Chương 482: Mộ Hiên Viên. (4)
Đường Gia Tam Thiểu
03/11/2013
- Vì ổn định của Tộc Thổ Cao Sơn, tôi phải nhẫn nại. Lặng lẽ phái nhân thủ đi điều tra, đồng thời, cũng tự mình đi tới tổng bộ Tộc Thổ thỉnh giáo đại tế ti, vì cái gì dưới tình huống cự thú đã phục tùng còn xuất hiện tình cảnh như vậy. Về sau, đại tế tự nói cho tôi biết, loại tình huống này xuất hiện nguyên nhân chỉ có một, nguyên nhân xuất hiện tình huống này là do cự thú đã có đồng bọn từ trước rồi, mà chủ nhân của nó đã bày âm mưu ra hại con của tôi.
- Mà tôi từ thám tử hối báo chỗ của Lô Tư, từ hơn hai năm tước, con của Lô Tư là Lô U, cũng đã có đồng bọn cự thú, tuy chuyện này rất bí mật, nhưng cũng có người biết được. Nhưng không có ai nhìn thấy cự thú đồng bọn của hắn là cái gì. Có những tin tức này, tôi càng khẳng định phán đoán của mình. Lợi dụng thời gian một năm này, thủ hạ tôi phái đi dần dần truyền các loại tin tức trở về, các loại dấu vết để lại, đều là dụng tâm hiểm ác của cha con Lô Tư. Đáng tiếc tôi không có chứng cớ trực tiếp, nếu không, tôi không chờ tới bây giờ.
Tề Nhạc nói:
- Nếu ngài là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, cha con Lô Tư làm như vậy. Rõ ràng cho thấy bọn họ có âm mưu rồi, đã như vầy. Tôi nghĩ, ngài có nhiều biện pháp đối phó bọn chúng, cần gì phải đi tìm chứng cớ chứ? Phải biết rằng, muốn gán tội cho người khác, không có gì là không được. Ngài có thể nhịn tới bây giờ, chỉ sợ còn có nguyên nhân khác.
Ánh mắt Hi Thụy trở nên nhu hòa hơn một ít, thở dài một tiếng, nói:
- Đúng vậy, nếu như tôi quyết định đối phó bọn chúng, cũng không phải là không được. Anh nói đúng, tôi là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, có được quyền lực không phải tù trưởng bộ lạc có thể đối kháng. Nhưng mà, Lô Tư chính là tù trưởng có thực lực nhất trong Tộc Thổ Cao Sơn, nếu như tôi đối phó hắn, tất sẽ gây nên chấn động lớn trong Tộc Thổ Cao Sơn. Những năm này, Tộc Thổ Cao Sơn thật vất vả mới phát triển.
- Tôi không muốn vì nội chiến mà làm tộc nhân chịu khổ cực, cho nên, tôi cưỡng ép thống khổ vào trong nội tâm của mình. Tôi thậm chí còn không dám nhìn cha con bọn chúng nhiều lần, sợ rằng mình sẽ không nhịn được, làm ra chuyện bất lợi cho toàn tộc. Hôm nay, sở dĩ tôi thỉnh cầu Tề Nhạc huynh đệ hỗ trợ, kỳ thật cũng chỉ muốn huynh đệ giúp tôi tiêu diệt hung thủ là Lô U mà thôi.
- Về phần Lô Tư, không có con và đồng bọn cự thú, hắn không thể nhắc lên sóng gió gì, vì toàn tộc, tôi thậm chí không động tới hắn. Tề huynh đệ, trong lòng tôi còn quá nhiều băn khoăn, cho nên, tôi không thể dấu diếm gì với anh, hy vọng anh có thể tha thứ cho tâm tư của tôi. Anh có cự tuyệt. Chúng tôi tuyệt đối không ngăn cản. Đương nhiên, chúng tôi cũng không có khả năng ngăn cản. Nhưng mà, như thế nào cũng mời anh tham gia hết Hỏa Tiết rồi hãy rời đi. Xem như cho tôi tận tình địa chủ, anh thấy thế nào.
Tề Nhạc nhìn vào mắt Hi Thụy, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Ngài là tộc trưởng hợp cách. Dưới tình huống gặp kẻ thù giết con, còn có thể đặt vị trí tộc nhân lên hàng đầu, từ điểm này, ngài đáng cho tôi kính nể. Được rồi, tôi nguyện ý báo thù này giúp ngài, đương nhiên, về sau ngài cũng phải thực hiện lời hứa của mình, dẫn tôi đi gặp đại tế tự. Về phần sau đó xuất chiến thay cho Tộc Thổ, tôi còn phải xem tin tức của đại tế ti có hữu dụng hay không.
Hắn cũng không phải kẻ giúp người cần lợi ích, nhưng nếu bị người ta lợi dụng, nhất định là không làm.
Hi Thụy không nghĩ tới Tề Nhạc cuối cùng lại đáp ứng, hắn thỉnh Tề Nhạc hỗ trợ nguyên nhân chủ yếu chính là vì báo thù, về phần thay hay không thay Tộc Thổ dự thi, ngược lại chỉ là thứ yếu, vui vẻ nói:
- Tề huynh đệ, tôi thật sự không biết nên cảm ơn anh thế nào.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Cảm ơn thì không cần. Trước như vậy đi, Đồ Tiết đại ca, tôi quay về chỗ bộ lạc của anh nghỉ ngơi, thời điểm diễn ra Hỏa Tiết, tôi sẽ đại biểu bộ lạc của anh tham gia tuyển chọn.
Nói xong câu đó, hắn cũng quay người rời khỏi động.
Nhìn qua bóng lưng Tề Nhạc, hào quang trong mắt Mân Côi xuất hiện một tia không biết nên giải quyết thế nào, từ nhỏ đến lớn, nàng lần đầu tiên nhìn thấy anh của mình cầu khẩn người khác, mà người này lại trẻ tuổi như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, Tề Nhạc đã lưu lại ấn tượng thật sâu trong lòng nàng.
Tề Nhạc vừa đi, đột nhiên Hi Thụy ngồi sụp xuống ngay đó, hắn lúc này phát hiện người của mình phủ đầy mồ hôi, có thể thấy được Tề Nhạc mang lại áp lực lớn cho hắn thế nào.
- Đồ Tiết đại ca, anh nói tôi làm như vậy là đúng hay sai?
Đồ Tiết cười khổ nói:
- Huynh đệ ah! Vừa rồi quả thật anh chơi với lửa đấy. Tuy tôi không biết thực lực Tề Nhạc mạnh cỡ bao nhiêu, nhưng từ khi tôi nhìn thấy anh ta triệu hoán con rắn chín đầu kia, chỉ sợ cho dù là chiến sĩ mạnh nhất trong tộc của chúng ta cũng không đánh lại Tề Nhạc. Nhưng mà, tôi có thể cảm giác được, hắn là người chân thành, chỉ có thiệt tình đối đãi với hắn, sẽ nhận được trợ giúp.
Hi Thụy có chút toát mồ hôi nói:
- Tôi hiểu rồi. Đồ Tiết đại ca, trước kia tôi quá lỗ mãng rồi..
Tề Nhạc trở lại bên người Văn Đình cùng Tuyết Nữ, đem chuyện ở trong huyệt động nói lại một lần. Nghe Tề Nhạc nói, Văn Đình có chút kỳ quái nói:
- Nếu lúc ấy bọn họ lợi dụng anh, vì sao cuối cùng anh lại đáp ứng chứ?
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Từ ba chữ mộ Hiên Viên, chẳng lẽ em không nghĩ tới cái gì sao?
Hào quang trong mắt Văn Đình sáng ngời, Tuyết Nữ bên cạnh cũng toát ra ánh mắt kinh ngạc, hai nữ trăm miệng một lời.
- Hiên Viên kiếm?
Tề Nhạc làm ra thủ thế chớ co lên tiếng, lại nói:
- Các cô nói nhỏ một chút. Nếu quả thật có mộ Hiên Viên tồn tại thật sự, trong đó rất có thể có một trong thập đại thần binh, chính là Hiên Viên kiếm lực công kích mạnh nhất. Cũng là thần kiếm Hoàng Đế chém giết Xi Vưu. Mà Tộc Thổ là hậu đại của Hoàng Đế, như vậy, đại tế tự của bọn họ hướng tới Hiên Viên kiếm là bình thường.
Văn Đình nói:
- Tề Nhạc, anh không sao chứ?
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- À? Em có ý gì?
Văn Đình tức giận nói:
- Chúng ta bây giờ cần là Côn Lôn kính, mà không phải Hiên Viên kiếm. Hiên Viên kiếm dù cường đại, cũng không thể đưa chúng ta về nhà, chẳng lẽ anh còn không rõ sao? Gia hỏa tham lam.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Nhân tâm chưa đủ rắn nuốt voi. Lòng tham mỗi người đều có, đây là chuyện rất bình thường. Đây chính là Hiên Viên kiếm ah! Chỉ cái tên thôi cũng khiến người ta miên man bất định. Đương nhiên, anh cảm thấy hứng thú với mộ Hiên Viên, cũng là vì Côn Lôn kính. Nếu là thập đại thần binh, như vậy, trong mộ Hiên Viên sẽ có tin tức của thần khí khác.
Tuyết Nữ lạnh lùng nói:
- Chẳng qua đây là suy nghĩ tự sướng của anh mà thôi.
Tề Nhạc nói:
- Có lẽ là vậy, quan trọng hơn chính là đại tế tự, hắn đã biết rõ mấy cấm địa, nếu như có thể đạt được trợ giúp của hắn, trong mấy đại cấm địa này, có lẽ còn có Côn Lôn kính tồn tại thì sao? Cho nên, chúng ta nhất định phải đi tới tổng bộ Tộc Thổ.
- Mà tôi từ thám tử hối báo chỗ của Lô Tư, từ hơn hai năm tước, con của Lô Tư là Lô U, cũng đã có đồng bọn cự thú, tuy chuyện này rất bí mật, nhưng cũng có người biết được. Nhưng không có ai nhìn thấy cự thú đồng bọn của hắn là cái gì. Có những tin tức này, tôi càng khẳng định phán đoán của mình. Lợi dụng thời gian một năm này, thủ hạ tôi phái đi dần dần truyền các loại tin tức trở về, các loại dấu vết để lại, đều là dụng tâm hiểm ác của cha con Lô Tư. Đáng tiếc tôi không có chứng cớ trực tiếp, nếu không, tôi không chờ tới bây giờ.
Tề Nhạc nói:
- Nếu ngài là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, cha con Lô Tư làm như vậy. Rõ ràng cho thấy bọn họ có âm mưu rồi, đã như vầy. Tôi nghĩ, ngài có nhiều biện pháp đối phó bọn chúng, cần gì phải đi tìm chứng cớ chứ? Phải biết rằng, muốn gán tội cho người khác, không có gì là không được. Ngài có thể nhịn tới bây giờ, chỉ sợ còn có nguyên nhân khác.
Ánh mắt Hi Thụy trở nên nhu hòa hơn một ít, thở dài một tiếng, nói:
- Đúng vậy, nếu như tôi quyết định đối phó bọn chúng, cũng không phải là không được. Anh nói đúng, tôi là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, có được quyền lực không phải tù trưởng bộ lạc có thể đối kháng. Nhưng mà, Lô Tư chính là tù trưởng có thực lực nhất trong Tộc Thổ Cao Sơn, nếu như tôi đối phó hắn, tất sẽ gây nên chấn động lớn trong Tộc Thổ Cao Sơn. Những năm này, Tộc Thổ Cao Sơn thật vất vả mới phát triển.
- Tôi không muốn vì nội chiến mà làm tộc nhân chịu khổ cực, cho nên, tôi cưỡng ép thống khổ vào trong nội tâm của mình. Tôi thậm chí còn không dám nhìn cha con bọn chúng nhiều lần, sợ rằng mình sẽ không nhịn được, làm ra chuyện bất lợi cho toàn tộc. Hôm nay, sở dĩ tôi thỉnh cầu Tề Nhạc huynh đệ hỗ trợ, kỳ thật cũng chỉ muốn huynh đệ giúp tôi tiêu diệt hung thủ là Lô U mà thôi.
- Về phần Lô Tư, không có con và đồng bọn cự thú, hắn không thể nhắc lên sóng gió gì, vì toàn tộc, tôi thậm chí không động tới hắn. Tề huynh đệ, trong lòng tôi còn quá nhiều băn khoăn, cho nên, tôi không thể dấu diếm gì với anh, hy vọng anh có thể tha thứ cho tâm tư của tôi. Anh có cự tuyệt. Chúng tôi tuyệt đối không ngăn cản. Đương nhiên, chúng tôi cũng không có khả năng ngăn cản. Nhưng mà, như thế nào cũng mời anh tham gia hết Hỏa Tiết rồi hãy rời đi. Xem như cho tôi tận tình địa chủ, anh thấy thế nào.
Tề Nhạc nhìn vào mắt Hi Thụy, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Ngài là tộc trưởng hợp cách. Dưới tình huống gặp kẻ thù giết con, còn có thể đặt vị trí tộc nhân lên hàng đầu, từ điểm này, ngài đáng cho tôi kính nể. Được rồi, tôi nguyện ý báo thù này giúp ngài, đương nhiên, về sau ngài cũng phải thực hiện lời hứa của mình, dẫn tôi đi gặp đại tế tự. Về phần sau đó xuất chiến thay cho Tộc Thổ, tôi còn phải xem tin tức của đại tế ti có hữu dụng hay không.
Hắn cũng không phải kẻ giúp người cần lợi ích, nhưng nếu bị người ta lợi dụng, nhất định là không làm.
Hi Thụy không nghĩ tới Tề Nhạc cuối cùng lại đáp ứng, hắn thỉnh Tề Nhạc hỗ trợ nguyên nhân chủ yếu chính là vì báo thù, về phần thay hay không thay Tộc Thổ dự thi, ngược lại chỉ là thứ yếu, vui vẻ nói:
- Tề huynh đệ, tôi thật sự không biết nên cảm ơn anh thế nào.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Cảm ơn thì không cần. Trước như vậy đi, Đồ Tiết đại ca, tôi quay về chỗ bộ lạc của anh nghỉ ngơi, thời điểm diễn ra Hỏa Tiết, tôi sẽ đại biểu bộ lạc của anh tham gia tuyển chọn.
Nói xong câu đó, hắn cũng quay người rời khỏi động.
Nhìn qua bóng lưng Tề Nhạc, hào quang trong mắt Mân Côi xuất hiện một tia không biết nên giải quyết thế nào, từ nhỏ đến lớn, nàng lần đầu tiên nhìn thấy anh của mình cầu khẩn người khác, mà người này lại trẻ tuổi như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, Tề Nhạc đã lưu lại ấn tượng thật sâu trong lòng nàng.
Tề Nhạc vừa đi, đột nhiên Hi Thụy ngồi sụp xuống ngay đó, hắn lúc này phát hiện người của mình phủ đầy mồ hôi, có thể thấy được Tề Nhạc mang lại áp lực lớn cho hắn thế nào.
- Đồ Tiết đại ca, anh nói tôi làm như vậy là đúng hay sai?
Đồ Tiết cười khổ nói:
- Huynh đệ ah! Vừa rồi quả thật anh chơi với lửa đấy. Tuy tôi không biết thực lực Tề Nhạc mạnh cỡ bao nhiêu, nhưng từ khi tôi nhìn thấy anh ta triệu hoán con rắn chín đầu kia, chỉ sợ cho dù là chiến sĩ mạnh nhất trong tộc của chúng ta cũng không đánh lại Tề Nhạc. Nhưng mà, tôi có thể cảm giác được, hắn là người chân thành, chỉ có thiệt tình đối đãi với hắn, sẽ nhận được trợ giúp.
Hi Thụy có chút toát mồ hôi nói:
- Tôi hiểu rồi. Đồ Tiết đại ca, trước kia tôi quá lỗ mãng rồi..
Tề Nhạc trở lại bên người Văn Đình cùng Tuyết Nữ, đem chuyện ở trong huyệt động nói lại một lần. Nghe Tề Nhạc nói, Văn Đình có chút kỳ quái nói:
- Nếu lúc ấy bọn họ lợi dụng anh, vì sao cuối cùng anh lại đáp ứng chứ?
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Từ ba chữ mộ Hiên Viên, chẳng lẽ em không nghĩ tới cái gì sao?
Hào quang trong mắt Văn Đình sáng ngời, Tuyết Nữ bên cạnh cũng toát ra ánh mắt kinh ngạc, hai nữ trăm miệng một lời.
- Hiên Viên kiếm?
Tề Nhạc làm ra thủ thế chớ co lên tiếng, lại nói:
- Các cô nói nhỏ một chút. Nếu quả thật có mộ Hiên Viên tồn tại thật sự, trong đó rất có thể có một trong thập đại thần binh, chính là Hiên Viên kiếm lực công kích mạnh nhất. Cũng là thần kiếm Hoàng Đế chém giết Xi Vưu. Mà Tộc Thổ là hậu đại của Hoàng Đế, như vậy, đại tế tự của bọn họ hướng tới Hiên Viên kiếm là bình thường.
Văn Đình nói:
- Tề Nhạc, anh không sao chứ?
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- À? Em có ý gì?
Văn Đình tức giận nói:
- Chúng ta bây giờ cần là Côn Lôn kính, mà không phải Hiên Viên kiếm. Hiên Viên kiếm dù cường đại, cũng không thể đưa chúng ta về nhà, chẳng lẽ anh còn không rõ sao? Gia hỏa tham lam.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Nhân tâm chưa đủ rắn nuốt voi. Lòng tham mỗi người đều có, đây là chuyện rất bình thường. Đây chính là Hiên Viên kiếm ah! Chỉ cái tên thôi cũng khiến người ta miên man bất định. Đương nhiên, anh cảm thấy hứng thú với mộ Hiên Viên, cũng là vì Côn Lôn kính. Nếu là thập đại thần binh, như vậy, trong mộ Hiên Viên sẽ có tin tức của thần khí khác.
Tuyết Nữ lạnh lùng nói:
- Chẳng qua đây là suy nghĩ tự sướng của anh mà thôi.
Tề Nhạc nói:
- Có lẽ là vậy, quan trọng hơn chính là đại tế tự, hắn đã biết rõ mấy cấm địa, nếu như có thể đạt được trợ giúp của hắn, trong mấy đại cấm địa này, có lẽ còn có Côn Lôn kính tồn tại thì sao? Cho nên, chúng ta nhất định phải đi tới tổng bộ Tộc Thổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.