Chương 896: Sử lệnh xuất chiến, Ngưu Ma Vương với Xi Vưu. (1)
Đường Gia Tam Thiểu
05/02/2014
Lập tức, Hiên Viên kiếm trong tay đã biến mất, biến thành một vầng
dương trên hai tay hắn. Ánh sáng vàng kim chói mắt không thua kém so với ánh sáng bạc do Bàn Cổ phủ tỏa ra. Năng lượng khổng lồ trong cơ thể Tề Nhạc dần ngưng tụ, năng lượng tràn đầy sức mạnh, lại thêm sự phụ trợ
của Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải đã hoàn toàn vượt qua mọi phán
đoán của Hiên Viên hồn với Tề Nhạc.
Lúc trước Hiên Viên hồn đã từng nói, cho dù Tề Nhạc đạt tới cảnh giới Chín Vân, cho dù hắn vốn dĩ thân phận là Mặc Kỳ Lân, cũng chỉ có thể sử dụng được đệ tam Kiếm đầu tiên trong Hiên Viên Bát Kiếm mà thôi. Nhưng mà dù sao Hiên Viên hồn cũng chưa từng chính thức được chứng kiến sự thần kỳ của Tứ Tường vân Mặc Kỳ lân. Với tư cách là cường giả mạnh nhất trong lịch sử Kỳ Lân tộc, Tề Nhạc thật sự mang lại cho mọi người càng nhiều nỗi kinh ngạc. Thực lực của hắn cũng không thể dùng lẽ thường mà phán đoán, năng lực của Tứ Tường vân Mặc Kỳ Lân tăng lên, không chỉ có cùng loại với Mặc Kỳ Lân, đồng thời vì mối liên hệ với Tứ Tường Vân, cho dù không thể tăng sức mạnh của Mặc Kỳ Lân lên gấp bốn lần thì ít nhất cũng có thể gấp đôi lên. Nhất là sau khi đạt tới Bảy Vân, chuyện như vậy lại càng thêm rõ ràng. Bởi vậy, cho dù hiện tại hắn chỉ mới là Thất Vân, nhưng có tác dụng của rất nhiều Kỳ Lân trân bảo, cùng năng lượng đặc thù và vô cùng thần kỳ của Tự Nhiên Chi Nguyên, đã hoàn toàn có thể thi triển được đệ nhị kiếm trong Kỳ Lân Bát Kiếm rồi. Kiếm quang của Hiên Viên kiếm càng lúc càng trở nên cường thịnh. Tề Nhạc nhắm lại hai mắt, hiện tại hắn không cần nhìn, dùng tinh thần lực cùng với mũi nhọn của Hiên Viên kiếm đã chỉ đường hết thảy cho hắn. Phong duệ chi lực cường hoành, dưới tác dụng của năng lượng khổng lồ đã không ngừng tăng lên. Năng lượng sắc bén kia đã hoàn toàn cắn nuốt lấy thân thể của hắn, lúc này, không trung đột nhiên có hai vầng mặt trời, mà vầng mặt trời thấp hơn kia lại giống như một ngôi sao băng, mang theo đuôi lửa huyễn lệ màu đỏ rực, lao về phía Xi Vưu, đúng là đệ nhị Kiếm trong Hiên Viên bát Kiếm, Lưu Tinh Cản Nguyệt.
Thiên Nhân Hợp Nhất có thể làm cho Hiên Viên kiếm biến thành một bộ phận kéo dài giúp Tề Nhạc hợp thể với thiên địa, khi tiến hành hủy diệt địch nhân thì có lực lượng thiên địa duy trì, chỉ cần không phải những vật bình thường của thiên địa thì không bị ảnh hưởng, cũng không mang lại lực phá hủy quá lớn. Nhưng mà với tư cách là Kiếm thứ hai, lúc này đã không còn giống Kiếm thứ nhất Thiên Nhân Hợp Nhất nữa, dưới tác dụng của Kiếm đầu tiên Tề Nhạc hoàn thành năng lượng chính là mượn nhờ thiên địa. Năng lượng Hiên Viên kiếm có phương pháp tác dụng lên năng lượng đặc thù, nó như biến thành ngôi sao băng, một kiếm này chứa lực lượng mang tính hủy diệt tinh cầu, mặt trời mặt trăng và ngôi sao trong trường hợp này chỉ phụ trợ điểm xuyên cho nó mà thôi, lực lượng ẩn chứa trong công kích thừa sức phá hủy tinh cầu.
Có lẽ là vì lúc trước khi sử dụng giai đoạn thứ nhất của Đấu Chuyển Tinh Di, bản thân hắn cũng đã có chút hiểu rõ hơn về Tinh Thần chi lực, lúc này thi triển thật nhanh. Hắn cũng không gặp bất kỳ khó khăn gì, toàn bộ đều thuận lợi như nước chảy thành sông. Năng lượng trong cơ thể nhờ Xích Kim Khải cùng Lục Dực sau lưng hoàn toàn ngưng kết lại thành một điểm, mà là một điểm vô cùng cường đại. Lại thông qua cánh tay phải của hắn, chính là cánh tay Kỳ Lân, nhanh chóng rót vào trong Hiên Viên kiếm, vung thân kiếm lên. Dưới tác động khổng lồ như thế, xuất chiêu Lưu Tinh Cản Nguyệt, năng lượng trong thân kiếm hòa với năng lượng trong cơ thể Tề Nhạc thành một thể. Lúc này, bất luận là vật trở ngại gì xuất hiện trước mặt hắn đều biến thành địch nhân.
Mắt thấy lưu tinh màu vàng kia đang không ngừng lao về phía mình, Xi Vưu thở sâu, kiếm này hắn biết, tên Hoàng Đế lúc trước mặc dù không có cách nào chính thức phát huy ra uy lực thật sự của Lưu Tinh Cản Nguyệt. Nhưng lúc đó Hoàng Đế được Hiên Viên hồn hỗ trợ, lão nhất định đã dùng tính mạng của mình để đánh đổi, phát huy ra uy lực của Tinh Lưu Cản Nguyệt kia. Một lần đó, Xi Vưu nhanh chóng bị trọng thương, mà đám thuộc hạ của hắn cũng có hơn một ngàn tên binh sĩ Tộc Cửu Lê bị quang mang của Lưu Tinh Cản Nguyệt kia cắn nuốt. Bởi vậy, Xi Vưu nhớ rất rõ đệ nhị Kiếm này.
Giơ Bàn Cổ phủ lên, năng lượng tràn ngập khí phách, lưỡi búa to lớn cũng làm cho lòng tin của Xi Vưu tăng thêm nhiều. Tề Nhạc thi triển đệ nhị Kiếm của Hiên Viên bát Kiếm, vì trong trận chiến, hắn cũng thi triển thức thứ hai của Bàn cổ thất thức. Ánh sáng màu bạc hiện lên từ bốn phương tám hướng thành hình dạng xoắn ốc ngưng tụ về lưới búa.
Lúc này, không chỉ có khí phách xuất hiện, hào quang vặn vẹo hội tụ thành một hàng dài không ngừng vặn vẹo, uốn lượn xung quanh lưới búa.
Xi Vưu hét lớn một tiếng:
- Khai thiên Thất thức đệ nhị thức, Bàn Cổ Khai Long Trảm.
Hắn giơ Bàn cổ phủ cự đại lên cao, rồi hạ thân búa xuống, hàng dài vặn vẹo đó ngang nhiên xuất ra. Trong đúng thời khắc đó, Tề Nhạc dường như đang bị quang mang của Hiên Viên cắn nuốt lấy, thân thể của Xi Vưu cũng biến mất trong ngân quang. Hai chùm sáng thật lớn, một màu vàng, một màu bạc bỗng nhiên va chạm giữa không trung, một hồi tiếng sấm kịch liệt, thiên địa cũng như run rẩy.
Trên không trung, không hề có mây đen, nhưng ánh sáng mặt trời dường như cũng đạm xuống.
Còn mặt đất thì sao? Trận quyết đấu giống như Nhật Nguyệt va chạm kia đã để lại tai họa thật lớn cho mặt đất. Tề Nhạc cố tình đánh xuống, mặt đất bị tổn thương nặng nhất chính là sơn cốc, nơi đóng quân của Cửu lê tộc.
Hai ánh sáng chói màu vàng, bạc hỗn hợp lại cùng nhau, mà đó không chỉ là cuộc quyết đấu giữa Thượng cổ Ma Thần Xi Vưu với Tề Nhạc - đệ tử của Hoàng Đế, mà cũng là quyết đấu giữa Hiên Viên kiếm cùng Bàn Cổ phủ.
Hai đạo quang mang dần dần tản ra làm lộ rõ ra một vòng tròn sóng năng lượng. Năng lượng khổng lồ đó chấn động, giống như sóng địa chấn, lan ra khắp ngõ ngách.
Một thung lũng bị Bàn Cổ phủ đánh xuống tạo thành một khe thật sâu. Mà giờ khắc này, từ cái khe sâu làm trung tâm, năng lượng hủy diệt tàn khốc lập tức bạo phát. Năng lượng khổng lồ lại khủng bổ liền cắn nuốt hết toàn bộ cả tòa núi. Đá sỏi bị nghiền thành bột mịn bay tung tóe lên trời.
Hai bóng người màu vàng cùng màu bạc đồng thời biến mất trong màn bụi đất đó. Vụ va chạm kịch liệt có sự dẫn dắt của bọn họ đã gây ảnh hưởng kịch liệt cho không chỉ sơn cốc trước mặt mà còn ảnh hưởng tới cả mấy ngọn núi xung quanh. Nhất thời, mặt đất trong khoảng một trăm dặm liền giăng đầy khe nứt, cảnh tượng này nhìn thật là
khủng bố.
Có lẽ cũng là vì do năng lực quá mạnh mẽ, cũng có khả năng là do di chứng khi thần khí va chạm và nhau, đám bụi đất bay lên đúng điểm cao nhất, một trận cuồng phong thổi tới, lập tức cuốn bay đi toàn bộ đủ loại tro bụi.
Lại nói đám quân đội của tộc Cửu Lê vẫn là vô cùng may mắn, vì hiệu quả mạnh mẽ của chiêu Khai Thiên tích địa do Xi Vưu chém ra làm cho đám quân tộc Cửu Lê cực kỳ kinh hãi.
Lúc trước Hiên Viên hồn đã từng nói, cho dù Tề Nhạc đạt tới cảnh giới Chín Vân, cho dù hắn vốn dĩ thân phận là Mặc Kỳ Lân, cũng chỉ có thể sử dụng được đệ tam Kiếm đầu tiên trong Hiên Viên Bát Kiếm mà thôi. Nhưng mà dù sao Hiên Viên hồn cũng chưa từng chính thức được chứng kiến sự thần kỳ của Tứ Tường vân Mặc Kỳ lân. Với tư cách là cường giả mạnh nhất trong lịch sử Kỳ Lân tộc, Tề Nhạc thật sự mang lại cho mọi người càng nhiều nỗi kinh ngạc. Thực lực của hắn cũng không thể dùng lẽ thường mà phán đoán, năng lực của Tứ Tường vân Mặc Kỳ Lân tăng lên, không chỉ có cùng loại với Mặc Kỳ Lân, đồng thời vì mối liên hệ với Tứ Tường Vân, cho dù không thể tăng sức mạnh của Mặc Kỳ Lân lên gấp bốn lần thì ít nhất cũng có thể gấp đôi lên. Nhất là sau khi đạt tới Bảy Vân, chuyện như vậy lại càng thêm rõ ràng. Bởi vậy, cho dù hiện tại hắn chỉ mới là Thất Vân, nhưng có tác dụng của rất nhiều Kỳ Lân trân bảo, cùng năng lượng đặc thù và vô cùng thần kỳ của Tự Nhiên Chi Nguyên, đã hoàn toàn có thể thi triển được đệ nhị kiếm trong Kỳ Lân Bát Kiếm rồi. Kiếm quang của Hiên Viên kiếm càng lúc càng trở nên cường thịnh. Tề Nhạc nhắm lại hai mắt, hiện tại hắn không cần nhìn, dùng tinh thần lực cùng với mũi nhọn của Hiên Viên kiếm đã chỉ đường hết thảy cho hắn. Phong duệ chi lực cường hoành, dưới tác dụng của năng lượng khổng lồ đã không ngừng tăng lên. Năng lượng sắc bén kia đã hoàn toàn cắn nuốt lấy thân thể của hắn, lúc này, không trung đột nhiên có hai vầng mặt trời, mà vầng mặt trời thấp hơn kia lại giống như một ngôi sao băng, mang theo đuôi lửa huyễn lệ màu đỏ rực, lao về phía Xi Vưu, đúng là đệ nhị Kiếm trong Hiên Viên bát Kiếm, Lưu Tinh Cản Nguyệt.
Thiên Nhân Hợp Nhất có thể làm cho Hiên Viên kiếm biến thành một bộ phận kéo dài giúp Tề Nhạc hợp thể với thiên địa, khi tiến hành hủy diệt địch nhân thì có lực lượng thiên địa duy trì, chỉ cần không phải những vật bình thường của thiên địa thì không bị ảnh hưởng, cũng không mang lại lực phá hủy quá lớn. Nhưng mà với tư cách là Kiếm thứ hai, lúc này đã không còn giống Kiếm thứ nhất Thiên Nhân Hợp Nhất nữa, dưới tác dụng của Kiếm đầu tiên Tề Nhạc hoàn thành năng lượng chính là mượn nhờ thiên địa. Năng lượng Hiên Viên kiếm có phương pháp tác dụng lên năng lượng đặc thù, nó như biến thành ngôi sao băng, một kiếm này chứa lực lượng mang tính hủy diệt tinh cầu, mặt trời mặt trăng và ngôi sao trong trường hợp này chỉ phụ trợ điểm xuyên cho nó mà thôi, lực lượng ẩn chứa trong công kích thừa sức phá hủy tinh cầu.
Có lẽ là vì lúc trước khi sử dụng giai đoạn thứ nhất của Đấu Chuyển Tinh Di, bản thân hắn cũng đã có chút hiểu rõ hơn về Tinh Thần chi lực, lúc này thi triển thật nhanh. Hắn cũng không gặp bất kỳ khó khăn gì, toàn bộ đều thuận lợi như nước chảy thành sông. Năng lượng trong cơ thể nhờ Xích Kim Khải cùng Lục Dực sau lưng hoàn toàn ngưng kết lại thành một điểm, mà là một điểm vô cùng cường đại. Lại thông qua cánh tay phải của hắn, chính là cánh tay Kỳ Lân, nhanh chóng rót vào trong Hiên Viên kiếm, vung thân kiếm lên. Dưới tác động khổng lồ như thế, xuất chiêu Lưu Tinh Cản Nguyệt, năng lượng trong thân kiếm hòa với năng lượng trong cơ thể Tề Nhạc thành một thể. Lúc này, bất luận là vật trở ngại gì xuất hiện trước mặt hắn đều biến thành địch nhân.
Mắt thấy lưu tinh màu vàng kia đang không ngừng lao về phía mình, Xi Vưu thở sâu, kiếm này hắn biết, tên Hoàng Đế lúc trước mặc dù không có cách nào chính thức phát huy ra uy lực thật sự của Lưu Tinh Cản Nguyệt. Nhưng lúc đó Hoàng Đế được Hiên Viên hồn hỗ trợ, lão nhất định đã dùng tính mạng của mình để đánh đổi, phát huy ra uy lực của Tinh Lưu Cản Nguyệt kia. Một lần đó, Xi Vưu nhanh chóng bị trọng thương, mà đám thuộc hạ của hắn cũng có hơn một ngàn tên binh sĩ Tộc Cửu Lê bị quang mang của Lưu Tinh Cản Nguyệt kia cắn nuốt. Bởi vậy, Xi Vưu nhớ rất rõ đệ nhị Kiếm này.
Giơ Bàn Cổ phủ lên, năng lượng tràn ngập khí phách, lưỡi búa to lớn cũng làm cho lòng tin của Xi Vưu tăng thêm nhiều. Tề Nhạc thi triển đệ nhị Kiếm của Hiên Viên bát Kiếm, vì trong trận chiến, hắn cũng thi triển thức thứ hai của Bàn cổ thất thức. Ánh sáng màu bạc hiện lên từ bốn phương tám hướng thành hình dạng xoắn ốc ngưng tụ về lưới búa.
Lúc này, không chỉ có khí phách xuất hiện, hào quang vặn vẹo hội tụ thành một hàng dài không ngừng vặn vẹo, uốn lượn xung quanh lưới búa.
Xi Vưu hét lớn một tiếng:
- Khai thiên Thất thức đệ nhị thức, Bàn Cổ Khai Long Trảm.
Hắn giơ Bàn cổ phủ cự đại lên cao, rồi hạ thân búa xuống, hàng dài vặn vẹo đó ngang nhiên xuất ra. Trong đúng thời khắc đó, Tề Nhạc dường như đang bị quang mang của Hiên Viên cắn nuốt lấy, thân thể của Xi Vưu cũng biến mất trong ngân quang. Hai chùm sáng thật lớn, một màu vàng, một màu bạc bỗng nhiên va chạm giữa không trung, một hồi tiếng sấm kịch liệt, thiên địa cũng như run rẩy.
Trên không trung, không hề có mây đen, nhưng ánh sáng mặt trời dường như cũng đạm xuống.
Còn mặt đất thì sao? Trận quyết đấu giống như Nhật Nguyệt va chạm kia đã để lại tai họa thật lớn cho mặt đất. Tề Nhạc cố tình đánh xuống, mặt đất bị tổn thương nặng nhất chính là sơn cốc, nơi đóng quân của Cửu lê tộc.
Hai ánh sáng chói màu vàng, bạc hỗn hợp lại cùng nhau, mà đó không chỉ là cuộc quyết đấu giữa Thượng cổ Ma Thần Xi Vưu với Tề Nhạc - đệ tử của Hoàng Đế, mà cũng là quyết đấu giữa Hiên Viên kiếm cùng Bàn Cổ phủ.
Hai đạo quang mang dần dần tản ra làm lộ rõ ra một vòng tròn sóng năng lượng. Năng lượng khổng lồ đó chấn động, giống như sóng địa chấn, lan ra khắp ngõ ngách.
Một thung lũng bị Bàn Cổ phủ đánh xuống tạo thành một khe thật sâu. Mà giờ khắc này, từ cái khe sâu làm trung tâm, năng lượng hủy diệt tàn khốc lập tức bạo phát. Năng lượng khổng lồ lại khủng bổ liền cắn nuốt hết toàn bộ cả tòa núi. Đá sỏi bị nghiền thành bột mịn bay tung tóe lên trời.
Hai bóng người màu vàng cùng màu bạc đồng thời biến mất trong màn bụi đất đó. Vụ va chạm kịch liệt có sự dẫn dắt của bọn họ đã gây ảnh hưởng kịch liệt cho không chỉ sơn cốc trước mặt mà còn ảnh hưởng tới cả mấy ngọn núi xung quanh. Nhất thời, mặt đất trong khoảng một trăm dặm liền giăng đầy khe nứt, cảnh tượng này nhìn thật là
khủng bố.
Có lẽ cũng là vì do năng lực quá mạnh mẽ, cũng có khả năng là do di chứng khi thần khí va chạm và nhau, đám bụi đất bay lên đúng điểm cao nhất, một trận cuồng phong thổi tới, lập tức cuốn bay đi toàn bộ đủ loại tro bụi.
Lại nói đám quân đội của tộc Cửu Lê vẫn là vô cùng may mắn, vì hiệu quả mạnh mẽ của chiêu Khai Thiên tích địa do Xi Vưu chém ra làm cho đám quân tộc Cửu Lê cực kỳ kinh hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.