Chương 889: Viễn Cổ Ma Thần xuất hiện. (2)
Đường Gia Tam Thiểu
05/02/2014
Trong lòng của Tề Nhạc trầm xuống, hắn thật sự tưởng tượng không ra
là dạng năng lượng gì lại có thể tạo uy hiếp cực lớn cho mình như thế.
Trước kia trong những công kích hắn gặp chỉ có Hiên Viên kiếm cùng Vũ
Mâu chính thức biến thành Athena lấy được trường thương của Nữ Thần
Athena, mới có uy lực như vậy ah! Hơn nữa, còn cần năng lượng vô cùng
khổng lồ để khởi động nó.
Tuy rằng cánh tay phải của hắn không bị tổn thương chính thức, nhưng lúc này cũng bị năng lượng hoàn toàn bành trướng chấn cho tê rần, muốn khôi phục năng lực chiến đấu còn cần thời gian điều chỉnh nhất định.
Một thanh âm hùng hồn nhưng có vẻ hơi quái dị vang lên:
- Phản ứng thật đúng là không chậm. Khó trách dám mang người giết đến tận cửa.
Thân thể Tề Nhạc ở giữa không trung vừa chuyển sang một bên, uy hiếp cực lớn lại xuất hiện, hắn vô ý thức thu hồi Kỳ Lân Xích cùng Kỳ Lân kính bị cắt thành hai nửa, sau đó tiến vào giai đoạn thứ hai của Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa. Chỉ cần hắn không chết, Kỳ Lân bát trân cho dù vỡ tan cũng sẽ được năng lượng bổn nguyên của hắn chữa trị, vì thế không có gì phải lo lắng cho lắm.
Khi Tề Nhạc xoay người, hắn phát hiện sau lưng mình xuất hiện một người, cảm giác một người phi thường quái dị. Người này thân cao tương đương hắn, thông qua tinh thần lực xem xét, hắn phát hiện người này toàn thân cao thấp đều bao trùm lấy một tầng áo giáp màu đen. Mái tóc màu trắng rủ xuống, có hai nhúm tóc trắng phô bày ở hai bên má, tướng mạo rất đẹp trai nhưng đồng thời cực kỳ lạnh lẽo. Một đôi mắt màu tím đen, hơn nữa con mắt trái màu trắng vô cùng quái dị. Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, bộ dáng người này ngoại trừ màu sắc con mắt thì có tám phần giống mình. Nhất là trang phục cũng giống như mình, đều là hộ thể lân giáp, tóc trắng rủ xuống. Chỉ có điều hắn đẹp trai hơn mình một chút, tóc dài hơn mình một chút...Tóc của hắn có màu trắng tràn ngập khí tức tà ác mà không phải màu trắng xám như mình.
Năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân vô ý thức thôi động, con mắt của Tề Nhạc cùng tóc đều biến thành màu bạc, khi thị lực của hắn dưới tác dụng của năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân khôi phục, hắn lập tức đem ánh mắt nhìn chăm chú trên tay phải của người nam nhân kia. Bởi vì, tại trên tay của hắn có một cái búa nhìn bề ngoài rất lạ. Búa không phải là rất lớn, là một đoản chiến phủ (cái búa ngắn), nếu xét từ công nghệ luyện kim hiện đại thì hiển nhiên không phải đồ vật thuộc về thời đại này, toàn thân chiến phủ bày biện ra quang trạch màu bạc, hoa văn mỹ lệ xuất hiện cán búa. Lưỡi búa rộng lớn bằng nửa bánh xe lộ ra vài phần nhân uân chi khí. Toàn bộ chiến phủ phảng phất được bao phủ bởi một tầng sương mù màu bạc, mặc dù chỉ là một cây đoản chiến phủ nhưng khí tức bá đạo như ẩn như hiện sinh ra lực công kích khủng bố làm cho Tề Nhạc vô cùng kinh hãi. Hiên Viên hồn còn chưa khôi phục lại trong trăm ngày tĩnh tu, nhưng mà Hiên Viên kiếm đã không ngừng vù vù trong cơ thể của Tề Nhạc. Có thể khiến cho Hiên Viên kiếm chấn động, Tề Nhạc lại nhìn bề ngoài của cây búa, hắn nghĩ tới một khả năng.
- Trong tay ngươi là chiến phủ lúc Bàn Cổ đại thần Khai Thiên Ích Địa sử dụng sao?
Tề Nhạc tận lực làm cho mình tỉnh táo hỏi ra những lời này. Hắn cũng không biết thân phận của người này, nhưng từ khí tức tà ác mà trên người hắn tản mát ra thì hiển nhiên không phải là cùng trận doanh. Nếu không hắn cũng sẽ không đánh lén mình rồi. Trong lòng của Tề Nhạc không khỏi một trận hoảng sợ, xem ra tinh thần lực cũng không phải là hết thảy. Ít nhất người này công kích mà chính mình không hề phát hiện. Nếu như không phải phản ứng rất nhanh trong vô thức thì nói không chừng thân thể mình giờ này đã bị chém thành hai khúc rồi.
Trong mắt người tóc bạc toát ra một tia quang mang kỳ dị:
- Đúng vậy, ngươi rất có nhãn lực, cái này là Bàn Cổ Phủ. Bàn Cổ Phủ có thể phá tan hết thảy chướng ngại.
Sau khi người tóc bạc xuất hiện, chiến đấu phía dưới cũng đã đình chỉ. Ba Na Lê dẫn theo tất cả Tộc Cửu Lê Nhân nhanh chóng lui về phía sau ra hơn 10m, hắn ngẩng đầu nhìn không trung, trong miệng tựa hồ lẩm bẩm cái gì đó.
Tề Nhạc hít sâu một hơi:
- Đúng là Bàn Cổ Phủ sao?
Bạch y nhân nói một câu làm cho Tề Nhạc càng thêm kinh ngạc:
- Xi Vưu ta thân là Ma Thần, thân là người sáng lập Tộc Cửu Lê, ngươi cho là ta cần phải lừa gạt một nhân loại như ngươi sao?
- Xi Vưu, không ngờ ngươi là Xi Vưu?
Người này xuất hiện khiến cho Tề Nhạc vô cùng kinh ngạc. Bàn Cổ Phủ, Xi Vưu, Xi Vưu lại nhận được Bàn Cổ Phủ. Trời ạ! Lúc trước Hoàng Đế dù cho nương tựa theo Hiên Viên kiếm cũng chỉ miễn cưỡng chiến thắng hắn mà thôi. Hiện tại Xi Vưu đột nhiên nhận được Bàn Cổ Phủ, như vậy đối với thời đại này mà nói là sự hủy diệt. Khó trách vừa rồi một kích kia lại mạnh mẽ như thế, không ngờ là công kích của Bàn Cổ Phủ.
Ngoại hình của Xi Vưu hoàn toàn bất đồng với trong tưởng tượng của Tề Nhạc, trong trí tưởng tượng của hắn, Xi Vưu nhất định giống Na Lê, thậm chí hình thái bên ngoài còn hung ác hơn cả Na Lê. Nhưng mà Xi Vưu trước mắt như thế nào đều không giống như một kẻ bá đạo mà là một thanh niên anh tuấn a.
Trong lòng của Tề Nhạc không khỏi chìm xuống ra, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy nhịn không được hỏi:
- Xi Vưu, ngươi không phải đã sớm đã bị chết ở dưới tay Hoàng Đế sao? Chẳng lẽ lúc trước ngũ mã phanh thây là giả?
Nghe Tề Nhạc nói những lời này, trong ánh mắt màu tím đen của Xi Vưu lập tức bộc phát ra hào quang cừu hận mãnh liệt:
- Đừng ở trước mặt ta gọi hai chữ Hoàng Đế đó. Không sai, lúc trước ta bị hắn ngũ mã phanh thây, nhưng mà Xi Vưu ta như thế nào dễ dàng chết như vậy. Với tư cách là ma thần trong thiên địa, ta có được năng lượng vô cùng vô tận, chỉ cần khí tức của ta vẫn tồn tại thì đều có khả năng phục sinh. Bất quá, Hoàng Đế coi như là gián tiếp trợ giúp ta, nếu như không phải hắn, ta cũng không cách nào quyết định dùng nhiều năm như vậy đi tìm hiểu bất kỳ yêu cầu đặc thù gì của Bàn Cổ Phủ. Sau khi nhận được Bàn Cổ Phủ, ta mới biết được kiện thần khí này đối với ta trọng yếu đến cỡ nào. Đã có nó, trong cái thế giới này, ta chính là thiên hạ vô địch, không còn có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản ta thống trị thế giới này.
Nhìn Xi Vưu, cảm thụ được năng lượng khổng lồ trên người hắn, ngân quang trong mắt Tề Nhạc càng thêm cường thịnh:
- Thật là như vậy sao? Ta phải thử một chút xem sao. Nếu như ta nhớ được không sai thì trong thập đại thần khí, Bàn Cổ Phủ chỉ là bài danh thứ ba, trước nó còn có hai kiện. Thật là trùng hợp, trong tay của ta có một kiện thần khí đã từng đánh bại ngươi.
Quang mang màu vàng bỗng nhiên sáng lên, khí tức vương giả tràn ra, Hiên Viên kiếm cực lớn xuất hiện. Ánh sáng mặt trời mặt trăng và ngôi sao chiếu sáng đêm tối, có lẽ là cảm nhận được khí tức của Hiên Viên Kiếm, Bàn Cổ Phủ lập tức bộc phát ra một tầng ngân bạch sắc quang mang mãnh liệt. Bá khí cùng vương đạo chi khí trên không trung va chạm, một kiếm một phủ, đồng thời phát ra những tiếng vù vù mãnh liệt.
Tuy rằng cánh tay phải của hắn không bị tổn thương chính thức, nhưng lúc này cũng bị năng lượng hoàn toàn bành trướng chấn cho tê rần, muốn khôi phục năng lực chiến đấu còn cần thời gian điều chỉnh nhất định.
Một thanh âm hùng hồn nhưng có vẻ hơi quái dị vang lên:
- Phản ứng thật đúng là không chậm. Khó trách dám mang người giết đến tận cửa.
Thân thể Tề Nhạc ở giữa không trung vừa chuyển sang một bên, uy hiếp cực lớn lại xuất hiện, hắn vô ý thức thu hồi Kỳ Lân Xích cùng Kỳ Lân kính bị cắt thành hai nửa, sau đó tiến vào giai đoạn thứ hai của Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa. Chỉ cần hắn không chết, Kỳ Lân bát trân cho dù vỡ tan cũng sẽ được năng lượng bổn nguyên của hắn chữa trị, vì thế không có gì phải lo lắng cho lắm.
Khi Tề Nhạc xoay người, hắn phát hiện sau lưng mình xuất hiện một người, cảm giác một người phi thường quái dị. Người này thân cao tương đương hắn, thông qua tinh thần lực xem xét, hắn phát hiện người này toàn thân cao thấp đều bao trùm lấy một tầng áo giáp màu đen. Mái tóc màu trắng rủ xuống, có hai nhúm tóc trắng phô bày ở hai bên má, tướng mạo rất đẹp trai nhưng đồng thời cực kỳ lạnh lẽo. Một đôi mắt màu tím đen, hơn nữa con mắt trái màu trắng vô cùng quái dị. Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, bộ dáng người này ngoại trừ màu sắc con mắt thì có tám phần giống mình. Nhất là trang phục cũng giống như mình, đều là hộ thể lân giáp, tóc trắng rủ xuống. Chỉ có điều hắn đẹp trai hơn mình một chút, tóc dài hơn mình một chút...Tóc của hắn có màu trắng tràn ngập khí tức tà ác mà không phải màu trắng xám như mình.
Năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân vô ý thức thôi động, con mắt của Tề Nhạc cùng tóc đều biến thành màu bạc, khi thị lực của hắn dưới tác dụng của năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân khôi phục, hắn lập tức đem ánh mắt nhìn chăm chú trên tay phải của người nam nhân kia. Bởi vì, tại trên tay của hắn có một cái búa nhìn bề ngoài rất lạ. Búa không phải là rất lớn, là một đoản chiến phủ (cái búa ngắn), nếu xét từ công nghệ luyện kim hiện đại thì hiển nhiên không phải đồ vật thuộc về thời đại này, toàn thân chiến phủ bày biện ra quang trạch màu bạc, hoa văn mỹ lệ xuất hiện cán búa. Lưỡi búa rộng lớn bằng nửa bánh xe lộ ra vài phần nhân uân chi khí. Toàn bộ chiến phủ phảng phất được bao phủ bởi một tầng sương mù màu bạc, mặc dù chỉ là một cây đoản chiến phủ nhưng khí tức bá đạo như ẩn như hiện sinh ra lực công kích khủng bố làm cho Tề Nhạc vô cùng kinh hãi. Hiên Viên hồn còn chưa khôi phục lại trong trăm ngày tĩnh tu, nhưng mà Hiên Viên kiếm đã không ngừng vù vù trong cơ thể của Tề Nhạc. Có thể khiến cho Hiên Viên kiếm chấn động, Tề Nhạc lại nhìn bề ngoài của cây búa, hắn nghĩ tới một khả năng.
- Trong tay ngươi là chiến phủ lúc Bàn Cổ đại thần Khai Thiên Ích Địa sử dụng sao?
Tề Nhạc tận lực làm cho mình tỉnh táo hỏi ra những lời này. Hắn cũng không biết thân phận của người này, nhưng từ khí tức tà ác mà trên người hắn tản mát ra thì hiển nhiên không phải là cùng trận doanh. Nếu không hắn cũng sẽ không đánh lén mình rồi. Trong lòng của Tề Nhạc không khỏi một trận hoảng sợ, xem ra tinh thần lực cũng không phải là hết thảy. Ít nhất người này công kích mà chính mình không hề phát hiện. Nếu như không phải phản ứng rất nhanh trong vô thức thì nói không chừng thân thể mình giờ này đã bị chém thành hai khúc rồi.
Trong mắt người tóc bạc toát ra một tia quang mang kỳ dị:
- Đúng vậy, ngươi rất có nhãn lực, cái này là Bàn Cổ Phủ. Bàn Cổ Phủ có thể phá tan hết thảy chướng ngại.
Sau khi người tóc bạc xuất hiện, chiến đấu phía dưới cũng đã đình chỉ. Ba Na Lê dẫn theo tất cả Tộc Cửu Lê Nhân nhanh chóng lui về phía sau ra hơn 10m, hắn ngẩng đầu nhìn không trung, trong miệng tựa hồ lẩm bẩm cái gì đó.
Tề Nhạc hít sâu một hơi:
- Đúng là Bàn Cổ Phủ sao?
Bạch y nhân nói một câu làm cho Tề Nhạc càng thêm kinh ngạc:
- Xi Vưu ta thân là Ma Thần, thân là người sáng lập Tộc Cửu Lê, ngươi cho là ta cần phải lừa gạt một nhân loại như ngươi sao?
- Xi Vưu, không ngờ ngươi là Xi Vưu?
Người này xuất hiện khiến cho Tề Nhạc vô cùng kinh ngạc. Bàn Cổ Phủ, Xi Vưu, Xi Vưu lại nhận được Bàn Cổ Phủ. Trời ạ! Lúc trước Hoàng Đế dù cho nương tựa theo Hiên Viên kiếm cũng chỉ miễn cưỡng chiến thắng hắn mà thôi. Hiện tại Xi Vưu đột nhiên nhận được Bàn Cổ Phủ, như vậy đối với thời đại này mà nói là sự hủy diệt. Khó trách vừa rồi một kích kia lại mạnh mẽ như thế, không ngờ là công kích của Bàn Cổ Phủ.
Ngoại hình của Xi Vưu hoàn toàn bất đồng với trong tưởng tượng của Tề Nhạc, trong trí tưởng tượng của hắn, Xi Vưu nhất định giống Na Lê, thậm chí hình thái bên ngoài còn hung ác hơn cả Na Lê. Nhưng mà Xi Vưu trước mắt như thế nào đều không giống như một kẻ bá đạo mà là một thanh niên anh tuấn a.
Trong lòng của Tề Nhạc không khỏi chìm xuống ra, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy nhịn không được hỏi:
- Xi Vưu, ngươi không phải đã sớm đã bị chết ở dưới tay Hoàng Đế sao? Chẳng lẽ lúc trước ngũ mã phanh thây là giả?
Nghe Tề Nhạc nói những lời này, trong ánh mắt màu tím đen của Xi Vưu lập tức bộc phát ra hào quang cừu hận mãnh liệt:
- Đừng ở trước mặt ta gọi hai chữ Hoàng Đế đó. Không sai, lúc trước ta bị hắn ngũ mã phanh thây, nhưng mà Xi Vưu ta như thế nào dễ dàng chết như vậy. Với tư cách là ma thần trong thiên địa, ta có được năng lượng vô cùng vô tận, chỉ cần khí tức của ta vẫn tồn tại thì đều có khả năng phục sinh. Bất quá, Hoàng Đế coi như là gián tiếp trợ giúp ta, nếu như không phải hắn, ta cũng không cách nào quyết định dùng nhiều năm như vậy đi tìm hiểu bất kỳ yêu cầu đặc thù gì của Bàn Cổ Phủ. Sau khi nhận được Bàn Cổ Phủ, ta mới biết được kiện thần khí này đối với ta trọng yếu đến cỡ nào. Đã có nó, trong cái thế giới này, ta chính là thiên hạ vô địch, không còn có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản ta thống trị thế giới này.
Nhìn Xi Vưu, cảm thụ được năng lượng khổng lồ trên người hắn, ngân quang trong mắt Tề Nhạc càng thêm cường thịnh:
- Thật là như vậy sao? Ta phải thử một chút xem sao. Nếu như ta nhớ được không sai thì trong thập đại thần khí, Bàn Cổ Phủ chỉ là bài danh thứ ba, trước nó còn có hai kiện. Thật là trùng hợp, trong tay của ta có một kiện thần khí đã từng đánh bại ngươi.
Quang mang màu vàng bỗng nhiên sáng lên, khí tức vương giả tràn ra, Hiên Viên kiếm cực lớn xuất hiện. Ánh sáng mặt trời mặt trăng và ngôi sao chiếu sáng đêm tối, có lẽ là cảm nhận được khí tức của Hiên Viên Kiếm, Bàn Cổ Phủ lập tức bộc phát ra một tầng ngân bạch sắc quang mang mãnh liệt. Bá khí cùng vương đạo chi khí trên không trung va chạm, một kiếm một phủ, đồng thời phát ra những tiếng vù vù mãnh liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.