập trung tìm kiếm thêm những trò chơi của các công ty để hợp tác. Mà phân tâm vào việc phát triển những thành viên bên dưới. Hắn muốn Chu Tường an tâm không phải lo lắng đến những vấn đề này.
-Ấy thế thì được rồi. Nhà phát hành mà anh không kiếm được công ty hợp tác thì chỉ như nằm chờ thời cũng không ổn lắm nếu em đã giải quyết việc này thì cứ yên tâm. Đội ngũ anh phát triển sẽ không thua kém VG đâu.
-Vấn đề không cần cạnh tranh với VG nếu được sau này chúng ta sẽ mua lại nó. Bởi còn nhiều phương diện mình không đánh sâu vào được nhưng VG lại khác. Những vấn đề đó sau này sẽ làm sau. Giờ thì đặt nền móng trước đã.
Chu Tường thấy Thiếu Kiệt nói không sai mỗi công ty luôn đi từ cái nền móng nhỏ nhất phát triển lên. Hiện tại trong quá trình hình thành dường như Thiếu Kiệt đã tập trung phát triển cho nhóm người Chu Tường hết thảy. Cái cần là họ hoạt động hiệu quả mà Thiếu Kiệt muốn thôi.
-Tạm thời chúng ta cứ án binh bất động kế hoạch là năm năm phát triển đủ để em hoàn thành các cơ sở bên dưới lúc đó chúng ta mới thật sự đi đến việc tranh đấu lâu hơn. Đây cũng là thuận theo quy luật tự nhiên.
Chu Tường lúc này trố mắt ra tại sao Thiếu Kiệt lại nói ra những vấn đề này trong khi đó nó có một chút hơi hướng gì đó không phải một người theo thế giới quan như Thiếu Kiệt.
-Lại đem cả tâm linh vào trong này! cái gì mà năm năm mình phát triển được mình cứ phát triển chứ Thiếu Kiệt đâu phải dễ gì mới phát triển được công ty đến mức độ này. Lại chững lại năm năm thì có chút gì đó không thích hợp hay sao ấy.
Thiếu Kiệt lúc này cũng cười cười. Vốn hắn cũng không tin quy luật năm năm này nhưng tất cả mọi thứ từ khoa học đến những vấn đề tồn tại khác đề cho hắn thấy việc này là cần thiết. Dù không tin nhưng hắn cũng vẫn phải có chút gì gọi là đi theo xu hướng.
-Không hẳn là như thế mỗi công ty mỗi con người đều trải qua năm năm thịnh năm năm suy. Chúng ta cũng vậy không thoát khỏi quy luật này. Việc sắp tới đây chúng ta chững lại năm năm cũng là phù hợp với xu thế vốn có. Nếu hiện tại chúng ta quá phát triển sẽ dẫn đến việc sau này khi gặp vấn đề chúng ta kho lòng giải quyết. Nhất là ở nước ngoài công ty nếu quá nổi bậy mọi người nhìn vào họ chỉ xét lỗi mà không biết chúng ta đã đạt được gì. Bởi thế dù là chúng ta chậm rãi phát triển trong năm năm đến khi bùng nổ thì lại là chuyện khác.
Chu Tường ngẫm nghĩ một chút về những gì Thiếu Kiệt nói. Hắn suy xét mọi mặt đúng là từ lúc Thiếu Kiệt chỉ vừa phát hành ra một cái công ty buôn bán linh kiện với số vốn ít ỏi và đi tới hiện tại dường như quá nhanh chóng.
Sự thay đổi này chưa tới ba tháng mà Thiếu Kiệt đã làm được quá nhiều những việc người khác không làm được. Các dự án các công ty ngày càng nhiều hơn làm cho bản thân Chu Tường cũng có chút áp lực.
Đứng ở vị trí người điều hành Garena anh ta hiểu được sự khó khăn, và áp lực như thế nào của một người trưởng thành. Còn Thiếu Kiệt thì nắm trong tay biết bao nhiêu dự án áp lực có thể nói là nhiều hơn gấp mấy lần.
-Em nói cũng đúng. Hấu hết những công ty dự án đều là mới thành lập nếu cứ trên đà phát triển cao như thế nguồn nhân lực đúng là chịu không nổi áp lực nhiều phía. Nhưng nếu chầm chậm thích nghi dường như có vẻ ổn hơn. Quá trình năm năm mà em nói có vẻ ổn. Nhưng mà em học đâu cái quá trình này thế anh cái này thật sự là mới nghe trong kinh doanh có cái quy luật này đấy.
-Không hẳn là quy luật nó là tự nhiên. Con người lúc nào cũng không hoàn hảo. Chỉ có trong quá trình phát triển chúng ta không thấy được lỗi thôi. Nó cần thời gian tích lũy lâu dần sẽ thành. Cũng như cậu thịnh cực tất suy. Suy cực tất thịnh vậy. Mọi thứ đều có hai trạng thái đối lập với nhau. Nếu anh có thể tìm hiểu thì những công ty lớn khi đang trên đà danh vọng bổng nhiên họ luôn trầm lại một chút để rồi sau đó đột phá một bước phát triển lớn hơn ban đâu. Họ chỉ chững lại để chỉnh sửa cách phương diện yếu kém mà họ cảm thấy đã bất ổn thôi.
Chu Tường bây giờ cũng gật đầu như đã hiểu hết những gì Thiếu Kiệt nói. Thật chất những chuyện này nói ra giống như đơn thuần một công ty luôn cần phải đổi mới mình và sắp xếp lại các thành viên trong công ty một cách hiệu quả nhất.
Chuyện này thường xảy ra đối với các doanh nghiệp nước ngoài và tro nước. Tùy theo mức độ phát triển trước đó của họ là nhanh hay chậm mà thực hiện nó theo thời gian này. Thiếu Kiệt muốn đem thời gian năm năm để cho toàn bộ các công ty của mình đứng vững căn cơ làm việc thật tốt trước khi hắn dùng nó để đấu với các thế lực lớn hơn.
-Ừ việc này có vẻ nhưng không phải chỉ mình anh áp dụng đi. Em đinh qua tết họp mọi người lại rồi nói vấn đề này sao. Anh nghĩ chắc tại vì mình ở nước ngoài làm việc không thường xuyên dự họp được nên em mới nói cho anh biết trước cái này mà không phải là ngẫu nhiên đúng chứ.
Thiếu Kiệt cười cười hắn thấy làm việc với những người như Chu Tường chỉ cẩn một số ý nghĩ đưa cho hắn là mọi thứ đều được phát triển được như Thiếu Kiệt muốn là rất tốt.
-Ừ! lần này anh qua đó vài ngày xem chừng tình hình thế nào rồi về nước ăn tết với gia đình có gì cho em hay với em muốn xem gia đình anh thế nào mà lại suốt ngày phải ở bên ngoài thế này.
-Em muốn thì cũng được thôi! Gặp họ em sẽ chán chết cho xem!
Chu Tường vừa nói vừa cười với Thiếu Kiệt hai người không bàn chuyện nghiêm túc nữa mà cùng nhau quan sát những người của Vô Ảnh tiến hành huấn luyện đợi Hà Vi đi ngân hàng về.
-Xem ra lần này Ngô Long thiệt hại hơi bị lớn rồi đấy! Anh cứ nghĩ là em không muốn quản lý nên để lại cho hắn mệt mõi với những thứ đó thôi chứ. Nếu chừng một tuần sau tung ra mã nguồn gốc không biết bao nhiêu người sẽ mua đây. Mua rồi thì họ không đơn giản để cho một mình Ngô Long độc tôn như hiện tại đi. Em đúng là ác thật.
Thiếu Kiệt lúc này rất vô tâm hắn xem như không có chuyện gì xảy ra chỉ đáp lại lời của Chu Tường.
-Đã là một người kinh doanh về công nghệ anh còn nói lời này. Nếu tự mình làm một trang web thì bắt buộc bạn phải tự thiết kế nếu muốn giữ vữa bản quyền của chính mình. Còn đi mua lại thì phải chịu cái việc này thôi. Đạo lý xưa nay đã là vậy em làm cũng không qua đáng. Công sức của em thì em phải được nhận tùy theo giá trị vốn có của nó thôi. Có trách là trách hắn đội ngũ It không thiết kế nỗi trang web và mã nguồn cần thiết.
Chu Tương nghe Thiếu Kiệt nói những lời này hắn cũng bắt buộc phải suy nghĩ. Đúng vậy nhân viên lập trình sống nhờ việc lập trình vào viết mã nguồn của một trang web nó chỉ còn độc quyền khi họ còn là người quản trị.
Nếu không như hắn bán được cho một người cũng có thể bán được cho người thứ hai bởi đây là mã nguồn của hắn tạo ra và hắn gây dựng nên. Công sức của hắn không phải chỉ một lần là có thể cân đo đong đếm được.
-Ừ! Việc này anh sẽ làm! Em xem định giá nó khoảng bao nhiêu là được? Nếu cao qua giống như của Ngô Long chắc sẽ không được đâu.
-À Việc ấy sẽ không cần thiết. Không cần quá cao đâu tầm mười đến mười lắm ngàn là được. Em cần thiết có nhiều người mua càng tốt. Thứ nhất nó sẽ lũng đoạn thị trường của Ngô Long thứ hai sẽ phải để cho quốc gia đi đến cái quyết định sàn giao dịch vàng sẽ không phải chính quy và tiến hành lệnh cấm. Lúc đó thì mọi thứ sẽ nhắm vào Ngô Long công kích hắn sẽ không thể gây khó dễ cho em trong các việc khác.
Chu Tường bây giờ suy nghĩ những điều Thiếu Kiệt nói một chút rồi gật đầu phương án mà Thiếu Kiệt hắn đưa ra là vẹn toàn nhất. Không ai mà có thể để nhiều trang giao dịch như thế nhất là ở nước ngoài tràn vào trong nước.
-Nhưng chỉ sợ người mua có chủ ý xấu thì chúng ta không khống chế được.
-Vấn đề này anh không lo em sẽ để Lâm Vũ chú ý đến nó và thu hẹp phạm vi ảnh hưởng nhỏ nhất có thể. Còn những điều khác thì em không chắc. Dù sao mã nguồn gốc cũng là của mình em có thể tiến hành xâm nhập nó nếu thấy có vấn đề được.
Thiếu Kiệt cũng biết mối nguy hiểm của việc này nó là con dao hai lưỡi. Nhưng hắn phải làm bởi chỉ thông qua như thế nó mới đem toàn bộ những trang web sàn giao dịch vàng đánh sập vì không được quốc gia công nhận. Đôi khi tạo ra một đứa con tin thần nhưng phải tự tay mình giết đi nó là một cảm giác không hề dễ dàng.
-Thôi! Vậy để đến lúc đó bán để người mua trả giá nếu anh thấy giá hợp lý thì sẽ nói em. Còn mấy vấn đề khác như công ty thì em không cần phải lo bên đó hiện tại chỉ cần qua vài tháng ổn định nữa là mọi thứ đi vào quỹ đạo. Còn hiện tại thì chỉ cần kiếm được một số trò chơi hợp tác nữa là ổn.
-Vấn đề trò chơi thì anh không cần lo đâu cứ phát triển đội ngũ trước. Không cần phải tốn thời gian cho việc không có kết quả. Về vấn đề này em đã giải quyết rồi. Chỉ cần anh phát triển trong năm sau hoàn toàn tốt là mọi thứ có thể quyết định được. Em đang sở cổ phần đa số cho một công ty trò chơi rồi lúc đó bên mình độc quyền phát hành. Những công ty khác muốn hợp tác phải thông qua mình thôi.
Thiếu Kiệt không muốn Chu Tường quá lo lắng về vấn đề trò chơi để công ty có thể phát hành. Vì hắn thấy nếu không nói ra vấn đề này Chu Tường sẽ tập trung tìm kiếm thêm những trò chơi của các công ty để hợp tác. Mà phân tâm vào việc phát triển những thành viên bên dưới. Hắn muốn Chu Tường an tâm không phải lo lắng đến những vấn đề này.
-Ấy thế thì được rồi. Nhà phát hành mà anh không kiếm được công ty hợp tác thì chỉ như nằm chờ thời cũng không ổn lắm nếu em đã giải quyết việc này thì cứ yên tâm. Đội ngũ anh phát triển sẽ không thua kém VG đâu.
-Vấn đề không cần cạnh tranh với VG nếu được sau này chúng ta sẽ mua lại nó. Bởi còn nhiều phương diện mình không đánh sâu vào được nhưng VG lại khác. Những vấn đề đó sau này sẽ làm sau. Giờ thì đặt nền móng trước đã.
Chu Tường thấy Thiếu Kiệt nói không sai mỗi công ty luôn đi từ cái nền móng nhỏ nhất phát triển lên. Hiện tại trong quá trình hình thành dường như Thiếu Kiệt đã tập trung phát triển cho nhóm người Chu Tường hết thảy. Cái cần là họ hoạt động hiệu quả mà Thiếu Kiệt muốn thôi.
-Tạm thời chúng ta cứ án binh bất động kế hoạch là năm năm phát triển đủ để em hoàn thành các cơ sở bên dưới lúc đó chúng ta mới thật sự đi đến việc tranh đấu lâu hơn. Đây cũng là thuận theo quy luật tự nhiên.
Chu Tường lúc này trố mắt ra tại sao Thiếu Kiệt lại nói ra những vấn đề này trong khi đó nó có một chút hơi hướng gì đó không phải một người theo thế giới quan như Thiếu Kiệt.
-Lại đem cả tâm linh vào trong này! cái gì mà năm năm mình phát triển được mình cứ phát triển chứ Thiếu Kiệt đâu phải dễ gì mới phát triển được công ty đến mức độ này. Lại chững lại năm năm thì có chút gì đó không thích hợp hay sao ấy.
Thiếu Kiệt lúc này cũng cười cười. Vốn hắn cũng không tin quy luật năm năm này nhưng tất cả mọi thứ từ khoa học đến những vấn đề tồn tại khác đề cho hắn thấy việc này là cần thiết. Dù không tin nhưng hắn cũng vẫn phải có chút gì gọi là đi theo xu hướng.
-Không hẳn là như thế mỗi công ty mỗi con người đều trải qua năm năm thịnh năm năm suy. Chúng ta cũng vậy không thoát khỏi quy luật này. Việc sắp tới đây chúng ta chững lại năm năm cũng là phù hợp với xu thế vốn có. Nếu hiện tại chúng ta quá phát triển sẽ dẫn đến việc sau này khi gặp vấn đề chúng ta kho lòng giải quyết. Nhất là ở nước ngoài công ty nếu quá nổi bậy mọi người nhìn vào họ chỉ xét lỗi mà không biết chúng ta đã đạt được gì. Bởi thế dù là chúng ta chậm rãi phát triển trong năm năm đến khi bùng nổ thì lại là chuyện khác.
Chu Tường ngẫm nghĩ một chút về những gì Thiếu Kiệt nói. Hắn suy xét mọi mặt đúng là từ lúc Thiếu Kiệt chỉ vừa phát hành ra một cái công ty buôn bán linh kiện với số vốn ít ỏi và đi tới hiện tại dường như quá nhanh chóng.
Sự thay đổi này chưa tới ba tháng mà Thiếu Kiệt đã làm được quá nhiều những việc người khác không làm được. Các dự án các công ty ngày càng nhiều hơn làm cho bản thân Chu Tường cũng có chút áp lực.
Đứng ở vị trí người điều hành Garena anh ta hiểu được sự khó khăn, và áp lực như thế nào của một người trưởng thành. Còn Thiếu Kiệt thì nắm trong tay biết bao nhiêu dự án áp lực có thể nói là nhiều hơn gấp mấy lần.
-Em nói cũng đúng. Hấu hết những công ty dự án đều là mới thành lập nếu cứ trên đà phát triển cao như thế nguồn nhân lực đúng là chịu không nổi áp lực nhiều phía. Nhưng nếu chầm chậm thích nghi dường như có vẻ ổn hơn. Quá trình năm năm mà em nói có vẻ ổn. Nhưng mà em học đâu cái quá trình này thế anh cái này thật sự là mới nghe trong kinh doanh có cái quy luật này đấy.
-Không hẳn là quy luật nó là tự nhiên. Con người lúc nào cũng không hoàn hảo. Chỉ có trong quá trình phát triển chúng ta không thấy được lỗi thôi. Nó cần thời gian tích lũy lâu dần sẽ thành. Cũng như cậu thịnh cực tất suy. Suy cực tất thịnh vậy. Mọi thứ đều có hai trạng thái đối lập với nhau. Nếu anh có thể tìm hiểu thì những công ty lớn khi đang trên đà danh vọng bổng nhiên họ luôn trầm lại một chút để rồi sau đó đột phá một bước phát triển lớn hơn ban đâu. Họ chỉ chững lại để chỉnh sửa cách phương diện yếu kém mà họ cảm thấy đã bất ổn thôi.
Chu Tường bây giờ cũng gật đầu như đã hiểu hết những gì Thiếu Kiệt nói. Thật chất những chuyện này nói ra giống như đơn thuần một công ty luôn cần phải đổi mới mình và sắp xếp lại các thành viên trong công ty một cách hiệu quả nhất.
Chuyện này thường xảy ra đối với các doanh nghiệp nước ngoài và tro nước. Tùy theo mức độ phát triển trước đó của họ là nhanh hay chậm mà thực hiện nó theo thời gian này. Thiếu Kiệt muốn đem thời gian năm năm để cho toàn bộ các công ty của mình đứng vững căn cơ làm việc thật tốt trước khi hắn dùng nó để đấu với các thế lực lớn hơn.
-Ừ việc này có vẻ nhưng không phải chỉ mình anh áp dụng đi. Em đinh qua tết họp mọi người lại rồi nói vấn đề này sao. Anh nghĩ chắc tại vì mình ở nước ngoài làm việc không thường xuyên dự họp được nên em mới nói cho anh biết trước cái này mà không phải là ngẫu nhiên đúng chứ.
Thiếu Kiệt cười cười hắn thấy làm việc với những người như Chu Tường chỉ cẩn một số ý nghĩ đưa cho hắn là mọi thứ đều được phát triển được như Thiếu Kiệt muốn là rất tốt.
-Ừ! lần này anh qua đó vài ngày xem chừng tình hình thế nào rồi về nước ăn tết với gia đình có gì cho em hay với em muốn xem gia đình anh thế nào mà lại suốt ngày phải ở bên ngoài thế này.
-Em muốn thì cũng được thôi! Gặp họ em sẽ chán chết cho xem!
Chu Tường vừa nói vừa cười với Thiếu Kiệt hai người không bàn chuyện nghiêm túc nữa mà cùng nhau quan sát những người của Vô Ảnh tiến hành huấn luyện đợi Hà Vi đi ngân hàng về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.