Sổ Tay Điều Tra Của Nữ Phụ
Đánh giá: 8/10 từ 7 lượt
Sổ Tay Điều Tra Của Nữ Phụ - Tư Mãn Đà La
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
"Đứng lại! Tôi kêu anh đứng lại!" Giữa rừng núi văng vẳng tiếng thất thanh, vì lẫn với tiếng mưa xối nên nghe càng chối tai. Một cô gái nhỏ nhắn mặc cảnh phục đang không ngừng chạy trên đường mòn, điên cuồng đuổi theo bóng hình đen từ đầu đến chân. Cô vừa cố gắng rút ngắn khoảng cách với hắn, vừa gào lớn: "Phương Tiểu Tổ, đừng trốn tránh nữa! Mau chấp nhận đầu thú đi!"
Dường như bỏ ngoài tai lời cô nói, hắn vẫn tiếp tục chạy thục mạng vào sâu trong rừng. Hai bên cây cối không ngừng rung lắc dữ dội bởi gió lốc, đường mòn không còn trải dài, bùn đất nhão nhoẹt dưới chân dần dần bị thay thế bằng mỏm đá nhọn và thân cây khô nằm ngổn ngang.
Tần Minh Hi không vì địa hình mà bỏ xa hắn, dù phải dốc toàn mạng cô cũng cam. Thân là một thanh tra cảnh sát, thấy tội phạm ngay trước mắt cô quyết không thể để hắn chạy thoát được. Nước mưa tát lên mặt cô, từng giọt từng giọt không ngừng chảy xuống gương mặt thanh tú nhưng nghiêm nghị đến đáng sợ. Đôi con ngươi màu hổ phách như toả ra ánh sáng kì dị, xuyên qua màn mưa trắng, nhắm thẳng vào mục tiêu lúc xa lúc gần. Cô nghiến răng, đôi môi vì mưa lạnh làm cho trắng bệch. Tay cô lăm lăm khẩu súng chuyên dụng của cảnh sát, thỉnh thoảng lại bắn một phát hòng cầm chân đối phương nhưng bất thành.
Khi phát giác ra chân tướng vụ án, cô lập tức chạy đi tìm hung thủ. Không may hắn lại lựa chọn tẩu thoát vào ngay lúc này khiến cô không kịp trở tay, chỉ có thể tức tốc gọi về sở điều người đến. Nhưng cô biết, quá muộn, cho dù họ có tới cũng chưa chắc vây bắt được hung thủ. Tuy vậy, với trách nhiệm là một thanh tra hình sự, cô không thể không mạo hiểm. Mặc dù cô có linh cảm, chờ đợi cô phía trước chính là hậu quả cực kì khôn lường.
Giới thiệu truyện ngôn tình lôi cuốn này:
"Đứng lại! Tôi kêu anh đứng lại!" Giữa rừng núi văng vẳng tiếng thất thanh, vì lẫn với tiếng mưa xối nên nghe càng chối tai. Một cô gái nhỏ nhắn mặc cảnh phục đang không ngừng chạy trên đường mòn, điên cuồng đuổi theo bóng hình đen từ đầu đến chân. Cô vừa cố gắng rút ngắn khoảng cách với hắn, vừa gào lớn: "Phương Tiểu Tổ, đừng trốn tránh nữa! Mau chấp nhận đầu thú đi!"
Dường như bỏ ngoài tai lời cô nói, hắn vẫn tiếp tục chạy thục mạng vào sâu trong rừng. Hai bên cây cối không ngừng rung lắc dữ dội bởi gió lốc, đường mòn không còn trải dài, bùn đất nhão nhoẹt dưới chân dần dần bị thay thế bằng mỏm đá nhọn và thân cây khô nằm ngổn ngang.
Tần Minh Hi không vì địa hình mà bỏ xa hắn, dù phải dốc toàn mạng cô cũng cam. Thân là một thanh tra cảnh sát, thấy tội phạm ngay trước mắt cô quyết không thể để hắn chạy thoát được. Nước mưa tát lên mặt cô, từng giọt từng giọt không ngừng chảy xuống gương mặt thanh tú nhưng nghiêm nghị đến đáng sợ. Đôi con ngươi màu hổ phách như toả ra ánh sáng kì dị, xuyên qua màn mưa trắng, nhắm thẳng vào mục tiêu lúc xa lúc gần. Cô nghiến răng, đôi môi vì mưa lạnh làm cho trắng bệch. Tay cô lăm lăm khẩu súng chuyên dụng của cảnh sát, thỉnh thoảng lại bắn một phát hòng cầm chân đối phương nhưng bất thành.
Khi phát giác ra chân tướng vụ án, cô lập tức chạy đi tìm hung thủ. Không may hắn lại lựa chọn tẩu thoát vào ngay lúc này khiến cô không kịp trở tay, chỉ có thể tức tốc gọi về sở điều người đến. Nhưng cô biết, quá muộn, cho dù họ có tới cũng chưa chắc vây bắt được hung thủ. Tuy vậy, với trách nhiệm là một thanh tra hình sự, cô không thể không mạo hiểm. Mặc dù cô có linh cảm, chờ đợi cô phía trước chính là hậu quả cực kì khôn lường.