Chương 839: Lục Dực Xích Kim Khải. (2)
Đường Gia Tam Thiểu
05/02/2014
Mái tóc trắng rối tung ở sau lưng, dưới tác dụng của dị hóa thì mái
tóc trắng biến thành bạc, hào quang màu đỏ trong mắt đã biến hóa thành
màu đen như mực, giống như hai khỏa hắc bảo thạch không mang theo chút
tạp chất nào. Giờ này khắc này Tề Nhạc đã kinh ngạc phát hiện dưới tác
dụng của dị hóa thị lực của mình tạm thời khôi phục lại. Toàn thân bao
trùm trong lân giáp màu đen và cánh tay phải đặc thú nhất, áo giáp đen
khảm nạm những đường vân màu bạc giống như vân tay, trên vân tay còn có
hình dáng gai nhọn nhô lên như mặt trời lóe sáng.
Kỳ Lân Châu trực tiếp hiển hiện ở trung ương bộ ngực, mi tâm của Tề Nhạc thì có đường vân hình thoi đại biểu cho Kỳ Lân Xích và hơi nhô ra ngoài, Kỳ Lân Xích phát ra quang mang chói mắt nhìn một khỏa hồng bảo thạch khảm nạm trên trán của hắn vậy.
Trên bầu trời quang ảnh Kỳ Lân cực lớn kia không ngừng tỏa ra hào quang sáng chói, thân thể màu đen và bộ lông màu bạc còn có cái sừng ngạo nghễ trên đỉnh đầu, trên người phát ra khí tức vương giả bế nghễ của Kỳ Lân vương giả. Dị biến còn chưa có chấm dứt, trong lúc hoàn thành Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa giai đầu tiên thì ngay sau đó dị hóa lân hai cũng bắt đầu. Bởi vì mượn nhờ lực lượng cường đại của sáu chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nên hắn có thể nhanh chóng hấp thu phần tử năng lượng trong không khí.
Hư ảnh Kỳ Lân lập tức vọt tới bên thân thể Tề Nhạc và bao phủ hắn vào bên trong bắt đầu dung hợp lại. Lân giáp màu đen xuất hiện, lân giáp vốn do ba tầng hợp thành và hình thành tầng tầng tương hộ, cả thân thể lập tức biến thành một lơp mà ngay sau đó đôi cánh Kỳ Lân ở sau lưng hiện ra ngoài, bắt đầu mở rộng ra hai bên của thân thể.
Kỳ Lân Châu trước ngực dường như bành trướng vài phần, cả khỏa Kỳ Lân Châu hoàn toàn biến thành màu bạc tỏa ánh sáng rực rỡ trên Kỳ Lân giáp, hào quang màu bạc này không ngừng khuếch trương ra xung quanh như miếng hộ tâm vậy.
Trên bờ vai Kỳ Lân giáp cũng biến thành ba tầng và kéo dài xuống dưới, phía dưới còn có một bộ vị bảo vệ eo đồng thời cổ của Tề Nhạc cũng hình thành lân phiến kỳ dị, nó hiện giờ giống như cổ áo của Tề Nhạc như áo sơ mi, đường vân vốn màu bạc của Kỳ Lân Tí dần dần khuếch trương, đồ án Kỳ Lân màu bạc lúc này hiện ra trên cánh tay phải của Tề Nhạc, hình vẽ miệng Kỳ Lân lúc này hiện ra ở cổ tay Tề Nhạc và một tầng hàn quang không ngừng vặn vẹo quanh cánh tay Tề Nhạc.
Chậm rãi đem Kỳ Lân Tí giơ lên cao, cảm thụ năng lượng trong cơ thể biến hóa và ngay thời điểm hắn chuẩn bị phát động thì Tề Nhạc đột nhiên nghe được một thanh âm, một âm thanh làm Tề Nhạc tràn ngập kích động vì vui sướng.
- Tề Nhạc, rốt cuộc năng lượng của anh cũng làm em thức tỉnh.
Đây là âm thanh của Văn Đình, đúng vậy, chính là Văn Đình. Thời điểm Tề Nhạc đem năng lượng của bản thân tăng lên đỉnh phong thì âm thanh của Văn Đình cũng xuất hiện, linh hồn nàng đang ngủ say lúc này cũng bị năng lượng khổng lồ làm thức tỉnh.
- Đình Đình, là em sao? Đình Đình.
Trong lòng Tề Nhạc kích động hò hét.
- Đồ ngốc, đương nhiên là em rồi, tuy em đang ngủ say nhưng em cũng cảm nhận bi thương trên người của anh đấy. Em còn chưa có chết thật mà! Không phải sao? Anh là đồ ngốc và không phải ngốc bình thường. Vì sao năng lượng của anh cường đại như thế, chẳng lẽ anh đã hoàn toàn hấp thu xong năng lượng em lưu lại rồi à, hơn nữa còn đem thực lực của mình tăng lên trạng thái đỉnh phong nữa?
- Không, còn không có, anh đang chuẩn bị mở cánh cửa thời không để trở lại thời kỳ viễn cổ cự thú. Lần này anh mang theo tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần và tinh nhuệ của bốn đại gia tộc. Từ phương tây trở về anh cảm thấy thực lực của mình chưa đủ, chỉ có tăng thực lực chỉnh thể của phương đông lên cao thì mới có thể không để bi kịch sinh ra lần nữa. Đình Đình, em vẫn khỏe chứ? Em mới là đồ ngốc, vì anh mà trả giá bằng tính mạng của em thì không đáng chút nào! Đều tại anh mà.
Nước mắt từ trong khóe mắt của Tề Nhạc chảy xuống, hắn lúc này đã quên mình muốn làm gì rồi, trong nội tâm tràn ngập cảm xúc kích động.
Âm thanh của Văn Đình trở nên rất ôn nhu.
- Không, anh sai rồi, em làm vậy là có tư tâm cả đấy! Nếu như anh chết chẳng phải em biết thành quả phụ sao? Mà trả giá thân thể của em để anh trọng sinh là đáng giá, bởi vì em biết rõ thời điểm lực lượng của anh đạt tới đỉnh phong thì em còn cơ hội sống bên cạnh anh. Cho dù anh không cách nào đạt tới cảnh giới đó thì linh hồn em cũng giác tỉnh rồi, chúng ta cũng có thể trao đổi, thân thể của em dung hợp với anh, em sẽ trở thành một bộ phận thân thể của anh mà. Như vậy còn tốt hơn so với việc anh tử vong. Không nên thương tâm vì em nhé, anh nên tu luyện để giúp em sống lại thì hơn.
- Anh sẽ, anh nhất định sẽ làm vậy.
Tề Nhạc kích động nói:
- Cho dù vì em hay vì tôn nghiêm của mình, anh cũng nhất định sớm ngày đạt tới thực lực đỉnh phong như em nói. Đình Đình, em có biết anh suy nghĩ cái gì không? Những chuyện trước kia là anh sai, em có thể tha thứ cho anh không?
Văn Đình ôn nhu nói:
- Được, không nói những chuyện này, năng lượng của anh đã tăng lên cảnh giới bảo hòa rồi anh nên bắt đầu đi. Khó trách anh có thể ngưng tụ nhiều năng lượng như vậy thì ra anh mượn năng lượng của người khác mới làm được. Em sẽ chờ ngày nào đó em trọng sinh. Ah! Đúng rồi, anh muốn phá vỡ hư không chỉ sợ năng lượng còn chưa đủ. Tuy Kỳ Lân Tí cường hãn nhưng dù sao không sắc bén bằng Hiên Viên kiếm a, tiếp tục biến thân chỉ có thể đạt tới cảnh giới đó thì anh mới có thể hoàn toàn phá vỡ không gian và "xuyên qua không gian".
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Biến thân cái gì? Đây là dị hóa lần hai rồi đấy! Em phải biết...
Văn Đình nói:
- Chẳng lẽ anh quên lúc trước chúng ta làm thế nào để chiến thắng Ngưu Ma Vương rồi sao?
Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:
- Thế nhưng mà chỉ có một mình anh là không được.
Văn Đình tức giận nói:
- Anh là một người sao? Hiện tại chúng ta dung hợp so sánh với lần trước còn triệt để hơn nhiều. Ngủ say chỉ là Hiên Viên hồn mà bản thể Hiên Viên kiếm không có ngủ say a, anh hoàn toàn có thể bằng vào dung hợp năng lượng và thúc dục bản thể Hiên Viê kiếm đấy, tuy không cách nào sử dụng Hiên Viên kiếm nhưng cũng có thể hoàn thành biến thân chung cực. Dùng tâm của anh kêu gọi thì anh mới là chủ nhân chân chính của Hiên Viên kiếm.
Tề Nhạc khôi phục thị lực thì ánh mắt kiên định hơn.
- Anh đã hiểu rồi, cám ơn em Đình Đình.
Dùng tâm kêu gọi, Tề Nhạc hoàn toàn thu liễm tinh thực vào cơ thể của mình, hơn nữa dùng Kỳ Lân giáp làm cơ sở hình thành một tầng kết giới và tâm thầm hoàn toàn đắm chìm bên trong, dùng năng lượng khổng lồ đi cảm nhận sự tồn tại của Hiên Viên kiếm.
Cái gọi là người trong cuộc u mê người ngoài tỉnh táo chính là chỉ Văn Đình hiện giờ, Tề Nhạc mới là chủ nhân chính thức của Hiên Viên kiếm đấy, mà Hiên Viên hồn chỉ là một bộ phận của Hiên Viên kiếm thôi. Kim quang nhàn nhạt hiện ra và bắt đầu dần dần xuất hiện trước thân thể như ma thần của Tề Nhạc.
Kỳ Lân Châu trực tiếp hiển hiện ở trung ương bộ ngực, mi tâm của Tề Nhạc thì có đường vân hình thoi đại biểu cho Kỳ Lân Xích và hơi nhô ra ngoài, Kỳ Lân Xích phát ra quang mang chói mắt nhìn một khỏa hồng bảo thạch khảm nạm trên trán của hắn vậy.
Trên bầu trời quang ảnh Kỳ Lân cực lớn kia không ngừng tỏa ra hào quang sáng chói, thân thể màu đen và bộ lông màu bạc còn có cái sừng ngạo nghễ trên đỉnh đầu, trên người phát ra khí tức vương giả bế nghễ của Kỳ Lân vương giả. Dị biến còn chưa có chấm dứt, trong lúc hoàn thành Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa giai đầu tiên thì ngay sau đó dị hóa lân hai cũng bắt đầu. Bởi vì mượn nhờ lực lượng cường đại của sáu chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nên hắn có thể nhanh chóng hấp thu phần tử năng lượng trong không khí.
Hư ảnh Kỳ Lân lập tức vọt tới bên thân thể Tề Nhạc và bao phủ hắn vào bên trong bắt đầu dung hợp lại. Lân giáp màu đen xuất hiện, lân giáp vốn do ba tầng hợp thành và hình thành tầng tầng tương hộ, cả thân thể lập tức biến thành một lơp mà ngay sau đó đôi cánh Kỳ Lân ở sau lưng hiện ra ngoài, bắt đầu mở rộng ra hai bên của thân thể.
Kỳ Lân Châu trước ngực dường như bành trướng vài phần, cả khỏa Kỳ Lân Châu hoàn toàn biến thành màu bạc tỏa ánh sáng rực rỡ trên Kỳ Lân giáp, hào quang màu bạc này không ngừng khuếch trương ra xung quanh như miếng hộ tâm vậy.
Trên bờ vai Kỳ Lân giáp cũng biến thành ba tầng và kéo dài xuống dưới, phía dưới còn có một bộ vị bảo vệ eo đồng thời cổ của Tề Nhạc cũng hình thành lân phiến kỳ dị, nó hiện giờ giống như cổ áo của Tề Nhạc như áo sơ mi, đường vân vốn màu bạc của Kỳ Lân Tí dần dần khuếch trương, đồ án Kỳ Lân màu bạc lúc này hiện ra trên cánh tay phải của Tề Nhạc, hình vẽ miệng Kỳ Lân lúc này hiện ra ở cổ tay Tề Nhạc và một tầng hàn quang không ngừng vặn vẹo quanh cánh tay Tề Nhạc.
Chậm rãi đem Kỳ Lân Tí giơ lên cao, cảm thụ năng lượng trong cơ thể biến hóa và ngay thời điểm hắn chuẩn bị phát động thì Tề Nhạc đột nhiên nghe được một thanh âm, một âm thanh làm Tề Nhạc tràn ngập kích động vì vui sướng.
- Tề Nhạc, rốt cuộc năng lượng của anh cũng làm em thức tỉnh.
Đây là âm thanh của Văn Đình, đúng vậy, chính là Văn Đình. Thời điểm Tề Nhạc đem năng lượng của bản thân tăng lên đỉnh phong thì âm thanh của Văn Đình cũng xuất hiện, linh hồn nàng đang ngủ say lúc này cũng bị năng lượng khổng lồ làm thức tỉnh.
- Đình Đình, là em sao? Đình Đình.
Trong lòng Tề Nhạc kích động hò hét.
- Đồ ngốc, đương nhiên là em rồi, tuy em đang ngủ say nhưng em cũng cảm nhận bi thương trên người của anh đấy. Em còn chưa có chết thật mà! Không phải sao? Anh là đồ ngốc và không phải ngốc bình thường. Vì sao năng lượng của anh cường đại như thế, chẳng lẽ anh đã hoàn toàn hấp thu xong năng lượng em lưu lại rồi à, hơn nữa còn đem thực lực của mình tăng lên trạng thái đỉnh phong nữa?
- Không, còn không có, anh đang chuẩn bị mở cánh cửa thời không để trở lại thời kỳ viễn cổ cự thú. Lần này anh mang theo tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần và tinh nhuệ của bốn đại gia tộc. Từ phương tây trở về anh cảm thấy thực lực của mình chưa đủ, chỉ có tăng thực lực chỉnh thể của phương đông lên cao thì mới có thể không để bi kịch sinh ra lần nữa. Đình Đình, em vẫn khỏe chứ? Em mới là đồ ngốc, vì anh mà trả giá bằng tính mạng của em thì không đáng chút nào! Đều tại anh mà.
Nước mắt từ trong khóe mắt của Tề Nhạc chảy xuống, hắn lúc này đã quên mình muốn làm gì rồi, trong nội tâm tràn ngập cảm xúc kích động.
Âm thanh của Văn Đình trở nên rất ôn nhu.
- Không, anh sai rồi, em làm vậy là có tư tâm cả đấy! Nếu như anh chết chẳng phải em biết thành quả phụ sao? Mà trả giá thân thể của em để anh trọng sinh là đáng giá, bởi vì em biết rõ thời điểm lực lượng của anh đạt tới đỉnh phong thì em còn cơ hội sống bên cạnh anh. Cho dù anh không cách nào đạt tới cảnh giới đó thì linh hồn em cũng giác tỉnh rồi, chúng ta cũng có thể trao đổi, thân thể của em dung hợp với anh, em sẽ trở thành một bộ phận thân thể của anh mà. Như vậy còn tốt hơn so với việc anh tử vong. Không nên thương tâm vì em nhé, anh nên tu luyện để giúp em sống lại thì hơn.
- Anh sẽ, anh nhất định sẽ làm vậy.
Tề Nhạc kích động nói:
- Cho dù vì em hay vì tôn nghiêm của mình, anh cũng nhất định sớm ngày đạt tới thực lực đỉnh phong như em nói. Đình Đình, em có biết anh suy nghĩ cái gì không? Những chuyện trước kia là anh sai, em có thể tha thứ cho anh không?
Văn Đình ôn nhu nói:
- Được, không nói những chuyện này, năng lượng của anh đã tăng lên cảnh giới bảo hòa rồi anh nên bắt đầu đi. Khó trách anh có thể ngưng tụ nhiều năng lượng như vậy thì ra anh mượn năng lượng của người khác mới làm được. Em sẽ chờ ngày nào đó em trọng sinh. Ah! Đúng rồi, anh muốn phá vỡ hư không chỉ sợ năng lượng còn chưa đủ. Tuy Kỳ Lân Tí cường hãn nhưng dù sao không sắc bén bằng Hiên Viên kiếm a, tiếp tục biến thân chỉ có thể đạt tới cảnh giới đó thì anh mới có thể hoàn toàn phá vỡ không gian và "xuyên qua không gian".
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Biến thân cái gì? Đây là dị hóa lần hai rồi đấy! Em phải biết...
Văn Đình nói:
- Chẳng lẽ anh quên lúc trước chúng ta làm thế nào để chiến thắng Ngưu Ma Vương rồi sao?
Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:
- Thế nhưng mà chỉ có một mình anh là không được.
Văn Đình tức giận nói:
- Anh là một người sao? Hiện tại chúng ta dung hợp so sánh với lần trước còn triệt để hơn nhiều. Ngủ say chỉ là Hiên Viên hồn mà bản thể Hiên Viên kiếm không có ngủ say a, anh hoàn toàn có thể bằng vào dung hợp năng lượng và thúc dục bản thể Hiên Viê kiếm đấy, tuy không cách nào sử dụng Hiên Viên kiếm nhưng cũng có thể hoàn thành biến thân chung cực. Dùng tâm của anh kêu gọi thì anh mới là chủ nhân chân chính của Hiên Viên kiếm.
Tề Nhạc khôi phục thị lực thì ánh mắt kiên định hơn.
- Anh đã hiểu rồi, cám ơn em Đình Đình.
Dùng tâm kêu gọi, Tề Nhạc hoàn toàn thu liễm tinh thực vào cơ thể của mình, hơn nữa dùng Kỳ Lân giáp làm cơ sở hình thành một tầng kết giới và tâm thầm hoàn toàn đắm chìm bên trong, dùng năng lượng khổng lồ đi cảm nhận sự tồn tại của Hiên Viên kiếm.
Cái gọi là người trong cuộc u mê người ngoài tỉnh táo chính là chỉ Văn Đình hiện giờ, Tề Nhạc mới là chủ nhân chính thức của Hiên Viên kiếm đấy, mà Hiên Viên hồn chỉ là một bộ phận của Hiên Viên kiếm thôi. Kim quang nhàn nhạt hiện ra và bắt đầu dần dần xuất hiện trước thân thể như ma thần của Tề Nhạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.