Chương 892: Đấu Chuyển Di Tinh trong Hiên Viên Bát Kiếm. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
05/02/2014
Nhận được Tề Nhạc phân phó, Như Nguyệt biết là nên rời đi, trong
miệng phát ra một tiếng long ngâm tràn ngập khí phách. Đồng thời giai
đoạn thứ hai của Bản Chúc Tương Dị Hóa, nàng rốt cục thi triển ra Thần
Long Biến cường đại nhất của chính mình.
Bạch Long cực lớn bỗng nhiên xuất hiện, cái đuôi hất lên, ngạnh sanh đánh lui một gã Na Lê. Long Dực Thôi Tinh mang theo bạch sắc quang điểm khổng lồ bay lả tả chung quanh quân đoàn Sinh Tiếu. Trong tiếng kêu đau đớn của binh sĩ Tộc Cửu Lê, thế công tạm thời bị át chế trụ.
Như Nguyệt hét lớn một tiếng:
- Triệu Hoán Sử Lệnh.
Không chút lựa chọn thi hành mệnh lệnh của thượng cấp đã trở thành một truyền thống tốt đẹp, các đội viên thậm chí không hề nghĩ ngợi, lập tức liền triệu hồi ra Kim Sí Đại Bằng Điêu thuộc về mình từ trong cơ thể. Trong lúc nhất thời, quang mang màu vàng bỗng nhiên đại thịnh, khí tức biến hóa của trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện mang đến khiến cho binh sĩ Tộc Cửu Lê dừng lại một chút, không dám tùy tiện công kích.
Đột nhiên xuất hiện nhiều Kim Sí Đại Bằng Điêu như vậy, đừng nói Na Lê phụ trách chỉ huy phía dưới, coi như là Xi Vưu chiến đấu trên không trung cùng Tề Nhạc cũng không khỏi biến sắc. Hắn đối với hung thú cực kỳ quen thuộc, quan hệ cùng hung thú lại rất không tầm thường, đột nhiên xuất hiện nhiều hung thú như vậy, hơn nữa còn là thuộc về trận doanh nhân loại, hắn thật sự không rõ là đã chuyện gì xảy ra.
Như Nguyệt dựa theo Tề Nhạc phân phó, không để cho các đội viên chỉ huy Kim Sí Đại Bằng Điêu tiến hành công kích. Sau khi chấn nhiếp đối thủ thì nàng vội vàng gọi mọi người lên tọa kỵ của mình, chiến sĩ sinh tiếu không có Sử Lệnh thì không có năng lực phi hành. Từng người của tiểu đội mình tuyển ra một Kim Sí Đại Bằng Điêu cường tráng nhất ngồi lên, theo Như Nguyệt ra lệnh một tiếng, trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu lập tức bay lên cao.
Tộc Cửu Lê dù hùng mạnh nhưng bọn họ cũng chỉ là lấy thân thể loài người tiến hóa thành dạng này, không phải là không thể được. Khi bọn họ kịp phản ứng định ngăn cản mọi người cất cánh, Thần Long do Như Nguyệt biến thành cùng với Tiểu Phụng Hoàng do Minh Minh hóa thành ở sau lưng cô cùng Long Phượng hợp minh, tạm thời ngăn cản công kích của người tộc Cửu Lê. Lợi dụng thời gian ngắn ngủi này, Kim Sí Đại Bằng Điêu phát huy ra năng lực Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý của mình, trong khoảnh khắc đã đem đội chủ lực của quân đoàn Sinh Tiếu rời khỏi chiến trường.
Giết địch mấy nghìn mà chẳng hề tổn thất một ai, đây e là tình huống chưa từng xuất hiện trong trận chiến giữa loài người và tộc Cửu Lê.
Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia sáng nhàn nhạt. Nhận ra đồng đội đã rời đi, lúc này tâm tình hắn càng thêm thả lỏng. Tuy biết mình không phải đối thủ của Xi Vưu, nhưng trong lòng Tề Nhạc lại chẳng có chút lo lắng nào. Cho dù có không đánh lại được thì chẳng lẽ thời điểm cuối cùng lại không bỏ chạy được?
Xi Vưu phẫn nộ rồi! Y mặc dù có năng lực ngăn cản Kim Sí đại bàng bay đi, nhưng y cũng không dám tùy tiện xuất hiện trước mặt hơn trăm con Kim Sí đại bàng đang bay tập thể kia. Loại mãnh thú thượng cổ này dù sao cũng cực kỳ hung hãn, đã vậy bên người còn có kẻ địch có được Hiên Viên kiếm đang như hổ rình mồi thế kia, ai biết kết quả sẽ thế nào? Bởi thế lửa giận của Xi Vưu chỉ có thể trút lên người Tề Nhạc trước mặt này.
Ánh sáng màu bạc như lưỡi đao lóe lên, Xi Vưu vung Bàn Cổ phủ lên, dưới ánh sáng của thân phủ chiếu xuống, thân thể y như được phủ một tầng bạc. Ánh sáng năng lượng khổng lồ khiến Xi Vưu trông càng thêm mạnh mẽ. Đám thuộc hạ của Xi Vưu không thể đuổi theo quân đoàn Sinh Tiếu, lúc này cả đám đều ngẩng đầu lên nhìn vị lãnh tụ trên không trung của mình, cùng đợi Xi Vưu giết chết Tề Nhạc.
Năng lượng của Bàn Cổ phủ như không ngừng tăng lên. Tề Nhạc biết, Xi Vưu đang tức giận thế kia, sợ là sẽ thi triển năng lực đặc thù của Bàn Cổ phủ. Tuy không biết y sẽ thi triển cái gì, nhưng dùng chân để nghĩ cũng biết nó nhất định là thủ đoạn công kích siêu cấp ngang với Hiên Viên Bát Kiếm. Hiện giờ dù Tề Nhạc có cơ hội chạy nhưng hắn không muốn chạy, bởi vì hắn còn có cơ hội thử một lần. Trong lúc cùng thi triển tuyệt chiêu, rốt cuộc hắn với Xi Vưu chênh lệch bao nhiêu? Có cơ hội thắng y hay không?
Lân giáp màu đen trên toàn thân bắt đầu biến hóa, ánh mắt Tề Nhạc cũng ngưng trọng lại. Năng lượng khổng lồ tăng lên chỉ trong chớp mắt, lúc này thứ hắn có thể làm chỉ là dùng thực lực mạnh mẽ nhất của mình thôi.
Một tầng sáng màu đỏ sậm bao phủ lên người. Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp không chỉ có thể ứng dụng phạm vi lớn mà còn có thể tác dụng trực tiếp lên cơ thể mình, đây là điều mà Tề Nhạc tìm ra trong khoảng thời gian tu luyện này. Lĩnh vực Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp này có rất nhiều biến hóa, mà thứ Tề Nhạc thích nhất chính là tăng phúc năng lượng. Khi hắn tăng lên cấp Bẩy Vân, chân chính cảm nhận được sự huyền bí của giới pháp Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, hắn mới phát hiện ra tác dụng tăng phúc này không chỉ có thể sử dụng lĩnh vực phạm vi lớn mà tác dụng lên chỉ bản thân mình cũng phát ra hiệu quả tương tự, hơn nữa một khi phát huy hiệu quả thì không chỉ tăng phúc chính năng lượng mình phóng ra mà còn có thể tiến hành tăng phúc trong năng lượng bên trong mình! Cho nên lúc này trong lòng Tề Nhạc chỉ có một ý nghĩ, tuy hắn không biết mình có thể thành công hay không, hoặc là thành công rồi mà thân thể gánh vác quá lớn, nhưng hắn vẫn quyết định thử một lần. Dù sao được đối mặt với một đối thủ hùng mạnh như vậy là chuyện không dễ có, ở tình huống như vậy mà phát huy ra năng lực cực hạn hơn hẳn lúc trước mình có thể phát huy sẽ cực kỳ tốt cho việc tăng lên thực lực.
Đương nhiên Tề Nhạc cũng không cho là mình nhất định chiến thắng được Xi Vưu. Hắn cẩn thận để lại đường lui cho mình, mà đường lui của hắn chính là Tiểu Bằng.
- Đình Đình, em có nghe thấy tiếng anh không? Mau tỉnh dậy đi, chúng ta cùng chống lại kẻ địch hùng mạnh một lần nữa nào.
Gọi xong, Tề Nhạc hoàn toàn thu tinh thần lực vào trong cơ thể. Hắn lại lấy sừng Kỳ Lân kia làm cơ sở tạo ra một tầng kết giới, tâm hoàn toàn đắm chìm trong năng lượng khổng lồ trong cơ thể mình cùng với cảm giác với Hiên Viên kiếm.
Ánh sáng vàng nhàn nhạt bắt đầu xuất hiện trên thân thể Tề Nhạc. Một tiếng khẽ rên rỉ vang lên, linh hồn Văn Đình lại một nữa thức tỉnh. Cô không nói gì vì cô đã sớm cảm giác được tất cả chuyện xảy ra bên ngoài.
Dòng khí nóng rực thiêu đốt trong lòng, đúng là năng lượng mà Văn Đình để lại cho hắn. Kỳ Lân Xích làm môi giới ẩn ở mi tâm Tề Nhạc chợt bốc cháy, mái tóc bạc dài kia chớp mắt biến thành màu đỏ như lửa. Kỳ Lân châu biến thành màu vàng, Kỳ Lân Xích hình thoi trên trán hắn đột nhiên bắn ra một tia sáng đỏ, chiếu khắp mỗi centimet da thịt hắn chỉ trong khoảnh khắc.
Bạch Long cực lớn bỗng nhiên xuất hiện, cái đuôi hất lên, ngạnh sanh đánh lui một gã Na Lê. Long Dực Thôi Tinh mang theo bạch sắc quang điểm khổng lồ bay lả tả chung quanh quân đoàn Sinh Tiếu. Trong tiếng kêu đau đớn của binh sĩ Tộc Cửu Lê, thế công tạm thời bị át chế trụ.
Như Nguyệt hét lớn một tiếng:
- Triệu Hoán Sử Lệnh.
Không chút lựa chọn thi hành mệnh lệnh của thượng cấp đã trở thành một truyền thống tốt đẹp, các đội viên thậm chí không hề nghĩ ngợi, lập tức liền triệu hồi ra Kim Sí Đại Bằng Điêu thuộc về mình từ trong cơ thể. Trong lúc nhất thời, quang mang màu vàng bỗng nhiên đại thịnh, khí tức biến hóa của trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện mang đến khiến cho binh sĩ Tộc Cửu Lê dừng lại một chút, không dám tùy tiện công kích.
Đột nhiên xuất hiện nhiều Kim Sí Đại Bằng Điêu như vậy, đừng nói Na Lê phụ trách chỉ huy phía dưới, coi như là Xi Vưu chiến đấu trên không trung cùng Tề Nhạc cũng không khỏi biến sắc. Hắn đối với hung thú cực kỳ quen thuộc, quan hệ cùng hung thú lại rất không tầm thường, đột nhiên xuất hiện nhiều hung thú như vậy, hơn nữa còn là thuộc về trận doanh nhân loại, hắn thật sự không rõ là đã chuyện gì xảy ra.
Như Nguyệt dựa theo Tề Nhạc phân phó, không để cho các đội viên chỉ huy Kim Sí Đại Bằng Điêu tiến hành công kích. Sau khi chấn nhiếp đối thủ thì nàng vội vàng gọi mọi người lên tọa kỵ của mình, chiến sĩ sinh tiếu không có Sử Lệnh thì không có năng lực phi hành. Từng người của tiểu đội mình tuyển ra một Kim Sí Đại Bằng Điêu cường tráng nhất ngồi lên, theo Như Nguyệt ra lệnh một tiếng, trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu lập tức bay lên cao.
Tộc Cửu Lê dù hùng mạnh nhưng bọn họ cũng chỉ là lấy thân thể loài người tiến hóa thành dạng này, không phải là không thể được. Khi bọn họ kịp phản ứng định ngăn cản mọi người cất cánh, Thần Long do Như Nguyệt biến thành cùng với Tiểu Phụng Hoàng do Minh Minh hóa thành ở sau lưng cô cùng Long Phượng hợp minh, tạm thời ngăn cản công kích của người tộc Cửu Lê. Lợi dụng thời gian ngắn ngủi này, Kim Sí Đại Bằng Điêu phát huy ra năng lực Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý của mình, trong khoảnh khắc đã đem đội chủ lực của quân đoàn Sinh Tiếu rời khỏi chiến trường.
Giết địch mấy nghìn mà chẳng hề tổn thất một ai, đây e là tình huống chưa từng xuất hiện trong trận chiến giữa loài người và tộc Cửu Lê.
Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia sáng nhàn nhạt. Nhận ra đồng đội đã rời đi, lúc này tâm tình hắn càng thêm thả lỏng. Tuy biết mình không phải đối thủ của Xi Vưu, nhưng trong lòng Tề Nhạc lại chẳng có chút lo lắng nào. Cho dù có không đánh lại được thì chẳng lẽ thời điểm cuối cùng lại không bỏ chạy được?
Xi Vưu phẫn nộ rồi! Y mặc dù có năng lực ngăn cản Kim Sí đại bàng bay đi, nhưng y cũng không dám tùy tiện xuất hiện trước mặt hơn trăm con Kim Sí đại bàng đang bay tập thể kia. Loại mãnh thú thượng cổ này dù sao cũng cực kỳ hung hãn, đã vậy bên người còn có kẻ địch có được Hiên Viên kiếm đang như hổ rình mồi thế kia, ai biết kết quả sẽ thế nào? Bởi thế lửa giận của Xi Vưu chỉ có thể trút lên người Tề Nhạc trước mặt này.
Ánh sáng màu bạc như lưỡi đao lóe lên, Xi Vưu vung Bàn Cổ phủ lên, dưới ánh sáng của thân phủ chiếu xuống, thân thể y như được phủ một tầng bạc. Ánh sáng năng lượng khổng lồ khiến Xi Vưu trông càng thêm mạnh mẽ. Đám thuộc hạ của Xi Vưu không thể đuổi theo quân đoàn Sinh Tiếu, lúc này cả đám đều ngẩng đầu lên nhìn vị lãnh tụ trên không trung của mình, cùng đợi Xi Vưu giết chết Tề Nhạc.
Năng lượng của Bàn Cổ phủ như không ngừng tăng lên. Tề Nhạc biết, Xi Vưu đang tức giận thế kia, sợ là sẽ thi triển năng lực đặc thù của Bàn Cổ phủ. Tuy không biết y sẽ thi triển cái gì, nhưng dùng chân để nghĩ cũng biết nó nhất định là thủ đoạn công kích siêu cấp ngang với Hiên Viên Bát Kiếm. Hiện giờ dù Tề Nhạc có cơ hội chạy nhưng hắn không muốn chạy, bởi vì hắn còn có cơ hội thử một lần. Trong lúc cùng thi triển tuyệt chiêu, rốt cuộc hắn với Xi Vưu chênh lệch bao nhiêu? Có cơ hội thắng y hay không?
Lân giáp màu đen trên toàn thân bắt đầu biến hóa, ánh mắt Tề Nhạc cũng ngưng trọng lại. Năng lượng khổng lồ tăng lên chỉ trong chớp mắt, lúc này thứ hắn có thể làm chỉ là dùng thực lực mạnh mẽ nhất của mình thôi.
Một tầng sáng màu đỏ sậm bao phủ lên người. Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp không chỉ có thể ứng dụng phạm vi lớn mà còn có thể tác dụng trực tiếp lên cơ thể mình, đây là điều mà Tề Nhạc tìm ra trong khoảng thời gian tu luyện này. Lĩnh vực Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp này có rất nhiều biến hóa, mà thứ Tề Nhạc thích nhất chính là tăng phúc năng lượng. Khi hắn tăng lên cấp Bẩy Vân, chân chính cảm nhận được sự huyền bí của giới pháp Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, hắn mới phát hiện ra tác dụng tăng phúc này không chỉ có thể sử dụng lĩnh vực phạm vi lớn mà tác dụng lên chỉ bản thân mình cũng phát ra hiệu quả tương tự, hơn nữa một khi phát huy hiệu quả thì không chỉ tăng phúc chính năng lượng mình phóng ra mà còn có thể tiến hành tăng phúc trong năng lượng bên trong mình! Cho nên lúc này trong lòng Tề Nhạc chỉ có một ý nghĩ, tuy hắn không biết mình có thể thành công hay không, hoặc là thành công rồi mà thân thể gánh vác quá lớn, nhưng hắn vẫn quyết định thử một lần. Dù sao được đối mặt với một đối thủ hùng mạnh như vậy là chuyện không dễ có, ở tình huống như vậy mà phát huy ra năng lực cực hạn hơn hẳn lúc trước mình có thể phát huy sẽ cực kỳ tốt cho việc tăng lên thực lực.
Đương nhiên Tề Nhạc cũng không cho là mình nhất định chiến thắng được Xi Vưu. Hắn cẩn thận để lại đường lui cho mình, mà đường lui của hắn chính là Tiểu Bằng.
- Đình Đình, em có nghe thấy tiếng anh không? Mau tỉnh dậy đi, chúng ta cùng chống lại kẻ địch hùng mạnh một lần nữa nào.
Gọi xong, Tề Nhạc hoàn toàn thu tinh thần lực vào trong cơ thể. Hắn lại lấy sừng Kỳ Lân kia làm cơ sở tạo ra một tầng kết giới, tâm hoàn toàn đắm chìm trong năng lượng khổng lồ trong cơ thể mình cùng với cảm giác với Hiên Viên kiếm.
Ánh sáng vàng nhàn nhạt bắt đầu xuất hiện trên thân thể Tề Nhạc. Một tiếng khẽ rên rỉ vang lên, linh hồn Văn Đình lại một nữa thức tỉnh. Cô không nói gì vì cô đã sớm cảm giác được tất cả chuyện xảy ra bên ngoài.
Dòng khí nóng rực thiêu đốt trong lòng, đúng là năng lượng mà Văn Đình để lại cho hắn. Kỳ Lân Xích làm môi giới ẩn ở mi tâm Tề Nhạc chợt bốc cháy, mái tóc bạc dài kia chớp mắt biến thành màu đỏ như lửa. Kỳ Lân châu biến thành màu vàng, Kỳ Lân Xích hình thoi trên trán hắn đột nhiên bắn ra một tia sáng đỏ, chiếu khắp mỗi centimet da thịt hắn chỉ trong khoảnh khắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.