Chương 16: Đau triệt nội tâm
Tân Di Chỉ
28/09/2015
Trong lòng Trình Mai Tây giống như có hàng ngàn con trùng đang gặm nhấm , hai tay gắt gao
túm lấy chăn, ngay cả khớp xương ngón tay đều phát ra tiếng khanh khách , trong lòng bàn tay mồ hôi cũng thấm ẩm chăn.
Điện thoại của Lục Tử Minh vang lên một hồi chuông ngắn ngủi , Trình Mai Tây quay đầu qua hỏi : " Ai vậy ?"
" Nhầm số ." Lục Tử Minh đáp.
Trình Mai Tây tức giận: " Lạ thật , một ngày mà anh nhận được nhiều cuộc gọi nhầm số thế à . Sao lại không gọi nhầm cho tôi ?"
Nói xong, Trình Mai Tây định giật điện thoại , hai người tranh đoạt , di động rơi xuống đất , vỡ thành mấy mảnh . Lục Tử Minh quay đầu nhìn về phía Trình Mai Tây, lạnh lùng nói: " Anh đã nhận lỗi với em , cũng cam đoan không còn liên hệ gì với cô ấy nữa , em đến cùng muốn thế nào? “
Trình Mai Tây nước mắt như suối trào: "Ý của anh là, anh lăng nhăng bên ngoài , rồi về chỉ cần nhận lỗi , tôi cũng chỉ có thể bị động chấp nhận đúng không?"
"Macy, anh xin lỗi, anh sai rồi." Lục Tử Minh ôm lấy Trình Mai Tây, liên tục nhận sai.
"Cút đi, tôi không muốn nhìn đến anh !" Trình Mai Tây hất Lục Tử Minh ra , lớn tiếng rít gào.
Lục Tử Minh định lên giường, Trình Mai Tây xoay người đứng dậy , ôm lấy gối đầu ném về phía Lục Tử Minh .
Lục Tử Minh theo bản năng tiếp được, thấy Trình Mai Tây tâm ý đã quyết, đành phải ôm chăn gối ra phòng khách .
Sau khi Lục Tử Minh ra khỏi phòng ngủ , Trình Mai Tây gục ở trên giường, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống không ngừng , gối đầu ướt đẫm, lật mình nằm ngửa , lại tiếp tục yên lặng rơi lệ.
Không biết qua bao lâu, Trình Mai Tây mới mơ mơ màng màng ngủ, vừa ngủ dậy, trời đã sáng hẳn , hai mắt chua xót không mở ra được, cả người mệt mỏi đau nhức giống như bị người đánh .
Khát nước đến mức khó thở , mở miệng gọi Lục Tử Minh, cũng không có người đáp lại, cô lắc lắc đầu, nhớ lại lúc hai người tranh cãi tối qua , lung lay đứng dậy đến phòng bếp rót một chén nước, uống hết, mới phát hiện, ngay cả miệng cũng đắng ngắt .
Ngày hôm qua đã xin Giám đốc Quý cho nghỉ phép rồi, công việc cũng đã sắp xếp xong , luôn luôn vội vàng không có thời gian nghỉ ngơi , lần này Trình Mai Tây quyết định phải nghỉ ngơi thật tốt , cũng mượn cơ hội nghĩ rõ ràng chuyện của cô và Lục Tử Minh .
Đánh răng , rửa mặt xong , Trình Mai Tây ngồi ở trước bàn trang điểm, cẩn thận trang điểm , phủ một lớp phấn đày lên mặt , đánh màu mắt tối để che đi mí mắt sưng đỏ , nhưng nếu nhìn kĩ vẫn có thể nhận ra dấu vết đã khóc tối hôm qua .
Mặc áo khoác lông cừu , lại chọn một chiếc quần bó màu trắng ngà , cảm giác hưu nhàn thật thoải mái, Trình Mai Tây không có khẩu vị, đi đến cửa hàng đối diện mua một ly sữa đậu nành vừa đi vừa uống, vẫy một chiếc xe taxi rồi đi.
Đến khách sạn ngày hôm qua lấy vali , làm thủ tục trả phòng, Trình Mai Tây lại bắt xe về nhà. Vừa xách vali vào nhà , còn chưa có cởi giày, điện thoại vang lên , Trình Mai Tây nghe điện thoại: "Mẹ, con đang làm việc."
Trong điện thoại giọng nói của mẹ thật ôn nhu, làm cho cái mũi của Trình Mai Tây đau xót , giọng nói cũng có chút ươn ướt, đầu bên kia điện thoại mẹ lập tức cảm giác được không đúng : "Tây Tây, con làm sao vậy, có chuyện gì vậy ?! Tại sao con khóc ?"
Trình Mai Tây lấy mu bàn tay lau nước mắt, cố gắng cười: "Không có, mẹ, con đang bị cảm ."
" Con thật là , sao không cẩn thận như vậy chứ , không có mẹ ở bên cạnh , phải chăm sóc bản thân thật tốt . Đừng làm mẹ lo lắng, con uống thuốc chưa ?"
"Con uống rồi , mẹ đừng lo lắng , bố mẹ cũng phải chú ý giữ gìn sức khỏe đấy ." Trình Mai Tây cố nén nước mắt.
" Bố mẹ rẩt khỏe , Macy , các con đang muốn có con , phải chú ý thân thể đừng để sinh bệnh , bị bệnh mà có thai là không tốt , biết chưa?" Mẹ thật lo lắng dặn dò.
" Vâng , con đã biết." Macy ngoan ngoãn đáp ứng, ở bên ngoài mặc kệ cường thế mạnh mẽ tới cỡ nào nhưng ở trước mặt mẹ , vẫn là một đứa con gái ngoan ngoãn .
" Chuyện con cái có tiến triển gì không con ?" Mẹ rốt cục vẫn là nhịn không được hỏi ra .
Trình Mai Tây chần chờ : "Còn chưa có , khi nào có tin tức con sẽ báo cho mẹ !"
"Ừ , lần trước mẹ cắt thuốc bắc cho con , con nhớ uống đúng giờ , khi nào uống hết gọi điện cho mẹ, mẹ sẽ bảo cắt thêm mấy thang . Ở khu nhà mình có nhiều người uống thuốc vào đều mang thai rồi đó ."
" Vâng , con đã biết, con vẫn đang uống thuốc . Mẹ, con đang có việc , khi nào xong con sẽ gọi lại cho mẹ ." Mẹ nói đến đề tài này làm cho Trình Mai Tây không biết làm sao, vội vàng tắt điện thoại.
Điện thoại của Lục Tử Minh vang lên một hồi chuông ngắn ngủi , Trình Mai Tây quay đầu qua hỏi : " Ai vậy ?"
" Nhầm số ." Lục Tử Minh đáp.
Trình Mai Tây tức giận: " Lạ thật , một ngày mà anh nhận được nhiều cuộc gọi nhầm số thế à . Sao lại không gọi nhầm cho tôi ?"
Nói xong, Trình Mai Tây định giật điện thoại , hai người tranh đoạt , di động rơi xuống đất , vỡ thành mấy mảnh . Lục Tử Minh quay đầu nhìn về phía Trình Mai Tây, lạnh lùng nói: " Anh đã nhận lỗi với em , cũng cam đoan không còn liên hệ gì với cô ấy nữa , em đến cùng muốn thế nào? “
Trình Mai Tây nước mắt như suối trào: "Ý của anh là, anh lăng nhăng bên ngoài , rồi về chỉ cần nhận lỗi , tôi cũng chỉ có thể bị động chấp nhận đúng không?"
"Macy, anh xin lỗi, anh sai rồi." Lục Tử Minh ôm lấy Trình Mai Tây, liên tục nhận sai.
"Cút đi, tôi không muốn nhìn đến anh !" Trình Mai Tây hất Lục Tử Minh ra , lớn tiếng rít gào.
Lục Tử Minh định lên giường, Trình Mai Tây xoay người đứng dậy , ôm lấy gối đầu ném về phía Lục Tử Minh .
Lục Tử Minh theo bản năng tiếp được, thấy Trình Mai Tây tâm ý đã quyết, đành phải ôm chăn gối ra phòng khách .
Sau khi Lục Tử Minh ra khỏi phòng ngủ , Trình Mai Tây gục ở trên giường, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống không ngừng , gối đầu ướt đẫm, lật mình nằm ngửa , lại tiếp tục yên lặng rơi lệ.
Không biết qua bao lâu, Trình Mai Tây mới mơ mơ màng màng ngủ, vừa ngủ dậy, trời đã sáng hẳn , hai mắt chua xót không mở ra được, cả người mệt mỏi đau nhức giống như bị người đánh .
Khát nước đến mức khó thở , mở miệng gọi Lục Tử Minh, cũng không có người đáp lại, cô lắc lắc đầu, nhớ lại lúc hai người tranh cãi tối qua , lung lay đứng dậy đến phòng bếp rót một chén nước, uống hết, mới phát hiện, ngay cả miệng cũng đắng ngắt .
Ngày hôm qua đã xin Giám đốc Quý cho nghỉ phép rồi, công việc cũng đã sắp xếp xong , luôn luôn vội vàng không có thời gian nghỉ ngơi , lần này Trình Mai Tây quyết định phải nghỉ ngơi thật tốt , cũng mượn cơ hội nghĩ rõ ràng chuyện của cô và Lục Tử Minh .
Đánh răng , rửa mặt xong , Trình Mai Tây ngồi ở trước bàn trang điểm, cẩn thận trang điểm , phủ một lớp phấn đày lên mặt , đánh màu mắt tối để che đi mí mắt sưng đỏ , nhưng nếu nhìn kĩ vẫn có thể nhận ra dấu vết đã khóc tối hôm qua .
Mặc áo khoác lông cừu , lại chọn một chiếc quần bó màu trắng ngà , cảm giác hưu nhàn thật thoải mái, Trình Mai Tây không có khẩu vị, đi đến cửa hàng đối diện mua một ly sữa đậu nành vừa đi vừa uống, vẫy một chiếc xe taxi rồi đi.
Đến khách sạn ngày hôm qua lấy vali , làm thủ tục trả phòng, Trình Mai Tây lại bắt xe về nhà. Vừa xách vali vào nhà , còn chưa có cởi giày, điện thoại vang lên , Trình Mai Tây nghe điện thoại: "Mẹ, con đang làm việc."
Trong điện thoại giọng nói của mẹ thật ôn nhu, làm cho cái mũi của Trình Mai Tây đau xót , giọng nói cũng có chút ươn ướt, đầu bên kia điện thoại mẹ lập tức cảm giác được không đúng : "Tây Tây, con làm sao vậy, có chuyện gì vậy ?! Tại sao con khóc ?"
Trình Mai Tây lấy mu bàn tay lau nước mắt, cố gắng cười: "Không có, mẹ, con đang bị cảm ."
" Con thật là , sao không cẩn thận như vậy chứ , không có mẹ ở bên cạnh , phải chăm sóc bản thân thật tốt . Đừng làm mẹ lo lắng, con uống thuốc chưa ?"
"Con uống rồi , mẹ đừng lo lắng , bố mẹ cũng phải chú ý giữ gìn sức khỏe đấy ." Trình Mai Tây cố nén nước mắt.
" Bố mẹ rẩt khỏe , Macy , các con đang muốn có con , phải chú ý thân thể đừng để sinh bệnh , bị bệnh mà có thai là không tốt , biết chưa?" Mẹ thật lo lắng dặn dò.
" Vâng , con đã biết." Macy ngoan ngoãn đáp ứng, ở bên ngoài mặc kệ cường thế mạnh mẽ tới cỡ nào nhưng ở trước mặt mẹ , vẫn là một đứa con gái ngoan ngoãn .
" Chuyện con cái có tiến triển gì không con ?" Mẹ rốt cục vẫn là nhịn không được hỏi ra .
Trình Mai Tây chần chờ : "Còn chưa có , khi nào có tin tức con sẽ báo cho mẹ !"
"Ừ , lần trước mẹ cắt thuốc bắc cho con , con nhớ uống đúng giờ , khi nào uống hết gọi điện cho mẹ, mẹ sẽ bảo cắt thêm mấy thang . Ở khu nhà mình có nhiều người uống thuốc vào đều mang thai rồi đó ."
" Vâng , con đã biết, con vẫn đang uống thuốc . Mẹ, con đang có việc , khi nào xong con sẽ gọi lại cho mẹ ." Mẹ nói đến đề tài này làm cho Trình Mai Tây không biết làm sao, vội vàng tắt điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.