Chương 821: Tiên sinh, ngài muốn làm người mẫu sao? (3)
Đường Gia Tam Thiểu
21/01/2014
Nói xong hắn đi ra ngoài cửa chính.
Cơ Đức vội vàng đuổi theo nói:
- Sư phụ, tóc của ngài, ah, còn mắt ngài nữa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?
Tề Nhạc dừng bước một chút, nói:
- Ở phương tây xảy ra một việc nhưng hiện tại đã qua rồi. Anh có thể đi hỏi Như Nguyệt hoặc là những người khác, tôi không muốn nói lại chuyện này nữa. Nhưng trước đó anh nên dẫn tôi đi gặp Thực Vật Hồn đi. Lúc trước tôi đã từng đáp ứng nàng là trợ giúp nàng khôi phục năng lực nói chuyện. Chậm trễ thời gian dài như vậy cũng nên hoàn thành lời hứa rồi.
Từ những biến hóa trên người Tề Nhạc Cơ Đức đã nhìn ra rất nhiều thứ, dù sao hắn cũng là tinh anh trong bộ đội đặc chủng a, nghe vậy gật gật đầu cũng không hỏi thêm cái gì nữa, mang theo Tề Nhạc lên chiếc xe bảo bối chạy thẳng tới tổng bộ Viêm Hoàng Hồn.
Trong gian phòng của mình Như Nguyệt nhìn qua cửa sổ thấy Tề Nhạc cùng Cơ Đức rời đi, hào quang trong mắt càng thêm ôn nhu, nhưng ở trong hào quang ôn nhu đó chính là thần sắc bi thương.
- Thực Vật Hồn mấy ngày trước vừa chấp hành nhiệm vụ trở về rồi, nàng bây giờ càng lợi hại hơn trước nhiều. Đã trở thành cao thủ nhất lưu trong Viêm Hoàng Hồn rồi đấy. Sư phụ ah! Lúc nào thì ngày truyền thụ công phu cho tôi đây, nếu thế này thì tôi càng ngày càng không có địa vị đấy, tôi cũng không muốn dựa vào lão gia tử mà chỉ có thực lực cường đại mới là thứ thuộc về mình.
Lần này Tề Nhạc trở về như cải biến thành con người khác vậy, cảm thụ khi tức lạnh như băng trên người của Tề Nhạc thì Cơ Đức có chút khó nói chuyện nên mới cố ý nói lời dò xét.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Được rồi, anh nên hướng Viêm Hoàng Hồn xin phép nghỉ một thời gian đi, đại khái là hai ngày sau chúng tôi rời khỏi nơi này đến một địa phương thần bí tiến hành đặc huấn, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng tham gia vào đặc huấn này. Nhưng mà có một điểm tôi phải nói rõ ràng cho anh biết là dù anh có thân phận gì, vị trí trong quốc gia của anh là gì thì lần đặc huấn này anh vĩnh viễn không được nói ra, nếu không đến lúc đó không chỉ liên lụy tới một người đâu, anh hiểu chứ?
Cơ Đức sững sờ một chút, nói:
- Có cái gì là không thể nói cho quốc gia chứ? Sư phụ, quốc gia phi thường ủng hộ ngài a. Nhất là sau lần ngài giải quyết sự kiện Hấp Huyết Quỷ, hiện tại địa vị của anh trong quốc gia là siêu nhiên đấy.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Nếu như anh không thể bảo chứng cũng không cần đi. Hơn nữa tôi không vì anh là anh trai của Minh Minh mà hạ thủ lưu tình với anh trong lúc đặc huấn đâu. Cho anh thời gian hai ngày cân nhắc đấy.
Nghe Tề Nhạc nói như vậy Cơ Đức tức giận nói:
- Sư phụ, ngài nói gì thế, tôi là người sợ gian khổ lúc nào vậy. Phải biết rằng tôi là tên điên trong huấn luyện mà nổi danh a, nếu không tôi cũng không có khả năng nương tựa vào lực lượng của mình mà tiến vào Viêm Hoàng Hồn đâu.
Trong mắt Tề Nhạc hiện tại là một phiến bóng tối đen kịt, trong xe không có chút thực vật nào nên hắn chỉ có thể dựa vào các giác quan khác cảm nhận tình huống chung quanh, tinh thần lực dưới tình huống không có thị lực đã không thể làm được cái gì cả. Đôi mắt không chỉ điều động năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên đồng thời còn cảm ứng tất cả mọi thứ chung quanh.
- Tốt, dù sao thì anh nên tự nhiểu, lần đặc huấn này mà đem so với huấn luyện ở Takla Makan mà nói còn muốn gian khổ hơn nhiều. Bởi vì huấn luyện này không nhằm vào anh nên có rất nhiều nguy hiểm mất mạng đấy.
Nghe Tề Nhạc nói trong lòng Cơ Đức run lên, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên định nói:
- Không cần cân nhắc, sư phụ à, tôi đi với ngài là được rồi, dù sao tôi cũng là đệ tử quan môn nên lần này nhất định là cơ hội cho tôi, cho dù là khổ thì tôi cũng nguyện ý thừa nhận. (Đệ tử quan môn là đệ tử đầu tiên)
Trên mặt Tề Nhạc nở nụ cười nhu hòa hơn trước, nhẹ nhàng gật gật đầu nói:
- Nếu như anh có thể kiên trì thì tôi nghĩ vị trí đệ nhất cao thủ của Viêm Hoàng Hồn sẽ do anh giữ rồi đấy.
Cơ Đức có khát vọng truy cầu lực lượng tuyệt đối không yếu hơn bất cứ kẻ nào, nghe được Tề Nhạc nói như vậy càng thêm kiên định quyết tâm tham gia lần đặc huấn này. Trong mắt lộ ra hào quang óng ánh.
- Sư phụ, vậy ngài không cần lo lắng cho tôi, dù thế nào tôi cũng chịu được.
Tổng bộ Viêm Hoàng Hồn không giống như trong tưởng tượng của Tề Nhạc là một nơi bí mật gì đó, ngược lại nó nằm ở khu vực sầm uất nhất của Kinh Thành. Thời điểm Cơ Đức lái xe tới nơi này thông qua một ít cây cối chung quanh Tề Nhạc cảm giác được đây là một tòa nhà văn phòng cực lớn, hình dáng của tòa nhà này giống như hỏa tiễn nên có chút cảm giác quái dị, nhưng đây là khu vực phồn hoa nhất nên cũng có nét đặc thù của riêng nó.
Cơ Đức ngừng xe nói:
- Sư phụ chúng ta đến rồi.
Tề Nhạc từ trên xe bước xuống, thông qua tinh thần lực phụ trợ hắn đi tới bên người Cơ Đức.
- Đây là nơi nào? Tôi cảm thấy đây là gần phía đông Tam Hoàn, chẳng lẽ là Quốc Mậu.
Cơ Đức mỉm cười nói:
- Đúng vậy, nơi này là Quốc Mậu. Đây là tòa cao ốc đối diện với trung tâm Quốc Mậu. Đây cũng là kiên trúc đặc sắc của nơi này, sư phụ chúng ta vào thôi.
Vừa nói hắn mang theo Tề Nhạc đi vào trong tòa cao ốc.
Vừa đi vào trong cao ốc Tề Nhạc cũng cảm giác được chí ít có hơn mười người chung quanh mình, từ cảm giác khí tức thì bọn họ chỉ là người bình thường nhưng dáng người rất cao hơn nữa trong đó nữ nhân chiếm đa số.
Cơ Đức thấp giọng nói vào tai của Tề Nhạc:
- Sư phụ, ngài chờ một chút tôi đi lên báo cáo một chút mới được. Tuy thân phận của ngài không có vấn đề nhưng mà dù sao tổng bộ Viêm Hoàng Hồn cần...
Không đợi Cơ Đức nói hết, Tề Nhạc gật đầu, nói:
- Anh đi đi, tôi hiểu mà, tôi sẽ chờ ở đây một lát.
Cơ Đức đáp ứng một tiếng vội vàng rời đi, tinh thần lực của Tề Nhạc chỉ quét qua tới thang máy là hết.
Đúng lúc này trong nội tâm Tề Nhạc nghe được âm thanh yếu ớt.
- Oa, Cô nhìn qua người này kìa, dáng người thật cao to khỏe mạnh, tuy dung mạo bình thường một chút nhưng tôi thấy anh ta nhất định là người mẫu mới tới đây.
- Tôi lại thấy anh ta thật đẹp trai, người có hình thể đẹp như vậy các cô không được tranh với tôi đâu. Nhưng mà trước giờ tôi chưa từng gặp qua anh ta bao giờ, cô nhìn kìa, dáng người này cũng cao ít nhất một mét chín lăm tiếp cận hai mét đấy và bả vai thực rộng, hơn nữa còn nhuộm tóc thành màu bạc phối hợp với trang phục của bản thân thật là đẹp trai a. Xem ra dáng người quả nhiên còn trọng yếu hơn tướng mạo. Ồ, các cô xem kìa ánh mắt anh ta là màu đỏ nhạt, chẳng lẽ là sản phẩm kính sát tròng mới sao? Thật là đặc sắc, tôi phải mua mới được.
Nghe những âm thanh oanh oanh yến yến này Tề Nhạc có chút kinh ngạc phát hiện những người này đang thảo luận bản thân mình, thậm chí có những người dừng lại trước người của hắn.
Cơ Đức vội vàng đuổi theo nói:
- Sư phụ, tóc của ngài, ah, còn mắt ngài nữa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?
Tề Nhạc dừng bước một chút, nói:
- Ở phương tây xảy ra một việc nhưng hiện tại đã qua rồi. Anh có thể đi hỏi Như Nguyệt hoặc là những người khác, tôi không muốn nói lại chuyện này nữa. Nhưng trước đó anh nên dẫn tôi đi gặp Thực Vật Hồn đi. Lúc trước tôi đã từng đáp ứng nàng là trợ giúp nàng khôi phục năng lực nói chuyện. Chậm trễ thời gian dài như vậy cũng nên hoàn thành lời hứa rồi.
Từ những biến hóa trên người Tề Nhạc Cơ Đức đã nhìn ra rất nhiều thứ, dù sao hắn cũng là tinh anh trong bộ đội đặc chủng a, nghe vậy gật gật đầu cũng không hỏi thêm cái gì nữa, mang theo Tề Nhạc lên chiếc xe bảo bối chạy thẳng tới tổng bộ Viêm Hoàng Hồn.
Trong gian phòng của mình Như Nguyệt nhìn qua cửa sổ thấy Tề Nhạc cùng Cơ Đức rời đi, hào quang trong mắt càng thêm ôn nhu, nhưng ở trong hào quang ôn nhu đó chính là thần sắc bi thương.
- Thực Vật Hồn mấy ngày trước vừa chấp hành nhiệm vụ trở về rồi, nàng bây giờ càng lợi hại hơn trước nhiều. Đã trở thành cao thủ nhất lưu trong Viêm Hoàng Hồn rồi đấy. Sư phụ ah! Lúc nào thì ngày truyền thụ công phu cho tôi đây, nếu thế này thì tôi càng ngày càng không có địa vị đấy, tôi cũng không muốn dựa vào lão gia tử mà chỉ có thực lực cường đại mới là thứ thuộc về mình.
Lần này Tề Nhạc trở về như cải biến thành con người khác vậy, cảm thụ khi tức lạnh như băng trên người của Tề Nhạc thì Cơ Đức có chút khó nói chuyện nên mới cố ý nói lời dò xét.
Tề Nhạc ngẫm lại, nói:
- Được rồi, anh nên hướng Viêm Hoàng Hồn xin phép nghỉ một thời gian đi, đại khái là hai ngày sau chúng tôi rời khỏi nơi này đến một địa phương thần bí tiến hành đặc huấn, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng tham gia vào đặc huấn này. Nhưng mà có một điểm tôi phải nói rõ ràng cho anh biết là dù anh có thân phận gì, vị trí trong quốc gia của anh là gì thì lần đặc huấn này anh vĩnh viễn không được nói ra, nếu không đến lúc đó không chỉ liên lụy tới một người đâu, anh hiểu chứ?
Cơ Đức sững sờ một chút, nói:
- Có cái gì là không thể nói cho quốc gia chứ? Sư phụ, quốc gia phi thường ủng hộ ngài a. Nhất là sau lần ngài giải quyết sự kiện Hấp Huyết Quỷ, hiện tại địa vị của anh trong quốc gia là siêu nhiên đấy.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Nếu như anh không thể bảo chứng cũng không cần đi. Hơn nữa tôi không vì anh là anh trai của Minh Minh mà hạ thủ lưu tình với anh trong lúc đặc huấn đâu. Cho anh thời gian hai ngày cân nhắc đấy.
Nghe Tề Nhạc nói như vậy Cơ Đức tức giận nói:
- Sư phụ, ngài nói gì thế, tôi là người sợ gian khổ lúc nào vậy. Phải biết rằng tôi là tên điên trong huấn luyện mà nổi danh a, nếu không tôi cũng không có khả năng nương tựa vào lực lượng của mình mà tiến vào Viêm Hoàng Hồn đâu.
Trong mắt Tề Nhạc hiện tại là một phiến bóng tối đen kịt, trong xe không có chút thực vật nào nên hắn chỉ có thể dựa vào các giác quan khác cảm nhận tình huống chung quanh, tinh thần lực dưới tình huống không có thị lực đã không thể làm được cái gì cả. Đôi mắt không chỉ điều động năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên đồng thời còn cảm ứng tất cả mọi thứ chung quanh.
- Tốt, dù sao thì anh nên tự nhiểu, lần đặc huấn này mà đem so với huấn luyện ở Takla Makan mà nói còn muốn gian khổ hơn nhiều. Bởi vì huấn luyện này không nhằm vào anh nên có rất nhiều nguy hiểm mất mạng đấy.
Nghe Tề Nhạc nói trong lòng Cơ Đức run lên, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên định nói:
- Không cần cân nhắc, sư phụ à, tôi đi với ngài là được rồi, dù sao tôi cũng là đệ tử quan môn nên lần này nhất định là cơ hội cho tôi, cho dù là khổ thì tôi cũng nguyện ý thừa nhận. (Đệ tử quan môn là đệ tử đầu tiên)
Trên mặt Tề Nhạc nở nụ cười nhu hòa hơn trước, nhẹ nhàng gật gật đầu nói:
- Nếu như anh có thể kiên trì thì tôi nghĩ vị trí đệ nhất cao thủ của Viêm Hoàng Hồn sẽ do anh giữ rồi đấy.
Cơ Đức có khát vọng truy cầu lực lượng tuyệt đối không yếu hơn bất cứ kẻ nào, nghe được Tề Nhạc nói như vậy càng thêm kiên định quyết tâm tham gia lần đặc huấn này. Trong mắt lộ ra hào quang óng ánh.
- Sư phụ, vậy ngài không cần lo lắng cho tôi, dù thế nào tôi cũng chịu được.
Tổng bộ Viêm Hoàng Hồn không giống như trong tưởng tượng của Tề Nhạc là một nơi bí mật gì đó, ngược lại nó nằm ở khu vực sầm uất nhất của Kinh Thành. Thời điểm Cơ Đức lái xe tới nơi này thông qua một ít cây cối chung quanh Tề Nhạc cảm giác được đây là một tòa nhà văn phòng cực lớn, hình dáng của tòa nhà này giống như hỏa tiễn nên có chút cảm giác quái dị, nhưng đây là khu vực phồn hoa nhất nên cũng có nét đặc thù của riêng nó.
Cơ Đức ngừng xe nói:
- Sư phụ chúng ta đến rồi.
Tề Nhạc từ trên xe bước xuống, thông qua tinh thần lực phụ trợ hắn đi tới bên người Cơ Đức.
- Đây là nơi nào? Tôi cảm thấy đây là gần phía đông Tam Hoàn, chẳng lẽ là Quốc Mậu.
Cơ Đức mỉm cười nói:
- Đúng vậy, nơi này là Quốc Mậu. Đây là tòa cao ốc đối diện với trung tâm Quốc Mậu. Đây cũng là kiên trúc đặc sắc của nơi này, sư phụ chúng ta vào thôi.
Vừa nói hắn mang theo Tề Nhạc đi vào trong tòa cao ốc.
Vừa đi vào trong cao ốc Tề Nhạc cũng cảm giác được chí ít có hơn mười người chung quanh mình, từ cảm giác khí tức thì bọn họ chỉ là người bình thường nhưng dáng người rất cao hơn nữa trong đó nữ nhân chiếm đa số.
Cơ Đức thấp giọng nói vào tai của Tề Nhạc:
- Sư phụ, ngài chờ một chút tôi đi lên báo cáo một chút mới được. Tuy thân phận của ngài không có vấn đề nhưng mà dù sao tổng bộ Viêm Hoàng Hồn cần...
Không đợi Cơ Đức nói hết, Tề Nhạc gật đầu, nói:
- Anh đi đi, tôi hiểu mà, tôi sẽ chờ ở đây một lát.
Cơ Đức đáp ứng một tiếng vội vàng rời đi, tinh thần lực của Tề Nhạc chỉ quét qua tới thang máy là hết.
Đúng lúc này trong nội tâm Tề Nhạc nghe được âm thanh yếu ớt.
- Oa, Cô nhìn qua người này kìa, dáng người thật cao to khỏe mạnh, tuy dung mạo bình thường một chút nhưng tôi thấy anh ta nhất định là người mẫu mới tới đây.
- Tôi lại thấy anh ta thật đẹp trai, người có hình thể đẹp như vậy các cô không được tranh với tôi đâu. Nhưng mà trước giờ tôi chưa từng gặp qua anh ta bao giờ, cô nhìn kìa, dáng người này cũng cao ít nhất một mét chín lăm tiếp cận hai mét đấy và bả vai thực rộng, hơn nữa còn nhuộm tóc thành màu bạc phối hợp với trang phục của bản thân thật là đẹp trai a. Xem ra dáng người quả nhiên còn trọng yếu hơn tướng mạo. Ồ, các cô xem kìa ánh mắt anh ta là màu đỏ nhạt, chẳng lẽ là sản phẩm kính sát tròng mới sao? Thật là đặc sắc, tôi phải mua mới được.
Nghe những âm thanh oanh oanh yến yến này Tề Nhạc có chút kinh ngạc phát hiện những người này đang thảo luận bản thân mình, thậm chí có những người dừng lại trước người của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.