Chương 877: Gặp lại Y Nhược. (2)
Đường Gia Tam Thiểu
05/02/2014
Y Nhược có chút oán trách nói:
- Mặc Hỏa nói cho ta biết nói con trong một tháng sẽ tới, hiện tại con tới muộn lắm đó.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Có một số việc chậm trễ, mẹ, đồng bạn của con còn ở dưới mặt đất. Chúng ta trở lại tổng bộ Tộc Thổ rồi nói chuyện.
Lúc này Y Nhược mới tỉnh ngộ lại, vội vàng lôi kéo Tề Nhạc cùng Thanh Long, Huyền Vũ đến trước mặt mười hai tiểu đội Sinh Tiếu.
Lúc này mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng Cơ Đức, Thương Băng, Thực Vật Hồn trong lòng đều cực kỳ kinh ngạc. Vừa rồi đám người đều cho là mình nghe lầm, từ trong miệng của Tề Nhạc lại gọi mẹ, đám người cũng biết Tề Nhạc là cô nhi mà. Nhất là chứng kiến Y Nhược còn trẻ tuổi như vậy, lại xinh đẹp như thế, cảm giác trong lòng đám người trở nên càng thêm quái dị. Nhất là Như Nguyệt, nàng có chút suy nghĩ lệch lạc. Đi vào thời đại này, đầu tiên Tề Nhạc hắn có "con gái", hiện tại lại xuất hiện "mẹ" nữa...hắn không biết....
Mọi người đang đánh giá ba người Y Nhược thì ba người Y Nhược cũng đồng dạng đang đánh giá bọn hắn. Nhất là mấy vị mỹ nữ đứng ở phía trước lập tức hấp dẫn ánh mắt của Y Nhược, mỗi một người đều có được khí tức năng lượng không kém làm cho trong lòng Y Nhược không khỏi âm thầm gật đầu. Hơn nữa dung mạo tuyệt mỹ cùng khí chất đặc thù, không khỏi làm cho trong nội tâm nàng âm thầm cảm thán, xem ra nhi tử của mình thật là có bản lĩnh ah! Có thể có nhiều tuyệt sắc mỹ nữ như vậy làm vợ.
Thân là thần thú Kỳ Lân nhất tộc thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, Y Nhược không biết là một vị Kỳ Lân mà không có nhiều người bầu bạn là không bình thường.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Mẹ lại đây, con giới thiệu cho mấy người, đây là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thời đại kia của con, bọn họ đều là đồng bọn của con. Những người khác là thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu con mới tổ chức. Mỗi một đội mười người. Các huynh đệ, vị này là ngưởi mẹ mà tôi đã nhận ở thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú. Người là đại tế tự của của Tộc Thổ trong nhân loại Tứ đại dân tộc thời đại này. Đồng thời cũng là Thổ Kỳ Lân trong Kỳ Lân nhất tộc, thực lực so với tôi mạnh hơn rất nhiều, người chính là siêu cấp cao thủ cấp bậc chín vân.
Nghe Tề Nhạc giới thiệu như vậy, cách nghĩ đặc thù trong lòng của Như Nguyệt lập tức tiêu tán rồi, Kỳ Lân tu luyện tới chín vân cần bao nhiêu năm nàng cũng biết, trước mặt vị nữ tử Tề Nhạc nhận thức thành mẹ, ít nhất cũng có mấy trăm năm tuổi thọ trở lên. Đều là Kỳ Lân, huyết mạch tương thông, Tề Nhạc lại cô nhi, khó trách sẽ nhận nàng là mẹ.
Y Nhược cùng mọi người làm quen với nhau, sau đó cùng Huyền Vũ, Thanh Long mang theo mọi người hướng trận doanh liên hợp của nhân loại tứ tộc đi đến.
Vừa đi, Y Nhược cùng Tề Nhạc nói chuyện với nhau, Tề Nhạc hỏi:
- Mẹ, hiện tại Tộc Cửu Lê đã khôi phục toàn diện phải không, con nghe Mặc Hỏa tiền bối nói, tình cảnh mọi người bên này có vẻ không được tốt lắm.
Y Nhược cười khổ một tiếng, nói:
- Đâu chỉ có thể nói là không tốt, Tộc Cửu Lê lần này cường thế trở lại, đối với nhân loại tứ tộc đã sinh ra đả kích cực lớn. Bằng không mà nói, con cũng không thể nhìn thấy toàn bộ nhân loại Tứ đại dân tộc rồi. Lúc trước tổng bộ của Tộc Nguyệt bị hủy diệt, con cũng biết. Không lâu về sau, Tộc Cửu Lê phát khởi công kích mãnh liệt, mà số lượng của họ nhiều hơn trong tưởng tượng của chúng ta. Nếu như không phải ta cùng Thanh Long, Huyền Vũ ở chỗ này chèo chống, chỉ sợ quân đội nhân loại đã vứt vũ khí mà đầu hàng rồi. Dù sao, từ sức chiến đấu nhìn lại, nhân loại bình thường chênh lệch quá lớn cùng Tộc Cửu Lê. Vũ khí của chúng ta, thậm chí đều không thể công phá lân giáp trên người phương, chỉ có thể nương tựa theo anh hùng các tộc có được Cự Thú đồng bọn mới có thể miễn cưỡng chống lại đối phương. Ngắn ngủn mấy tháng, số lượng nhân loại đã giảm mạnh một phần ba, thật sự nếu không có gì thay đổi cục diện thì chỉ sợ cả nhân loại sẽ gặp nguy hiểm diệt tộc. Khá tốt con kịp thời trở về, ta nghĩ có Hiên Viên kiếm của con thì tất nhiên có thể mang tới hi vọng cho nhân loại, phần thắng cũng tăng thêm không ít.
Tề Nhạc nhíu mày, nói:
- Mẹ, thẳng thắn nói, lần này con không muốn sử dụng Hiên Viên kiếm đến trợ giúp nhân loại tứ tộc.
Y Nhược sững sờ hỏi:
- Vì sao? Con phải biết, Hiên Viên kiếm là thần khí cường đại của nhân loại, đồng thời cũng là biểu tượng của Hoàng Đế, có Hiên Viên kiếm chấn nhiếp, đối với Tộc Cửu Lê là đả kích cực lớn, có tác dụng là tăng hiệu quả tin tưởng của tứ tộc chúng ta bên này. Hiện tại chúng ta ở vào hoàn cảnh xấu, chẳng lẽ con có biện pháp khác sao?
Tề Nhạc nói:
- Con đã để cho Mặc Hỏa tiền bối đưa những vũ khí tới, chắc mẹ đã nhận được.
Ánh mắt của Y Nhược sáng lên nói:
- Đúng vậy, đã nhận được. Bất quá, chúng ta lại không biết nên sử dụng như thế nào. Hơn nữa, những vũ khí kia bộ dạng thật sự rất quái dị, ta biết rõ con sẽ đến, vì thế liền đem những vũ khí kia niêm phong cất vào kho rồi.
Tề Nhạc nói:
- Trong kế hoạch của con, những vũ khí kia mới là thứ trọng yếu nhất giúp mọi người đối kháng Tộc Cửu Lê. Con không ngừng cung cấp đạn dược cho mọi người, lần trước mọi người đều được chứng kiến uy lực của loại vũ khí này. Con nghĩ chỉ cần đem những vũ khí này ứng dụng đại quy mô trên tay Chiến Sĩ các tộc, như vậy Tộc Cửu Lê cũng chưa chắc đáng sợ như vậy. Lần này con sẽ dạy mọi người các sử dụng vũ khí, mẹ hãy chọn ra một ít người thuộc các tộc tương đối thông minh nhưng không có Cự Thú đồng bọn. Ngài cứ việc yên tâm, khi bọn hắn chưa hoàn toàn nắm giữ phương pháp sử dụng những vũ khí này, con sẽ không rời đi. Ngài có lẽ đã phát hiện, những người này con mang đến đều có thực lực không kém, lần này con muốn họ trong chiến đấu cùng Tộc Cửu Lê tăng lên kinh nghiệm thực chiến của bản thân.
Y Nhược nhìn Tề Nhạc nói:
- Đã như vầy, cứ dựa theo sắp xếp của con làm a. Ta tin tưởng con.
Tề Nhạc đã vì thần thú giải quyết vấn đề lớn nhất, đã không có Ngưu Ma Vương, một phương thần thú tăng cường tin tưởng không biết bao nhiêu. Tuy rằng hiện tại cùng hung thú còn có thực lực sai biệt không nhỏ, nhưng nàng cần thời gian quá dài, thần thú nhất tộc nhất định có thể quật khởi một lần nữa.
Y Nhược mang theo đám người Tề Nhạc đi thẳng tới tổng bộ của Tộc Thổ, thì ra là lúc trước Tề Nhạc cùng Văn Đình, Tuyết Nữ ở lại mộc phòng đó, với tư cách là đại tế tự Tộc Thổ, Y Nhược đương nhiên có tiếng nói. Nàng rất nhanh an bài địa phương nghỉ ngơi cho hơn một trăm người này. Dưới sự đề nghị của Tề Nhạc những Sinh Tiếu đội viên đến từ thế giới tương lai đổi y phục thành Tộc Thổ, quần cỏ áo cỏ, nhìn về ngoài có vài phần phong vị.
Nhờ Y Nhược giải thích Tề Nhạc biết được, hiện tại quân chủ lực của Tộc Cửu Lê cách nơi này mấy ngoài trăm dặm, đóng quân tại một cái sơn cốc. Số lượng quân đội Tộc Cửu Lê ước chừng khoảng năm vạn người, trong đó cứ một ngàn người thì có một Na Thôn, mà năm ngàn người thì một Na Lê, tổng cộng mười quân đội Tộc Cửu Lê đến đây tiến công.
- Mặc Hỏa nói cho ta biết nói con trong một tháng sẽ tới, hiện tại con tới muộn lắm đó.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Có một số việc chậm trễ, mẹ, đồng bạn của con còn ở dưới mặt đất. Chúng ta trở lại tổng bộ Tộc Thổ rồi nói chuyện.
Lúc này Y Nhược mới tỉnh ngộ lại, vội vàng lôi kéo Tề Nhạc cùng Thanh Long, Huyền Vũ đến trước mặt mười hai tiểu đội Sinh Tiếu.
Lúc này mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng Cơ Đức, Thương Băng, Thực Vật Hồn trong lòng đều cực kỳ kinh ngạc. Vừa rồi đám người đều cho là mình nghe lầm, từ trong miệng của Tề Nhạc lại gọi mẹ, đám người cũng biết Tề Nhạc là cô nhi mà. Nhất là chứng kiến Y Nhược còn trẻ tuổi như vậy, lại xinh đẹp như thế, cảm giác trong lòng đám người trở nên càng thêm quái dị. Nhất là Như Nguyệt, nàng có chút suy nghĩ lệch lạc. Đi vào thời đại này, đầu tiên Tề Nhạc hắn có "con gái", hiện tại lại xuất hiện "mẹ" nữa...hắn không biết....
Mọi người đang đánh giá ba người Y Nhược thì ba người Y Nhược cũng đồng dạng đang đánh giá bọn hắn. Nhất là mấy vị mỹ nữ đứng ở phía trước lập tức hấp dẫn ánh mắt của Y Nhược, mỗi một người đều có được khí tức năng lượng không kém làm cho trong lòng Y Nhược không khỏi âm thầm gật đầu. Hơn nữa dung mạo tuyệt mỹ cùng khí chất đặc thù, không khỏi làm cho trong nội tâm nàng âm thầm cảm thán, xem ra nhi tử của mình thật là có bản lĩnh ah! Có thể có nhiều tuyệt sắc mỹ nữ như vậy làm vợ.
Thân là thần thú Kỳ Lân nhất tộc thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, Y Nhược không biết là một vị Kỳ Lân mà không có nhiều người bầu bạn là không bình thường.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Mẹ lại đây, con giới thiệu cho mấy người, đây là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thời đại kia của con, bọn họ đều là đồng bọn của con. Những người khác là thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu con mới tổ chức. Mỗi một đội mười người. Các huynh đệ, vị này là ngưởi mẹ mà tôi đã nhận ở thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú. Người là đại tế tự của của Tộc Thổ trong nhân loại Tứ đại dân tộc thời đại này. Đồng thời cũng là Thổ Kỳ Lân trong Kỳ Lân nhất tộc, thực lực so với tôi mạnh hơn rất nhiều, người chính là siêu cấp cao thủ cấp bậc chín vân.
Nghe Tề Nhạc giới thiệu như vậy, cách nghĩ đặc thù trong lòng của Như Nguyệt lập tức tiêu tán rồi, Kỳ Lân tu luyện tới chín vân cần bao nhiêu năm nàng cũng biết, trước mặt vị nữ tử Tề Nhạc nhận thức thành mẹ, ít nhất cũng có mấy trăm năm tuổi thọ trở lên. Đều là Kỳ Lân, huyết mạch tương thông, Tề Nhạc lại cô nhi, khó trách sẽ nhận nàng là mẹ.
Y Nhược cùng mọi người làm quen với nhau, sau đó cùng Huyền Vũ, Thanh Long mang theo mọi người hướng trận doanh liên hợp của nhân loại tứ tộc đi đến.
Vừa đi, Y Nhược cùng Tề Nhạc nói chuyện với nhau, Tề Nhạc hỏi:
- Mẹ, hiện tại Tộc Cửu Lê đã khôi phục toàn diện phải không, con nghe Mặc Hỏa tiền bối nói, tình cảnh mọi người bên này có vẻ không được tốt lắm.
Y Nhược cười khổ một tiếng, nói:
- Đâu chỉ có thể nói là không tốt, Tộc Cửu Lê lần này cường thế trở lại, đối với nhân loại tứ tộc đã sinh ra đả kích cực lớn. Bằng không mà nói, con cũng không thể nhìn thấy toàn bộ nhân loại Tứ đại dân tộc rồi. Lúc trước tổng bộ của Tộc Nguyệt bị hủy diệt, con cũng biết. Không lâu về sau, Tộc Cửu Lê phát khởi công kích mãnh liệt, mà số lượng của họ nhiều hơn trong tưởng tượng của chúng ta. Nếu như không phải ta cùng Thanh Long, Huyền Vũ ở chỗ này chèo chống, chỉ sợ quân đội nhân loại đã vứt vũ khí mà đầu hàng rồi. Dù sao, từ sức chiến đấu nhìn lại, nhân loại bình thường chênh lệch quá lớn cùng Tộc Cửu Lê. Vũ khí của chúng ta, thậm chí đều không thể công phá lân giáp trên người phương, chỉ có thể nương tựa theo anh hùng các tộc có được Cự Thú đồng bọn mới có thể miễn cưỡng chống lại đối phương. Ngắn ngủn mấy tháng, số lượng nhân loại đã giảm mạnh một phần ba, thật sự nếu không có gì thay đổi cục diện thì chỉ sợ cả nhân loại sẽ gặp nguy hiểm diệt tộc. Khá tốt con kịp thời trở về, ta nghĩ có Hiên Viên kiếm của con thì tất nhiên có thể mang tới hi vọng cho nhân loại, phần thắng cũng tăng thêm không ít.
Tề Nhạc nhíu mày, nói:
- Mẹ, thẳng thắn nói, lần này con không muốn sử dụng Hiên Viên kiếm đến trợ giúp nhân loại tứ tộc.
Y Nhược sững sờ hỏi:
- Vì sao? Con phải biết, Hiên Viên kiếm là thần khí cường đại của nhân loại, đồng thời cũng là biểu tượng của Hoàng Đế, có Hiên Viên kiếm chấn nhiếp, đối với Tộc Cửu Lê là đả kích cực lớn, có tác dụng là tăng hiệu quả tin tưởng của tứ tộc chúng ta bên này. Hiện tại chúng ta ở vào hoàn cảnh xấu, chẳng lẽ con có biện pháp khác sao?
Tề Nhạc nói:
- Con đã để cho Mặc Hỏa tiền bối đưa những vũ khí tới, chắc mẹ đã nhận được.
Ánh mắt của Y Nhược sáng lên nói:
- Đúng vậy, đã nhận được. Bất quá, chúng ta lại không biết nên sử dụng như thế nào. Hơn nữa, những vũ khí kia bộ dạng thật sự rất quái dị, ta biết rõ con sẽ đến, vì thế liền đem những vũ khí kia niêm phong cất vào kho rồi.
Tề Nhạc nói:
- Trong kế hoạch của con, những vũ khí kia mới là thứ trọng yếu nhất giúp mọi người đối kháng Tộc Cửu Lê. Con không ngừng cung cấp đạn dược cho mọi người, lần trước mọi người đều được chứng kiến uy lực của loại vũ khí này. Con nghĩ chỉ cần đem những vũ khí này ứng dụng đại quy mô trên tay Chiến Sĩ các tộc, như vậy Tộc Cửu Lê cũng chưa chắc đáng sợ như vậy. Lần này con sẽ dạy mọi người các sử dụng vũ khí, mẹ hãy chọn ra một ít người thuộc các tộc tương đối thông minh nhưng không có Cự Thú đồng bọn. Ngài cứ việc yên tâm, khi bọn hắn chưa hoàn toàn nắm giữ phương pháp sử dụng những vũ khí này, con sẽ không rời đi. Ngài có lẽ đã phát hiện, những người này con mang đến đều có thực lực không kém, lần này con muốn họ trong chiến đấu cùng Tộc Cửu Lê tăng lên kinh nghiệm thực chiến của bản thân.
Y Nhược nhìn Tề Nhạc nói:
- Đã như vầy, cứ dựa theo sắp xếp của con làm a. Ta tin tưởng con.
Tề Nhạc đã vì thần thú giải quyết vấn đề lớn nhất, đã không có Ngưu Ma Vương, một phương thần thú tăng cường tin tưởng không biết bao nhiêu. Tuy rằng hiện tại cùng hung thú còn có thực lực sai biệt không nhỏ, nhưng nàng cần thời gian quá dài, thần thú nhất tộc nhất định có thể quật khởi một lần nữa.
Y Nhược mang theo đám người Tề Nhạc đi thẳng tới tổng bộ của Tộc Thổ, thì ra là lúc trước Tề Nhạc cùng Văn Đình, Tuyết Nữ ở lại mộc phòng đó, với tư cách là đại tế tự Tộc Thổ, Y Nhược đương nhiên có tiếng nói. Nàng rất nhanh an bài địa phương nghỉ ngơi cho hơn một trăm người này. Dưới sự đề nghị của Tề Nhạc những Sinh Tiếu đội viên đến từ thế giới tương lai đổi y phục thành Tộc Thổ, quần cỏ áo cỏ, nhìn về ngoài có vài phần phong vị.
Nhờ Y Nhược giải thích Tề Nhạc biết được, hiện tại quân chủ lực của Tộc Cửu Lê cách nơi này mấy ngoài trăm dặm, đóng quân tại một cái sơn cốc. Số lượng quân đội Tộc Cửu Lê ước chừng khoảng năm vạn người, trong đó cứ một ngàn người thì có một Na Thôn, mà năm ngàn người thì một Na Lê, tổng cộng mười quân đội Tộc Cửu Lê đến đây tiến công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.