Chương 508: Huyền Vũ và Thổ Kỳ Lân. (3)
Đường Gia Tam Thiểu
06/11/2013
Từ đầu tới cuối chỉ nghe chứ không nói, Văn Đình cuối cùng không nhịn được nói:
- Vậy nếu như lúc ấy Ngưu Ma Vương biết được phải làm sao giờ?
Y Nhược lạnh nhạt nói:
- Ta đây phát động sức mạnh Chung Cực Kỳ Lân Tí, cho dù không có cách nào giết chết Ngưu Ma Vương, ít nhất cũng có thể tiêu diệt được mấy tên thủ hạ của hắn. Vì Hắc Kỳ Lân xưa nay chưa từng có, đáng giá để mạo hiểm.
Nghe nàng nói xong, Tề Nhạc không khỏi trở nên càng kính trọng, Y Nhược và Long Giang là hai người đã mạo hiểm tính mạng tới cứu mình mà! Ánh mắt nhìn hai người kia càng trở nên cung kính hơn:
- Hai vị tiền bối, tôi nghe nói, lúc trước Hiên Viên Kiếm đã từng nằm trong tay Hoàng đế, mà Hoàng Đế đúng là người dân tộc Thổ. Vậy sao về sau Hiên Viên Kiếm lại bị cấm chế bảo hộ chứ?
Y Nhược thở dài nói:
- Ta vừa mới nói, Thập đại thần khí, đều vận chuyển theo thiên ý, muốn có được chúng, liền cần có cơ may xuất hiện, tới khi cơ duyên kết thúc, chúng sẽ trở lại chỗ vốn của chúng nó. Giống như lần trước sau khi Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu suất lĩnh Tộc Cửu Lê, Hiên Viên Kiếm liền tự nhiên biến mất, lại một lần nữa bị phong ấn trong cấm chế.
- Từ đó trong ba ngàn năm nay, chúng ta vẫn luôn nghĩ biện pháp phá tan cấm chế, dù sao, thần thú đã hoàn toàn bị Hung thú áp chế, muốn đòi lại quyền chủ động, việc đầu tiên chúng ta cần làm chính là tiêu diệt Ngưu Ma Vương. Cậu không phải là người thuộc thời đại của chúng ta, cho nên vẫn không biết hết sự đáng sợ của Ngưu Ma Vương.
- Vốn, thần thú nhất tộc chúng ta vẫn luôn chiếm thượng phong trong cuộc đối kháng ấy, tuy rằng không có cách hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng, nhưng vẫn luôn có thể áp chế chúng. Nhưng từ sau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, tình hình liền thay đổi. Dưới dự dẫn dắt của Ngưu Ma Vương, mấy ngàn năm qua hung thú không ngừng mạnh lên, thực lực hoàn toàn vượt xa thần chú chúng ta.
- Mà Ngưu Ma Vương cũng là một nhân vật cực kỳ khủng bố, trong số thần thú chúng ta căn bản không có ai là đối thủ của hắn, tình hình hôm nay ngươi cũng thấy đấy, liên hợp thực lực Tam đại hung thú vương cũng không thể tiêu diệt hắn. Tuy rằng khả năng hắn đã bị thương, nhưng trong nháy mắt biến hóa thành giống như lúc trước có thể ngăn cản được công kích mạnh mẽ tới vậy cũng có thể thấy được sức mạnh của hắn cường đại thế nào rồi.
- Phải biết tam đại Hung thú vương kia, từng tên đều có thực lực không hề thua kém Thần thú chi Vương là bao kìa! Tu vi mà bọn hắn cộng lại cũng đủ tạo thành uy hiếp mạnh mẽ đối với giới thần thú chúng ta. Nếu như không có sự tồn tại của Ngưu Ma Vương, có lẽ, đám Hung thú này cũng sẽ không tin phục lẫn nhau, cho dù là chúng ta lợi dụng thời cơ, nhưng sau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, hung thú hoàn toàn biến thành thành lũy bền chắc như thép, căn bản không chừa cho chúng ta bất cứ cơ hội nào.
Tề Nhạc gật đầu nói:
- Hóa ra là như thế, Ngưu Ma Vương quả thật là cường đại, nhưng là, thập đại thần khí dù sao cũng có cường đại cấm chế thủ hộ giả, các người ba ngàn năm rồi đều không thể có được nó, nên sớm nghĩ biện pháp khác, bằng không mà nói, Hung thú sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa, mà thần thú thì lại càng ngày càng yếu hơn thôi. Chẳng lẽ, thật sự là không có cách nào khác sao?
Y Nhược lắc đầu, nói:
- Nếu như có cách khác, chúng ta cũng sẽ không bị trở thành cục diện bị động như vậy. Vốn tôi còn mong mỏi anh là hậu đại của Thần thú chi Vương, tuy nhiên thực lực hiện tại của anh còn thiếu rất nhiều, vốn với thiên tư của anh, nói không chừng còn có thể trở thành thần thú chi vương còn mạnh hơn cả Ngưu Ma Vương. Đáng tiếc, anh lại là kẻ đến từ thế giới khác, chúng ta cũng chỉ đành chờ đợi mất công.
Tề Nhạc nói:
- Tiền bối, người cũng đừng thất vọng, trước khi chúng tôi còn chưa rời khỏi thế giới này, chỉ cần dùng tới tôi, tôi nhất định sẽ trợ giúp thần thú. Dù sao tôi cũng là một trong những thành viên của tộc Kỳ Lân, tuy là thời đại khác nhau, nhưng tôi cũng có trách nhiệm phải giúp đỡ tộc nhân của mình.
Ánh mắt Y Nhược sáng lên, nói:
- Thật là như thế sao?
Tề Nhạc hơi kinh ngạc nói:
- Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ tôi còn biết nói dối hay sao. Trận chiến ngày hôm nay, tôi cũng hoàn toàn đứng ở phe đối lập đối với đám hung thú kia. Ngưu Ma Vương còn chưa biết tình hình thật của chúng tôi, trong ấn tượng của hắn, chỉ sợ tôi còn là một Mặc Kỳ Lân mạnh tới mức có thể nhuyễn hóa thành hình người, cho dù tôi không tìm hắn gây sự, chỉ sợ hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp tới tìm tôi gây chuyện.
Y Nhược mỉm cười, nói:
- Cậu chịu giúp chúng tôi, như vậy, mọi chuyện đều có cơ hội thay đổi. Có lẽ, chúng ta thật sự có thể tiêu diệt Ngưu Ma Vương cũng không chừng. Chỉ là nếu không có sự tồn tại của hắn thì cho dù chúng ta không có cách nào có được Thập đại thần khí, cũng có thể chống lại với Hung thú. Dù sao, thần thú chúng ta cũng không phải là dễ bị khi dễ như vậy, kể cả chính bản thân ta trong đó, tất cả còn có bảy vị Kỳ Lân, chỉ cần chúng ta liên hợp với nhau, cùng với sự trợ giúp của các thần thú khác, hung thú có muốn làm xằng bậy cũng không phải dễ dàng.
Tề Nhạc nói:
- Tôi? Tiền bối, bây giờ người còn cho là tôi cũng có năng lực chống lại Ngưu Ma Vương hay sao?
Y Nhược mỉm cười nói:
- Dĩ nhiên là không phải, năng lực của cậu tối đa cũng chỉ có thể chống lại một tên Hung thú vạn năm, vẫn còn chưa chiếm được ưu thế. Nhưng điều này không có nghĩa là cậu không thể tiêu diệt Ngưu Ma Vương. Vừa rồi ta mới nói, hiện tại cần giữ bí mật, đợi tới thời điểm thích hợp thì tự cậu cũng sẽ biết, hoặc tự ta cũng sẽ nói cho cậu biết. Giờ tôi có một ý tưởng, hy vọng cậu có thể giúp chúng tôi một chuyện.
Tề Nhạc nói:
- Tiền bối, người nói đi, chỉ cần tôi có thể giúp được, cũng coi như báo đáp lại ơn cứu mệnh của các người.
Y Nhược nói:
- Không phải chúng ta cứu các người, không cần phải báo đáp cái gì hết, ta nhờ các người hỗ trợ đương nhiên có hồi báo. Trên thế giới này, người biết rõ ràng vị trí cụ thể của Thập đại thần khí cũng chỉ có Kỳ Lân chi Vương chúng ta thôi, cũng chính là Thần thú chi Vương hiện tại. Chỉ cần cậu có thể giúp chúng ta chuyện này, ta liền mang bọn cậu tới gặp lão, xin lão nói cho cậu biết vị trí của Côn Lôn Kính, còn chuyện các cậu có thể phá tan được cấm chế hay không còn phụ thuộc vào vận may của cậu rồi.
Nghe xong lời này, Tề Nhạc không khỏi vô cùng vui mừng, biết được chỗ phong ấn của Côn Lôn Kính, vậy mình với Văn Đình, Tuyết Nữ coi như có hy vọng trở về rồi!
Ánh mắt Tề Nhạc nhìn Y Nhược lập tức sáng lên, nói:
- Tiền bối, ngài nói đi, tôi đồng ý giúp các ngài.
Y Nhược nói:
- Đối với dân tộc Thổ mà nói, Hiên Viên Kiếm là đồ đằng tuyệt đối, tôi muốn mời các cậu hỗ trợ, đi tới Hiên Viên mộ của Hiên Viên Kiếm một lần, nếu như có thể lấy được Hiên Viên Kiếm, thì sự hưng thịnh của Thần thú chúng ta liền coi như nằm trong lòng bàn tay rồi.
- Vậy nếu như lúc ấy Ngưu Ma Vương biết được phải làm sao giờ?
Y Nhược lạnh nhạt nói:
- Ta đây phát động sức mạnh Chung Cực Kỳ Lân Tí, cho dù không có cách nào giết chết Ngưu Ma Vương, ít nhất cũng có thể tiêu diệt được mấy tên thủ hạ của hắn. Vì Hắc Kỳ Lân xưa nay chưa từng có, đáng giá để mạo hiểm.
Nghe nàng nói xong, Tề Nhạc không khỏi trở nên càng kính trọng, Y Nhược và Long Giang là hai người đã mạo hiểm tính mạng tới cứu mình mà! Ánh mắt nhìn hai người kia càng trở nên cung kính hơn:
- Hai vị tiền bối, tôi nghe nói, lúc trước Hiên Viên Kiếm đã từng nằm trong tay Hoàng đế, mà Hoàng Đế đúng là người dân tộc Thổ. Vậy sao về sau Hiên Viên Kiếm lại bị cấm chế bảo hộ chứ?
Y Nhược thở dài nói:
- Ta vừa mới nói, Thập đại thần khí, đều vận chuyển theo thiên ý, muốn có được chúng, liền cần có cơ may xuất hiện, tới khi cơ duyên kết thúc, chúng sẽ trở lại chỗ vốn của chúng nó. Giống như lần trước sau khi Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu suất lĩnh Tộc Cửu Lê, Hiên Viên Kiếm liền tự nhiên biến mất, lại một lần nữa bị phong ấn trong cấm chế.
- Từ đó trong ba ngàn năm nay, chúng ta vẫn luôn nghĩ biện pháp phá tan cấm chế, dù sao, thần thú đã hoàn toàn bị Hung thú áp chế, muốn đòi lại quyền chủ động, việc đầu tiên chúng ta cần làm chính là tiêu diệt Ngưu Ma Vương. Cậu không phải là người thuộc thời đại của chúng ta, cho nên vẫn không biết hết sự đáng sợ của Ngưu Ma Vương.
- Vốn, thần thú nhất tộc chúng ta vẫn luôn chiếm thượng phong trong cuộc đối kháng ấy, tuy rằng không có cách hoàn toàn tiêu diệt bọn chúng, nhưng vẫn luôn có thể áp chế chúng. Nhưng từ sau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, tình hình liền thay đổi. Dưới dự dẫn dắt của Ngưu Ma Vương, mấy ngàn năm qua hung thú không ngừng mạnh lên, thực lực hoàn toàn vượt xa thần chú chúng ta.
- Mà Ngưu Ma Vương cũng là một nhân vật cực kỳ khủng bố, trong số thần thú chúng ta căn bản không có ai là đối thủ của hắn, tình hình hôm nay ngươi cũng thấy đấy, liên hợp thực lực Tam đại hung thú vương cũng không thể tiêu diệt hắn. Tuy rằng khả năng hắn đã bị thương, nhưng trong nháy mắt biến hóa thành giống như lúc trước có thể ngăn cản được công kích mạnh mẽ tới vậy cũng có thể thấy được sức mạnh của hắn cường đại thế nào rồi.
- Phải biết tam đại Hung thú vương kia, từng tên đều có thực lực không hề thua kém Thần thú chi Vương là bao kìa! Tu vi mà bọn hắn cộng lại cũng đủ tạo thành uy hiếp mạnh mẽ đối với giới thần thú chúng ta. Nếu như không có sự tồn tại của Ngưu Ma Vương, có lẽ, đám Hung thú này cũng sẽ không tin phục lẫn nhau, cho dù là chúng ta lợi dụng thời cơ, nhưng sau khi Ngưu Ma Vương xuất hiện, hung thú hoàn toàn biến thành thành lũy bền chắc như thép, căn bản không chừa cho chúng ta bất cứ cơ hội nào.
Tề Nhạc gật đầu nói:
- Hóa ra là như thế, Ngưu Ma Vương quả thật là cường đại, nhưng là, thập đại thần khí dù sao cũng có cường đại cấm chế thủ hộ giả, các người ba ngàn năm rồi đều không thể có được nó, nên sớm nghĩ biện pháp khác, bằng không mà nói, Hung thú sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa, mà thần thú thì lại càng ngày càng yếu hơn thôi. Chẳng lẽ, thật sự là không có cách nào khác sao?
Y Nhược lắc đầu, nói:
- Nếu như có cách khác, chúng ta cũng sẽ không bị trở thành cục diện bị động như vậy. Vốn tôi còn mong mỏi anh là hậu đại của Thần thú chi Vương, tuy nhiên thực lực hiện tại của anh còn thiếu rất nhiều, vốn với thiên tư của anh, nói không chừng còn có thể trở thành thần thú chi vương còn mạnh hơn cả Ngưu Ma Vương. Đáng tiếc, anh lại là kẻ đến từ thế giới khác, chúng ta cũng chỉ đành chờ đợi mất công.
Tề Nhạc nói:
- Tiền bối, người cũng đừng thất vọng, trước khi chúng tôi còn chưa rời khỏi thế giới này, chỉ cần dùng tới tôi, tôi nhất định sẽ trợ giúp thần thú. Dù sao tôi cũng là một trong những thành viên của tộc Kỳ Lân, tuy là thời đại khác nhau, nhưng tôi cũng có trách nhiệm phải giúp đỡ tộc nhân của mình.
Ánh mắt Y Nhược sáng lên, nói:
- Thật là như thế sao?
Tề Nhạc hơi kinh ngạc nói:
- Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ tôi còn biết nói dối hay sao. Trận chiến ngày hôm nay, tôi cũng hoàn toàn đứng ở phe đối lập đối với đám hung thú kia. Ngưu Ma Vương còn chưa biết tình hình thật của chúng tôi, trong ấn tượng của hắn, chỉ sợ tôi còn là một Mặc Kỳ Lân mạnh tới mức có thể nhuyễn hóa thành hình người, cho dù tôi không tìm hắn gây sự, chỉ sợ hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp tới tìm tôi gây chuyện.
Y Nhược mỉm cười, nói:
- Cậu chịu giúp chúng tôi, như vậy, mọi chuyện đều có cơ hội thay đổi. Có lẽ, chúng ta thật sự có thể tiêu diệt Ngưu Ma Vương cũng không chừng. Chỉ là nếu không có sự tồn tại của hắn thì cho dù chúng ta không có cách nào có được Thập đại thần khí, cũng có thể chống lại với Hung thú. Dù sao, thần thú chúng ta cũng không phải là dễ bị khi dễ như vậy, kể cả chính bản thân ta trong đó, tất cả còn có bảy vị Kỳ Lân, chỉ cần chúng ta liên hợp với nhau, cùng với sự trợ giúp của các thần thú khác, hung thú có muốn làm xằng bậy cũng không phải dễ dàng.
Tề Nhạc nói:
- Tôi? Tiền bối, bây giờ người còn cho là tôi cũng có năng lực chống lại Ngưu Ma Vương hay sao?
Y Nhược mỉm cười nói:
- Dĩ nhiên là không phải, năng lực của cậu tối đa cũng chỉ có thể chống lại một tên Hung thú vạn năm, vẫn còn chưa chiếm được ưu thế. Nhưng điều này không có nghĩa là cậu không thể tiêu diệt Ngưu Ma Vương. Vừa rồi ta mới nói, hiện tại cần giữ bí mật, đợi tới thời điểm thích hợp thì tự cậu cũng sẽ biết, hoặc tự ta cũng sẽ nói cho cậu biết. Giờ tôi có một ý tưởng, hy vọng cậu có thể giúp chúng tôi một chuyện.
Tề Nhạc nói:
- Tiền bối, người nói đi, chỉ cần tôi có thể giúp được, cũng coi như báo đáp lại ơn cứu mệnh của các người.
Y Nhược nói:
- Không phải chúng ta cứu các người, không cần phải báo đáp cái gì hết, ta nhờ các người hỗ trợ đương nhiên có hồi báo. Trên thế giới này, người biết rõ ràng vị trí cụ thể của Thập đại thần khí cũng chỉ có Kỳ Lân chi Vương chúng ta thôi, cũng chính là Thần thú chi Vương hiện tại. Chỉ cần cậu có thể giúp chúng ta chuyện này, ta liền mang bọn cậu tới gặp lão, xin lão nói cho cậu biết vị trí của Côn Lôn Kính, còn chuyện các cậu có thể phá tan được cấm chế hay không còn phụ thuộc vào vận may của cậu rồi.
Nghe xong lời này, Tề Nhạc không khỏi vô cùng vui mừng, biết được chỗ phong ấn của Côn Lôn Kính, vậy mình với Văn Đình, Tuyết Nữ coi như có hy vọng trở về rồi!
Ánh mắt Tề Nhạc nhìn Y Nhược lập tức sáng lên, nói:
- Tiền bối, ngài nói đi, tôi đồng ý giúp các ngài.
Y Nhược nói:
- Đối với dân tộc Thổ mà nói, Hiên Viên Kiếm là đồ đằng tuyệt đối, tôi muốn mời các cậu hỗ trợ, đi tới Hiên Viên mộ của Hiên Viên Kiếm một lần, nếu như có thể lấy được Hiên Viên Kiếm, thì sự hưng thịnh của Thần thú chúng ta liền coi như nằm trong lòng bàn tay rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.